Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 136: Chương 136: Dịch Phàm vui sướng




TSCPTĐK - Chương 136

Chương 136: Dịch Phàm vui sướng

Trong tửu lầu.

"Tứ đệ ta vẫn còn khỏe đi?" Kỳ Thiếu Phúc nhìn Trang Khiêm hỏi.

"Cực tốt, hình như Kỳ tứ thiếu béo lên không ít, ca ca ta thật ra lại gầy đi một vòng, Kỳ tứ thiếu sống thoải mái vô cùng a!" Trang Khiêm lười biếng gẩy gẩy muỗng đảo nước trong chén trà.

"Như vậy sao......"

"Thiếu Phúc, kỳ thật nếu ngươi muốn biết tứ đệ ngươi có khỏe hay không có thể tự mình đi hỏi hắn được mà."

Kỳ Thiếu Phúc cười khổ một tiếng: "Bỏ đi, tứ đệ hắn...... Lại nói tiếp, tứ đệ ra ngoài một chuyến, trở về càng thêm được săn đón......"

Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy, hiện giờ Kỳ tứ thiếu có Thương Minh chống lưng, sau này làm sinh ý sẽ thuận lợi hơn nhiều, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành nguyên bản đã kinh doanh không tồi, kế tiếp hẳn là sẽ phát triển càng nhanh."

"Ta nghe nói Mộ Đình Hiên đã trở lại, Dịch thiếu cùng Mộ Đình Hiên sắp có chuyện tốt, là thật vậy sao?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.

Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy! Dịch Phàm tính toán giản lược hết thảy, Dịch gia một người cũng không mời."

"Dịch Phàm so với tứ đệ ta còn hận gia tộc của mình hơn a."

Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đính hôn tuy rằng không cho Kỳ gia quá nhiều mặt mũi nhưng ít nhất vẫn đưa thiệp mời tới, tiểu tử Dịch Phàm này là muốn hoàn toàn phân rõ giới hạn với Dịch gia sao?

Trang Khiêm cười cười: "Đúng vậy!"

Kỳ Thiếu Vinh từ nhỏ đã bị Kỳ gia sung quân, trở mặt với Kỳ gia, kỳ thật cái này cũng không lớn, nhưng Dịch Phàm thì khác, hắn vốn là con vợ cả Dịch Tầm, lại luôn luôn bị vắng vẻ, bị Dịch Băng, Dịch Hỏa, Dịch Sơ Tuyết dày vò gây chuyện, nghe nói thiên phú của Dịch Phàm xảy ra vấn đề có quan hệ với Dương Mạn.

"Dịch Phàm này làm người rất lạnh nhạt, không biết là ai lại coi trọng tên quái thai hắn."

Trang Khiêm lắc đầu: "Dịch Phàm lạnh nhạt cũng tùy từng người, nghe đại ca ta nói thời điểm Dịch Phàm đối mặt với Mộ Đình Hiên không khác gì lăng đầu thanh* mới biết yêu."

*Lăng đầu thanh: dùng trong cuộc sống đời thường, nói về người nào đó làm việc không có đầu óc, hoặc không động não, chưa bao giờ phân tích, phán đoán tình hình nội dung, tính chất, đúng sai, phải trái, v.v... của sự việc đã hành động mâu thuẫn với tình hình phát triển của sự việc, cuối cùng vấn đề nhỏ không đáng để mắt tới lại thành ra vấn đề lớn, hậu quả nghiêm trọng, chuyện tốt biến thành chuyện xấu.

............

Sau khi Kỳ Thiếu Vinh bộc lộ tài năng, thanh danh của người bên cạnh Kỳ Thiếu Vinh cũng nước lên thuyền lên, hôn sự của Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên vừa truyền ra, trong nháy mắt, hầu như tất cả mọi người ở hoàng đô đều biết.

Phòng nhỏ của đám người Dương Mạn.

"Mẫu thân, ta nghe nói Dịch Phàm đã về hoàng đô, hơn nữa, hắn còn chuẩn bị thành thân."

