TSCPTĐK - Chương 25
Chương 25: Ma pháp sư quang hệ
Kỳ Thiếu Vinh hai tay chống lưng đứng ở trong hậu viện, dùng linh hồn lực quan vọng động tĩnh bên linh đường.
“Phụ thân ngươi tới?”
Trang Hạo gật đầu: “Đúng vậy, ta nói với phụ thân chuyện huyết linh cổ, sau đó lại ra chủ ý giả chết, tuy rằng hắn cảm thấy ta đang làm loạn nhưng vẫn đồng ý phối hợp cùng ta.”
“Ngươi có một phụ thân thật tốt a!” Kỳ Thiếu Vinh vừa có chút hâm mộ, lại vừa có chút thẫn thờ nói.
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Đúng vậy!”
“Đúng là mệnh tốt.” Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái.
Trang Hạo nhìn về phía linh đường: “Ta đi hỗ trợ.”
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Tùy ý đi.”
Bên phía linh đường, các loại ma pháp, đấu khí bay múa, tình hình chiến đấu nhìn qua thập phần kịch liệt.
Các loại công kích đều dừng ở trên người Trang Lâm Mộ, dưới liên thủ công kích của mọi người, Trang Lâm Mộ đã sắp không địch lại được.
“Các ngươi đều đi chết hết cho ta.”
Trang Lâm Mộ ném ra một đống ma pháp quyển trục, tức khắc, linh đường nổ thành một đống đá vụn.
“Rốnggg!” Một tiếng thét dài lộ ra vài phần nỏ mạnh hết đà truyền đến, trong lòng Kỳ Thiếu Vinh tức khắc sinh ra vài phần dự cảm xấu.
“Đều là bởi vì ngươi! Tà Y, ngươi vì sao cứ phải xen vào việc của người khác!” Không biết từ khi nào, Trang Lâm Mộ đã xuất hiện ở trước mặt Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Lâm Mộ, không tự chủ mà nhăn chặt mày, thời điểm mấy ngày hôm trước gặp được Trang Lâm Mộ, đối phương vẫn là hình tượng công tử như ngọc, giờ phút này lại là bộc lộ ra bộ mặt hung ác.
“Đi tìm chết đi!” Trang Lâm Mộ ném công kích về phía Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh giơ pháp trượng, thánh quang thuật chói mắt bay thẳng về phía hai mắt Trang Lâm Mộ.
Hai mắt Trang Lâm Mộ bị quang hệ ma pháp làm bỏng rát một chút, Kỳ Thiếu Vinh nhân cơ hội phi thân rời đi, đám người Trang Nhân Hiền vọt lại đây, giam cầm Trang Lâm Mộ lại.
“Tà Y tiền bối, ngài không sao chứ?” Trang Hạo hỏi.
“Không chết được.”
“Ngài là ma pháp sư quang hệ?”
“Đúng vậy! Không so được với Trang đại thiếu, trình độ ma pháp của ta không đáng khoe ra ngoài.” Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái: “Người cũng đã bắt được, nơi này đã không còn chuyện của ta, ta đi trước.”
Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại, hắn là ma pháp sư song hệ quang ám, bất quá, hai loại nguyên tố ma pháp hoàn toàn tương khắc nhau, thời điểm kiểm tra đo lường tư chất xuất hiện vấn đề, hắn bị đo thành ma võ phế tài, Dịch gia Dịch Phàm cũng gặp tình huống đồng dạng, bất quá, Dịch Phàm khác với hắn, thuộc tính tư chất là song thủy hỏa.
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: “Tà Y đi rồi.”
Trang Hạo gật gật đầu: “Hình như ta lại đắc tội với hắn.”
Trang Nhân Tuyền vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: “Yên tâm đi, Tà Y là người rộng lượng, sẽ không so đo với ngươi.”
“Phải vậy không? Ta lại cảm thấy hắn rất mang thù. Hắn ngay từ đầu đã nhìn ta không quá thuận mắt, hiện tại chỉ sợ lại càng không vừa mắt.” Trang Hạo thở dài nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh rời đi.
Trang Nhân Tuyền: “......”
Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh trở về, tiến lên hỏi, “Thiếu gia, ngươi không có việc gì đi? Ta nghe nói phủ đệ Trang Lâm Viễn bạo phát đại chiến.”
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: “Không có việc gì.”
“Ta nghe nói Trang Lâm Mộ đã bị bắt?”
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: “Đồn đãi truyền ra đúng là thật nhanh.”
Kỳ Hằng gật đầu: “Còn không phải sao.”
“Thiếu gia, ngươi xem, Trang Linh tiểu thư đã được cứu rồi sao?”
“Chưa chắc.”
“Hung thủ sau màn đã bắt được rồi mà còn chưa kết thúc sao?” Kỳ Hằng hỏi.
“Ta thấy Trang Lâm Mộ chỉ biết nấu Trang Linh thành linh dược như thế nào, nhưng làm sao để giải cổ, chỉ sợ hắn cũng không biết.” Kỳ Thiếu Vinh nói.
Kỳ Hằng cau mày: “Nếu thật là như thế, vậy chỉ sợ Trang Hạo lại phải tới phiền ngươi.”
Kỳ Thiếu Vinh thở dài: “Còn không phải sao, bất quá, việc này tìm ta cũng không làm được gì.”
“Thiếu gia, ngươi cũng không có biện pháp sao?” Kỳ Hằng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: “Không có, ta không am hiểu thuật vu cổ, bất quá, việc này tìm Dịch Phàm có lẽ sẽ có tác dụng.”
“Dịch Phàm?”
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Đúng vậy! Theo ta được biết, mấy năm gần đây tiểu tử này bắt đầu mân mê mấy thứ lung tung rối loạn.”
“Cũng đúng, tiểu tử Dịch Phàm này luôn thích nghiên cứu mấy thứ đường ngang ngõ tắt.” Kỳ Hằng nói.
“Mặc kệ có phải là đường ngang ngõ tắt hay không, chỉ cần có tác dụng là được rồi, bất quá, Dịch Phàm tương đối điệu thấp, chuyện của những người khác, hắn luôn lười quản đến. Bỏ đi, đây là chuyện Trang gia, cứ để bọn họ tự mình đau đầu đi.”
Kỳ Hằng lật lật chồng sách trước mặt, “Vậy, thiếu gia, ngày mai ngươi có muốn tiếp nhiệm vụ chỉnh dung không, ngươi đã bỏ bê công việc mấy ngày, có rất nhiều người ra giá cao tới tìm ngươi a! Cứ bỏ bê bọn họ như vậy tựa hồ không tốt lắm.”
“Nếu là như vậy, ngày mai bắt đầu tiếp sinh ý chỉnh dung đi, đã mấy ngày chưa khai trương, cứ tiếp tục như vậy ta sợ là phải đi uống gió Tây Bắc (không có tiền mua đồ ăn, phải chịu đói khát) đây.” Kỳ Thiếu Vinh duỗi duỗi eo lười thở dài.
“Nếu người Trang gia tới tìm ngươi thì sao?” Kỳ Hằng hỏi.
“Đuổi hắn đi đi, cứ nói ta không giúp được gì.” Kỳ Thiếu Vinh nói.
Kỳ Hằng gật đầu: “Ta hiểu rồi.”