TSCPTĐK - Chương 10
Chương 10: Tứ đệ không được Ngũ muội lên
Kỳ Thiếu Vinh cùng hai huynh đệ Trang gia đi trên đường, gót sen của Dịch Sơ Tuyết chậm rãi đi tới trước mặt Trang Hạo.
“Hạo ca, thật trừng hợp, gặp được ngươi ở chỗ này.” Dịch Sơ Tuyết có chút ngượng ngùng nhìn Trang Hạo một cái.
Kỳ Thiếu Vinh bĩu môi, thầm nghĩ: Nữ nhân này trước đó tới từ hôn trưng ra một gương mặt mẹ kế, bây giờ lại thành một bộ thần thái tiểu nhi nữ, thật sự là bên này nặng bên kia nhẹ.
“Thật trùng hợp.” Trang Hạo nhàn nhạt nói.
“Hạo ca, nghe nói bệnh của tam thúc ngươi đã trị hết.” Dịch Sơ Tuyết nói.
Trang Hạo gật đầu: “Đúng là đã trị hết.”
“Chúc mừng ngươi, ngươi đang muốn đi đâu vậy?” Dịch Sơ Tuyết đầy mặt thiên chân (trong sáng, ngây thơ) hỏi.
“Chúng ta muốn đi kỹ viện a, thả lỏng một chút.” Kỳ Thiếu Vinh đáp lời.
Dịch Sơ Tuyết cau mày nhìn Trang Hạo, tràn đầy kháng cự: “Hạo ca, sao ngươi lại đến loại địa phương này?”
“Đương nhiên là đi thả lỏng, nam nhân a, luôn muốn được buông thả một chút.” Kỳ Thiếu Vinh nói.
“Hạo ca, những nữ tử xóm cô đầu (chắc là gái kỹ viện) đó không phải thứ tốt lành gì, ngươi vẫn không nên đi thì hơn.” Dịch Sơ Tuyết nhấp môi, tràn đầy u oán nhìn Trang Hạo.
“Vị tiểu thư này, nhìn dáng vẻ đây là ngươi không đủ hiểu biết Trang Hạo rồi! Trang Hạo chỉ thích người dâm đãng, tiểu thư khuê các, tiểu gia bích ngọc (dễ thương khả ái, hình tượng em gái nhà bên) bình thường hắn không có hứng thú, hắn chỉ thích người chủ động.” Kỳ Thiếu Vinh vui sướng nhìn Dịch Sơ Tuyết.
Dịch Sơ Tuyết không nói gì, chuyển ánh mắt tới trên cạnh Trang Hạo, Trang Hạo không có trả lời, bất quá nhìn qua lại giống như là cam chịu.
Dịch Sơ Tuyết cắn chặt răng, giận dỗi xoay người chạy đi.
“Nha đầu này cũng quá không có sức chịu đựng.” Kỳ Thiếu Vinh hi hi ha ha cười.
Trang Khiêm cau mày nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Tà Y các hạ, Dịch tỷ tỷ đắc tội ngươi sao?”
Kỳ Thiếu Vinh quay đầu nhìn Trang Khiêm: “Ngươi không biết nàng đi từ hôn cho ca ngươi sao?”
Trang Khiêm: “......”
“Ca ngươi không biết chuyện từ hôn, ngay cả người thay hắn từ hôn cũng không biết là ai, ngươi cùng ca ngươi đều hồ đồ như nhau a!” Kỳ Thiếu Vinh cười nhạo một tiếng.
Trang Khiêm nhíu mày: “Kỳ Thiếu Vinh rất để ý chuyện ca ta từ hôn sao?”
Kỳ Thiếu Vinh nhún nhún vai: “Cũng không đến nỗi, chỉ là để ý ca ngươi không tự mình đi từ hôn, ngươi cũng biết đấy, hắn vẫn luôn đều muốn biết ca ngươi lớn lên như thế nào, có phải soái hơn so với hắn hay không, lần sau gặp lại hắn, ta có thể nói cho hắn, ca ngươi lớn lên tuy rằng cũng không tệ lắm nhưng mà lại không soái được như hắn.”
Trang Khiêm: “......”
“Tà Y tiền bối, Kỳ Thiếu Vinh mới mười mấy tuổi.” Trang Khiêm nói.
“Đúng vậy.”
