Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 139: Chương 139: Lĩnh chủ chi vị




TSCPTĐK - Chương 139

Chương 139: Lĩnh chủ chi vị

Phủ đệ Dịch Phàm.

Vô số khách khứa tụ tập trong phủ đệ, ăn uống linh đình.

Các tân khách tụ tập ba người, năm người một đám trò chuyện vui vẻ, chờ đợi tân nhân đến.

Mấy khách khứa quý tộc tụ một chỗ khe khẽ nói nhỏ.

"Trước đây Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đính hôn, Dịch Phàm đi đưa thân, bây giờ thì đảo lại, Dịch Phàm thành thân, người thu xếp cư nhiên lại là Trang Hạo."

Dịch Phàm thành thân vốn nên do trưởng bối của hắn thu xếp, nhưng quan hệ của Dịch Phàm cùng Dịch Tầm cứng đờ, quan hệ với Dịch gia cũng không tốt, đơn giản liền tìm Trang Hạo.

"Quan hệ của Dịch Phàm cùng Trang đại thiếu thật tốt!"

"Lại nói tiếp, biệt viện này của Dịch Phàm trang trí không tồi!"

"Đúng vậy! Cho dù là chủ trạch Dịch gia cũng không có khí phái như vậy, Dịch thiếu thật có tiền đồ!"

............

Biệt viện Dịch Phàm mới mua về nhận được vô số lời tán thưởng.

"Đại ca, Dịch Phàm sắp tới rồi!" Trang Khiêm vội vội vàng vàng chạy vào thông báo cho Trang Hạo.

Trang Hạo gật đầu: "Đã biết, cho người phóng pháo mừng đi."

"Được."

Đường Thiên Anh đi tới bên người Trang Hạo: "A Hạo, không nghĩ tới Dịch Phàm thành thân lại do ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh thu xếp, lại nói tiếp, ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh có chút giống phụ mẫu Dịch Phàm."

Trang Hạo tức khắc quẫn bách, "Ta không muốn có một tên nhi tử như Dịch Phàm, quá thiếu đánh!"

Đường Thiên Anh: "......"

Đường Thiên Anh nhìn về phía Vân Hổ: "Tên kia chính là đồ đệ ngươi an bài cho Võ Thành đạo sư đi, nghe nói Võ Thành đạo sư rất vừa lòng người đồ đệ này."

Trang Hạo: "......"

"Từ lúc tới đến giờ hắn ăn không dứt miệng a."

Trang Hạo: "......"

"Hắn ăn tốt thật!" Đường Thiên Anh nhịn không được cảm thán.

Dịch Phàm mời tới không ít khách nhân, nguyên liệu nấu ăn cũng chuẩn bị rất đầy đủ, trù phòng không ngừng mang thức ăn ra, tiến hành bổ sung phần thức ăn đã gần hết.

Trang Hạo ho khan hai tiếng: "Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên sắp tới rồi, ta ra cửa nghênh đón một chút."

............

Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên đi vào, khách khứa liên tục đi tới chúc phúc.

Diện mạo hai người đều không kém, người xung quanh tới khen tặng, hai người không khỏi bối rối một phen.

Dịch Phàm kéo tay Mộ Đình Hiên đi các nơi hàn huyên cùng khách khứa.

Trong chính sảnh dán đầy giấy đỏ, nhiệt liệt vô cùng.

Kỳ Thiếu Vinh đứng trước bàn bày biện giá cắm nến, nhìn Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên.

Trang Khiêm tò mò hỏi Trang Hạo: "Đại ca, Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên mỗi người cầm một dây lưng hoa hồng, đây là muốn làm cái gì vậy?"

Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không rõ lắm, bất quá, nghe Thiếu Vinh nói là phải bái thiên địa."

"Bái thiên địa? Đó là cái gì?"

"Ngươi cứ im lặng xem là được, hỏi nhiều như vậy làm gì." Trang Hạo thầm nghĩ: Bái thiên địa là thứ gì hắn cũng không rõ lắm.

"Nhất bái thiên địa!" Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên xoay người, hướng ra cửa cùng quỳ bái.

"Làm gì vậy?" Trang Khiêm khó hiểu hỏi.

"Đại khái là Dịch Phàm không tự tin bản thân có thể bảo vệ được lão bà đẹp như vậy cho nên cầu thiên địa hỗ trợ, thay hắn trông chừng lão bà đi." Trang Hạo thuận miệng bậy bạ giải thích.

Trang Khiêm gật đầu: "Thì ra là thế! Đại ca, ngươi hiểu nhiều chuyện quá!"

Trang Hạo cười cười: "Cũng thường thôi, cũng thường thôi."

"Nhị bái lão bản!"

Kỳ Thiếu Vinh chống eo, mỉm cười nhìn hai người thi lễ.

Trang Khiêm nghiêng đầu: "Đại ca, vì sao phải bái lão bản?"

