Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 92: Chương 92: Lộ Danh dò hỏi




TSCPTĐK - Chương 92

Chương 92: Lộ Danh dò hỏi

Dịch Phàm đi xuống khỏi đài thi đấu, Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu cười: "Thiên Diện, ngươi cư nhiên đã đến cấp bảy, ngươi không nói sớm, ta còn thay ngươi đổ mồ hôi."

"Làm phiền thiếu gia lo lắng, là ta không phải." Dịch Phàm nói.

Thẩm Nguyên nhìn chằm chằm Dịch Phàm, trong mắt là khiếp sợ nồng đậm, trước đấy Dịch Băng bị thương, Dịch gia tra hết ma pháp sư hỏa hệ trong bí cảnh cũng không thu hoạch được gì, hiện tại xem ra Dịch gia đã bỏ sót một người rồi!

"Thẩm thiếu gia, sao lại nhìn ta như vậy?" Dịch Phàm hỏi.

Thẩm Nguyên kinh ngạc nhảy dựng: "Không có gì, ta chỉ là kinh ngạc, thời điểm đại chiến trăm viện Thiên Diện đồng học cùng Kỳ đồng học đều không phô diễn toàn lực, xem ra Thiên Lan học viện lấy được vị trí thứ nhất cũng không phải nhờ vận khí, là danh xứng với thật."

Mộ Đình Hiên đi về phía Kỳ Thiếu Vinh, cung kính gọi: "Thiếu gia."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Mộ Đình Hiên: "Đình Hiên, ta còn đang muốn gọi ngươi về đây, không nghĩ ngươi lại tự mình tới rồi, không nói cái này nữa, ta muốn đi tìm Lưu Vân nói chút chuyện, đồ ăn ở chỗ hắn không tồi, ngươi có muốn đi cùng không?"

Mộ Đình Hiên gật đầu: "Được! Ta cũng đang muốn tìm một chỗ đặt chân, vừa lúc có thể đến chỗ Lưu Vân."

Dịch Phàm có chút kích động lên tiếng: "Ngươi có thể đến ở cùng ta."

"Không phải ngươi ở học viện sao?" Mộ Đình Hiên nghi hoặc hỏi.

"Ta còn một biệt viện khác ở hoàng đô."

"Ngươi vẫn nên chăm chỉ đi theo Hồ Phong hiệu trưởng học tập đi." Mộ Đình Hiên quạnh quẽ nói.

Dịch Phàm rầu rĩ nhìn Mộ Đình Hiên: "Được rồi, ta nghe ngươi."

Trang Hạo nhìn Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm, bừng tỉnh vài phần, khó trách Kỳ Thiếu Vinh lại muốn chế tạo cơ hội cho Thiên Diện, Mộ Đình Hiên này nhìn qua quạnh quẽ, có vẻ rất khó theo đuổi a!

......

Dịch Phàm cũng đi theo Kỳ Thiếu Vinh tới Lạc Hoa Hiên, chuyện Dịch Phàm đồng tu thủy hỏa như được chắp thêm cánh, không bao lâu đã truyền khắp hoàng đô.

"Tiểu thư, ngươi không sao chứ?" Hương Vân nhìn Mộ Tuyết Lam hỏi.

Mộ Tuyết Lam lắc đầu: "Không có việc gì."

"Không nghĩ tới Thiên Diện lại là ma pháp sư cấp bảy, còn đồng tu thủy hỏa, không kém hơn Trang Hạo thiếu gia bao nhiêu, trước đây ta còn tưởng hắn là tùy tùng của Kỳ Thiếu Vinh chứ." Hương Vân cảm thán.

"Thiên Diện kia thật lợi hại."

Trái tim Mộ Tuyết Lam bùm bùm đập mạnh, trước đấy Dịch Băng bị một ma pháp sư hỏa hệ tập kích trong bí cảnh, nhưng vẫn không tìm được hung thủ, Thiên Diện che dấu thân phận mình là một ma pháp sư hỏa hệ, cho nên người hại Dịch Băng rất có khả năng là......

Nhưng vì sao Thiên Diện này lại muốn làm như vậy?

......

Kỳ Thiếu Như nhìn Kỳ Thiếu Khang đứng bên cạnh: "Nhị ca, không nghĩ tới Thiên Diện lại lợi hại như vậy, hình như trước đây ta có chút xem thường hắn."

Kỳ Thiếu Khang hít sâu một hơi: "Tiểu tử này không chỉ là một ma pháp sư lợi hại thôi đâu, tâm kế của hắn cũng rất thâm trầm!"

