Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 43: Chương 43: Theo đuổi mãnh liệt




Mạc Thiếu Dương lâm vào võng tình, dưới sự chỉ đạo của kỳ quân sư, vạch ra một đống kế hoạch. Muốn nói đến tình trạng hiện tại của Mạc Thiếu Dương, dựa theo lời Kỳ Tuyển, chính là một thiếu niên gặp mối tình đầu của mình, kích động mà nhiệt tình. Đêm qua còn chạy tới nhà, quấn quít lấy hắn hỏi đủ thứ về Hạ Trĩ, ngay cả người hầu của Hạ gia cũng tìm hiểu một phen. Kỳ quân sự liền nhịn không được hung bạo, đối với người đang cầm vở ghi lại quát:“Ngươi muốn biết gì có thể phái người đi điều tra! Khẳng định so với ta còn hiểu hơn.”

“Nhưng là ta muốn tự mình tìm hiểu cuộc sống của hắn, như vậy mới thể hiện thành ý của ta.” Mạc Thiếu Dương từ chối một hơi.

“Vậy ngươi liền tự mình đi hỏi hắn. vừa gặp vừa hỏi hắn không phải tốt hơn sao?! Đừng tới phiền ta, ta muốn ôn tập.”

“Ta nếu như có cơ hội sao có thể tới tìm ngươi. Tên Hạ Linh kia…… Quên đi, không đề cập tới hắn. Tóm lại ta là không có biện pháp mới đến hỏi ngươi. Ai bảo Kỳ thiếu gia cùng tiểu Trĩ là tiếp xúc nhiều nhất.” Mạc Thiếu Dương bất đắc dĩ mà vuốt vuốt tay.

“Hạ Linh làm sao? A mạc, ngươi nói thực ra vì cái gì ngươi đối Hạ Linh lại mang địch ý?”

“Chẳng lẽ ngươi không thấy Hạ Linh đối tiểu Trĩ có tâm tư bất đồng?”

“Tâm tư bất đồng?” Kỳ quân sư vuốt cằm, giọng nói lộ ra nghi hoặc.“Ta cho dù đến hạ gia, số lần gặp được Hạ Linh là vô cùng ít. Thời điểm Tiểu Trĩ nói với ta về Hạ Linh cũng không phát hiện có gì bất đồng. Cảm tình huynh đệ của bọn họ trong lúc đó chỉ sợ vô cùng đạm mạt.” Cẩn thận nghĩ nghĩ, Kỳ Tuyển cảm thấy không có khả năng.

“Hừ hừ, đó là trước kia. Hiện tại Hạ Linh đối tiểu Trĩ rất tốt. Mỗi ngày đều mang hắn bên người. Tỷ lệ ta có thể tiếp cận cơ hồ là 0.” Mạc Thiếu Dương càng nói càng bất mãn, hận không thể hiện tại liền đem Hạ Linh ăn tươi nuốt sống.

“ Xem ra, Hạ Linh là thích tiểu Trĩ? Thật khó tưởng tượng a.” Trước kia chưa từng cho đệ đệ khí sắc hòa nhã, thật sự sẽ yêu đệ đệ không huyết thống này?“Nếu thật sự là như vậy, cũng không sai. Nhớ rõ tiểu Trĩ trước kia từng nói với ta, hắn rất muốn ca ca sủng hắn.”

“Uy, ngươi rốt cuộc là giúp ta hay là giúp hắn a!” Mạc Thiếu Dương híp mắt nhìn người nào đó lập trường không kiên định.

“Ta ai cũng không giúp.” Kỳ Tuyển cầm lấy một quyển sách giáo khoa, gõ lên đầu Mạc Thiếu Dương.“Ta muốn ôn tập, đại thiếu gia.”

“Uy, ngươi thực không có tư cách làm huynh đệ a!” Mạc Thiếu Dương đoạt lấy sách vở, nằm lên bàn kêu rên.“Chỉ có ngươi mới giúp được ta.”

