Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 63: Chương 63




Rõ ràng tham gia [Người sống sót] cũng chỉ có thời gian ba mươi chín ngày, thế nhưng khi Lục Ninh Lục Viễn trở lại Thượng Hải, lại gần như có cảm giác đã trôi qua mấy đời.

Căn bản không thể nào hình dung, chỉ có chân chính trải qua mới có thể biết.

Lục Ninh Lục Viễn bỏ qua điện ảnh catse cao đến sáu số 0 đi tham gia một chương trình truyền hình thực tế nếu không lấy được quán quân mà nói thì căn bản không có bao nhiêu thu nhập, đây vốn chính là một chuyện khiến người khác rất kinh ngạc.

Nhưng mà hiện tại Lục Ninh đoạt giải quán quân, tự nhiên có lợi hơn quay một bộ điện ảnh, nhưng bọn họ vốn cũng không nhìn điểm này.

Hiện tại tiền hai người bọn họ kiếm được đã đủ cho bọn họ thong thả ung dung dùng tới vài chục năm, thậm chí còn nhiều hơn một số người kiếm cả đời nhiều, các loại đại diện quảng cáo mới là phần kiếm tiền chính của bọn họ, nhờ hình tượng chính diện tốt đẹp của hai người ban tặng, hợp đồng đại diện quảng cáo tăng vài lần so với hai năm trước.

Thế cho nên Lục Ninh Lục Viễn rõ ràng không tốn bao nhiêu thời gian ở giới giải trí, cố tình trên ti vi lại thường niên có thể nhìn thấy hình ảnh của hai người bọn họ… nhờ quảng cáo ban tặng.

Bởi vì ký hợp đồng bảo mật với [Người sống sót], trước khi chính thức hoàn thành cùng phát sóng, bọn họ là không thể tiết lộ nội dung tiết mục, truyền thông đại lục cũng chỉ có thể suy đoán mà thôi, ngược lại bởi vì Lục Ninh Lục Viễn tham gia [Người sống sót] mà cuộn lên làn sóng xem truyền hình thực tế ở đại lục, lập tức có đài truyền hình nhân cơ hội này đưa tiết mục truyền hình thực tế vào, coi như là cho tiết mục này tiền lãi đặc biệt.

“Tháng sau bộ trang sức cao cấp dùng mắt mèo kim lục sẽ ra mắt ở hội đấu giá Paris,” Chung Du Bạch buông một chồng kịch bản, “Bởi vì rất chú ý phần gia công, cho nên tốn tương đối nhiều thời gian, cho nên đến bây giờ mới lấy ra, nhưng mà tần suất như vậy cũng bình thường, rất thường xuyên mà nói sẽ quấy nhiễu cao tầng thị trường trang sức.”

Lục Ninh mẫn cảm phát hiện trong vẻ mặt của Chung Du Bạch che giấu một chút không kiên nhẫn, “Làm sao, có người nào chọc giận anh?”

“Còn không phải Trình Thương Thuật!” Chung Du Bạch tức giận nói, “Tôi đã bận đến mức sắp bay lên luôn rồi, thật sự không có thời gian nói trăng nói sao nói lý tưởng nhân sinh với hắn!”

Lục Ninh: “……”

Lục Viễn trực tiếp cười ha ha lên, cười đến quả thực muốn đập bàn.

May mà Trình Thương Thuật không ở đây, bằng không không thẹn quá thành giận không được.

“Các cậu nhanh chóng chọn một kịch bản trước, tôi cảm thấy những kịch bản này nhiều hơn trước nhiều, ngược lại không dễ chọn, hơn nữa hai năm nay đại lục lưu hành phim lớn đầu tư cao, nhưng ngược lại chất lượng không tốt như điện ảnh lúc trước.”

Nghe được lời Chung Du Bạch nói, Lục Ninh không khỏi gật gật đầu, y đã từng trải qua hai năm này một lần, khiến y kinh ngạc là Chung Du Bạch nhìn thấy tinh tường rõ rệt như vậy, mà trong giới điện ảnh lại chậm chạp không nhìn ra, cho đến hai ba năm sau, phong trào rầm rộ này mới dần dần hạ nhiệt độ, hai năm này, đạo diễn nổi danh đại lục mặc kệ có mình có thích hợp hay không, ào ào đi quay cái gì mà phim lớn, ném vào không ít tiền, tuy phòng bán vé tuyệt đối không coi là kém, thế nhưng nói đến chất lượng điện ảnh… Lục Ninh quả thật không muốn nhắc đến.