"Lão bản là cơm áo phụ mẫu, đương nhiên phải bái."

"Thì ra là thế! Đại ca, thời điểm ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh thành thân cũng phải bái lão bản sao? Hình như các ngươi không có lão bản a."

"Cái này, đến lúc đó rồi nói sau." Trang Hạo thầm nghĩ: Nghe Kỳ Thiếu Vinh nói lần bái này vốn là phải bái phụ mẫu, bất quá, Kỳ Thiếu Vinh lâm thời sửa lại thành bái lão bản.

"Phu thê giao bái!"

Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên đối mặt cùng quỳ xuống.

............

Hôn lễ của Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên thập phần oanh động, sau khi hôn lễ kết thúc một tháng, không ít người ở hoàng đô vẫn còn say sưa nói về chuyện này.

Phủ đệ của Dịch Phàm bài trí xa hoa được vô số người yêu thích, ngưỡng mộ.

Tiệc đứng cùng các món mỹ vị trở thành tiêu điểm để mọi người đàm luận.

Dịch gia không được mời lại dẫn dắt tới vô số phỏng đoán.

Cao thủ Lê quốc Mộ Hành Chi xuất hiện trong yến hội cũng rất được mọi người để ý.

............

Phủ đệ Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn chiêu thư trên tay, hơi híp mắt lại.

Kỳ Hằng không vui nói: "Thiếu gia, quân thượng thật quá đáng, hắn rõ ràng đang trả thù ngươi!"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "A Hằng, lời này không thể nói như vậy, ta mới tới cấp bảy, vậy mà lại được quân thượng phân lãnh địa cho, đây là đại ân điển."

Hoàng thất Nguyên Quốc vì muốn lôi kéo cao thủ, chỉ cần là cao thủ từ cấp tám trở lên nguyện ý tuyên thệ nguyện trung thành với Nguyên Quốc là có thể được phân lãnh địa, phong thành chư hầu.

Kỳ Hằng cau mày lại: "Chỉ là nơi mà quân thượng phân cho thiếu gia chính là Bích Hải Bình Nguyên a!"

Bích Hải Bình Nguyên gần Lam Nguyệt Hải, hải tộc thập phần đông đúc, trong hải tộc có một ít tộc đàn thập phần cường hãn, thường xuyên lên bờ càn quét cướp bóc một phen, Bích Hải Bình Nguyên vô cùng không yên ổn.

Trong hải tộc cũng có rất nhiều đặc sản được nhân loại yêu thích, có thể dùng để đổi lấy tài nguyên.

Vậy nên tuy rằng Bích Hải Bình Nguyên không yên ổn, nhưng bên đó lại có rất nhiều thương đội lui tới.

"Quân thượng quả thật là buồn cười, hiện tại Bích Hải Bình Nguyên có phải là lãnh địa Nguyên Quốc hay không còn chưa nói trước được đâu."

Ánh mắt Kỳ Thiếu Vinh trầm xuống, Bích Hải Bình Nguyên nguyên bản là lãnh địa của Nguyên Quốc, nhưng hải tộc xâm lấn mấy lần, Nguyên Quốc cũng không phái người đi bình loạn, người bên Bích Hải Bình Nguyên liền tự tuyên bố độc lập, độc lập một thời gian, chính quyền kia lại tự tan rã.

Bích Hải Bình Nguyên bên kia thật sự quá nguy hiểm, bình dân không chết thì thương, rất nhiều người đều đã dời đi.

Hiện giờ thương nhân trên Bích Hải Bình Nguyên tuy nhiều, nhưng phần lớn lại không phải người Nguyên Quốc.

Bích Hải Bình Nguyên trên danh nghĩa là thuộc về Nguyên Quốc, nhưng thực tế, quân thượng Nguyên Quốc không có quyền khống chế khối lãnh địa này.

"Thiếu gia, ngươi biết không, những lĩnh chủ trước đây của Bích Hải Bình Nguyên không có người nào sống quá được mười năm, vậy nên Bích Hải Bình Nguyên còn có một cái tên khác là nơi khắc tinh của lĩnh chủ."

"Tám năm trước vị lĩnh chủ cũ của Bích Hải Bình Nguyên đã qua đời, từ đó tới giờ vẫn không có ai thay thế, vậy nên cương vị này vẫn luôn bị bỏ trống."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: "Những thứ ngươi nói ta đều biết......"

"Thiếu gia, ngươi có thể cự tuyệt!"

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Nếu quân thượng đã nổi tâm kiêng kỵ đối với ta, vậy có trốn cũng không thoát được,"

Kỳ Hằng híp mắt: "Quân thượng thật quá đáng!"

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Lại nói tiếp, ta cũng rất có hứng thú đối với Bích Hải Bình Nguyên, cho dù quân thượng không an bài, ta cũng muốn đi xem một lần."

