Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 198: Chương 198: Điên cuồng vì tảng đá




Edit: Akiko Chono.

Tuy Phong Vân Vô Huỷ chưa được tính là người nổi danh cỡ nào, nhưng dù sao cũng là cấp cao trọng yếu của Võ Lâm Minh, còn thêm mấy lần tỏ ra vẻ liều chết không ngừng với Thạch Phong, cho nên có thể coi là có chút danh tiếng.

Nhưng chẳng ai nghĩ tới Phong Vân Vô Huỷ cư nhiên xin lỗi trước mặt mọi người.

Nhìn thấy tin tức ấy xong, không biết bao nhiêu người cảm thấy mắt mình hẳn là bị mù rồi.

Võ Lâm Minh nói thế nào cũng là một công hội lớn, lại khuất phục dưới một người chơi tự do, điều này tuy không phải chưa từng xảy ra trong lịch sử game thực tế ảo trước kia, nhưng tuyệt đối là chuyện hiếm có chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhất là dưới tình huống Thần Vực còn chưa mở được bao lâu.

Hiện nay thực lực của mọi người chênh lệch với nhau chủ yếu thể hiện trên kỹ thuật, hoàn toàn có thể dùng nhân số để bù lại, thế nhưng Phong Vân Vô Huỷ lại khuất phục, hoàn toàn không thể tin nổi.

“Ai có thể nói cho tôi biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”

“Oa, đây là tiết tấu người chơi tự do muốn mạnh mẽ lên nha!”

“Dạ Phong xứng đáng làm thần tượng của tôi, công hội thì sao, rốt cuộc vẫn phải chịu thua.”

Diễn đàn khu vực thành Bạch Hà nháy mắt nổ tung, thật giống như một hòn đá nhỏ ném vào mặt ao phẳng lặng, khiến từng gợn nước khuếch tán ra ngoài, ai ai cũng đều bắt đầu phát biểu ý kiến của mình, nhất là người chơi tự do.

Người chơi thuộc công hội và người chơi tự do dù ở trong trò chơi thực tế ảo nào đều cũng có mâu thuẫn với nhau, bất quá cũng phải chịu thôi, dù sao muốn vượt qua người khác thì nhất định phải có nhiều tài nguyên hơn, công hội tự nhiên muốn chiếm lĩnh những tài nguyên này, mà người chơi tự do không có thực lực bằng công hội nên chỉ có thể cam chịu nhường nhịn, vì thế mới có mâu thuẫn.

Bây giờ Thạch Phong làm một người chơi tự do lại có thể khiến một công hội lớn nhận thua, nó hoàn toàn khơi dậy sự cộng hưởng cửa rất nhiều người chơi tự do.

Bất quá đối với liên minh nhỏ muốn thảo phạt Thạch Phong mà nói, đây chính là một quả lựu đạn, tràn ngập mùi nguy hiểm.

Ngay từ đầu Phong Vân Vô Huỷ cầm đầu liên minh muốn tiêu diệt Thạch Phong thế mà rời khỏi, đã vậy còn không nói câu nào. Rốt cuộc sức mạnh kiểu gì mới để Phong Vân Vô Huỷ làm như thế, điều này làm cho các công hội khác trong liên minh đều căng thẳng cả lên.

“Anh Trương, chúng ta làm sao bây giờ?” Viêm Hổ nhỏ giọng hỏi.

Bởi vì cử động doạ người của Phong Vân Vô Huỷ, mà các công hội trong liên minh đều cảm thấy bất an.

Trương Lạc Uy im lặng suy nghĩ một lúc lâu, mới chậm rãi nói: “Trước cứ mặc kệ, chờ chúng ta tiến vào thành Bạch Hà hết rồi tính. Bất quá, nếu có thể khiến cho người như Phong Vân Vô Huỷ khuất phục chịu thua, thì anh thực sự đã xem thường Dạ Phong người này. Để Lâm Phi Long tìm cơ hội tiếp xúc với Dạ Phong, thử xem có thể làm Dạ Phong gia nhập vào U Ảnh chúng ta không. U Ảnh của chúng ta mặc dù mới vừa phát triển, nhưng tài chính dồi dào. Nói cho Lâm Phi Long, chỉ cần Dạ Phong bằng lòng, có thể hứa cho Dạ Phong một vị trí trưởng lão vinh dự, lương một năm một triệu thêm 10% cổ phần công ty cũng không thành vấn đề.”

