Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Chương 11: Q.7 - Chương 11: Đem nước quấy đục






Ngày thứ hai Ôn Uyển pahir đi vào cung, lần này đi gặp Hoàng đế nàng không mang hài tử theo. Cùng Hoàng đế thảo luận: “ Cậu Hoàng đế, nếu người thật muốn con dạy dỗ một hài tử, người giao cho con chỉ một người thôi. Người chỉ điểm ai con sẽ dạy người đó.” Ôn Uyển đem củ khoai lang nóng phỏng tay này ném lại cho Hoàng đế.

Hoàng đế nghe Ôn Uyển nói để mình chọn ra một hài tử để nàng dạy dỗ, có chút ngoài ý muốn. Hắn cho là Ôn Uyển sẽ chọn Linh Đông “ Ta lựa chọn sao?” Chuyện này giao cho Ôn Uyển làm tốt, đến phiên chính hắn, thoáng cái hắn cũng không nghĩ ra được chọn người nào.

Ôn Uyển gật đầu: “ Đúng, dù sao cậu Hoàng đế cũng để cho con dựa theo phương pháp của mình mà dạy. Con đây dạy Minh Duệ, Minh Cẩn như thế nào, cũng sẽ dạy hắn như thế. Lại nói, con cảm thấy Linh Nguyên cũng không tệ, là trưởng đích tôn, vừa thông minh nhanh nhẹn, vừa là một mầm non. So với Minh Duệ, Minh Cẩn của con mạnh mẽ hơn nhiều đi.”

Tôn công công động tác run lên, Ôn Uyển Quận chúa như thế… là muốn đảo lộn sao?

Hoàng đế trầm ngâm một chút, thân phận của Linh Nguyên nhạy cảm. Đưa cho Ôn Uyển dạy dỗ không thích hợp. Hơn nữa, Linh Nguyên năm nay cũng đã mười một tuổi “Con thật nghĩ sẽ dạy Linh Nguyên sao?”.

Ôn Uyển nhún bả vai một cái: “ Con còn muốn nhìn một chút mấy hoàng tử nhỏ khác, có lẽ trong số bọn họ có người hợp ý con. Cậu Hoàng đế không để ý chứ?”

Hoàng đế xem như đã biết, Ôn Uyển đang cố tình đem đầm nước này quấy đục lên: “ Tốt, chỉ cần con chọn được người vừa ý, ai trẫm cũng đồng ý.” Những lời này của Hoàng đế thật ra là ám chỉ, miễn Ôn Uyển chọn ra, coi như là Linh Nguyên cũng được.

Hoàng đế đối với Ôn Uyển hiểu rất rõ, Ôn Uyển rất nhạy cảm, người không phải làm cho Ôn Uyển yên tâm nàng tuyệt đối sẽ không dạy. Trong số đám con cháu của hắn, duy nhất cùng Ôn Uyển có quan hệ coi như là máu mủ nhất chính là Linh Nguyên và Linh Đông. Linh Nguyên là trưởng đích tôn, lấy tính tình của Ôn Uyển sẽ không chọn. Duy nhất còn dư lại chính là Linh Đông. Hoàng đế nghĩ tới mới vừa rồi không lâu nhận được tin tức, Linh Đông bị kinh sợ. Phát sốt cao. Nếu không phải thái y dùng biện pháp của Ôn Uyển, còn không biết đầu óc có thể bị nung hỏng hay không? Xem ra chuyện này đã chọc giận Ôn Uyển, nhưng mà từ chuyện này có thể nhìn ra, Ôn Uyển thật sự nhìn trúng đứa bé Linh Đông kia. Ừ. Đứa bé kia, mặc dù nói tư chất không tốt nhưng là tâm tính tốt, nhân hậu. Đây có lẽ là nguyên nhân khiến Ôn Uyển coi trọng hắn. Về phần có thể biến gỗ mục thành tài có phải? Liền xem bản lĩnh của Ôn Uyển thôi.

Hoàng đế hạ thánh chỉ, chỉ định các hoàng tử từ ba đến mười tuổi đi gặp Ôn Uyển. Cái số tuổi này cũng là do Ôn Uyển yêu cầu. Lớn đã định hình rồi không tốt dạy dỗ, nhỏ Ôn Uyển cũng không muốn làm bảo mẫu, cái tuổi này cũng đã hiểu chuyện rồi, chính là thời điểm tốt để dạy dỗ. Trong số ba hài tử bên trong, có Kỳ Lâm nhi tử của Hứa Tịnh Thu.