Quả nhiên, lật chồng kịch bản này, phần lớn Lục Ninh chỉ tùy tiện lật một chút lại để sang bên cạnh.

Lục Viễn ở một bên múa bút thành văn, lật sách gốc thật dày.

Chương trình học của khoa y đến năm thứ ba thứ tư đã trở nên tương đối nặng nề.

Có kinh nghiệm đời trước làm trụ cột, Lục Ninh rất nhanh đã chọn điện ảnh đời trước mình có ấn tượng ra, catse của bọn họ tăng tới mức này, phần lớn điện ảnh mời bọn họ đều là tác phẩm lớn có phấn khích, hiện tại điện ảnh ít vốn gần như đã không lại đưa đến trước mặt bọn họ, bởi vì catse của bọn họ không phải điện ảnh ít vốn có thể gánh được.

Có địa vị có giá trị, Lục Ninh cùng Lục Viễn đã không còn là ngôi sao nhỏ tùy tùy tiện tiện ở giới giải trí đại lục, lấy cái tuổi vừa hai mươi của bọn họ mà nói, quả thực trẻ tuổi đến quá phận.

“Mặt khác, sau khi chọn xong kịch bản, nửa đầu năm nay các cậu nhất định phải ghi xong album mới.” Chung Du Bạch cầm bảng kế hoạch đã sắp xếp tốt, “6 tháng cuối năm tiến hành tour lưu diễn châu Á thứ ba.”

Lục Viễn dừng dừng bút, “Này này này, đừng có áp bức quá đáng –”

“Đã rất khách khí!” Chung Du Bạch trừng hắn.

Kỳ thật D.A hiện tại không thể so với vài năm trước, sau khi ký hợp đồng mấy người Thời Thúy Trân, Hoàng Bích, Hạ Xuy, Viên Trừng Giang, Lý Thâm, lại có ngôi sao mới bồi dưỡng Vương Tân Trạch vân vân, rất có dáng vẻ mạnh mẽ phát triển. Hai bộ phim thần tượng đầu tư đã bắt đầu quay, trong thời kỳ như thế này chẳng trách Chung Du Bạch nói hắn bận sắp bay lên luôn rồi.

Lục Ninh nhanh chóng nhân nhượng cho khỏi phiền, “Được được, kịch bản cứ để đấy trước, tôi cùng a Viễn chọn một chút lại nói.”

Lúc này Chung Du Bạch mới gật đầu, “Đúng rồi, các cậu chuẩn bị một chút, tháng sau sẽ chuyển ra ngoài, thủ tục trong trường đã làm hết cho các cậu, phòng ở thì trang hoàng theo yêu cầu của các cậu, yên tâm đi, lấy nhân khí hiện tại của hai người, tuyệt đối cả ngày đều có paparazzi cắm điểm dưới lầu, không có người dám đến quấy rầy cái gì.”

Lục Ninh cùng Lục Viễn liếc nhau, ở ký túc xá lâu như vậy, bỗng nhiên muốn chuyển ra ngoài thật là có chút không quen.

Khi Chung Du Bạch rời đi vừa vặn gặp phải Khổng Vu Thần mang cơm về cho Lục Ninh Lục Viễn, vì thể Khổng Vu Thần đẩy cửa, quả nhiên nhìn thấy một chồng kịch bản cực kỳ cao.

Lần đầu tiên nhìn thấy còn khiếp sợ một chút, hiện tại Khổng Vu Thần đã hoàn toàn bình tĩnh, ký túc xá chồng đầy kịch bản cái gì, có khiến người ngạc nhiên bằng hai người thân là ngôi sao lớn lại vừa ngồi học vừa ăn đĩa cơm thịt bò khoai tây không?

Kỳ thật Khổng Vu Thần hoàn toàn không hiểu, vì sao bọn họ còn muốn ở lại trường học, nếu mình kiếm được nhiều tiền như bọn họ vậy, đã sớm chuyển ra ngoài ở!

Hiển nhiên, Khổng Vu Thần còn chưa biết cái lý do kỳ ba rằng bọn họ ở trường học phần đông người thường lại càng an toàn.