Viêm Hổ giật nảy cả mình, hắn thừa nhận mình không phải đối thủ của Thạch Phong, kỹ thuật của Thạch Phong cao hẳn một bậc, thế nhưng cũng không thành lý do để hứa hẹn đãi ngộ lớn như vậy chứ?

Trưởng lão vinh dự không chỉ vừa rảnh rỗi, còn có quyền lực rất lớn, có thể nói là người có quyền lực lớn nhất ngoại trừ anh Lam và Trương Lạc Uy ra. Càng chưa nói đến lương một năm một triệu thêm 10% cổ phần công ty, tiền lương gốc của hắn mới được hai mươi ngàn mà thôi.

Viêm Hổ không rõ vì sao Thạch Phong lại có giá trị lôi kéo đến như vậy được.

Bất quá hắn cũng không thể có ý kiến gì, chỉ có thể làm theo.



Khu thương mại, thành Bạch Hà.

Thạch Phong sau khi trở về đi đến kho trong ngân hàng đầu tiên, lấy ra 500 tổ Tảng Đá Kiên Cố, chuẩn bị bán tháo trước một phần.

Bởi vì giá cả của Tảng Đá Kiên Cố bây giờ lại tăng không ít, đã đạt đến mức hắn dự đoán là 10 ngân tệ một tổ, tuy rằng về sau còn có thể tăng thêm, thế nhưng tốc độ tăng đã gần đến mức cực hạn mà người chơi có thể thừa nhận.

500 tổ Tảng Đá Kiên Cố chẳng qua chỉ là một phần nhỏ đối với kho hàng cá nhân của Thạch Phong, bởi vì số lượng Thạch Phong thu mua trước đó đã vượt qua con số mười ngàn tổ, đây cũng là nguyên nhân các công hội lớn ở thành Bạch Hà không mua được nó. Chúng đều được mua lại vào thời điểm giá Tảng Đá Kiên Cố rẻ nhất, tiền vốn chỉ hơn ba mươi kim, nhưng giá cả bây giờ đã vượt quá xa.

“Bán hết 500 tổ này, vừa dịp đi gọi đám Hắc Tử đi tới phó bản đoàn đội Nhà Xưởng Cabrin level 10 rồi.” Trong lòng Thạch Phong sớm đã hoạch định xong kế hoạch.

Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết có đẳng cấp cao thật đấy, nhưng trang bị trên người không được tốt lắm, bản thân hắn cũng như vậy. Bất quá hắn còn may là đã đổi bộ trang phục level 10 tốt nhất của Kiếm Sĩ rồi, mà trang bị của những người khác có thể dùng cụm từ ‘thảm không nỡ nhìn’ để hình dung.

Hiện tại trên bảng đẳng cấp của khu vực thành Bạch Hà, đã có hơn năm trăm người đạt đến level 10, cũng có nghĩa là số lượng người chơi tiến vào thành Bạch Hà đã là hơn năm trăm người. Đại đa số đều là những thành viên nổi danh của các công hội, bọn họ ngoại trừ bắt đầu làm một ít nhiệm vụ ra thì mục tiêu chủ yếu nhất vẫn là vào phó bản. Vì phó bản mới là nơi lấy trang bị chủ yếu nhất, có trang bị tốt mới có thể đi thăng cấp càng hiệu suất.

Cho nên bây giờ rất nhiều công hội đều đã đi vào phó bản rồi.

Thành Bạch Hà khác với tiểu trấn, hoặc có thể nói sau khi người chơi lên tới level 10 tiến vào thành phố, thì trò chơi Thần Vực này mới chính thức bắt đầu, thời gian sống ở tiểu trấn trước đó chỉ là quá trình để cho người chơi thích ứng.

Toàn bộ khu vực thành Bạch Hà có rất nhiều phó bản level 10, chỉ riêng các loại phó bản lớn nhỏ từ level 10 đến level 12 đã có hơn 20 cái, trình độ công chiếm từ thấp đến cao không giống nhau, mà phó bản đoàn đội level 10 dành cho 10 người thì ít hơn một chút, bất quá cũng có 12 cái, phó bản dạng lớn level 10 có ba cái.

Chỉ cần có thể tiến đánh qua một trong ba phó bản lớn kai, liền có thể mở ra vụ hối đoái bộ bài, đến lúc đó chính là thời điểm bộ bài đáng giá nhất.