Ôn Uyển tùy ý hỏi một vài vấn đề, ba hài tử đều trả lời rất xuất sắc. Ôn Uyển cũng không một chút keo kiệt mà khen ngợi. Trong ba hài tử này tùy tiện chọn ra một người. So sánh với Linh Đông tốt hơn. Đặc biệt là Kỳ Lâm, là hài tử xuất sắc nhất.

Sau khi Ôn Uyển gặp qua ba hài tử, hướng về Hạ Ảnh nói: “ Thả tin tức ra, người được chọn trong số ba hài tử cộng thêm Linh Nguyên nữa, bốn người chọn một.”

Hạ Ảnh không biết Ôn Uyển muốn làm gì? Nhưng vẫn gật đầu đáp ứng, bằng tốc độ nhanh nhất đưa tin tức ra ngoài.

Như một hòn đá làm dậy lên ngàn tầng sóng ( Câu gốc là Nhất thạch kích khởi thiên tầng lãng, nghĩa là một hành động nhỏ nhưng lại gây ra những phản ứng mãnh liệt), không ngờ Ôn Uyển muốn trong số ba hoàng tử cùng trưởng đích tôn chọn ra một người để dạy dỗ. Hơn nữa, Ôn Uyển Quận chúa cường điệu hướng vào Trưởng đích tôn điện hạ Linh Nguyên, tin tức này trong nháy mắt làm nhiều người bất an.

Đầu tiên là Thái tử, hắn có thể để Ôn Uyển giáo dục Linh Đông, bởi vì Linh Đông là con đích thứ. Mà Linh Nguyên thì không được, không chỉ bởi vì Linh Nguyên là trưởng tử, trọng yếu chính là Hoàng đế rất thích Linh Nguyên. Hoàng đế gần đây thích mang Linh Nguyên ở bên người. Trưởng tử được Hoàng đế yêu thích, việc này mang cho vị phụ thân Thái tử là hắn một số lợi ích. Đó chính là Hoàng đế nể tình của Linh Nguyên, hắn cũng được cân nhắc hơn nhiều.

Như Vũ trong lúc ấy đột nhiên, trên người cảm giác có chút lạnh, Ôn Uyển đang làm cái gì vậy? Làm sao, làm sao lại có thể lựa chọn Linh Nguyên, Ôn Uyển muốn làm gì “ Ma ma, ngươi nói xem Ôn Uyển rốt cuộc muốn làm cái gì? Ta thế nào. Ta thế nào có cảm giác, ta sai lầm rồi.”

Dung ma ma khẽ than thở, bà có thể nói cái gì. Đến bây giờ, bà cũng không có cách nào: “ Thái tử phi, đừng nóng vội. Hiện tại còn chưa có kết luận chắc chắn, không thể hoảng loạn làm rối rắm tay chân được.” Bà cũng sai lầm rồi, bà cho là Ôn Uyển Quận chúa nhiều nhất là lựa chọn Linh Đông hoặc là không chọn. Có điều cũng nói lại, Ôn Uyển Quận chúa chọn Linh Nguyên điện hạ, nếu có thể chọn mới tốt. Nhưng trăm phần trăm là Ôn Uyển Quận chúa thả sương mù, sợ là Ôn Uyển chọn một hoàng tử khác. Vậy bọn họ đúng là gà bay trứng vỡ ( nghĩa là mất cả chì lẫn chài, không được gì cả), vì người khác mà lót đường.

Như Vũ làm cho mình bình tĩnh trở lại, nàng cần phải suy nghĩ cẩn thận. Nhất định phải nghĩ ra đối sách. Còn chưa nghĩ ra đối sách gì, chỉ nghe thấy phía dưới phái người tới nói, Ôn Uyển Quận chúa muốn mời Trưởng tôn điện hạ đến phủ đệ của nàng một chuyến.

Như Vũ đứng lên, sắc mặt kiên nghị nói: “ Trả lời lại cho Quận chúa, ngày mai ta sẽ mang Linh Nguyên và Linh Đông cùng đến phủ Quận chúa.” Nên đối mặt thì phải đối mặt, đây không phải thời điểm để lùi bước.