“Tháng sau chúng tôi sẽ chuyển ra ngoài, cậu cùng Chu Hồng Vĩnh cuối cùng cũng có thể một người ngủ hai cái giường.” Lục Ninh nói giống như đùa.

Khổng Vu Thần nhất thời cảm thấy mình có khuynh hướng thần côn, vừa nghĩ đến cái này, kết quả Lục Ninh liền nói đến, “Muốn chuyển ra ngoài?”

“Ừ, học tập càng ngày càng nặng, chúng tôi còn có rất nhiều công tác, ở lại nơi này ngược lại không tiện, cũng dễ dàng quấy rầy cậu cùng Chu Hồng Vĩnh.” Lục Viễn ăn ngay nói thật.

Khổng Vu Thần nhịn không được hỏi: “Các cậu vì sao muốn làm cho bản thân vất vả như vậy?”

“Vất vả?” Lục Viễn kỳ quái nhìn qua, “Chúng tôi không cảm thấy vất vả a.”

Khổng Vu Thần: “……”

Lục Ninh nhếch nhếch khóe môi, đây chính là Lục Viễn, cho dù trên nhiều phương diện hắn không đủ trưởng thành, ở phương diện tâm tính lại ưu tú hơn rất nhiều người, hắn là thật sự chưa bao giờ cảm thấy vất vả, cho dù có muốn áp bức tinh lực đến mức tận cùng, ngay cả thân thể phi nhân loại của y cũng sẽ cảm giác mỏi mệt, Lục Viễn lại vẫn không biết mệt.

Lục Viễn thực nguyện ý nâng cao bản thân như vậy.

“Anh em họ Lục chuyển vào chung cư cao cấp, ba năm cuối cùng cũng rời ký túc xá Phục Đán.”

Tin tức này vậy mà lại thành đầu đề giải trí thứ bảy, ngày 9 tháng 3 năm 2009, Tôn Lập Ngôn xem báo, nhịn không được vò tờ báo thành một cục.

Chẳng qua là chuyển nhà mà thôi! Vậy mà cũng có thể lên trang nhất!

Hít vào một hơi thật sâu, hắn vẫn cảm giác ngực còn đau, hô hấp khó chịu.

“Được rồi, cậu đi đi!” Hắn không kiên nhẫn nói với một thiếu niên cao gầy tú lệ.

Thiếu niên nhất thời có chút tủi thân, liếc mắt nhìn nhìn Tôn Lập Ngôn mặc áo ngủ, lại vẫn ngoan ngoãn mặc quần áo vào rời đi chung cư của Tôn Lập Ngôn.

Hai năm này Tôn Lập Ngôn thật sự trôi qua không tốt, đương nhiên, tật xấu phương diện kia của hắn đã sớm tốt, thế nhưng hôm đó bị dọa rất ác, sau đó ở phương diện này liền có chút khó khăn, hắn còn trẻ, lại khó lên giống như ông lão năm sáu mươi tuổi, đáng giận là, ngay cả một chút tâm tư trả thù hắn cũng không dám có.

Những người đó đều không phải người thường……

Sau khi trở về Tôn Lập Ngôn từng lặng lẽ ở HongKong tìm không ít đại tiên xem qua, tiền tiêu bó lớn, bọn họ lại ngay cả chút tật xấu cũng không nhìn ra, ngược lại là có một người giống như nhìn ra cái gì, tránh hắn giống như nước lũ mãnh thú không bằng.

Tôn Lập Ngôn liền biết, đời này hắn đều không báo được thù.

Lăn lộn giới này, hắn rất biết đạo lý co được dãn được, chỉ là nhìn hai tiểu tử kia sống phong sinh thủy khởi, trong lòng hắn làm sao có thể thoải mái?

Kịch bản [Thần hồn nát thần tính] trên bàn vừa lật được hai cái đã bị hắn hung hăng ném xuống đất.

Mà Tôn Lập Ngôn không biết là, lúc này Lục Ninh đang xem kịch bản [Thần hồn nát thần tính].

Bộ chung cư này là bọn họ đã mua từ khoảng một năm trước, sau đó thuê chuyên gia tinh trang, lúc nào đến trên tay bọn họ không có nửa điểm mùi sơn.