Dương Mạn cúi đầu: "Phải vậy không? Ngươi lại chạy đến trấn trên? Hiện tại chúng ta đang lẩn trốn khó khăn, tốt nhất là không nên ra ngoài xuất đầu lộ diện."

Nét mặt Dương Mạn tràn đầy mỏi mệt, khuôn mặt nguyên bản diễm lệ hiện giờ sinh ra rất nhiều nếp nhăn, rõ ràng mới chỉ qua chưa đến một năm, Dương Mạn lại giống như đã già đi cả chục tuổi.

Thời điểm vừa mới bắt đầu, Dương Mạn còn suy tính phải làm sao báo thù, nhưng các loại đả kích liên tiếp đổ đến, Dương Mạn chiếu cố Dịch Băng, Dịch Hỏa, tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, căn bản không thể suy nghĩ những thứ khác.

Dịch Sơ Tuyết nắm chặt nắm tay, Dịch Băng thiếu nợ ở hoàng đô, Dịch Tầm không hỗ trợ một đồng nào, Dịch Băng bị đánh gãy một chân, trong nhà cũng theo đó xui xẻo, vì trả nợ cho Dịch Băng, Dương Mạn bán hết tất cả mọi thứ mang từ Dịch gia ra đổi thành tiền mặt, cho dù như vậy vẫn không trả đủ nổi.

Dịch Sơ Tuyết cúi đầu, hiện tại chuyện nàng sợ nhất chính là gặp được người quen trước kia.

"Ta ẩn tàng thân phận rồi mới đi." Hiện tại nàng gặp được người quen cũ đều sẽ chủ động tránh đi, nàng nghèo túng như vậy, thật sự là không muốn cùng những người trước kia nhấc lên quan hệ gì.

Dương Mạn nhìn Dịch Sơ Tuyết: "Vậy là tốt rồi."

Dịch Sơ Tuyết cúi đầu, trong lòng tràn đầy không cam, dựa vào cái gì chứ? Lùi lại một năm về trước, Dịch Phàm chỉ là một tên rác rưởi trong gia tộc mà thôi.

Trong lòng Dịch Sơ Tuyết tràn ngập không cam, nhưng hận qua đi, chỉ còn lại hư không.

............

"Lưu Vân, kỳ thật, ngươi không cần bồi ta." Mộ Đình Hiên mặt vô biểu tình nhìn Bích Lưu Vân.

Bích Lưu Vân ôm lấy bả vai Mộ Đình Hiên: "Chúng ta đã làm bằng hữu nhiều năm, ngươi không cần khách khí với ta."

"Ngươi không nhận ra sao, rất nhiều người đang nhìn ngươi."

Bích Lưu Vân cười cười: "Ngươi lầm rồi, mấy người đó đều đang nhìn ngươi, bất quá, bọn họ ngại nhìn ngươi, cho nên liền làm bộ nhìn ta."

Mộ Đình Hiên không cho là đúng nhìn Bích Lưu Vân: "Lưu Vân, ngươi đừng nói chuyện cười, ta có gì đẹp chứ?"

"Đình Hiên, ngươi không biết bản thân đẹp như thế nào sao? Thiếu gia sớm nói, nếu ngươi nguyện ý khôi phục dung mạo, nhất định sẽ là một tuyệt sắc giai nhân, thiếu gia quả nhiên có dự kiến trước!"

Mộ Đình Hiên nghiêm túc nói: "Lưu Vân, ngươi đừng nói như vậy, sẽ khiến người khác chê cười."

Bích Lưu Vân lắc đầu, thầm nghĩ: Mộ Đình Hiên này đúng là trì độn!

Sau khi Dịch Phàm bại lộ, hình tượng phế tài trước kia đã sớm xoay chiều, thực lực mạnh mẽ, lại còn tương giao tâm đầu ý hợp với Kỳ Thiếu Vinh, hoàng đô này có không ít người muốn cùng Dịch Phàm kết thân đâu, hiện giờ hôn tin của Dịch Phàm truyền ra, đương nhiên có rất nhiều người muốn biết Mộ Đình Hiên là thần thánh phương nào.

