CHƯƠNG 25
Edit & Beta : Hoa Cúc
Lâm Trạch Xuyên liếc một cái, thấy Cố Viêm không có động tác gì, thở ra một hơi, thân thể cũng thả lỏng không ít. Nhưng vào lúc này, Cố Viêm nắm thắt lưng anh, buộc anh phải mở thân thể.
Lâm Trạch Xuyên theo bản năng chen chân vào đá y, lại bị Cố Viêm thuận thế nắm chắc mắt cá chân. Bắp chân trắng nõn đường cong mượt mà, bị Cố Viêm suồng sã vuốt ve.
Lâm Trạch Xuyên mặt đỏ lên “Buông ra.”
Cố Viêm cười khẽ buông chân anh ra, không đợi anh thở, thì thân thể Cố Viêm bao chùm lên người anh.
Cố Viêm khẽ liếm vành tai, nhìn vành tai ai đó sung huyết đỏ bừng “Ngoan, nghe lời, đừng lộn xộn.” Lâm Trạch Xuyên mất tự nhiên xoay hạ thân.
Cố Viêm vươn tay kéo áo tắm của anh. Áo tắm vốn rộng thùng thình, bị y lôi kéo như vậy, vạt áo lập tức buông lỏng, từ đầu vai trượt xuống, lộ ra mảng lớn da thịt bóng loáng trắng hồng. Da thịt bại lộ tại trong không khí, hơi lạnh khiến Lâm Trạch Xuyên không khỏi co rúm lại một chút “Lạnh.”
Cố Viêm vuốt mặt anh, thanh âm vì mang theo *** mà có chút khàn “Ngoan, chờ chút sẽ không lạnh.” Cố Viêm hai ba cái liền thoát quần áo, dùng một tay cố định tay Lâm Trạch Xuyên lên đỉnh đầu.
Cổ tay Lâm Trạch Xuyên bị Cố Viêm nắm chặt để lại một vòng hồng, anh thấp giọng hô một tiếng đau, cái cổ mảnh khảnh không tự giác ngưỡng ra sau. Cố Viêm nhẹ gặm cắm kết hầu. Độ ấm thân thể Lâm Trạch Xuyên lên cao, da thịt mịn màng mang màu hồng nhạt thản nhiên, dưới ánh đèn có vẻ cực kì ái muội.
“Ân ” Lâm Trạch Xuyên không kìm được hừ một tiếng, con ngươi vốn thanh tú hiện lên một tầng hơi nước. Nghe được âm thanh ái muội do chính mình phát ra, anh cắn môi dưới, phòng ngừa lần thứ hai phát ra tiếng. Nhưng anh cũng không biết, cánh môi bị cắn hồng hồng dính nước giống như cánh hoa, mang theo sự hấp dẫn trí mạng.
Đôi mắt Cố Viêm hiện lên quang mang nguy hiểm, ở bên tai Lâm Trạch Xuyên thấp giọng cười “Thả lỏng chút nào.”
Lâm Trạch Xuyên hung hăng trừng mắt nhìn y “Anh thử ở dưới một lần đi, xem anh có thể thả lỏng được không?” Nhưng con ngươi mang theo hơi nước không có một chút lực uy hiếp, hơn nữa vì *** mà âm thanh mềm nhẹ, như một chú mèo bị trêu chọc đến dựng lông, đã không có lực uy hiếp, ngược lại càng khiến người ta muốn chà đạp.
Hô hấp Cố Viêm bắt đầu dồn dập “Bảo bối ngoan, đừng nghĩ những gì không thực tế.” Nói xong đem chân Lâm Trạch Xuyên đặt bên hông mình, tay vuốt ve phân thân yếu ớt, cảm thụ ai đó sợ run.
Tiếng rên rỉ của Lâm Trạch Xuyên không tự giác tràn ra bên môi.
Một khắc khi Cố Viêm tiến vào, Lâm Trạch Xuyên phát ra một tiếng hét thảm, mồ hôi lạnh che kín vầng trán. Cố Viêm lau đi mồ hôi bên thái dương của anh, âm thanh khàn khàn mang theo sự ẩn nhẫn “Đã khuếch trương rồi, còn khẩn trương như vậy. Thật là vội muốn chết.”
