Lúc Tiêu Thu Phong nhận được tin, thì Tiễn Mậu Cao Lão bang cũng nhận được tin, hắn ta cơ hồ không tin vào cái lỗ tai của mình, quân tiếp viện, cơ hồ bị diệt sạch, thậm chí ngay cả người của hắn theo tiếp ứng cũng chết sạch sẽ.
Là ai, đến tột cùng là ai có được lực lượng cường đại hung ác như vậy?
Tiễn Mậu mặc dù là một người kiêu ngạo, nhưng lệ khí của hắn, cũng tràn đầy giết chóc, ở Đài Loan, người nào dám đắc tội với hắn, đều không có kết cục tốt.
Hắn đã vội vã vọt đến phòng của Nghị Trưởng, nhất thời thân thể như bị đứng hình, sau đó, một ánh mắt tràn ngập sát khí đang nhìn hắn, và một giọng nói lạnh lùng vang lên : “Đây là sự phòng thủ theo lời của ông nói sao, năm trăm lính tinh nhuệ của ta đều đã bị giết sạch, Tiễn Mậu, ông ăn nói sao với tôi?”
Tiễn Mậu bị mắng, trong lòng cũng rất khó chịu, quát lại : “Nghị Trưởng tiên sinh, chúng ta liên minh, tôi không phải là thuộc hạ của ông, lần này là ngoài ý muốn, người của tôi chết cũng không ít, chuyện này, tôi sẽ toàn lực điều tra, chỉ cần tôi tra ra được là ai, tôi nhất định sẽ làm cho hắn hối hận vì đã sống trên đời này”
Nghị Trưởng đảo mắt nhìn, biểu tình tức giận, chuyển hóa nhẹ nhàng thành lãnh đạm, nói : “Vậy được rồi, hy vọng ông có thể sớm tìm ra những người này, thay tôi báo thù cho năm trăm dũng sĩ”
Tiễn Mậu quả thật nổi giận đùng đùng rồi, ở Đài Loan lăn lộn hơn chục năm, chưa kẻ nào dám chơi trên đầu hắn, năm trăm vệ đội tinh nhuệ của Mafia, lực lượng cũng không phải là cường đại bình thường, mà những người đó, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, đã có thể giết hại toàn bộ, có thể thấy, tuyệt đối đây không phải là người thường.
“Chẳng lẽ là Ngạo Thiên Minh ở HongKong đến đây trả thù?”
Còn Nghị Trưởng ngồi trong phòng, thân thể vẫn ngồi yên, không hề động, nhưng sắc mặt lại rất khó coi, nhẹ giọng nói : “Tiễn Mậu, ông là tên không biết tự lượng sức, tôi thật sự đã nhìn lầm ông, hợp tác với ông, không bằng tìm một con heo. Ngay cả kẻ địch đã đụng đến ót rồi mà vẫn không phát hiện, còn dám xưng là giáo phụ Đài Loan, quả thật là một thằng ngu”
Nghị Trưởng có năng lực thống trị Mafia mấy chục năm, cũng không phải loại người bình thường, trừ tu vị bản thân ra, sự giảo hoạt của hắn cũng rất ghê gớm, tuy rằng năm trăm vệ sĩ đã bị giết hại, tổn thất một ít lực lượng, nhưng ở Đài Loan, hắn vẫn còn lực lượng ẩn núp, tuyệt đối không thua kém. Nghị Trưởng chính là người đứng đầu Mafia, nên lực lượng cường đại nhất Mafia, lúc nào cũng ở bên cạnh hắn.
Còn năm trăm người kia, chính là quân tiên phong của Bap, thật không ngờ, còn chưa ra trận, thì toàn quân đã bị tiêu diệt.
Xem ra, hợp tác với Cao Lão bang, không có ích lợi này, càng ở lại đây, càng sợ bị tên ngu xuẩn này liên lụy.
Tiễn Mậu ra lệnh một tiếng, một nửa hắc bang tại Đài Loan đã đến Cao Hùng, sợ rằng có hơn hai ba vạn người dến. Tuy rằng đều là một ít lưu manh du côn, nhưng nhiều người chính là sức mạnh, loại bang hội thấp kém này nếu liên hợp lại, sợ rằng cho dù là chính phủ Đài Loan, cũng phải sợ hãi vài phần.
Quân đội tham gia, Cao Lão bang tham gia, Cao Hùng trong một ngày ngắn ngủi, mây mưa nổi lên um sùm. Còn đối với Tiêu Thu Phong mà nói, đây chỉ mới là món khai vị, bữa tiệc giết chóc chính thức, bây giờ mới chậm rãi bắt đầu.
Thế cục của Cao Hùng đã như hắn dự liệu. Sau khi Lang tổ lần đầu tiên ra tay, cũng đã trở nên rối loạn. Hắc bang và quân đội, thường xuyên xảy ra va chạm xung đột. Đây chính là điều hắn muốn thấy. Từ xa đến đây, làm việc này coi như làm việc thiện cho dân Đài Loan, rửa sạch những thứ rác rưởi tại Đài Loan.
