Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 37: Chương 37: Khách thăm




TSCPTĐK - Chương 37

Chương 37: Khách thăm

Phủ Tà Y.

“Thiếu gia, ngươi đã trở lại? Trang đại thiếu đâu?”

“Sau khi hắn đưa ta ra khỏi hoàng cung đã lộn trở lại đi tìm chết, lần này không biết có bị lão hổ ăn mất không?”

Kỳ Hằng có chút khó hiểu hỏi: “Bị lão hổ ăn?”

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Ta nói nếu lấy được chút máu của hổ con sẽ có lợi với xét nghiệm, hắn liền lộn trở lại, nói là muốn đi lấy máu.”

“Thiếu gia, hình như Trang đại thiếu rất nghe ngươi lời a! Ngươi muốn hắn đi tìm chết, hắn liền thật sự đi tìm chết.” Kỳ Hằng chớp đôi mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng, không cho là đúng lắc đầu: “Nói bậy bạ gì đó, hắn nói đi lấy máu cũng chưa chắc là thật, hơn nữa, cho dù hắn thật sự đi lấy máu cũng chưa chắc sẽ chết, có câu nói là tai họa để lại ngàn năm, mạng vị Trang đại thiếu này rất ngạnh a.

Kỳ Hằng: “......”

Kỳ Thiếu Vinh ở lại trong phủ đợi mấy canh giờ cũng không chờ được Trang Hạo, cuối cùng lại chờ đượ Dịch Sơ Tuyết cùng Kỳ Thiếu Như.

“Hai vị tiểu thư, sao hôm nay lại tới?” Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

“Tà Y, Trang Hạo tìm ngươi làm cái gì?”

Dịch Sơ Tuyết nói, mơ hồ mang theo vài phần tức giận, nghe ra lại có vài phần ý tứ hưng sư vấn tội tiểu tam.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Sơ Tuyết cùng Kỳ Thiếu Như: “Hắn tìm ta xem bệnh cho hổ con.”

“Tà Y cùng Trang Hạo cũng thật gần gũi a, Tà Y, Trang Hạo mới chỉ mười sáu, ngươi đã một đống tuổi, không biết tị hiềm một chút sao?” Dịch Sơ Tuyết nói.

Kỳ Thiếu Vinh: “......” Nghe khẩu khí Dịch Sơ Tuyết, xem ra thật sự đã coi hắn thành tình địch.

Dịch Sơ Tuyết nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, từ trong miệng gã sai vặt Trang gia, Dịch Sơ Tuyết nghe được lời đồn đãi Trang Hạo thích Tà Y, tuy rằng Dịch Sơ Tuyết không cảm thấy đây là sự thật, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, Dịch Sơ Tuyết vẫn cảm thấy cần cảnh cáo Kỳ Thiếu Vinh một chút, tốt nhất là để người này không làm ra chuyện bậy bạ.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn Dịch Sơ Tuyết: “Dịch tiểu thư, không phải là đang lo lắng ta đoạt Trang đại thiếu đi đó chứ, cũng đúng, nhìn Dịch tiểu thư ngươi mắt tam giác, mũi hèm rượu, miệng tứ phương, lớn lên thành bộ dáng như vậy, cho dù là ai tiếp cận Trang đại thiếu, ngươi cũng phải lo lắng.”

“Dịch tiểu thư, ta cảm thấy so với ngươi đi lo lắng cho người khác còn không bằng làm tăng tố chất bản thân lên một chút, lấy cái dạng này của ngươi, lui một một bước mà nói, cho dù ngươi may mắn gả cho Trang đại thiếu, sớm muộn gì cũng sẽ bị hưu.”

Dịch Sơ Tuyết đột nhiên đứng lên, tức muốn hộc máu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Ngươi, cái đồ lang băm, nói hươu nói vượn cái gì?”

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Sơ Tuyết, gằn xuống từng chữ một: “Ta nói ngươi lớn lên thật khó nhìn!”