Thiết bị lắp đặt phong cách đơn giản sạch sẽ, đen trắng bạc thêm cúc dại màu vàng cấu thành toàn bộ màu sắc trong căn phòng, vốn là kết cấu năm phòng ở ba phòng làm việc một bếp, hiện tại hai phòng ngủ một phòng khách một phòng sách thêm một phòng thay quần áo, trong ba phòng làm việc thì một lớn một nhỏ thông với nhau, còn một phòng nhỏ làm thành phòng đón nắng, cả một mặt là cửa sổ sát đất, đàn piano, guitar, violin, trống, còn có một bộ thiết bị âm nhạc, tạo thành một phòng công tác nhỏ cho bọn họ.

Bởi vì ban công rất lớn, một mặt là cái giá mây tre đan, đặt đầy các loại hoa cỏ, mặt khác là hai xích đu màu lam, Lục Ninh chỉ mặc một cái áo lông trắng mỏng manh, co trên xích đu tròn xem kịch bản, Lục Viễn thì ngồi trong một xích đu khác, ôm một quyển sách vừa xem vừa dùng bút đỏ đánh dấu, xem sách chuyên nghiệp cũng có thể xem ngon lành như vậy cũng chỉ có Lục Viễn.

Hai người không nói chuyện, không khí lại tương đối yên tĩnh tốt đẹp.

“Bộ phim này thế nào?” Lục Ninh quyết định, [Thần hồn nát thần tính] là một bộ phim tình báo chiến tranh, đời trước Lục Ninh đã từng đi xem điện ảnh này, từng nhân vật bên trong diễn xuất đều có thể xưng là kinh diễm, là một bộ điện ảnh chất lượng cao, nhưng muốn so cùng phim như [Người lữ hành], tất nhiên là không thể, cũng không phải không có bug, chỉ là lại vẫn có thể được gọi là một bộ phim hay.

“Đi!” Lục Viễn cũng không ngẩng đầu lên.

Lục Ninh bất đắc dĩ, “Chính ngươi cũng phải xem những kịch bản này a!”

“Ta tin tưởng A Ninh,” Lục Viễn cắn đầu bút, “Cũng không phải ta không coi trọng đóng phim hay là cái gì, chỉ là ta cảm thấy mặc kệ là nhân vật như thế nào, ta cũng có tin tưởng diễn tốt, hơn nữa ta tin tưởng ánh mắt Ninh.”

Nịnh nọt Lục Ninh xong, Lục Viễn lại tiếp tục đầu nhập vào trong sách chuyên nghiệp của hắn.

Lục Ninh chỉ có thể cứ như vậy quyết định giúp hắn, nhưng lại vẫn nhịn không được thở dài.

Y hiểu Lục Viễn, người nọ là nhân vật càng có tính khiêu chiến càng có thể kích phát tiềm lực của hắn, tỷ như [Lục quang], Lục Ninh vốn tưởng rằng hắn sẽ diễn không tốt, nào biết hắn biểu hiện còn tốt hơn so với tưởng tượng của mình nhiều, Lục Viễn cũng chính là dựa vào này bộ phim này mà lấy được nam diễn viên phụ xuất sắc nhất trong Giải thưởng Điện ảnh HongKong.

Nếu [Thần hồn nát thần tính] đã cho Lục Viễn, Lục Ninh cũng tự tìm cho mình một bộ phim tình yêu từ trong vài kịch bản còn lại.

Bộ phim tình yêu này lên sóng vào lễ tình nhân sang năm, Lục Ninh nhớ rõ lúc ấy nó là điện ảnh quét ngang phòng bán vé, nhưng bản thân Lục Ninh cũng không xem qua, đời trước y cũng rất ít xem qua phim tình yêu thuần túy, bản thân cũng rất ít xem, lần này coi như là một thử nghiệm mới.

“[Yêu không ngủ]?” Lục Viễn bay thẳng đến cạnh Lục Ninh nhìn qua, “Phim tình yêu?”

Lục Ninh gật gật đầu.

Lục Viễn liền nói thầm nói: “Phim tình yêu có ý tứ gì……”

Lục Ninh quả thực dở khóc dở cười, đang định nói cái gì, điện thoại của Chung Du Bạch liền gọi tới.

“Đi thôi, đến công ty ghi âm mấy ca khúc mới.”

Hai người đến phòng thay đồ thay quần áo.