“Ai, a Mạc. Tình cảm là chuyện tình nguyện của đôi bên, ta nhúng tay vào thì tính là cái gì.”

“Ta chỉ là không có nắm chắc.”

“Ngươi chính là công tử khuynh đảo hàng vạn hàng nghìn cô gái a, như thế nào lại nói như vậy.” Kỳ Tuyển giọng điệu trêu chọc.

“Biến, ngươi ít trêu chọc ta. Ta là nghiêm túc.”

“Ta cũng nghiêm túc. Dùng thật tâm của ngươi đối xử với hắn so với bất cứ chuyện gì cũng quan trọng hơn.”

“Hảo!” Mạc Thiếu Dương một bộ dáng được khai sáng, xôn xao đứng lên, “Theo như ngươi nói, ngày mai ta liền hẹn hắn đi ra. Ân, chọn nơi nào thì tốt a.” Mạc Thiếu Dương tự nói tự nghe.

Kỳ quân sư thật sự cảm nhận được khi yêu chỉ số thông minh của con người là số 0.“A Mạc, muốn hẹn tốt xấu gì cũng phải thi xong a. ngươi rớt thì làm sao a.”

“Ai nha, ngươi như thế nào cùng ta mẹ giống nhau, lải nhải lẩm bẩm. Ta tự có suy nghĩ, không phải nữ sinh lần đầu gặp bạch mã vương tử.”

“Như vậy, ta muốn ôn tập, ngươi đi đi.” Kỳ quân sư làm ra tư thế thỉnh, ý đuổi người thực rõ ràng.

“Đi đây, tạm biệt.” Mạc Thiếu Dương lần này đến đi thực rõ ràng.

——————————————————- sáng hôm sau ———————————————————————–

Hạ Linh giữa trưa không ở công ty, Hạ Trĩ liền tự mình ra công ty mua thức ăn. Thang máy dừng ở lầu một, một phút cửa mở ra, Hạ Trĩ liền thấy được Mạc Thiếu Dương cùng với một vị tiểu thư trước tiền sảnh dây dưa “Mạc đại ca! Sao ngươi lại tới đây?”

“A, tiểu Trĩ. May mà gặp được ngươi.” Mạc Thiếu Dương quay đầu lại nhìn thấy Hạ Trĩ, cao hứng chạy tới. Tiểu thư ở tiền sảnh liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra công lực quấn lấy người của Mạc Thiếu Dương lại tiến thêm một bước.“Người của các ngươi quản cũng quá nghiêm. Ta đã nói ta là bằng hữu của ngươi, tới tìm ngươi. Kết quả bọn họ chết sống không cho ta vào.” Mạc Thiếu Dương nắm được tay Hạ Trĩ, bất mãn nói.

“Cái kia, Mạc đại ca, quy định của công ty là như vậy. Không có hẹn trước là không được tùy tiện đi vào.” Hạ Trĩ không dấu vết rút tay ra, xấu hổ cười cười:“Ha hả, lần sau trực tiếp gọi điện thoại cho ta là được.”

“Hảo.” Mạc Thiếu Dương trong lòng giơ ra kí tự v nho nhỏ. Bước đầu tiên của kế hoạch thành công, về sau là có thể trực tiếp đến tìm hắn.

“Mạc đại ca tìm ta có chuyện gì sao?”

“Ngạch, cái kia……” Mạc Thiếu Dương nhanh chóng tìm cớ, không thể quang minh chính đại nói chính mình thuần túy muốn gặp hắn đi. Mạc Thiếu Dương làm ra một bộ dáng buồn rầu, vỗ đầu, nói:“Ta quên mất. đều do đứng ở đó quá lâu. Đúng rồi, ngươi đang đi đâu?”

“Đi ăn cơm a.”