“Tiêu thiếu gia, Mafia đã trốn rất kỹ, nhưng Cao Lão bang hình như đã có động tĩnh rất lớn. Bọn họ đã điều rất nhiều người đến Cao Hùng, giống như là muốn liều chết, anh không vui sao?”
Lang Khuyển đứng trước mặt Tiêu Thu Phong, đem tình huống bên ngoài báo cáo một chút.
“Sao lại không vui, bắt đầu từ ngày mai, mâu thuẫn giữa quân đội và hắc bang sẽ trở nên gay gắt, không có việc gì, chúng ta cũng muốn tìm cho bọn họ một số chuyện. Thân là quân nhân, cũng nên có nghĩa vụ phục vụ cho nhân dân, giết mấy tên lưu manh này, cũng là một biểu hiện lập công”
Kỳ thật càng giết chóc, quả thật càng là một chuyện không bình thường, các quan chức cao cấp của quân đội rất khiếp sợ. Thành phố Cao Hùng bây giờ giống như đang được đặt trong một nước sôi, người hai phe, đều rất khẩn trương, không khí bây giờ rất căng thẳng.
Tuy rằng nhân vật sau lưng hai phe đều đặc biệt dặn dò, không được để mâu thuẫn trở nên gay gắt, nhưng nhân số quá nhiều, bọn họ không khống chế được hết. Dưới bàn tay thao túng của Tiêu Thu Phong, tất cả trò hay, đều bắt đầu diễn. Trên cánh cửa sổ của tầng cao nhất tại khách sạn này, mỗi ngày đều thấy được trò hay, có khi thì binh lính bị ném chai vào đầu, sau đó vài ngày thì vài tên rác rưởi hắc bang bị người đánh trong một góc đường. Nhưng hai phe trên đường phố sầm uất chỉ hâm he nhau, dù sao trên đường cũng nhiều người mà.
Trong hoàn cảnh cuồng loạn này, tâm tình đi ra ngoài chơi của Tử Dao đã hoàn toàn bị phá hư, những lúc rãnh rỗi không có gì làm, ngồi bên cửa sổ xem “phim”vui. Tiêu Thu Phong thì không có hứng thú, trừ mỗi ngày phái Lang tổ ra ngoài phá, thì hắn chỉ cần nghe tin tức là đủ rồi.
Nghe nói Tiễn Mậu đã tức muốn điên máu lên rồi, âm thầm theo đuổi hắc bang, địa vị mà hắn có được, đều dựa vào hắc bang. Giờ phút này, có huynh đệ hắc bang bị giết, hắn cũng phải đi đòi lại mặt mũi. Hơn nữa, hắn cũng đã đoán được,cho dù quân đội có tiến vào thành phố Cao Hùng, thì cũng không có khả năng phát động bắn giết trong thành phố.
Vừa đúng lúc có được một lượng lớn số vũ khí từ tay Mafia, giờ phút này là lúc nên dùng đến.
Khi con người càng trở nên cường đại, thì càng khó thỏa mãn dục vọng bản thân, cũng giống như Tiễn Mậu vậy, hy vọng có được rất nhiều, nhưng không biết rằng, mức độ chịu đựng của chính phủ cũng có hạn, đối mặt với sự càn rỡ của Cao Lão bang, cấp trên đã ra lệnh trấn áp, dập tắt bạo loạn, trên mỗi ngã tư đường, đều có binh lính tuần phòng, chỉ cần gặp hắc bang quấy rối, đều bắt toàn bộ.
Tiêu Thu Phong cũng không ngờ, để đối phó với Mafia, lại khơi dậy mâu thuẫn giữa quân đội và hắc bang. Khi Cao Hùng đang phô ra “phim”hay, thì hắn vẫn tích cực cho người tìm kiếm vị trí của Mafia, nhưng vẫn chú ý đến chuyển biến của thế cục.
Chính phủ không có động thái gì, làm cho người dân rất bất bình, giờ phút này, Cao Hùng đại loạn, dân chúng phản đối biểu tình đầy đường, rất nhiều người, đều chờ đợi ngày trở về.
Bởi vì quân đội mạnh mẽ trấn áp, tuy rằng không khí đã có chuyển biến tốt đẹp, nhưng hắc bang làm việc, lại lấy quấy rối là mục đích, không ít hắc bang, cũng đã cuồng động, người bị thương, thường thường là dân chúng bình thường. Bọn chúng tùy ý làm bậy, không chuyện ác nào là không làm, đốt giết, đánh cướp, đập phá đến cực điểm.
Tiêu Thu Phong không muốn để cho những người vô tội tiếp tục bị thương tổn, xem phim lâu vậy rồi, cũng nên để Lang tổ hành động.
Đối với bang chúng của Cao Lão bang mà nói, chỉ bắt thôi là không đủ, phải có giết chóc, mới có thể bình ổn được cục diện.