Lúc này Lâm Trạch Xuyên đã nói không ra lời, tay anh nắm chặt cánh tay Cố Viêm, trên cánh tay Cố Viêm cào cấu ra những vết thật sâu.
Con ngươi Cố Viêm tối sầm, bắt lấy thắt lưng Lâm Trạch Xuyên kịch liệt vận động.
Phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng, Lâm Trạch Xuyên chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, khi ánh sáng đạt đến cực hạn thì tiết ra.
Cố Viêm hôn nhẹ khóe miệng của anh, lưu luyến dịu dàng. Nhưng động tác dưới thân vẫn mãnh liệt như trước, cuối cùng phát tiết ở nơi sâu nhất trong thân thể anh.
Lâm Trạch Xuyên cảm thấy mình tựa như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa mưa rền gió dữ, nhấp nhô lên xuống.
Không biết qua bao nhiêu lâu, Cố Viêm mới dừng lại. Lúc này anh đã mệt đến không mở mắt ra được, yết hầu rất đau, “Cầm thú.” Anh lẩm bẩm.
Cố Viêm cười sờ mặt của anh, ôm anh vào phòng tắm rửa sạch thân thể.
“Anh buông ra.” Lâm Trạch Xuyên kháng nghị.
Ăn uống no đủ Cố Viêm tâm tình rất không tồi, anh hôn mắt Lâm Trạch Xuyên “Đừng tùy hứng, không thanh lý sạch sẽ, ngày mai không thoải mái.”
… …
Lần thứ hai sau khi tỉnh lại, đã là giữa trưa. Lâm Trạch Xuyên đứng lên, chỉ cảm thấy phía dưới bị sử dụng quá độ rất không khỏe, bên trong đùi loang lổ dấu vết.
Anh xuống giường, khi đứng lên chân mềm nhũn thiếu chút nữa ngã xuống, anh vội vàng vịn lấy giường, ngồi xuống.
Cửa mở vào, Cố Viêm đi tới, mỉm cười “Tỉnh?”
Lâm Trạch Xuyên trừng mắt liếc nhìn cái tên đầu sỏ gây tội, mất hứng nói “Anh sao còn chưa đến công ty?” Cùng Cố Viêm ở chung một thời gian, thời gian Cố Viêm làm việc nghỉ ngơi cơ bản cũng không khác nhau lắm. Buổi sáng nào Cố Viêm cũng sẽ đi công ty. Cố Viêm rất ít tới Thịnh Thiên, phần lớn y đều tới tập đoàn Cố thị. Cũng không quan tâm nhiều đến Thịnh Thiên, sự vụ của Thịnh Thiên trên cơ bản đều do trợ lý chủ tịch Trương Tề và tổng giám đốc Tiêu Nhiên xử lý, những chuyện trọng đại Trương Tề sẽ báo cáo lại sau đó Cố Viêm mới ra quyết sách.
“Hôm nay không tới công ty.” Cố Viêm đi tới. Xem ra đêm qua thật sự giày vò người ta quá đáng, Cố Viêm nhìn Lâm Trạch Xuyên ủ rũ không sức sống, thầm nghĩ.
Lâm Trạch Xuyên liếc Cố Viêm một cái “Anh không phải định nói là vì tôi chứ? Thật xin lỗi, tôi chịu không nỗi.”
Cố Viêm xoa tóc Lâm Trạch Xuyên “Mất hứng?”
Lâm Trạch Xuyên nguýt y một cái, người nọ biết rõ cố hỏi “Cũng không được xoa tóc tôi, phá hỏng kiểu tóc.”
Cố Viêm nhìn thoáng Lâm Trạch Xuyên bởi vì mới rời giường, kiểu tóc không khác gì cái đuôi gà, nhẹ nhàng nở nụ cười, không nói gì thêm. Y cũng biết ngày hôm qua gây sức ép quá đáng, trong lòng Lâm Trạch Xuyên khó chịu đang muốn phát tiết.
“Có đói bụng không? Đi ăn cơm nhé.” Cố Viêm ôn hòa nói.