Người truyền lời sắc mặt có chút khó xử mà quay trở lại nói: “ Thái tử phi, người phủ Quận chúa nói, ngày mai chỉ mời Linh Nguyên điện hạ. Không chỉ mời Linh Nguyên điện hạ, mà còn mời Thập tam hoàng tử, Thập tứ hoàng tử, Thập bát hoàng tử ( Các hoàng tử ở giữa đều đã chết non).” Ý này chính là, chỉ cần hài tử đến, không cần mấy người lớn.

Như Vũ sắc mặt bình tĩnh nói: “ Ta biết rồi”

Không nói Thập nhất hoàng tử cùng Thập Tứ hoàng tử mẹ ruột dạy dỗ như thế nào? Chỉ một mình Thập tam hoàng tử Kỳ Lâm, Hứa Tịnh Thu nói, nhất định phải làm cho Ôn Uyển thích hắn, sau đó để cho Ôn Uyển dẫn dắt hắn. Về sau cái khác không nói, khẳng định ở trong hoàng cung không bị người khác khi dễ. Hơn nữa, con đường tương lai phía trước cũng sẽ rộng mở.

Kỳ Lâm cầm chặt nắm đấm: “ Mẫu phi yên tâm, nhi thần nhất định có thể để biểu tỷ thích.” Hắn năm nay đã bảy tuổi rồi, cũng đã hiểu chuyện. Từ khi có lời nói hắn có thể được biểu tỷ chọn trúng để dạy dỗ, hắn ăn uống chi tiêu so với trước kia tốt hơn ( Hứa Tịnh Thu nói cùng hài tử). Cho nên hắn nhất định phải thành công.

Hạ Dao đối với chuyện Ôn Uyển gây náo loạn vừa rồi, đầu óc cũng mơ hồ “ Quận chúa đây là?” Không phải là đã chọn Linh Đông rồi sao, như thế nào tốt đẹp lại gây náo loạn ra nhiều chuyện như vậy.

Ôn Uyển cười đi vào phòng ngủ thay đổi xiêm y: “ Mọi người nhiệt tình như vậy, thì không nên lãng phí sự nhiệt tình này của bọn họ. Nhiều người để lựa chọn như thế, để cho mọi người náo náo nhiệt nhiệt một phen. Bằng không, sẽ rất nhàm chán a.”Nếu mọi người muốn xem náo nhiệt, vậy cứ để náo nhiệt mấy ngày đi.

Ôn Uyển đổi một thân xiêm y màu đen, thay đổi xiêm y xong mới đi nhìn Minh Cẩn. Không ngờ Minh Cẩn rất ngoan, đang theo Minh Duệ trả bài những gì Ôn Uyển đã dạy (trên thực tế, Ôn Uyển biết Minh Duệ đang hướng dẫn Minh Cẩn, dĩ nhiên chuyện này ngoại trừ hai người trong cuộc thì chỉ có nàng cùng Hạ Dao, Hạ Ảnh biết.). Ôn Uyển có chút ngoài ý muốn, đi tới ôm Minh Duệ: “ Cục cưng, hôm nay không luyện công sao?” Con trai bảo bối này của nàng là một tên cuồng luyện công. Mấy ngày nay, một mực luyện công. Nếu không phải Ôn Uyển lấy thời gian giới hạn, hắn nhất định một ngày mười hai canh giờ đều luyện công đây!

Tiểu đại nhân Minh Duệ như nói: “ Tiểu Bảo nói một mình hắn buồn bực, muốn con phụng bồi hắn cùng nhau viết chữ”. Nếu không phải Minh Cẩn khóc đến lợi hại, hắn còn đang luyện công đây.

Ôn Uyển để cho hai đứa bé tiếp tục, chính mình tựa vào một con gấu bông. Nhìn thấy Minh Duệ nhỏ giọng nói: “ Lại sai rồi, viết lại”. Minh Duệ rất kiên nhẫn dạy Minh Cẩn.

Ôn Uyển ở bên cạnh nhìn, trên mặt lộ nụ cười nhàn nhạt. Hạ Dao bưng lại cho nàng một chén trà, Ôn Uyển uống hai ngụm, để lại trên mặt đất.

Minh Duệ để Minh Cẩn một mình suy nghĩ thật kỹ, ngồi vào bên cạnh Ôn Uyển: “Mẹ, chuyện giải quyết như thế nào rồi?” Sự kiện kia ầm ĩ một thời gia dài rồi, cũng nên kết thúc.

Ôn Uyển lắc đầu: “ Không đâu. Ngày mai sẽ có mấy người đến đây, còn có Đại biểu ca của con cũng tới. Ngày mai con mang theo Cẩn ca nhi cùng bọn họ chung đụng một chút, xem Minh Cẩn thích người nào.”