“Vừa vặn ta cũng đói bụng, đi, chúng ta cùng đi ăn cơm, ta mời khách.” Mạc Thiếu Dương duỗi tay phải ra, vòng lấy Hạ Trĩ, còn không chờ Hạ Trĩ cự tuyệt liền đem người kéo ra ngoài. Hạ Trĩ bị Mạc Thiếu Dương mang vào một nhà hàng kiểu trung quốc. như Kỳ Tuyển nói, Hạ Trĩ thiên về món trung, hắn mới chọn nhà hàng này. Hạ Trĩ đã tới nhà hàng này một lần. Khi đó là Hạ Linh dẫn hắn tới. Nhà hàng này đối diện tòa nhà hạ thị, bởi vì nằm ở trung tâm thương mại, giá cả cũng rất cao, hắn bình thường không đến. Bất đắc dĩ nhìn Mạc Thiếu Dương đối với phục vụ gọi một đống món, Hạ Trĩ nhịn không được mở miệng ngăn cản:“Mạc đại ca, không cần chọn nhiều như vậy, chúng ta chỉ có hai người, ăn không hết.”

“Ăn không hết có thể đóng gói a, những món này đều là ngươi thích ăn đi. Nhìn xem còn thiếu cái gì, cứ việc chọn, không cần khách khí.” Mạc Thiếu Dương đem thực đơn đưa tới trước mặt Hạ Trĩ, vẻ mặt lấy lòng.

“Mạc đại ca…… Ngươi…… Có phải hay không có chuyện gì muốn ta hỗ trợ a?” Hạ Trĩ hồ nghi nhìn Mạc Thiếu Dương. Mạc Thiếu Dương bị ánh mắt ngờ vực vô căn cứ của Hạ Trĩ nhìn đến liền buồn bực. chuyện tốt đẹp như thế nào lại biến thành hối lộ a?

“Tiểu Trĩ, ta chỉ là đơn thuần mời ngươi ăn bữa cơm, ngươi nghĩ gì vậy.”

“Ta chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái…… Vô duyên vô cớ ……”

“Vô duyên vô cớ…… Tốt, ngươi nếu không cảm kích, lần tới mời lại ta là được. Tốt lắm tốt lắm, món ăn đủ rồi, nhanh ăn đi. Nguội liền không thể ăn.”

Một bàn ăn đầy món ngon, Mạc Thiếu Dương động đũa trước, gắp một con tôm bỏ vào trong bát của Hạ Trĩ.

“Cái kia, mạc đại ca, ta tự mình ăn, ngươi cũng ăn.” Hạ Trĩ thật sự không quen bị người đối đãi như thế.

Trong lúc ăn cơm, Mạc Thiếu Dương nói đủ các loại đề tài từ cổ chí kim, đương nhiên đa số thời gian là Mạc Thiếu Dương nói, Hạ Trĩ chính là không chút để ý hưởng ứng hai tiếng, ngẫu nhiên thêm vào hai câu thể hiện ý nghĩ của mình. Đợi cho hai người đem đồ ăn trên bàn giải quyét, đã gần một giờ.

“A, no quá a.” Hạ Trĩ sờ sờ bụng, thỏa mãn cảm thán nói. Phỏng chừng lượng cơm ăn hôm nay có thể so với hai bữa ăn.

“Nhà hàng này không sai đi, đánh giá rất cao. Ta riêng…… A, không phải, ta thường tới nơi này ăn.”

“Ân, đồ ăn nơi này đích thực ngon, có một loại…… cảm giác nhà.”

“Tiểu Trĩ……” Không biết vì sao Hạ Trĩ đột nhiên thương cảm, Mạc Thiếu Dương ôn nhu nói:“Tiểu Trĩ nhớ nhà sao? Hạ Linh đối với ngươi không tốt có phải hay không?”

