Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 7: Chương 7




Kỳ đầu tiên [Nhất xướng thành danh] có bốn vị giám khảo, hai nam hai nữ, đầu năm nay còn không có giám khảo bình luận mấy tiết mục này mà nổi tiếng, cho nên bốn người này ít nhiều gì đều tính có chút danh khí, Bình đài vẫn là tốn công sức hạ tiền vốn đến đóng gói tiết mục này, ngồi ở giữa một vị là thiên hậu Nghê Phỉ Lâm, một vị là kim bài chế tác Hà Văn, vị thiên hậu này thành danh không tính sớm, chẳng sợ hiện tại có chút xuống dốc, tốt xấu địa vị giang hồ còn ở chỗ này, mời cô tới cũng coi như trấn trận, Hà Văn là kim bài chế tác đối với người xem phổ thông mà nói có lẽ xa lạ, nhưng trong giới cũng có rất ít người không biết tên của hắn, hai người còn lại, một người là Viên Cẩm, phát ngôn viên của Bình đài, vị này đóng phim ca hát cuối cùng làm MC cũng nổi, miễn cưỡng xem như nghệ sĩ toàn năng, một vị cuối cùng là diễn viên Tạ Nhược Gia đến từ HongKong, không tính hạng nhất, đối với người xem đại lục lại coi như một nghệ sĩ quen mặt, cô cũng từng phát đĩa nhạc, chỉ là luận trình độ chuyên nghiệp phỏng chừng còn chưa bằng Viên Cẩm.

Trong bốn vị chỉ cần có ba đèn xanh là có thể thông qua, hai đèn chờ quyết định, dưới hai đèn thì trực tiếp bị loại, một trăm vào hai mươi vốn tương đối tàn khốc.

Mà đặc điểm lớn nhất của tiết mục này ở chỗ, nó là hiện trường trực tiếp, hoàn toàn không có cách nào hậu kỳ chế tác chỉnh âm, đến khi bắt đầu thì còn có tin ngắn bỏ phiếu của người xem đến quyết định tuyển thủ đi hay ở, người xem tham dự nhiều cũng là một trong những nguyên nhân nó rất nổi tiếng, có những fan điên cuồng ủng hộ ca sĩ mình yêu thích, thậm chí vì thế đầu nhập một khoản tiền lớn, phải biết rằng, loại tin ngắn này của Bình đài là đặc thù, một tin ngắn một đồng tiền, tuy nói rẻ, nhưng mà tích thiểu thành đa(1), lại làm cho Bình đài kiếm được mưa to đầy chậu, thậm chí vài năm sau, quốc gia trực tiếp cấm kiểu vơ vét của cải cực đoan bằng tin ngắn bỏ phiếu này.

Lục Ninh cùng Lục Viễn vừa lên sân khấu đứng, dưới sân không chỉ có ánh mắt Nghê Phỉ Lâm cùng Tạ Nhược Gia thân là nữ tính sáng lên, chính là Hà Văn cùng Viên Cẩm cũng có chút kinh diễm.

Theo lý trong giới giải trí không thiếu nhất chính là tuấn nam mỹ nữ, nhưng đẹp đến trình độ như đôi song sinh này đúng là hiếm thấy.

Càng khó được chính là, trên người bọn họ còn chưa lây dính khí chất giới giải trí, dáng vẻ học sinh khí chất thanh đạm thuần nhiên, lại tươi cười văn hoa tự tin bình tĩnh như vậy, không thấy nửa điểm khẩn trương, ngọn đèn chiếu vào làm cho khóe mắt đuôi mày đều giống như đang tỏa sáng lên.

Bọn họ chỉ mặc sơmi trắng quần đen đơn giản, dáng người thon dài vai rộng chân dài, tóc cắt thật sự ngắn, lộ ra mi nhãn cực kỳ xinh đẹp cùng đường nét khuôn mặt mê người, hết sức tuấn tú, rõ ràng bộ dạng giống nhau như đúc, khí chất lại một trầm tĩnh một trương dương, một trong trầm ổn nhã nhặn mang theo chút tà khí, một trương dương sán lạn như ánh mặt, không thấy nửa điểm âm trầm.