Minh Duệ thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn đáp ứng: “ Mẹ, con đã biết.”

Ôn Uyển để cho Minh Duệ tiếp tục dạy Minh Cẩn, còn mình lại bưng chén trà đi ra ngoài. Hạ Dao nhịn không được hỏi: “ Quận chúa, ý của người là, để Tiểu Bảo đi chọn người sao?” Đây là trò đùa phải không? Tên tiểu tử Tiểu Bảo này, người ta lừa còn không biết Đông Bắc. Người nào dụ dỗ hắn vui vẻ nhất, hắn liền thích người đó nhất.

Ôn Uyển cười cười không nói: “ Qua ít ngày nữa, Minh Duệ cùng Minh Cẩn cũng đã đầy hai tuổi rồi. Hẳn là nên để bọn hắn khai bút nha. Ta tính mời Lão sư đến giúp hai đứa khai bút, ngươi xem như thế nào?” Lão sư có danh tiếng là thiên hạ đệ nhất học sĩ, cũng đủ để cho hài tử của nàng khai bút a.

Hạ Dao cảm thấy không tệ.

Hạ Ảnh nghe xong nhưng lại lắc đầu: “ Quận chúa, ta cho rằng người tốt nhất là nên hỏi qua Hoàng thượng. Nếu Hoàng thượng cự tuyệt, người lại đi mời Tống tiên sinh.” Thật ra thì Hoàng đế viết chữ cũng rất tốt. Tin tưởng Quận chúa hỏi Hoàng thượng, Hoàng thượng nhất định rất thích dạy hai đứa trẻ viết chữ đầu tiên.

Ôn Uyển khóe miệng nhúc nhích vài cái, cuối cùng không đáp ứng nhưng cũng không cự tuyệt.

Ngày thứ hai, ba vị Hoàng tử cùng nhau đến cửa. Linh Nguyên mang theo Linh Đông tới đây. Sắc mặt của Linh Đông còn chút tái nhợt, Ôn Uyển đoán chừng thân thể còn chưa khỏi hẳn.

Linh Đông nhìn thấy Ôn Uyển thì thật cao hứng: “ Cô”

Linh Đông gọi xong lại rất thất vọng. Bởi vì Ôn Uyển chỉ nhàn nhạt mà đáp lại hắn, cũng không như thường ngày nhìn thấy hắn liền sờ đầu thân thiết. Hoặc là ôm vân vân, sắc mặt rất bình thường. Hình như đây là lần đầu tiên hắn tới với bộ dáng như thế này.

Ôn Uyển dẫn năm hài tử đến thư phòng, cho mỗi người một tờ bài thi. Bài thi chuẩn bị chỉ có bốn tờ, nhưng hôm nay lại có năm hài tử thiếu mất một tờ. Ôn Uyển để cho bốn người làm trước, tách biệt mà làm, bên cạnh mỗi người đều có một nha hoàn hầu hạ trà nước.

Mười phút đồng hồ sau, tờ bài thi thứ năm mới đến tay Linh Đông. Việc này cũng không cần hài tử thong minh, Linh Đông vừa nhìn thì bắt đầu làm bài. Bất quá hiện tại không có thời gian để suy nghĩ việc này. Phải nghĩ đem mấy vấn đề này làm được để Ôn Uyển cảm thấy hài lòng.

Ôn Uyển đưa ra những bài thi này, cũng không phải thi tứ thư ngũ kinh gì, mà là những chuyện sinh hoạt thường ngày. Nhưng phương thức hỏi lại rất kỳ quái, tỷ như:

Ôn Uyển ra đề mục cũng có một chút cổ quái, thật ra cũng là một loại đề mục khảo nghiệm khác. Nhìn như tùy ý, nhưng thực ra có thể phản ánh rất nhiều vấn đề.

Năm người đồng thời nộp bài, Ôn Uyển cho người thu lại, dẫn năm hài tử đi đến hậu viện. Ôn Uyển dẫn Minh Duệ cùng Minh Cẩn nhân dịp để mấy hài tử quen biết nhau.

Minh Cẩn đánh giá ba người. Ôn Uyển đem năm người đến phòng đồ chơi, Hạ Dao tới nói Nghê chưởng quỹ tìm nàng có việc. Ôn Uyển tùy ý để cho năm hài tử đang bày đồ trong phòng chơi đùa cùng nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.