"Đồ ta muốn mua không nhiều lắm, một lúc là xong rồi, ta có thể tự đi một mình." Mộ Đình Hiên nói.

Bích Lưu Vân cau mày lại "Ngươi đây là muốn thành thân a! Sao có thể qua loa được?

Hơn nữa, đây là lần đầu tiên ngươi thành thân, căn bản là không biết phải mua cái gì?"

Mộ Đình Hiên nghi hoặc nhìn về phía Bích Lưu Vân: "Chẳng lẽ, Lưu Vân ngươi từng thành thân rồi sao?"

Bích Lưu Vân cười gượng hai tiếng: "Ta...... không có a!"

"Vậy ngươi......"

"Chưa ăn thịt heo chẳng lẽ cũng chưa từng thấy heo chạy sao? Đi thôi!"

............

Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo ngồi uống trà trên lầu hai, vừa lúc nhìn thấy Bích Lưu Vân kéo Mộ Đình Hiên chạy qua bên dưới.

"Hôn kỳ của Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm đã định ra rồi sao?" Trang Hạo chua lòm hỏi.

"Mộ Đình Hiên nói muốn thành thân, A Phàm liền chọn ngày hoàng đạo gần nhất, thời gian chưa đến mười lăm ngày, thật sự là hơi vội." Kỳ Thiếu Vinh nói.

"Chưa đến mười lăm ngày? Tiểu tử Dịch Phàm này cũng quá nóng vội rồi! Ta nghĩ hắn là sợ Mộ Đình Hiên đổi ý cho nên mới gấp gáp như thế."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Cũng không sai, bất quá, A Phàm kỳ thật không cần lo lắng như vậy, Đình Hiên là người làm việc nghiêm túc, nếu hắn đã đáp ứng thì sẽ không dễ dàng thay đổi."

Trang Hạo nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, "Khi nào chúng ta cũng chọn ra ngày thành thân đi, lại nói tiếp, thời gian chúng ta kết giao dài hơn hai tên tiểu tử kia một chút, hiện tại lại lạc hậu."

Kỳ Thiếu Vinh tức giận nhìn Trang Hạo một cái: "Loại chuyện này có gì mà lạc hậu với không lạc dậu? Huống chi, A Phàm cùng Đình Hiên đã quen mười mấy năm, có thể xem như là thanh mai trúc mã, ngươi có thể so sánh sao?"

Trang Hạo: "......"

"Sao lại là Bích Lưu Vân bồi Mộ Đình Hiên đi mua đồ, tiểu tử Dịch Phàm kia đâu, hắn không chiếu cố Mộ Đình Hiên một chút sao?" Trang Hạo đổi đề tài hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh nhún vai, "Hiện tại Dịch Phàm đang trong giai đoạn phấn khởi, đầu óc không rõ ràng lắm, làm việc cũng lộn xộn."

Trang Hạo chống cằm: "Tâm lý kém như vậy thật không tốt a! Ý chí yếu ớt thời điểm đối mặt với địch nhân rất dễ chết không toàn thây."

"Thành hôn a, hồ đồ một chút cũng bình thường......"

Trang Hạo khẽ hừ một tiếng: "Dù sao hắn cũng không phải lần đầu thành thân, hẳn là có kinh nghiệm."

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Trước kia sao có thể so sánh được."

Lần trước Dịch Phàm thành thân là do nhị hoàng tử từ giữa an bài, Dịch gia vì lấy lòng nhị hoàng tử, toàn quyền an bài, Dịch Phàm không để ý đến Mộ Tuyết Lam, căn bản là không để bụng, Mộ Tuyết Lam cùng Dịch Phàm thành hôn cũng chỉ là vì tức giận với nhị hoàng tử, đương nhiên không để ý đến.

............

Mộ Tuyết thương thành.

"Mộ tiểu thư, đóa châu hoa này ngươi còn muốn không a? Loại châu hoa này chỉ có tổng cộng ba cây, đây chính là gốc cuối cùng rồi, nếu ngươi còn không mua, lần sau tới khẳng định không còn."