Tạ Nhược Gia cười, trực tiếp liền “đinh” một tiếng nhấn đèn xanh, Nghê Phỉ Lâm bên cạnh thật không ngạc nhiên, cô trực tiếp vươn ngón tay, nở nụ cười, lúc này người xem trước ti vi cũng sẽ tâm cười, hiển nhiên diện mạo hai chàng đẹp trai này hoàn toàn cảm động Tạ tiểu thư tuổi trẻ, cô không chút do dự chưa nghe hát đã cho một cái đèn xanh.

Thiếu niên anh tuấn như vậy, được đãi ngộ như vậy ai cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.

Khúc nhạc dạo dịu dàng vang lên, Lục Ninh hát lên âm đầu tiên.

Âm cảm(2) thứ này là trời sinh, đời trước Lục Ninh đã có âm cảm tuyệt hảo, nhưng luận về giọng hát, lại không tính rất tốt, sau lại hút thuốc nhiều, giọng hát càng không được, nhưng thật ra dùng kỹ xảo cũng đủ bù lại, sau này đóng phim, cho dù đã cai thuốc, y vẫn ít tiếp tục ca hát, hiện tại đổi thân thể, âm cảm còn đây, nhưng giọng hát tốt hơn so với đời trước nhiều lắm.

Câu đầu tiên vừa cất lên, đầu óc tất cả mọi người chợt thanh tỉnh, ngay cả Nghê Phỉ Lâm cùng Hà Văn cũng là vẻ mặt kinh ngạc, không vì cái gì khác, bởi vì ưu tú ngoài ý muốn.

Ca sĩ trẻ như bọn họ, đừng nói là ca sĩ nghiệp dư, ngay cả ca sĩ có chút thành tựu, ban đầu vẫn sẽ có chút không lưu loát, sẽ không mượt mà như thế, sau khi hát vài từ mới có thể chậm rãi điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, nhưng thiếu niên này thì không, gần như từ âm đầu tiên bắt đầu, đã rất chuẩn, chuẩn cực kỳ, không chỉ có chuẩn âm, bắt kịp nhạc đệm cũng chuẩn.

Càng xuất sắc chính là thanh âm của y, thứ này vốn trời sinh, ví như tiếng ca của Lục Ninh dễ nghe giống như thanh tuyền, không thể nghi ngờ phương diện này chính là thượng giai, người không hiểu ca hát chỉ để ý dễ nghe hay không, kỹ xảo cái gì họ không quan tâm, thanh âm này chính là thuộc về loại dễ nghe.

Kỹ xảo ca hát của Lục Ninh là không thể nghi ngờ, trung âm trong suốt như nước chảy, cao âm thành thạo, đề âm cũng có vẻ vô cùng mê người, bài hát không có nhiều kỹ xảo như vậy, lại nói tiếp Lục Ninh cũng đủ chiếu cố Lục Viễn, Lục Viễn hát vốn là tiêu chuẩn nghiệp dư, ở loại ca khúc này càng có ưu thế, nhưng là không phải nói Lục Viễn hát không tốt, tốt xấu để Lục Ninh đến chấm điểm cũng có thể cho 70 điểm, thanh âm của hắn kỳ thật rất êm tai, điều kiện cổ họng không tồi, chỉ là không chỉ không trải qua bất kỳ huấn luyện thanh nhạc nào, hơn nữa bản thân cũng chưa từng tự phát luyện tập, nói cách khác, lúc trước, hắn căn bản không có bao nhiêu hứng thú với ca hát, có thể có trình độ như vậy đã là khá tốt, nhưng ba tháng này, thông qua huấn luyện xung kích tính của Lục Ninh, Lục Viễn đã có tiến bộ nhảy vọt ở phương diện ca hát.

[Xin chào ngày mai] là một khúc ca tương đối tích cực hướng về phía trước, âm vực không cao, khó khăn trung bình, Lục Ninh hát tương đối thoải mái, mà khi thanh âm Lục Viễn cũng hợp tiến vào thì ngay cả Lục Ninh cũng nổi da gà.

Y nói không rõ cảm giác này, thật giống như thanh âm của Lục Viễn cùng thanh âm của y là trời sinh nên hợp xướng như vậy, hợp xướng trong một nhóm phần lớn là hòa thanh, nghe giống như tiếng hát của một người, thanh âm Lục Viễn cùng Lục Ninh cũng là như thế, nhưng không hiểu vì sao, khi tiếng ca của hai người gặp nhau, thật giống như xảy ra phản ứng hóa học kỳ diệu nào đó, so với thanh âm một người càng thêm dày rộng êm tai, tiếng ca ôn nhu, tựa như lông chim nhẹ nhàng phất vào nội tâm con người.