“Không đói!” Lâm Trạch Xuyên nghiêng đầu sang nơi khác không nhìn Cố Viêm. Tiếp theo chợt nghe “Ọt ọt ——”, vì không khí yên tĩnh trong phòng phá lệ rõ ràng… Lâm Trạch Xuyên phụt một cái đỏ mặt, thật xấu hổ chết người. Anh rũ đầu xuống, cực kỳ uể oải.
Rửa mặt xong, Lâm Trạch Xuyên bị Cố Viêm dắt vào nhà ăn. Lâm Trạch Xuyên cầm đũa có đồ ăn, vẫn ủ rũ như trước. Cố Viêm lột một con cua, đặt trước mặt anh. Lâm Trạch Xuyên thì dùng đũa trạc trạc gạch cua, trong lòng vẫn khó chịu, thân thể lại càng không thoải mái… Ngay cả hiện tại anh ngồi trên ghế, vẫn cảm thấy phía dưới… Rất đau.
Một bữa cơm cứ như vậy ăn qua loa cho xong.
Cố Viêm thật sự không đi đâu, ở lại biệt thự cùng Lâm Trạch Xuyên. Điều này khiến Lâm Trạch Xuyên cảm thấy kỳ quái, vì trước đây chuyện trên giường kịch liệt hơn hôm qua cũng có, lại không thấy Cố Viêm dành thời gian ở nhà cùng anh. Ở chung lâu như vậy, Lâm Trạch Xuyên cũng coi như hiểu biết chút ít về người này.
Có thể nói Cố Viêm là một người săn sóc người khác tương đối cẩn thận, nhưng cũng là một người rất cường thế. Anh có thể trong phạm vi Cố Viêm cho phép làm chuyện gì đó, y đều sẽ bao dung anh. Nhưng một khi vượt qua điểm mấu chốt của Cố Viêm, hậu quả không phải người bình thường có khả năng gánh vác được.
Cố Viêm săn sóc tình nhân, nhưng sẽ không vì tình nhân mà xem nhẹ sự nghiệp.
“Anh hôm nay thật sự không đi công ty?” Lâm Trạch Xuyên ngồi lệch trên ghế salông xem phim điện ảnh, phiêu mắt liếc Cố Viêm một cái, hỏi lần thứ hai.
“Thế nào, mất hứng khi tôi ở cùng em?” Cố Viêm thấp giọng nở nụ cười.
“Sao có thể? Kẻ hèn này có cảm giác vinh hạnh sâu sắc.” Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng ngáp một cái, không có thành ý nói.
Cố Viêm xoa đầu anh.
Lâm Trạch Xuyên thử đánh móng vuốt quấy rầy của Cố Viêm “Nói rồi đừng xoa đầu tôi.” Chỉ tiếc không thành công, ngược lại móng vuốt của mình bị tay kia của Cố Viêm nắm chắc. Cố Viêm đem cánh tay Lâm Trạch Xuyên đặt bên cạnh, cứ như vậy, vạt áo sơmi của Lâm Trạch Xuyên trượt về phía trước một chút, lộ ra vòng eo mảnh khảnh.
Lâm Trạch Xuyên giận dữ nói “Buông tay.”
Cố Viêm cười khẽ một chút, buông cánh tay Lâm Trạch Xuyên ra. Nhưng tay y lại hoạt động hướng về bên hông Lâm Trạch Xuyên, tìm hiểu bên trong áo sơmi, còn có xu thế đi lên phía trước.
Thân thể Lâm Trạch Xuyên cứng đờ một chút, Cố Viêm tên cầm thú này. Suốt ngày động dục!
《 Tiềm hành 》 sau khi công chiếu, phòng vé một đường tăng cao. Nhưng đây cũng là chuyện được đoán trước. Trên Internet khí thế ngất trời thảo luận về《 Tiềm hành 》, diễn đàn lớn nhất cả nước Hải Giác có đến N chủ đề nói về《 Tiềm hành 》, có nói về nội dung bộ phim, có về tranh ảnh trong phim, về các CP, có chủ đề trai xinh gái đẹp..v..v.