Dịch Sơ Tuyết nghiến răng, trong mắt lộ ra vài phần hung quang.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười nói: “Dịch tiểu thư, ngươi còn chuyện gì sao?”

“Tà Y, ngươi cho rằng ngươi là thứ gì? Cư nhiên dám nói vậy với ta, ngươi tìm chết đi!”

Dịch Sơ Tuyết đột nhiên đứng lên mắng.

Kỳ Thiếu Vinh dựa vào ghế trên: “Ta không là tính thứ gì, thật sự không nhọc Dịch tiểu thư đến thăm hỏi.”

“Ngươi chờ đó cho ta......” Dịch Sơ Tuyết hung hăng trừng mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh vài lần, xoay người rời đi.

Kỳ Thiếu Như nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Tà Y, ngài cũng thật lợi hại, dăm ba câu liền chọc giận Dịch Sơ Tuyết rồi.”

Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay, mãn không thèm để ý nói: “Không dám, không dám.”

“Tà Y, nghe nói ngươi cùng tứ ca ta là bạn tốt?” Kỳ Thiếu Như hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Quan hệ của chúng ta không tồi.”

“Có thể có được người bằng hữu như ngươi là vinh hạnh của tứ ca ta, ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, một ma võ phế nhân như tứ ca ta có thể có một bằng hữu như ngài.”

Nghe được khinh miệt trong lời nói của Kỳ Thiếu Như, Kỳ Thiếu Vinh có chút hụt hẫng,

“Ca ngươi vẫn có rất nhiều ưu điểm.”

Kỳ Thiếu Như: “......”

Tiễn Dịch Sơ Tuyết cùng Kỳ Thiếu Như rời đi, Trang Hạo rốt cuộc cũng xuất hiện.

“Lấy được rồi?” Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Trang Hạo gật đầu.

Kỳ Thiếu Vinh đánh giá Trang Hạo từ trên xuống dưới một lần: “Ngươi bị thương?”

“Lấy máu được một nửa, hổ vương hình như có chút tức giận, bị chút thương nhỏ.” Trang Hạo nói.

“Vất vả ngươi rồi.”

Trang Hạo lấy ra một bình máu: “Máu hổ con đều ở chỗ này, không biết có đủ hay không.”

“Đủ rồi.” Kỳ Thiếu Vinh nhận bình máu: “Ta xuống xét nghiệm một chút, đại khái ngày mai sẽ có kết quả.”

“Được.” Trang Hạo do dự một chút rồi nói: “Ta nghe nói Dịch Sơ Tuyết cùng Kỳ Thiếu Như tới tìm ngài?”

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Đúng vậy, hai nha đầu này không tìm được ngươi liền tìm đến trên đầu ta.”

Trang Hạo buông mắt xuống, một lúc lâu sau hộc ra hai chữ: “Xin lỗi.”

Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: “Không có việc gì.”

“Đêm nay ta ở lại chỗ này.” Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhăn chặt mày: “Trang đại thiếu, ngươi nói cái gì?”

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Ngài không cần hiểu lầm, ta là đang lo lắng hai huynh đệ Dịch gia sẽ tìm ngài phiền toái cho nên ở lại trông coi.”

Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu: “Không cần, ta còn không đến mức ngay cả một chút năng lực bảo vệ bản thân cũng không có.”

Trang Hạo cười cười: “Cũng đúng.”

“Nếu có kết quả kiểm tra máu, ta sẽ nhanh chóng thông tri cho ngươi.”

Trang Hạo gật đầu, có chút mất mát gật đầu: “Được.”

Kỳ Thiếu Vinh nhìn bóng dáng Trang Hạo rời đi, qua hồi lâu mới thở dài: “Hình như Trang Hạo rất không cao hứng!”

“Có thể là vì thiếu gia ngươi không tiếp thu kiến nghị cho hắn ở lại.”

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: “Ngươi cảm thấy hắn coi trọng Tà Y ta?”

Kỳ Hằng gật đầu: “Đúng vậy!”

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: “Nhỏ tuổi đã yêu sớm, vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt gì.”

Kỳ Hằng: “......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.