Một khúc kết thúc, bốn giám khảo mới như ở trong mộng mới tỉnh, “bốp bốp bốp” vỗ vỗ tay, MC giống như nói đùa giỡn nói: “Như thế nào, hai chàng đẹp trai của chúng ta chỉ có một chiếc đèn sao?”

Lúc này mới “đinh đinh đinh” liền vang, nhất thời bốn chụp đèn đều sáng.

Nghê Phỉ Lâm mang theo cười giơ tay lên ra hiệu một chút, “Hát rất tốt, bài hát này vốn cũng rất thích hợp bọn họ, gần như là không thể xoi xét.”

“Từ lúc mới nghe đến hiện tại, chỉ có một ca khúc này là cho chúng tôi cảm giác hưởng thụ.” Hà Văn cũng phụ hoạ.

Nhưng thật ra Viên Cẩm trực tiếp nói: “Ai, mấy người mới nghe bọn họ hát một ca khúc đã yêu bọn họ, thật đúng là khiến cho tôi ghen tị mà…”

Nhất thời tất cả mọi người nở nụ cười, Viên Cẩm mới lại nói tiếp: “Hai nhóc đẹp trai tự giới thiệu một chút đi, thật sự nếu không cho hai bạn mở miệng, Tạ tiểu thư bên cạnh lập tức muốn giết tôi.”

Tạ Nhược Gia nghe vậy cười lớn đập hắn xuống.

Lục Ninh hiển nhiên càng bình tĩnh hơn Lục Viễn, y cầm micro làm tự giới thiệu đơn giản, đơn giản đến trừ bỏ tên cùng tuổi sẽ không còn gì, dù thế nào đi nữa y cũng không ngu ngốc giống kiểu nói những lời kịch kiểu như “Chúng ta là tổ hợp XX” này…

“Vậy là kết thúc?” Hà Văn buồn cười nhìn bọn họ, “Lục Ninh cùng Lục Viễn phải không, lấy từ ‘Ninh Trí Viễn’?”

Hửm, còn thật sự nói được thông!

Nói thật, Lục Ninh cùng Lục Viễn cùng họ chỉ là trùng hợp mà thôi, bọn họ căn bản không nghĩ theo phương diện kia.

Lục Viễn cùng Lục Ninh trao đổi ánh mắt, hiển nhiên chính bọn họ đều là lúc này mới phát hiện.

“Đúng!” Lục Viễn gọn gàng linh hoạt thừa nhận.

Cho dù bọn họ xuất sắc, trận đầu cũng sẽ không cho bọn họ quá nhiều thời gian, bởi vì tiết mục là hiện trường trực tiếp, mỗi nhóm tuyển thủ chỉ có hai đến ba phút, hát cũng không phải cả bài, mà là nắm chắc trong khoảng chừng nửa phút, tuyển thủ bị loại bỏ thậm chí có màn ảnh cũng chưa vượt qua hai phút, bởi vì không thể hậu kỳ cắt nối biên tập, cho nên tiết mục nhất định khống chế thời gian.

Năm 2004 đại lục còn chưa có ra lệnh giới hạn giải trí, lúc này tiết mục giải trí vẫn được cho phép phát sóng trong khung giờ vàng, không giống vài năm sau, tiết mục giải trí phát tại khung giờ này không chỉ phải chịu hạn chế, còn có thời gian quy định, Bình đài hiện tại đặt [Nhất xướng thành danh] ở 8 giờ đến 10 giờ tối thứ bảy chủ nhật, hoàn toàn tại khung giờ vàng, dài đến hai giờ, kỳ đầu tiên cùng kỳ thứ hai về sau kéo dài nửa giờ, thứ bảy chỉ phát tuyển thủ từ số một đến sáu mươi, ngày hôm sau phát sáu mươi mốt đến một trăm, sau đó là hai mươi người mạnh nhất được chọn ra, Lục Ninh cùng Lục Viễn rút được chính là số mười bảy, trận đầu thuận lợi làm cho bọn họ cần lưu lại tiếp tục thu tiết mục ngày hôm sau.