Kỳ Thiếu Vinh chống cằm, kiếp trước sản vật trong biển vô cùng, kiếp này tuy biển cũng rộng nhưng lại có sự khác biệt.

Nghe nói nhân tộc có nguồn gốc từ dưới biển, một bộ phận rời khỏi mặt nước, tiến hóa thành nhân loại, một bộ phận ở lại, được gọi là người hải tộc, vì thích ứng với sinh hoạt trong biển, người hải tộc có mọc đuôi, có mọc vẩy, có mọc vỏ trai...... phát triển theo rất nhiều hướng.

Mà thế giới này có một loại đan dược gọi là Tránh Thuỷ Đan, sau khi ăn loại đan dược này, nhân loại có thể hô hấp ở trong nước, có thể sống dưới biển trong một thời gian ngắn, nhân tộc cũng thường mượn thứ này trộn lẫn vào sinh hoạt trong hải tộc.

"Thiếu gia, ngươi muốn ra biển làm gì?" Kỳ Hằng hỏi.

"Ta nghe nói hải tộc lợi hại hơn nhân loại rất nhiều, nếu không phải phần lớn hải tộc không thể rời khỏi nước, bình nguyên đại lục đã sớm bị hải tộc càn quét sạch." Kỳ Thiếu

Vinh cười cười nói. "Nghe nói trong hải tộc có rất nhiều đặc sản có thể trợ giúp đề cao thực lực."

Kỳ Hằng cười khổ một tiếng: "Thiếu gia, ngươi thật là...... Lần này để ta bồi ngươi đi."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được! Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên mới tân hôn, không thích hợp đi xa, hơn nữa, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành cũng cần bọn họ lo liệu."

............

Thanh âm đập cửa bỗng vang lên, Trang Hạo đi vào phòng.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Ngươi đến rồi!"

Trang Hạo nhìn chiêu thư trong tay Kỳ Thiếu Vinh, nhíu mày lại: "Thứ kia, có thể cho ta xem không?"

"Đương nhiên." Kỳ Thiếu Vinh tùy tay chuyển chiêu thư cho Trang Hạo.

"Ngươi có biết gì về tình huống ở Bích Hải Bình Nguyên không?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Biết một ít."

Trang Hạo hít sâu một hơi: "Những người trước đây bị phân đến Bích Hải Bình Nguyên đều chết theo các kiểu khác nhau, kỳ thật, phần lớn bọn họ đã đắc tội với thế lực nào đó đứng sau Bích Hải Bình Nguyên, chết do ám sát."

Kỳ Thiếu Vinh: "Có trường hợp đặc biệt nào không?"

Trang Hạo ôm hai tay: "Có một lĩnh chủ sau khi tới đó liền hạ thấp tư thái, gia nhập vào một thế lực lớn, sống lâu hơn một chút."

"Xem ra rất nguy hiểm a!" Kỳ Thiếu Vinh cảm thán.

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy, nếu ngươi muốn đi Bích Hải Bình Nguyên lĩnh nhiệm, ta bồi ngươi đi."

Kỳ Thiếu Vinh hứng thú hỏi: "Ta đi là phải làm lĩnh chủ, Trang đại thiếu ngươi định lấy thân phận gì bồi ta qua đó đây?"

Trang Hạo ngẩng đầu nhìn Kỳ Thiếu Vinh, cười nói: "Nếu lĩnh chủ đại nhân không ngại, ta lấy thân phận đội trưởng đội hộ vệ của lĩnh chủ qua đó, ngài xem có được không?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Cũng được."

Bích Lưu Vân đẩy cửa ra, phe phẩy quạt đi đến: "Nghe nói thiếu gia chuẩn bị ra biển, ta cũng muốn đi."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân: "Ngươi đi theo ta, Lạc Hoa Hiên phải làm sao bây giờ?"

"Ta giao cho Đình Hiên xử lý a!" Bích Lưu Vân thản nhiên đáp.

Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ngươi giao phường ca vũ cho Đình Hiên mặt than quản lý sao? Sau này chắc chắn phải sập tiệm!"

Bích Lưu Vân vỗ vỗ bả vai Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi đừng xem thường Đình Hiên như vậy! Mặt than không quan trọng, đẹp là được, hơn nữa, thiếu gia, ngươi không biết sao, gần đây mặt than rất được ưa chuộng."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Thiếu gia, ngươi định khi nào xuất phát?" Bích Lưu Vân hỏi.

"Chiêu thư viết ta trong vòng ba tháng tới nhậm chức, ta muốn qua đó sớm một chút, tìm hiểu chút tình hình, vậy nên ta phải nhanh chóng xử lý sự vụ trên tay, trong mấy ngày này liền xuất phát." Kỳ Thiếu Vinh thầm nghĩ: Nếu hắn tới sớm còn có thể che dấu thân phận khảo sát tình huống một chút.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Nếu đã như vậy ta cũng đẩy nhanh tiến độ, xuất phát cùng thiếu gia."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.