Kỳ Thiếu Khang nhìn về phía Dịch Sơ Tuyết: "Sắc mặt của Dịch Sơ Tuyết không được tốt lắm!" Tuy rằng nha đầu này không được thông minh lắm nhưng phỏng chừng cũng đã hoài nghi.

"Nha đầu chết tiệt, hai ca ca đều đã phế, nàng cư nhiên còn có tâm trạng chạy tới hội đấu giá tranh tuyết nghiên hoa với người ta, thật sự là bạc tình quả nghĩa!" Kỳ Thiếu Như khinh thường hừ một tiếng.

Kỳ Thiếu Khang nhìn Kỳ Thiếu Như một cái: "Được rồi, chúng ta về thôi."

Cho dù là Thiên Diện hay là ma pháp sư mộc hệ được Thiên Diện mua về kia đều có quan hệ với tứ đệ mình.

Tứ đệ mình tựa hồ càng thêm sâu không lường được, đáng tiếc......

.....

Lạc Hoa Hiên.

Trang Khiêm nhìn Trang Hạo: "Đại ca, Kỳ Thiếu Vinh, Thiên Diện, còn có cả Mộ Đình Hiên mới được Thiên Diện mua về kia, thậm chí cả Kỳ Hằng cũng đều đi vào nội viện Lạc Hoa Hiên, không biết đang lén lút nói cái gì, Kỳ Thiếu Vinh thật là, tất cả mọi người đều đã quen thuộc như vậy rồi, nói chuyện riêng cũng không mang theo đại ca vào."

Trang Hạo trầm mặt, thở ra một hơi, tràn đầy cô đơn nói: "Đối với Kỳ Thiếu Vinh mà nói, ta vẫn chỉ là một người ngoài."

Trang Khiêm gãi gãi đầu: "Đại ca, ngươi đừng tự coi nhẹ bản thân như vậy! Giữa các ngươi đã có khế ước, chỉ cần hôn khế hình thành, Kỳ Thiếu Vinh tự nhiên liền không chạy được."

Trang Hạo lắc đầu: "Kỳ Thiếu Vinh không phải người mà một tờ khế ước có thể trói buộc được." Người có thể đồng tu quang minh, hắc ám, hàng năm mạo hiểm du tẩu bên cạnh sinh tử tuyệt đối không đơn giản.

Tuy rằng có đôi khi Kỳ Thiếu Vinh nhìn như không đáng tin cậy, nhưng trong xương cốt cũng là một người sấm rền gió cuốn, sát phạt quyết đoán.

"Cũng đúng! Kỳ Thiếu Vinh không dễ chịu trói buộc a! Bất quá, đại ca, ngươi cũng thật hào phóng! Mua một bồn hoa bốn mươi vạn tặng người, mắt cũng không chớp một cái, đại ca, ngươi có tiền như vậy, có phải nên chiếu cố huynh đệ một chút không?" Trang Khiêm chua lòm nói.

Trang Hạo nhàn nhạt nhìn Trang Khiêm: "Nằm mơ!"

Trang Khiêm: "......"

Thẩm Nguyên chống cằm, thầm nghĩ: Thẩm Mạn Vũ từng nói cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành tổng cộng có một đại lão bản, bốn tiểu lão bản, Kỳ Thiếu Vinh, Thiên Diện, Bích Lưu Vân, Kỳ Hằng, Mộ Đình Hiên, vừa lúc năm người a!

"Thẩm ca, sao ngươi không nói câu nào?" Trang Khiêm nhìn Thẩm Nguyên hỏi.

Thẩm Nguyên xấu hổ cười cười: "Không có gì, ta chỉ đang suy nghĩ, hình như ta đã đắc tội Kỳ Thiếu Vinh quá mức, không biết có biện pháp nào đền bù không."

"Thẩm ca, Kỳ Thiếu Vinh rất mang thù a, ngươi nhìn ca ta liền biết."

Trang Hạo: "......"

......

Hậu viện Lạc Hoa Hiên.

"Đình Hiên, sao ngươi lại bị người Mạc Hà dong binh đoàn bắt? Khinh địch sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Nhìn bên ngoài là người dong binh đoàn, bất quá, ta cảm thấy Mạc Hà dong binh đoàn chỉ là một cây đao trong tay người khác mà thôi." Mộ Đình Hiên nói.

"Có ý gì?"

"Gần đây có rất nhiều người đang điều tra chuyện cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, mà quan hệ giữa ta cùng cửa hàng đã bị lộ."

