Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Chương 14: Chương 14: Tàng Thư Lâu




Lăng Vân Tông thất phong bên trong gồm có Xích Vân, Trình Vân, Hoàng Vân tam phong lệ thuộc ngoại tông. Mấy trăm ngoại tông đệ tử đều ở tại Xích Vân Phong sau lưng Xích Vân Đàm. Ngoại tông không thể so với luyện kiếm trang, các địa giới đều không để ngoại tông đệ tử tu luyện. Trừ khi có quan hệ cùng nội tông láng giềng là Hoàng Vân Phong, được nội tông trưởng lão cho một nơi để tu luyện.

Tu tiên chi đạo, chú ý hấp thu thiên địa linh khí, tẩm bổ kinh mạch, cường thân kiện thể, ích thọ duyên niên. Cho nên từ trước đến nay ngoại tông đệ tử không ngừng tranh đoạt lẫn nhau thiên địa linh khí, cũng xem như là tài nguyên quan trọng nhất.

Cả bên ngoài lẫn bên trong tông môn, phàm là một ít địa giới linh khí dư thừa đều đã bị các nhóm lão đệ tử chiếm cứ mấy năm, tân đệ tử nếu tùy tiện bước vào những nơi này, liền sẽ bị các lão đệ tử ra tay đuổi đi, nghiêm trọng hơn còn sẽ thương gân động cốt.

Tu hành vốn là không ngừng tranh đấu, cho nên đối với phương thức đệ tử trong tông tranh đoạt tu luyện được nội tông trưởng lão ngầm đồng ý, chỉ cần không nháo ra mạng người, liền mặc kệ bọn họ.

Tân ngoại tông đệ tử không có căn cơ, cho dù tu vi cao nhất trong bọn họ là Mục Đồng, bên trong nội tông cũng không chiếm được phân lượng nào. Phàm là đệ tử Luyện Khí dưới tầng năm, tất cả đều phân bố ở Xích Vân Đàm, mà đệ tử tu vi càng cao, càng được đến gần trung tâm Xích Vân Đàm.

Lương Cẩm cùng Mục Đồng sau khi tới tông đường báo tin, ở xung quanh Xích Vân Đàm tùy ý tìm một khe núi tĩnh lặng không người, mỗi người tự tìm một cái sơn động, đơn giản thu thập một chút, liền định cư tại đó.

Sáng sớm hôm sau, Lương Cẩm cùng Mục Đồng ước hẹn, trước tiên đi Tàng Thư Lâu trên đỉnh Xích Vân Phong.

Mỗi tân đệ tử chính thức, đều có cơ hội một lần tiến vào Tàng Thư Lâu.

Tàng Thư Lâu bên trong chứa đựng chính là Lăng Vân Tông truyền thừa ngàn năm các loại công pháp bí tịch, vô số bộ kiếm pháp, chưởng pháp, đao pháp, côn pháp, quyền pháp, khinh công. Trong từng lĩnh vực, phạm vi đề cập vô cùng rộng lớn.

Tàng Thư Lâu có tổng cộng bảy tầng, càng lên các tầng cao, công pháp bí tịch càng khan hiếm, phẩm chất cũng càng tốt. Nhưng Mục Đồng cùng Lương Cẩm là ngoại tông tiểu đệ tử, chỉ có thể tiến nhập Tàng Thư Lâu tầng thứ nhất.

Dù vậy, Mục Đồng cũng thập phần chờ mong, nàng đã sớm nghe danh Tàng Thư Lâu, lại sinh lòng hướng tới, hiện giờ vào được ngoại tông, đương nhiên một khắc cũng không muốn trì hoãn, sớm đã gọi Lương Cẩm cùng đi vào Tàng Thư Lâu.

Bên ngoài Tàng Thư Lâu có một lão giả ngồi xếp bằng, hắn nghiệm qua Lương Cẩm cùng Mục Đồng lệnh bài, gật đầu nói:

“Hai người các ngươi được vào tầng một, mỗi người được chọn một quyển công pháp.”

Hai người cảm tạ lão giả, tiến vào Tàng Thư Lâu.