Phòng thay đồ này là nơi thiết kế xuất sắc nhất trong cả bộ chung cư này, nhấn nút một cái, tất cả quần, áo, giày, dây lưng, bao gồm cả đồng hồ trang sức vân vân thẳng hàng kéo dài mở ra, gian phòng thay đồ này là lấy phòng lớn nhất trong nhà cải tạo thành, những thứ để bên trong tự nhiên đều là số lượng lớn.

Lục Viễn thích nơi không có người quấy rầy hắn cùng với Lục Ninh này, bọn họ tùy thời có thể ôm, hôn môi, hắn có thể muốn kéo tay Lục Ninh lúc nào thì đi kéo tay hắn lúc đó, muốn như thế nào cũng sẽ không có vấn đề gì.

“Làm sao?” Lục Ninh thay xong quần áo ngẩng đầu nhìn qua phía Lục Viễn.

Lục Viễn cười cười, “A Ninh, ngươi thật xinh đẹp!”

Lục Ninh tức giận, “Được rồi, đừng tự kỷ!”

Hai người thay xong quần áo đi xuống dưới lầu, tới đón bọn họ lại vẫn là Hùng Minh Minh.

“Bên kia có hai paparazzi ngồi.” Hùng Minh Minh báo cáo nói, “Hai tiểu tử này nhìn ngồi rất lâu a, tôi vừa thấy bọn họ đi mua McDonald.”

Lục Ninh không có hứng thú gì với chuyện này, nhưng rất nhanh y liền mở to mắt, dùng cánh tay đụng Lục Viễn một chút, “Nhìn chỗ kia!”

“Hư Không lão đạo!” Lục Viễn quả thực không thể che dấu kinh ngạc của mình.

Lục Ninh cau mày, “…… Loại khu vực nhà ở xa hoa như thế này mà cũng sẽ ký hợp đồng bảo vệ cửa già như vậy sao?”

“Ta cảm thấy chúng ta có thể đi khiếu nại vật nghiệp một chút, bọn họ sử dụng bảo vệ cửa lớn tuổi như vậy, chúng ta làm chủ nghiệp hoàn toàn không thể yên tâm.” Lục Viễn nghiêm túc nói.

Lục Ninh gật gật đầu, “Hoàn toàn đồng ý.”

Hùng Minh Minh nhịn không được nở nụ cười, “Để ý đến hắn làm cái gì, ở nơi này có thể thu được cái gì!”

Nhìn hai paparazzi kia đi theo, Hư Không trừ giương mắt nhìn ra thì còn có thể làm cái gì?

Sau sự kiện “Phi Tiên Kính” ở concert, chính đạo kiểm soát lại càng nghiêm, gần đây người tu chân xuất hiện trước mặt Lục Ninh Lục Viễn ít đi rất nhiều, thật sự là một chuyện may mắn.

Nơi này cách D.A cũng chỉ có mười phút ngồi xe, bọn họ vừa xuống xe liền nhìn thấy ngoài cửa D.A vây tụ không ít fan, có lẽ vì là thứ bảy, không hề thiếu học sinh đều ở cửa công ty, vừa thấy xe của bọn họ đến đều thét chói tai chạy tới, Chung Du Bạch lập tức tay nhanh mắt lẹ kéo bọn họ vội vàng chạy về phía phòng ghi âm, trên đường lại đè thấp thanh âm nói: “A Ninh, Mithril kia rốt cuộc là đồ chơi gì.”

“…… Tôi cũng không biết.” Lục Ninh nói lời thật.

Chung Du Bạch nhìn trái nhìn phải, “Tôi chỉ là ôm tâm tư xem thử thả tin tức lên một diễn đàn giao dịch vật phẩm đặc thù, nước ngoài có người muốn mua, ra giá cao thái quá, tôi tạm thời còn chưa đồng ý.”

Có thể khiến Chung Du Bạch nói ra lời như cao thái quá này, Lục Ninh tuyệt đối có lý do tin tưởng giá tương đối cao, “Bao nhiêu?”

“Mười vạn bảng Anh –”

Lục Ninh đang muốn nói cũng không bao nhiêu nha, kết quả Chung Du Bạch tiếp tục nói: “…… một gam.”

“Bao nhiêu?!” Lục Ninh bị hoảng sợ.

“Mười vạn bảng Anh một gam.” Vẻ mặc Chung Du Bạch cũng rất cổ quái, “Hơn nữa đối phương tự xưng là phù thủy.”