“A, không phải, không phải.” Nghe xong lời nói của Mạc Thiếu Dương, Hạ Trĩ liên tục xua tay, đáy lòng bất đắc dĩ thở dài. Hắn là nhớ nhà, mà hắn không phải là Hạ Trĩ, nhớ tự nhiên không phải là cái nhà kia…… Nhưng là…… Lời nói này như thế nào có thể nói ra, chuyện tình kì dị như vậy, nói ra Mạc đại ca cũng sẽ không tin tưởng.“Ta chỉ là nhớ cha mẹ trước kia thôi. Ta sinh ra vốn không có gặp qua bọn họ. Ta tưởng tượng ta có một ba ba vĩ đại, còn có một người mẹ, tưởng tượng mẹ của ta là người làm thức ăn vô cùng ngon. Đời này nếu có thể ăn đồ ăn mẹ làm nhất định thực hạnh phúc.” Hạ Trĩ nói cũng là ý nghĩ trong lòng chính mình, trên một phương diện khác, chính mình cùng Hạ Trĩ chân chính cũng có một chỗ giống nhau đi.

“Tiểu Trĩ……” Nhìn thấy Hạ Trĩ lâm vào quá khứ bi thương, Mạc Thiếu Dương có một loại xúc động đem đứa trẻ động lòng người trước mặt ôm vào lòng, vừa nghĩ đến liền khắc chế xuống, nhẹ giọng nói:“Ngoan, không cần nghĩ việc này. Vui vẻ một chút, cuộc sống của ngươi vẫn là thực hạnh phúc, đúng hay không. Có ta, có Kỳ Tuyển, còn có Hạ Linh…… Tất cả mọi người thực thích ngươi a.” Mạc Thiếu Dương an ủi, cũng cẩn thận ẩn dấu tâm tư của mình, hắn không muốn nhắc đến Hạ Linh……

“Ân, không có việc gì. Ta chỉ là sầu não một chút, chuyện cũng đã nhiều năm như vậy.” Hạ Trĩ xả ra một cái tươi cười, bỗng nhiên nhìn đến trên bàn di động sáng một chút, mới phát hiện đã muốn gần một giờ, hoảng sợ:“Nha, thế nhưng đã lâu như vậy, thiếu chút trễ giờ đi làm. Cái kia, Mạc đại ca, ta chỉ sợ phải đi trước ……” Hạ Trĩ vừa nói vừa đứng lên.

“Đi thôi đi thôi, đừng đến muộn. Về sau chúng ta lại gặp.” Mạc Thiếu Dương cười phất phất tay, nhìn Hạ Trĩ vội vàng chạy tiến tòa nhà đối diện.

Thời điểm Hạ Trĩ trở lại, tiếng chuông liền vang dội. Kỳ thật hắn có một huynh trưởng tổng tài, cũng phải tuân thủ quy định đi làm, hắn không muốn Hạ Linh bị đồn đãi không tốt. Lúc này Hạ Linh đã muốn về tới công ty, thấy Hạ Trĩ không có ở trong văn phòng, hỏi Tôn Na mới biết được hắn cùng Mạc Thiếu Dương đi ra ngoài ăn cơm. Hạ Linh nhìn văn kiện, tâm tư lại không đặt trên văn kiện. Mạc Thiếu Dương này quả nhiên không bình thường, hừ hừ, nếu dám hướng thiếu niên nhà hắn xuất thủ, như vậy, khiến cho hai người bọn họ đến đấu một chút, xem ai đạt được tâm tiểu Trĩ trước. Hạ Linh nghĩ, khóe miệng giơ lên tươi cười đắc ý, Mạc Thiếu Dương, ta sẽ không cho ngươi có được tiểu Trĩ.

Tôn Na vốn tiến vào đưa văn kiện nhìn thấy nụ cười đến vẻ mặt âm hiểm Hạ Linh, không khỏi rùng mình một cái, yên lặng đóng cửa lại rời đi. Tôn Na trong lòng âm thầm khẳng định đại lão bản là đang tính kế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.