Mới vừa rảo bước đến đại môn, Mục Đồng liền bị số lượng giá sách kinh người trước mắt làm kinh sợ, sau khi sửng sốt qua đi, trong lòng liền dâng lên vui sướng, lôi kéo Lương Cẩm đến nhìn xem các giá sách lân cận.

“Hoa Mai thương pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Đằng Long đao pháp,...”

Mục Đồng xem đến hoa cả mắt, không biết nên chọn công pháp nào, nàng tu luyện đến nay còn chưa xác định phương hướng phát triển sau này, cho nên chậm chạp không thể đưa ra quyết định.

So với Mục Đồng hưng phấn cùng nhiệt tình, Lương Cẩm có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, tiến vào Tàng Thư Lâu nàng không có lập tức tiến đến giá sách chọn lựa công pháp bí tịch, mà là nhìn quanh bốn phía, đem Tàng Thư Lâu trước mắt cùng trong trí nhớ đánh giá một hồi.

Đại sảnh tầng thứ nhất còn có những đệ tử khác đang chọn lựa công pháp, nhưng không gian bên trong rất lớn, mặc dù có hơn mười ngoại tông đệ tử ở trong sảnh, vẫn có vẻ phá lệ trống trải yên tĩnh.

Mục Đồng thấy Lương Cẩm không có ý muốn lập tức chọn lựa bí tịch, liền hỏi:

“Lương sư muội, ngươi đã chọn được bí tịch từ trước rồi sao?”

Lương Cẩm nghe vậy, không lắm để ý gật đầu:

“Ta muốn tuyển một quyển khinh công.”

Nàng từng có kinh nghiệm tu luyện một đời, biết rõ chiêu thức bí tịch đối với Luyện Khí kỳ các nàng mà nói, kỳ thật cũng không thể phát huy được tác dụng quá lớn, cả tầng một Tàng Thư Lâu bí tịch bên trong đều cực kỳ cơ bản, dùng để tu luyện uy lực cũng không lớn, công pháp phẩm chất không cao sẽ làm lãng phí thời gian, không bằng luyện tốt một môn khinh công, khi ở cùng đẳng cấp chiến đấu, thân thủ tốt xấu thường có thể quyết định một hồi thắng bại.

Trong trí nhớ Lương Cẩm tự nhiên có không ít khinh công bí tịch cao thâm, nề hà nàng hiện tại tu vi quá thấp, căn bản vô pháp tu tập. Chính vì thế, nàng hôm nay mới đi theo Mục Đồng cùng nhau đi vào Tàng Thư Lâu chọn lựa bí tịch.

Nàng nhớ rõ tầng một Tàng Thư Lâu có một quyển khinh công tên là “Đạp Vân Bộ”, là một bộ pháp thích hợp đệ tử Luyện Khí kỳ tu luyện, phẩm chất cũng không tồi, mục tiêu hôm nay của nàng chính là quyển bí tịch đó.

Mục Đồng bừng tỉnh, hì hì cười nói:

“Nguyên lai Lương sư muội trước đã nghĩ kỹ rồi!”

Nàng cùng Lương Cẩm thông báo một tiếng, liền phân công nhau tự đi tìm công pháp bí tịch thích hợp với chính mình.

Lương Cẩm ở trong đại sảnh khắp nơi du tẩu, bởi vì trong lòng đã có mục tiêu, tìm kiếm nhanh hơn rất nhiều, khoảng nửa canh giờ, khi nàng tới gần cầu thang tầng một liền tìm được trên giá sách phụ cận quyển “Đạp Vân Bộ“.

Nhìn quyển bí tịch phủ một lớp bụi dày cũ kĩ, Lương Cẩm lắc đầu than nhẹ:

“Đương kim thế gian, đệ tử nhập môn đều đặt nặng hiệu quả và lợi ích, chỉ muốn thật nhanh cường đại, nên mới vào Tàng Thư Lâu chọn lựa vũ lực công pháp, khinh công bí tịch lại không được ưa thích như vậy.”