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "Thả lưới rộng câu cá lớn, nhìn dáng này xem ra là ta liên lụy ngươi rồi."

"Thiếu gia, ngươi không cần nói như vậy."

Bích Lưu Vân câu tóc, liếc mắt nhìn Dịch Phàm một cái: "Đáng tiếc, A Phàm giết quá sạch sẽ, một người cũng không lưu."

"Để lại cũng vô dụng, đối phương làm rất sạch sẽ, phỏng chừng ngay cả người của dong binh đoàn cũng không biết chuyện." Mộ Đình Hiên nhàn nhạt nói.

Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm: "Không cần biết là ai, chỉ cần biết đối phương có dã tâm với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành là được."

"Thiếu gia, ngươi gả cho Trang Hạo, có Trang gia làm chỗ dựa, cửa hàng chắc chắn có thể vững như Thái Sơn." Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân: "Trước mắt ta còn chưa tới nông nỗi phải đi dựa vào Trang Hạo, cứ bình tĩnh xem biến đi."

"Lấy bản lĩnh của thiếu gia, cho dù tất cả các chi nhánh của cửa hàng đóng cửa thì vẫn có thể tiền vào như nước. Hiện tại việc cấp bách nhất là ngươi a, A Phàm, vừa rồi ngươi một chiếu giết địch, chỉ sợ Dịch gia đã theo dõi ngươi."

Dịch Phàm không thèm để ý lắc đầu: "Không sao, chuyện bên trong bí cảnh đã qua lâu như vậy, nợ cũ năm xưa, ai sẽ đến nhắc lại chứ."

"Đương nhiên sẽ có người." Bích Lưu Vân nói.

Dịch Phàm: "......"

......

Đám người Kỳ Thiếu Vinh nói chuyện thật lâu sau mới rời khỏi nội viện Lạc Hoa Hiên,

Trang Hạo nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh đi ra, lập tức đứng lên: "Nói xong rồi sao?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói xong rồi. Sao vậy, Trang đại thiếu vẫn chưa đi sao?"

"Có phải Trang đại thiếu xem ca vũ đến mê mẩn, nhất thời quên mất thời gian không?" Dịch Phàm hỏi.

"Thiên Diện đồng học trùng quan nhất nộ vi lam nhan, thật là làm người khác phải khâm phục, chẳng qua, vị Mộ thiếu kia đâu rồi, không giữ ngươi lại sao?" Trang Hạo nhàn nhạt nhìn Dịch Phàm.

Dịch Phàm: "......"

"Ta đang đợi ngươi, nói xong rồi? Muốn về học viện sao? Ta đưa ngươi về." Trang Hạo không tiếp tục để ý tới Dịch Phàm, quay đầu quan tầm nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh: "Trang đại thiếu, ta biết đường, không phiền ngươi nhọc lòng."

Trang Khiêm thò đầu qua: "Kỳ tứ thiếu, ngươi đừng cự tuyệt người ngàn dặm như vậy, vạn nhất trên đường ngươi có gặp phải nguy hiểm gì, ca ta có thể cứu ngươi a, dù sao bên cạnh ngươi cũng có một nhân vật nguy hiểm!"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Dịch Phàm: "......"

"Sắc trời không còn sớm, đi thôi." Trang Hạo kéo tay Kỳ Thiếu Vinh qua.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, cũng không có từ chối.

Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo trở về Thiên Lan học viện, Dịch Phàm đi phía sau hai người, trong mắt hiện lên vài phần toan tính.

"Thiên Diện đồng học, ngươi cuối cùng cũng trở lại!" Lý Hồng chạy tới trước mặt Dịch Phàm nói.

Dịch Phàm vừa về đến học viện liền nhìn thấy mấy người đứng tụ tập trong vườn trường quanh Lý Hồng.

"Phó hiệu trưởng có gì chỉ giáo sao?" Dịch Phàm hỏi.

"Thiên Diện đồng học, ngươi đúng là biết nói đùa, ngươi lợi hại như vậy, bổn phó hiệu trưởng nào dám chỉ giáo ngươi. Lộ Danh hiệu trưởng tới, hắn đã chờ ngươi rất lâu."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Ta còn cho rằng sẽ là người Dịch gia tới, không nghĩ lại là Lộ Danh."

Dịch Phàm không thèm để ý phất tay: "Ta đi một chuyến."

Kỳ Thiếu Vinh đuổi theo Dịch Phàm: "Ta bồi ngươi đi."