Mà tiến vào thành Bạch Hà, bình thường quá trình công lược chính là nâng cấp trang bị từ phó bản nhỏ, sau đó mới đến phó bản đoàn đội loại nhỏ, cuối cùng mới đến phó bản dạng lớn level 10. Hiện nay rất nhiều công hội đã thông qua phó bản nhỏ, đang không ngừng nâng cấp trang bị. Sau cùng, tất cả công hội thuộc thành Bạch Hà chỉ có một mục tiêu đó chính là thông qua ba phó bản đoàn đội dạng lớn đầu tiên.

Thông quan đầu tiên là chỉ có vượt qua cấp Địa Ngục mới được tính, hơn nữa thông quan phó bản đoàn đội dạng lớn đầu tiên và thông quan phó bản đoàn đội loại nhỏ đầu tiên khác biệt ở chỗ thông báo trên toàn vương quốc Tinh Nguyệt, mà không phải chỉ khu vực thành Bạch Hà. Đây chính là biện pháp tuyên truyền giúp công hội mình tăng độ nổi tiếng ở vương quốc Tinh Nguyệt tốt nhất, cũng là nơi thể hiện thực lực của công hội.

Cho nên phó bản dạng lớn mới là sân đấu chân chính của các công hội lớn.

Mà bình thường khi chiến đấu trong phó bản, Ma Đao Thạch trở thành vật phẩm mang tính chiến lược, nên sẽ làm những công hội kia càng cần đến Tảng Đá Kiên Cố, lần nữa khiến giá cả của Tảng Đá Kiên Cố tăng vọt.

Vì thế mà Thạch Phong chọn ngay lúc này bán ra Tảng Đá.

Thạch Phong bây giờ căn bản không có suy nghĩ tới phó bản đoàn đội loại lớn, đi cạnh tranh với những công hội nổi tiếng kia. Hắn tự biết lấy mình, mục tiêu của hắn chỉ là phó bản đoàn đội loại nhỏ Ác Ma Cổ Bảo level 15 thôi. Bất quá với thực lực lẫn số lượng người của đoàn đội hắn đều kém tiêu chuẩn quá xa, còn cần tăng lên.

Đi tới phòng đấu giá của thành Bạch Hà, Thạch Phong tùy ý tìm một góc hẻo lánh ngồi xuống, mở hệ thống của mở phòng đấu giá, lựa chọn bán đồ ở khu vực thành Bạch Hà. Như thế này thì không cần thanh toán quá nhiều phí kèm, giống như bán ra ở phòng đấu giá của tiểu trấn vậy, chỉ có người thuộc khu vực thành Bạch Hà mới có thể nhìn thấy.

Còn việc bán cho những thành phố khác, điều này Thạch Phong không nghĩ đến, chỉ tính đến phí kèm theo đắt đỏ đã thấy rất không có lời, vả lại những thành phố khác cũng không khan hiếm như thành Bạch Hà, giá cả khẳng định sẽ thấp không ít so với ở thành Bạch Hà.

Thạch Phong để lên 10 tổ Tảng Đá Kiên Cố trước, quy định mỗi tổ 10 ngân tệ, giá ăn luôn là 12 ngân, nhìn xem thử thế nào. Nếu như một lần để lên 500 tổ, không chỉ tạo thành ảnh hưởng với thị trường, còn có thể dẫn tới việc giá cả của Tảng Đá Kiên Cố giảm xuống, cho nên để bán ra từ từ, cầu cao thì doanh thu mới cao.

Quả nhiên không đến 1 phút, mười tổ Tảng Đá Kiên Cố đã bị mua đi, hơn nữa đều bán với giá 12 ngân, ngay cả cạnh tranh đều không tồn tại.

“Không thể nào đi.” Thạch Phong thấy thông báo ngược của hệ thống đấu giá, không khỏi sững sờ.

Mức độ tiêu thụ nóng hổi này đã vượt xa ngoài dự liệu của hắn, tuy đã sớm biết Tảng Đá Kiên Cố bây giờ rất thiếu thốn, nhưng chưa thấy qua sẽ có người không nói hai lời liền dùng một hơi 12 ngân mua lại, quả thực điên rồi.

Lẽ nào những người này không biết hiện giờ một ngân tệ có thể hối đoái 107 điểm tín dụng sao?

Chỉ nói đến 2 ngân tệ chính là 214 điểm tín dụng, đây là một phần mười tiền lương của một sinh viên mới vừa tốt nghiệp đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.