“Tuổi của ngươi có thể làm phụ thân hắn.” Trang Khiêm thẳng tắp nhìn Kỳ Thiếu Vinh.
“Ta vĩnh viễn mười tám.”
Trang Khiêm: “......”
Trang Hạo hít sâu một hơi: “Chúng ta đến Lạc Hoa Hiên đi.”
Lạc Hoa Hiên là một ca vũ phường, tất cả người bên trong đều là bán nghệ không bán thân, cách bày trí cũng rất cao nhã.
Thẩm Nguyên đi tới nói: “Trang Hạo, ta vừa mới gặp được Sơ Tuyết, sắc mặt nàng thoạt nhìn rất không tốt, ngươi biết vì sao không?”
Kỳ Thiếu Vinh hai tay chống lưng, không nói gì.
Trang Khiêm do dự một chút rồi nói: “Có thể là bởi vì ca ta muốn đi kỹ viện?”
“Các ngươi muốn đi kỹ viện, mang theo ta đi cùng đi.” Thẩm Nguyên tràn đầy hưng phấn nhìn đám người Trang Khiêm.
Thẩm Nguyên nhìn Kỳ Thiếu Vinh: “Tà Y tiền bối, ta nghe nói Trang tam gia đã tốt rồi, ngươi thật đúng là vô cùng thần kỳ!”
“Loại chuyện này còn cần ngươi nói sao?” Kỳ Thiếu Vinh lạnh giọng.
Thẩm Nguyên khô khan cười cười.
Đám người Trang Hạo đi vào Lạc Hoa Hiên, “Trang thiếu, thật khó có được a! Lại đây ngồi đi!” Trang Hạo vừa tiến vào Lạc Hoa Hiên liền có người tới chào hỏi.
Trang Hạo đi về phía bàn Kỳ Thiếu Khang.
Trang Hạo hướng tới Kỳ Thiếu Khang giới thiệu: “Vị này chính là Tà Y.”
“Tà Y tiền bối, vị này chính là Kỳ nhị thiếu, Kỳ Thiếu Khang.”
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: “Ta đã biết, xếp hạng thứ tư trong Hoàng Đô Thất Tú, Kỳ Thiếu Khang thiếu gia.”
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt, phụ thân Kỳ Diệu của hắn có tổng cộng bốn nhi tử cùng hai nữ tử, bốn nhi tử đặt tên Kỳ Thiếu An, Kỳ Thiếu Khang, Kỳ Thiếu Phúc, Kỳ Thiếu Vinh, hai nữ tử đặt tên Kỳ Thiếu Như, Kỳ Thiếu Huyên. Kỳ Thiếu Khang đứng thứ tư trong Hoàng Đô Thất Tú, là nhi tử phụ thân hắn đắc ý nhất.
Kỳ Thiếu Khang cười cười với Kỳ Thiếu Vinh: “Cửu ngưỡng đại danh (ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu), Tà Y tiền bối.”
Mọi người cùng ngồi xuống xuống, Kỳ Thiếu Khang nhìn Trang Hạo hỏi: “A Hạo, ta nghe nói ngươi đã từ hôn tứ đệ ta?”
Trang Hạo gật đầu: “Đúng là như thế.”
“Từ hôn cũng tốt, thiên phú của ngươi quá tốt, tứ đệ ta lại là ma võ phế nhân, không xứng với ngươi, mạnh mẽ gắn hai người các ngươi ở bên nhau cũng không nên.”
Trang Hạo cười cười: “Xin lỗi.”
“Có cái gì phải xin lỗi, muốn trách cũng chỉ có thể trách tứ đệ ta không biết cố gắng, lại nói tiếp, thiên phú của ngũ muội ta không tồi, lớn lên cũng dễ nhìn, ngươi cùng tứ đệ ta không có duyên phận, không bằng suy xét ngũ muội ta một chút.”
Trang Hạo liếc mắt nhìn Kỳ Thiếu Khang một cái: “Thiếu Khang, ngươi đừng nói giỡn.”
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt, tục truyền Kỳ Thiếu Khang này tuy rằng tuổi không lớn nhưng đã bắt đầu tiếp nhận không ít sự vụ ở Kỳ gia, lão cha kia của hắn cũng rất coi trọng đứa con này, Kỳ Thiếu Vinh thầm nghĩ: Tiểu tử này là người làm ăn không tồi a! Mắt thấy tứ đệ không còn dùng được liền đẩy ngũ muội ra.