Lý Hồng nhìn Dịch Phàm, lại nhìn Kỳ Thiếu Vinh, muốn nói cái gì, phát hiện hai người đã đi về phía phòng hiệu trưởng, liền bồi hai người cùng Trang Hạo đi.

Dịch Phàm đẩy cửa ra, đi vào phòng hiệu trưởng, Lộ Danh nhìn thấy Dịch Phàm, tức khắc nhăn mày lại.

"Đồ đệ, các ngươi về rồi!" Hồ Phong đầy mặt tươi cười gọi một tiếng: "Thiên Diện, Lộ Danh hiệu trưởng có chút việc muốn hỏi ngươi."

"Sư phụ, sao ngài không đánh người đi? Chẳng lẽ là đánh không lại?" Kỳ Thiếu Vinh không vui hỏi.

Hồ Phong trừng lớn mắt, một bộ chết cũng không chịu nhận.

Lão già Lộ Danh này còn đang ở đây, Kỳ Thiếu Vinh đã kêu gào muốn đuổi người ta đi!

Thiên Diện cười nói: "Sư phụ, Thiếu Vinh nói giỡn, Lộ Danh hiệu trưởng là khách quý, sao có thể đánh người ra ngoài! Nếu học viện chúng ta đánh Lộ Danh hiệu trưởng ra ngoài, vậy người khác lại nói chúng ta không hiểu đạo đãi khách. Lộ Danh hiệu trưởng, nghe nói ngài tìm ta, Lộ Danh hiệu trưởng là người bận rộn, vô sự không lên điện tam bảo, không biết ngài có gì muốn hỏi?"

"Nghe nói Thiên Diện đồng học đồng tu thủy hỏa?" Lộ Danh lên tiếng.

Dịch Phàm nhún vai: "Hôm nay có không ít người quan chiến đài sinh tử, ta nghĩ hiện tại hầu hết người trong hoàng đô đều đã biết việc này."

"Nếu Thiên Diện đồng học là ma pháp sư song hệ thủy hỏa, vậy vì sao thời điểm đăng ký ở Thiên Lan học viện lại chỉ viết có thiên phú thủy hệ?"

Dịch Phàm cười cười: "Lộ Danh hiệu trưởng muốn hỏi cái gì thì trực tiếp hỏi là được rồi, hà tất phải quanh co lòng vòng đâu, nói như vậy Lộ Danh hiệu trưởng là muốn biết người đả thương Dịch Băng trong bí cảnh có phải là ta hay không đúng không, Lộ Danh hiệu trưởng thật có trách nhiệm, vì một tên phế vật mà phải tự mình đi một chuyến, hiện tại hiệu trưởng có trách nhiệm giống như ngài không còn được thấy nhiều nữa đâu."

Lộ Danh: "......"

Hồ Phong: "......"

"Nếu Lộ Danh hiệu trưởng đã tới, ta đương nhiên sẽ thành thật, không sai, người đả thương Dịch Băng trong bí cảnh quả thật là ta, là ta dùng ma pháp hỏa hệ phá hủy kinh mạch của hắn."

Lộ Danh nhìn Dịch Phàm: "Vì sao ngươi lại muốn làm như vậy?"

"Vì sao? Ta muốn làm liền làm, nào có nhiều lý do như vậy!" Dịch Phàm nói. "Nếu nhất định phải nói rõ lí lẽ, thời điểm đồ ăn không đủ, trong một ổ chim non, chim non mạnh hơn sẽ đá chim non nhỏ yếu khỏi sào huyệt, vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn, người thích ứng được thì sống sót thôi!"

Hồ Phong nhìn Dịch Phàm: "Đồ đệ, ngươi nói rất có đạo lý!" Bất quá, chim non thì có quan hệ gì với việc này?

"Thiên Diện đồng học, gương mặt này hẳn là không phải gương mặt vốn dĩ của ngươi đi?" Lộ Danh hỏi.

"Lộ Danh hiệu trưởng nhìn rõ mọi việc, cái gì cũng không gạt được ngài."

Dịch Phàm bóc mặt nạ da người trên mặt, Hồ Phong liền phun ra toàn bộ trà trong miệng.

"Quả nhiên!" Lộ Danh nhìn Dịch Phàm: "Thanh quan khó đoạn việc nhà, nếu đây là chuyện nhà Dịch gia, ta sẽ không nhúng tay nữa, hôm nay coi như ta chưa tới."

Dịch Phàm nhìn Lộ Danh rời đi, ánh mắt không động chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.