Phù thủy… Ta còn là Harry Potter đâu!

Nhưng mà, nước Anh, phù thủy! Thế giới này có người tu chân có yêu ma quỷ quái có huyết tộc có người sói, có phù thủy thì có gì mà phải kỳ quái đâu!

Lục Ninh cảm thấy mình không tất yếu ngạc nhiên, “Khối lúc trước kia nặng bao nhiêu?”

“Một khối quặng Mithril cậu đưa xấp xỉ hai ba cân.”

Ngọa tào, này là được bao nhiêu tiền!

Từ từ, đám phù thủy trong tiểu thuyết kia cũng không giàu có như vậy, hẳn là sẽ không gạt người đi?

Ah, không đúng, nếu là phù thủy trong Harry Potter, người ta căn bản sẽ không lên mạng có được không.

“Nếu có thể mà nói, bảo bọn họ đến Thượng Hải giao dịch, trước bán ít một cho bọn họ, cũng nói cho bọn họ có thể trường kỳ giao dịch.” Lục Ninh cũng rất ngạc nhiên phù thủy rốt cuộc là bộ dáng gì.

Chung Du Bạch gật gật đầu.

Trong phòng ghi âm, Vương Tân Trạch đang ghi âm, trong album thứ ba của Lục Ninh Lục Viễn lần này, lại vẫn có bộ phận rap của Vương Tân Trạch, cô gái cố gắng lại thành khẩn này gần đây đã có chút nhân khí, nhưng không kiêu ngạo, lại vẫn giản dị giống như ngày đầu tiên đến D.A vậy, cô không giống những cô gái trẻ tuổi khác, thời gian Bắc phiêu nhiều năm như vậy đã bào mòn góc cạnh sắc bén của cô, cô tự tin, nhưng không kiêu ngạo.

Khi thấy Lục Ninh Lục Viễn đến, cô lễ phép chào hỏi bọn họ.

Đợi đến sau khi ghi xong một ca khúc, Lục Viễn tương đối không tình nguyện tách khỏi Lục Ninh, Lục Ninh phải đến HongKong tham gia lần tuyên truyền đầu tiên của [Wolf], nhân tiện ghi một chương trình tổng nghệ Đài Loan tuyên truyền bộ điện ảnh này, vừa vặn đụng phải Viên Trừng Giang cùng Hạ Xuy ở cửa công ty.

Gần đây [Thiết huyết dao găm] đang tiến hành phát sóng lần hai lần ba, rating lại vẫn không kém, dưới tình huống như vậy, Viên Trừng Giang, Lý Thâm cùng Hạ Xuy chính là thời điểm chạm tay có thể bỏng, bọn họ vừa vặn xong việc trở về công ty.

Lục Ninh thế mới biết vì sao có nhiều người vây ngoài cửa như vậy, xem ra là tới theo đuổi mấy người Hạ Xuy, đợi đến mình cùng Lục Viễn chỉ là trùng hợp.

Hạ Xuy cảm giác mệt sắp chết được, sau khi vào D.A hắn hoàn toàn có loại cảm giác lên thuyền giặc, bọn họ biết mình là người luyện võ, sắp xếp công tác cho hắn vừa vặn trong phạm vi người khác không chịu được mà hắn lại có thể thừa nhận, đáng buồn là, thuyền giặc này nếu đã lên thì căn bản không xuống được, biến thành hắn tương đối buồn bực.

“A Ninh, không thì ta đưa ngươi đi.” Lục Viễn lôi kéo tay Lục Ninh nói.

Lục Ninh nhìn về phía hắn, “Không phải ngươi đồng ý ngày mai đến phòng thí nghiệm với bạn học?”

“Ngươi một chút cũng không để ý ta.” Lục Viễn tủi thân nói.

Lục Ninh: “……”

Lại bắt đầu lại bắt đầu! Người này gần đây đặc biệt thích giả vờ tủi thân, này xem như cái gì, di chứng [Người sống sót]? Trong sinh hoạt cũng đóng phim đóng nghiện?

Hạ Xuy trừng mắt nhìn nhìn về phía hai người dính sền sệt cách đó không xa.

Hắn luôn cảm thấy hắn phát hiện một bí mật.

Chờ một chút, tú ân ái tú rõ ràng như vậy còn là bí mật sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.