Đang nghỉ hè, lại là giờ vàng, cuộc thi phát sóng liền dẫn ra đề tài thật lớn, hơn nữa Bình đài vì tuyên truyền tạo thế, lại càng thay phiên oanh tạc truyền thông, trên báo chí truyền thông là tin tức về [Nhất xướng thành danh], mà sau ngày thi đấu đầu tiên, bắt mắt nhất chính là đôi song sinh Lục Ninh Lục Viễn.

Ngoại hình đẹp là nguyên nhân quan trọng nhất, cho dù là tiết mục tuyển tú, nói toạc ra chính là đào tạo ngôi sao, bộ dạng quá khó nhìn, chẳng sợ ngươi hát rất tốt, người xem gặp ngươi lại không thích, người bình phán(3) vẫn tương đối dễ dàng bị diện mạo ảnh hưởng, ít nhất cũng phải bộ dạng thuận mắt, gói lại mới có thể tương đối giống hình thức, một kỳ sơ tuyển [Nhất xướng thành danh] này, tuyển phần lớn đều là người trẻ tuổi trên mức tiêu chuẩn, không phải hát hay thì chính là ngoại hình đẹp, như vậy mới dễ dàng hấp dẫn người xem, có tính đề tài.

Đương nhiên, kỳ đầu tiên hát được không chỉ có Lục Ninh Lục Viễn, có vài nhóm tuyển thủ chọn ca khúc cấp bậc cao, hát cũng rất có trình độ, nhưng mà anh em họ Lục đây cũng không phải chỉ là bộ dạng thuận mắt, lớn lên như vậy thả tại giới giải trí đều là làm người kinh diễm, cố tình ca hát còn tốt như vậy, giám khảo cho bốn chụp đèn cũng không có tranh luận gì, nếu như chỉ có bộ dạng đẹp, khó tránh có chút người muốn chỉ trích, bất luận là diện mạo hay là thực lực cũng không thể xoi xét, hai thiếu niên mười bảy tuổi lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Phần sau kỳ thứ hai, top 20 cuối cùng được quyết ra cùng lên sân khấu, Lục Ninh cùng Lục Viễn thay đổi T-shirt một vàng một xanh lá mạ, quần bò kiểu dáng đơn giản, bộ dạng đẹp như bọn họ, nói thật mặc cái gì cũng đều có vẻ đặc biệt đẹp, trong top 20, hơn phân nửa đều là nam nữ tuổi trẻ thanh xuân tịnh lệ, nhưng hai người họ vẫn cực kỳ bắt mắt.

MC cười nói, “Top 20 tuyển thủ của chúng ta từ hôm nay trở đi sẽ vào ở Minh Tinh thành bảo, có thầy dạy chuyên nghiệp dạy bọn họ ca hát, khiêu vũ, lễ nghi cùng thời trang, đương nhiên, tôi hi vọng bọn họ đều có thể đi đến cuối cùng, trở thành ngôi sao ngày mai của chúng ta!”

Cho dù là người tâm tình tương đối bình thản như Lục Ninh, nghe những lời có tính kích động như vậy, cũng có cảm giác tim đập nhanh hơn, càng đừng nói thanh niên chân chính mới mười mấy hai mấy tuổi, cả đám đều hai má đỏ bừng ánh mắt sáng ngời, đã đi đến trên sân khấu này, người nào không có mộng làm ngôi sao.

Mà kế tiếp, chính là rút thăm đợt hai, trước khi bước vào top 10, dãy số này sẽ luôn đi cùng bọn họ.

“Ngươi đi.” Lục Viễn giảm thấp thanh âm nói.

Lục Ninh liếc mắt nhìn hắn, Lục Viễn chẳng hề để ý nói: “Dù sao số mấy đều là giống nhau, chúng ta nhất định là quán quân.”

Lục Ninh: “…” Không thấy vài người đứng bên cạnh hắn đều nhìn qua sao?

Bước vào top 20, lúc này có vài người đã có một chút ý thức cạnh tranh, dù sao trong đó vẫn là có thanh niên hai mươi mấy tuổi, tâm trí chín chắn hơn so với mười mấy tuổi.

Thần kỳ chính là, tuyển thủ từ số một đến mười sáu trước Lục Ninh Lục Viễn toàn bộ bị loại, bọn họ số mười bảy thành người đầu tiên rút thăm.

“Đợi một chút,” Lục Viễn bỗng nhiên ngăn y lại, “Ta đi.”