Nhưng ai có chí nấy, nàng không có lý do gì đi yêu cầu người khác phải giống chính mình, có lẽ đối với nàng mà nói áp dụng phương thức tu hành này cũng rất khác người, cho nên nàng chỉ cảm thán một tiếng.

Nàng đem “Đạp Vân Bộ” từ trên giá sách lấy xuống, nhẹ nhàng phủi đi bụi bẩn, mở ra nhìn lướt qua các quy tắc chung, xác định đúng là bí tịch chính mình yêu cầu, liền định đi tìm Mục Đồng.

Nhưng vào lúc này, cầu thang lầu một đột nhiên vang lên tiếng động ồn ào, Lương Cẩm quay đầu nhìn lại, thấy một hàng năm sáu người xuất hiện ở chân cầu thang, trong đó một người đi ở phía trước, các đệ tử còn lại đi xung quanh phía sau người nọ, trên mặt mỗi người đều là nịnh nọt lấy lòng.

Tàng Thư Lâu tầng hai đều chứa Trúc Cơ kỳ công pháp bí tịch, cho nên có thể lên được tầng hai Tàng Thư Lâu, đệ tử buộc phải có Trúc Cơ kỳ tu vi.

Dẫn đầu đi trước là một nam đệ tử mặc đạo bào màu lam thần sắc lạnh lùng, biểu tình đạm mạc, nhìn qua bất quá chỉ hai mươi tuổi. Lại xem phía sau hắn mấy ngoại tông đệ tử mặc hắc y tư thái nịnh nọt, Lương Cẩm liếc mắt một cái liền có thể nhận biết, người nọ hẳn là nội tông đệ tử.

Tàng Thư Lâu là nơi duy nhất bên ngoài tông môn có thể gặp được nội tông đệ tử, đối với những ngoại tông đệ tử quay chung quanh ra sức lấy lòng, Lương Cẩm nhìn nhiều cũng không có hứng thú, không hề ở lâu, xoay người muốn đi.

“Lâu sư huynh, sang năm nội tông nhập môn khảo hạch, mấy người bọn đệ trùng hợp khi đó đều hai mươi tuổi cả rồi, nếu không được nhập nội tông, mong rằng sư huynh ở trước mặt tam trưởng lão nói tốt vài câu, cho bọn đệ thêm một cơ hội.”

Lương Cẩm mới vừa đi ra hai bước, liền nghe thấy phía sau vang lên thanh âm cố tình đè thấp, theo sau nội tông đệ tử kia có một người đang nói.

Lăng Vân Tông nội tông tuyển chọn đệ tử tiêu chuẩn là trước hai mươi tuổi đạt tới Trúc Cơ kỳ, cho nên để vào được nội tông người nào cũng phải có thiên phú tu luyện trác tuyệt. Như Trần Du đã đột phá Luyện Thể chi cảnh, trở thành nội tông trưởng lão, cũng là nội tông đại đệ tử.

Lâu sư huynh? Tam trưởng lão?

Lương Cẩm bước chân ngưng lại, sau đó liền nhanh chân rời đi.

Nam nhân đi đầu được gọi là Lâu sư huynh chợt có cảm giác, ngẩng đầu nhìn bóng dáng Lương Cẩm thoáng qua, nhưng hắn cũng không nhìn ra cái gì, liền lại chuyển khai tầm mắt.

Ở hắn nhìn không thấy vị trí Lương Cẩm, khóe miệng nàng hơi gợi lên, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Nàng đã biết được thân phận của nội tông đệ tử này.

Hắn gọi là Lâu Long, năm trước vừa vào nội tông, năm nay đúng lúc vừa mãn hai mươi tuổi, đã là Trúc Cơ nhị tầng đệ tử, cũng là môn sinh đắc ý của nội tông chấp pháp tam trưởng lão, ở bên trong tông cũng xem như người tài thiên phú trác tuyệt.

Nhưng Lương Cẩm biết người này tính cách lạnh nhạt kiêu căng, lòng dạ hẹp hòi ích kỷ. Kiếp trước Lăng Vân Tông diệt môn có bóng dáng của tam trưởng lão, là môn sinh đắc ý của hắn, nếu nói người này hoàn toàn không biết nội tình trong đó, Lương Cẩm tất nhiên là không tin.