“Từ giờ trở đi, toàn lực giết chóc, chỉ cần là thành viên hắc bang, đều giết như nhau”
Đối với Cao Lão bang mà nói, cũng có rất nhiều bang chúng cũng thừa cơ nổi loạn, Lang tổ sau khi nhận lệnh, vào cái đêm đầu tiên, ba trăm tên tề tụ lại trên đường, chuẩn bị đánh cướp một tiệm vàng lớn, đã bị giết chết tại chổ hơn hai trăm tên, còn lại mấy chục tên, đang hận cha mẹ đã sinh quá ít chân, bỏ chạy trốn không thấy tăm hơi.
Để bọn chúng trốn, là làm người truyền tin miễn phí luôn. Đem tin tức giết chóc khủng bố này truyền ra, làm cho đám bang chúng cảm thấy bất an, không dám làm loạn tại Cao Hùng nữa.
Liên tiếp ba ngày, sau khi giết chóc, máu tươi đã nhuộm đỏ ngã tư đường, những thi thể không nguyên vẹn nằm đầy đường, ngay cả quân đội cũng thu dọn không kịp, người bị giết, toàn bộ đều là đám lưu manh ra ngoài kiếm ăn ban đêm, mỗi lần bị giết là hơn trăm người, xác chết khắp nơi.
Lần này không chỉ có Tiễn Mậu luống cuống, ngay cả quân đội cũng luống cuống. Loại thủ đoạn tàn ác này, rất giống so với thủ pháp ngày đó, đến nhẹ nhàng mà đi cũng rất nhẹ nhàng. Bọn họ biết, ở Cao Hùng đã xuất hiện một phân đội sát thủ rất đáng sợ, tuyệt đối tàn nhẫn.
Càng ngày càng có nhiều bang chúng kinh hoảng, rút lui khỏi Cao Hùng, cho dù Tiễn Mậu có ra nghiêm lệnh, cũng không có tác dụng gì, không có thứ gì có thể quý hơn mạng sống cả.
Sau một tuần, trừ bỏ các thành viên của Cao Lão bang, cơ hồ tất cả loạn lưu, đều đã rời khỏi Cao Hùng, không khí từ từ yên tĩnh trở lại, nhưng Tiêu Thu Phong vẫn chưa thu được tin tức của Mafia, bọn chúng giống như đã biến mất.
Tất cả phương tiện giao thông đều được kiểm tra nghiêm mật, bọn chúng không có khả năng rời đi từ con đường bình thường. Tiêu Thu Phong hoài nghi, không phải là tên Nghị Trưởng kia phát hiện tình hình không đúng, đã rút lui khỏi Đài Loan, trở về cái ổ của mình?
“Thu Phong, ở đây thật là chán, ra ngoài chơi cũng không được, anh không biết buồn sao?”
Người khác làm việc, bận đến tối mặt tối mày, mà cô gái này, hình như rất là rãnh rỗi.
Tiêu Thu Phong cười nói : “Được rồi, ngày mai mang em đi chơi, kiếm của em tựa hồ đã lâu không dùng, hẳn là cần phải thấy máu”
Nếu Mafia đã không thấy đâu, vậy thì cứ diệt trừ Cao Lão bang trước rồi tính sau, làm hắc đạo thì không có gì sai, nhưng mọi người cùng là người Trung Quốc, nhưng những tên này lại mời đám chó Mafia nước ngoài về cắn người trong nước, đúng là không giết không được.
Để bọn họ chơi một tuần, phỏng chừng cũng chơi đủ rồi!
Tiễn Mậu vẫn chưa chơi được gì, vốn triệu tập nhiều người như vậy, để chuẩn bị chơi một cú thật lớn, thật không ngờ, chưa đến một tuần, toàn bộ đều đã bị dọa bỏ đi, không nghe hiệu lệnh của hắn nữa. Đám phế vật sợ chết này, chờ khi hắn giải quyết xong nguy cơ lần này, nhất định phải làm cho chúng nó đẹp mắt.
Tiễu Mậu ngồi một mình trên ghế ở nội đường, lặng lẽ thở dài giận dữ. Khi hắn lơ đãng ngẩng đầu lên, phát hiện ra đối diện hắn, có một người đàn ông rất trẻ đang ngồi đó.
Mà phía sau người đàn ông đó, là một cô gái rất đẹp trẻ tuổi đang đứng lẳng lặng, thứ duy nhất làm cho Tiễn Mậu kinh tâm chính là, trong tay cô gái kia là một thanh cổ kiếm.
Hai người này, đương nhiên chính là Tiêu Thu Phong và Tử Dao.
Trong lòng Tiễn Mậu kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn âm trầm, lạnh lùng quát : “Các ngươi là ai, sao có thể vào, có biết đây là chổ nào không?”
“Chúng tôi đương nhiên đi tới, nơi này là Cao Lão bang, nếu tôi không lầm, thì ông chính là bang chủ Cao Lão bang, Tiễn Mậu”