Mộ Tuyết Lam vuốt ve châu hoa trên tay, trong lòng có chút tiếc nuối, "Để ta nhìn xem một chút đi!"

Thị nữ nhìn Mộ Tuyết Lam: "Mộ tiểu thư, châu hoa này thật sự rất thích hợp với ngươi, nếu ngươi muốn thì phải nhanh một chút!"

"Dịch Phàm, ngài có yêu cầu gì cứ nói với ta."

"Ta cần vật phẩm thành hôn!"

"Nghe nói Dịch thiếu ngài muốn thành thân, thì ra là sự thật!"

"Đúng vậy! Hắn đã đáp ứng ta."

"Cửa hàng chúng ta mới nhập một quầy lưu li bát bảo vô cùng xinh đẹp, chỉ là hơi đắt một chút, Dịch thiếu có muốn không?"

"Được, ta muốn thử tốt nhất, đắt cũng không sao."

"Dịch thiếu rất là tài đại khí thô a!"

"Tiền có thể kiếm lại, ta nhất định phải cho hắn thứ tốt nhất." Khóe miệng Dịch Phàm cong lên, căn bản là không áp chế được vui mừng, khôn khéo ngày thường tựa hồ cũng "mất tích", trên đầu gắn một hàng chữ to, "Ta là thổ hào, còn là ngu ngốc, mau tới gạt ta đi!"

"......"

Mộ Tuyết Lam đứng trước quầy, nghe thấy thanh âm Dịch Phàm cùng tiểu nhị từ sau truyền tới, trái tim co chặt lại, không có quay đầu.

"Mộ tiểu thư, ngươi không sao chứ?"

Mộ Tuyết Lam lắc đầu: "Không có việc gì."

Dịch Phàm nhìn về phía Mộ Tuyết Lam, không khỏi có chút ngoài ý muốn, "Mộ Tuyết Lam?"

Mộ Tuyết Lam kéo bình tĩnh về, tươi cười xoay người lại: "Dịch Phàm, nghe nói ngươi muốn thành thân, chúc mừng ngươi!"

Dịch Phàm cười nói: "Cảm ơn!"

"Ngươi rất thích hắn sao?"

"Đương nhiên, ta thích hắn mười mấy năm!"

Mộ Tuyết Lam nắm chặt nắm tay: "Chúc mừng ngươi, được như ước nguyện......"

"Cảm ơn, chúc ngươi sớm ngày tìm được người thích hợp." Bởi vì Mộ Đình Hiên đồng ý thành thân, tâm tình Dịch Phàm rất tốt, lời nói ra cũng thật tình thật ý.

............

Dịch Phàm đi theo tiểu nhị lên lầu hai, Mộ Tuyết Lam nhấp môi, chỉ cảm thấy trái tim bị nghẹn đau nhói.

Thanh âm mấy thị nữ nói chuyện trong cửa hàng truyền vào tai Mộ Tuyết Lam.

"Dịch thiếu ra tay thật hào phóng! Mấy kiện bảo vật áp đáy hòm cũng sắp bị hắn mua đi rồi."

"Còn không phải sao! Không nhìn ra Dịch thiếu lại có tiền như vậy."

"Dịch thiếu có tiền thì có gì kỳ quái, hắn chính là tiểu lão bản của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, cửa hàng đó sắp kiếm tiền đến điên rồi."

"Dịch thiếu sắp thành thân cùng ai vậy? Người nọ thật có phúc khí!"

"Nghe nói người Dịch thiếu nhìn trúng cũng là thủ hạ của Kỳ Thiếu Vinh, hơn nữa, lai lịch bất phàm, phụ thân của người nọ chính là ma pháp sư cấp chín!"

"A! Vậy nên nhạc phụ tương lai của Dịch thiếu là ma pháp sư cấp chín sao? Thật quá lợi hại!"

......

Mộ Tuyết Lam cúi đầu, cười khổ một tiếng, thầm nghĩ: Người Dịch Phàm thích hình như còn mạnh hơn nàng nhiều lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.