Khi《 Tiềm hành 》công chiếu phòng quan hệ xã hội của truyền thông Hải Lan thậm chí đã chuẩn bị xong cho Chu Vũ Đồng và Tạ Phỉ một bản thảo về đoạn “Tình cảm lưu luyến”, chuẩn bị để mồi lửa này, khiến lượng phòng bán vé càng lên cao.
Nhưng trước khi phát ra bản thảo này, tiểu tổ quan hệ xã hội bộ phụ trách phản hồi tin tức dư luận internet đã khiến toàn bộ phòng quan hệ xã hội bộ của Hải Lan mặt mũi choáng váng. Bởi vì chủ đề CP nổi tiếng nhất, căn bản không phải CP Lưu Nhạc Lãng và Tôn Quân Nhã.
Diễn đàn Hải Giác chủ đề ghép CP lớn nhất mang một cái tên《 xem xong Tiềm Hànhrồi, bao nhiêu khăn giấy tôi cũng không dùng đủ quá cảm động Lưu Triệu tình cảm sâu đậm post HC》. Ấn mở bài post, sau đó chủ bài post lên tiếng: hôm nay cô cùng bạn trai đi rạp chiếu phim xem《Tiềm hành》. Sau khi xem xong chủ bài post khăn giấy dùng không đủ, có phải hay không ( gào thét -ing )!!! Chủ bài post cho rằng Lưu Nhạc Lãng và Triệu Lâm mới thật là yêu!!! Tôn Quân Nhã là bóng đèn thật sự chướng mắt chết đi được, có phải hay không ( gào thét -ing )!!! Không nói đến JB, thượng JB! PS: Tôi đây tại rạp chiếu phim xem điện ảnh. Ủng hộ cặp đôi! Vì cặp đôi của chúng ta, đó là giá trị đích thực đừng tìm địa chỉ của chính chủ =.=
Kế tiếp phía sau là các hình ảnh video Lưu Nhạc Lãng và Triệu Lâm, chỉ cần họ cùng diễn một cảnh đều có, cắt cảnh rất tỉ mỉ kỹ càng.
Phía dưới bình luận đủ loại.
Con tôm: LZ (chủ topic) chân tướng rồi! Cô xem kìa Tiểu Lâm nhìn Tiểu Nhạc đôi mắt đó thật có thần, đó yêu cỡ nào! Tôi cảm thấy Tiểu Lâm là vì Tiểu Nhạc mới đi nằm vùng!
KKML001: Nói ra âm thanh của trái tim tôi a Triệu Lâm không suy nghĩ thay Lưu Nhạc Lãng đỡ đạn, này tuyệt đối là yêu! Tôn Quân Nhã tính như cục shit, chỉ tạo phiền toái cho Lưu Nhạc Lãng. (╯╰)
Mật mã công 12345: Thấy không khi Triệu Lâm gần chết nằm trong lòng Lưu Nhạc Lãng, Lưu Nhạc Lãng khuôn mặt thống khổ, quả thật chỉ muốn đi theo cho xong 555
… …
Nhưng ngẫu nhiên cũng có một người ủng hộ kịch bản ——
Lầu 1429: Tìm hoa trong sương: LZ (chủ topic) SB(đồ ngu)!!! Tôn Quân Nhã và Lưu Nhạc Lãng mới gọi là xứng đôi! Tôn Quân Nhã là một cô gái ưu nhã hào phóng như vậy mới hoàn mỹ xứng cùng Lưu Nhạc Lãng! Triệu Lâm tính cái gì!
Lầu 1538: Đường thi tam trăm thủ: Lầu 1429 mới là SB(đồ ngu)! Tôn Quân Nhã có chỗ nào xứng đôi được với Lưu Nhạc Lãng, còn thiêm phiền toái, thiếu chút nữa thì hại chết Lưu Nhạc Lãng.
SSDF: Lầu 1538 +10086
…
Cưỡi rùa đen đến đến lấy em: Lầu 1538 +N
Số ít âm thanh cứ như vậy bị quên lãng…
Càng về sau, người trên mạng không càng không thỏa mãn với việc ghép đôi Lưu Nhạc Lãng và Triệu Lâm, bắt đầu lay động các ý kiến đột ngột ghép đôi, CP Chu Vũ Đồng và Lâm Trạch Xuyên cứ thế mọc lên…
Hết Chapter 25