Lục Ninh không sao cả nhún nhún vai.

Số tám.

Lục Viễn đắc ý nháy mắt với Lục Ninh mấy cái.

Lục Ninh: “…” Ngọa tào, vừa mới không phải còn nói không sao cả sao, làm sao bây giờ lại thông qua cạnh tranh bất chính rút được “số tám”? Ah, chờ một chút, quỷ hút máu cũng cho rằng “tám” là con số may mắn sao, không phải là cái gì bốn a mười ba a linh tinh sao…

Cái gọi là Minh Tinh thành bảo, kỳ thật… chính là ký túc xá thống nhất, phòng đều không sai biệt lắm với khách sạn, chính là nhiều phòng khách nhỏ, hai người một phòng, chỗ tốt là Lục Ninh Lục Viễn vừa vặn hai người, không cần ghép phòng cùng với người khác, như vậy tự tại hơn, nếu không ở cùng một chỗ với người không quen biết, lại là người cạnh tranh lẫn nhau, không chừng còn có cái gì thích thiêu thân, đừng có coi khinh sức chiến đấu của người trẻ tuổi.

Lục Ninh lăn lộn trong giới này nhiều năm như vậy vẫn là có chút hiểu biết, mặt ngoài càng là ngăn nắp xinh đẹp, nội bộ lại có thể hoàn toàn tương phản, trong giới này những chuyện bẩn thỉu xấu xa vẫn là rất nhiều, chỉ là rất nhiều đều bị che dấu, làm cho người bên ngoài nhìn qua thì vĩnh viễn chỉ là một mặt tốt đẹp mà thôi.

Tại thời đại network đã bắt đầu thông dụng này, anh em họ Lục “tổ hợp Ninh Viễn” vẫn là dấy lên tiếng vang tương đối lớn, kỳ thật trước kia ở trong mảnh đất này, trong thời đại này vẫn là có rất ít ngôi sao thần tượng, trước kia mọi người đều thích vài nghệ nhân nước ngoài bộ dạng dễ nhìn, khối giải trí đại lục cất bước muộn, hạn chế nhiều, ở phương diện này lạc hậu một bước.

Chủ yếu là diện mạo Lục Ninh cùng Lục Viễn rất miểu sát(4), tuổi lại tương đối phù hợp tiểu nữ sinh tuổi trẻ ảo tưởng, cho dù một số tuổi khá lớn, cũng dễ dàng bị thiếu niên trưởng thành tinh xảo hấp dẫn ánh mắt.

Kỳ đầu tiên tương đối có tính đề tài, không chỉ có tỉnh H nơi này đã bắt đầu oanh tạc truyền thông, một số truyền thông chủ lưu đã bắt đầu đưa tin tiết mục lần này.

Đến một nơi xa lạ, kỳ thật Lục Ninh là có chút ngủ không được, ngày đầu tiên đến nhà Lục Viễn là bởi vì rất hỗn loạn, y gần như là thể xác và tinh thần đều mệt, nằm không bao lâu liền ngủ, từ ngày hôm sau bắt đầu ngược lại vài ngày không thể ngủ ngon.

Lục Ninh rất nhiều năm một người ngủ, cũng không quen cùng Lục Viễn chen chúc một cái giường, tuy rằng mùa hè ngủ chung với Lục Viễn kỳ thật rất thoải mái, bởi vì trên người hắn luôn ôn lạnh, y hoài nghi quỷ hút máu máu có lẽ đều là không có độ ấm.

Hiện tại đến nơi này, một người một cái giường khiến Lục Ninh nhẹ nhàng thở ra, nhưng là, buổi tối đầu tiên y lại có chút không ngủ được.

Nửa đêm mơ mơ màng màng mở to mắt, lại hung hăng hoảng sợ, khoảng cách giữa khuôn mặt tuấn mỹ bức người của Lục Viễn cùng mặt của y không đến một cm!

Nếu Lục Viễn không phải một cái quỷ hút máu, Lục Ninh thiếu chút nữa cho là hắn muốn hôn mình…

Nhưng là —— hắn là một cái quỷ hút máu a, ngọa tào! Lục Ninh cảm giác mình lông tơ đều dựng đứng lên!

.

(1) Góp ít thành nhiều

(2) Cảm nhận về âm thanh

(3) Bình luận và ra quyết định

(4) Giết người trong một giây

[Xin chào ngày mai]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.