Nàng kiếp trước dốc lòng tu luyện, chưa từng để ý tới việc lớn việc nhỏ trong tông, đến cuối cùng Lăng Vân Tông diệt môn kết cục đã định, nàng vô pháp xoay chuyển tình thế, chỉ có thể tự bảo vệ mình, ngay cả Trần Du, đều đã ngã xuống trong thảm họa diệt môn kia.

Sau khi trọng sinh tâm tính nàng có sự thay đổi lớn. Trải qua quá nhiều đạo lí đối nhân xử thế, cô phụ Tình Sương khiến nàng nuối tiếc cả đời. Cho nên kiếp này đối với một chữ tình nàng đặc biệt coi trọng.

Kiếp trước Trần Du đối nàng có đại ân, kiếp này cũng đãi nàng cực hảo, nàng biết Trần Du rất coi trọng tông phái, Lăng Vân Tông chính là nhà của nàng ấy. Lương Cẩm không muốn làm Trần Du dẫm vào vết xe đổ kiếp trước, cho nên có bất luận khả năng gì, nàng đều muốn tận lực giúp nàng ấy tránh đi tràng tai hoạ kia.

Không cầu cứu được toàn bộ tông môn, chỉ mong đời này người cùng nàng quen biết có thể chạy thoát tai ách.

Ở Tàng Thư Lâu ngẫu nhiên gặp được Lâu Long gợi lên Lương Cẩm trong lòng nghi hoặc, nhưng nàng trước mắt thực lực còn thấp, vô pháp từ Lâu Long tìm hiểu đến cùng, liền quyết định trước lưu ý tình huống, đợi nàng vượt qua Luyện Khí kỳ, trở thành đệ tử Trần Du, lại xuống tay điều tra, khi đó nàng hành sự cũng dễ dàng hơn nhiều.

Lương Cẩm bước nhanh rời đi, ở một nơi khác trong đại sảnh tìm được Mục Đồng, nàng trong tay cầm hai quyển bí tịch, một quyển kiếm pháp, một quyển tiên pháp, chau mày, chậm chạp vô pháp đưa ra quyết định.

Nàng thấy Lương Cẩm xuất hiện, vội đem Lương Cẩm kéo đến trước mặt:

“Sư muội, ngươi giúp ta nhìn xem, ta nên chọn cái nào mới tốt?”

Lương Cẩm nhìn lướt qua hai quyển bí tịch kia:

“Ta thấy Mục sư tỷ tinh thông kiếm pháp hơn.”

Lăng Vân Tông vốn là kiếm tông, nền tảng kiếm đạo cũng có ngàn năm lịch sử, người luyện kiếm pháp thường có hạo nhiên[1] chính khí, quang minh lỗi lạc, cực kỳ giống Mục Đồng phẩm tính, cho nên nàng đề cử nàng ấy tập kiếm.

[hạo nhiên]: ngay thẳng, khảng khái.

Mục Đồng nghe vậy, lưu luyến nhìn thoáng qua quyển tiên pháp kia, sau đó đau lòng hạ quyết tâm, đem kiếm pháp thu vào trong lòng ngực, chợt lưu loát dứt khoát đem tiên pháp thả lại tại chỗ, làm xong những việc này, trên mặt nàng mới lại lộ ra sắc thái vui mừng:

“Đã chọn tốt, chúng ta liền trở về đi.”

Nàng gấp không chờ nổi muốn trở về nghiên cứu bí tịch mới.

Lương Cẩm thấy Mục Đồng sau khi đưa ra quyết định liền không hề có nhị tâm, không khỏi nhấp môi cười, đối Mục Đồng thái độ rất tán thưởng. Tu tập một môn công pháp đối với năng lực của các nàng hiện tại đã là cực hạn, mà tân đệ tử thường cầu nhiều không cầu sâu, đọc qua rất nhiều lại qua loa đại khái, kết quả tất nhiên là bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.