(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chương 14: Thân phận của Thương Lang
Cậu ta là Thương Lang?
oOo
“A? Vậy cậu đối chiến với cậu ấy chưa?” Tuy rằng Alvin cảm thấy Cố Khâm hẳn cũng là một người không đơn giản nhưng hắn hiển nhiên không nghĩ tới chí hướng của đối phương lại lớn như vậy!
Các học viên dự thi ở gần đó nghe được đối thoại giữa hai người đều đeo lên vẻ mặt “Cậu đừng có không biết tự lượng sức như vậy được không” mà liếc Cố Khâm. Thực lực của Z đã được công nhận, cho nên các học viên năm trên ngầm thừa nhận để y tới đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy cũng là vì đều tâm phục khẩu phục đối với y, cho nên với họ hiện tại, người có đủ tiêu chuẩn đi so đấu trên thực tế chỉ có sáu người.
“Có. Có điều lần đầu tiên đối chiến tôi đã bị cậu ta gài bẫy rồi.” Cố Khâm nhún vai một cái.
“Gài bẫy? Kết quả thế nào? Cậu ấy không ngược cậu chứ?” Nghĩ đến sự tàn nhẫn của Hình Chiến khi ra tay với Roger, Alvin rùng mình một cái. Nếu là chính mình e rằng cũng sẽ phải khóc thét lên.
“Ngược tôi?” Cố Khâm buồn cười liếc sang Hình Chiến, vẻ mặt đối phương lại lạnh nhạt, “Tôi còn đang muốn ngược cậu ta, nhưng đáng tiếc lúc đó quá khinh địch, kém cậu ta vài điểm.”
“Thua thì thua, tìm cớ làm gì. Thực sự là nói khoác không biết ngượng! Người này chính là Z đấy! Cậu coi mình là Thương Lang hay sao?” Một học viên vỗn vẫn khó chịu với bọn họ trào phúng nói.
“Không phải là Thương Lang thì nhất định sẽ kém sao? Anh không biết núi cao còn có núi cao hơn sao?” Alvin căm tức bất bình phản bác, “Cố Khâm! Nhanh nói cho anh ta biết cậu ngược Z như thế nào!” Nói xong hắn lại lập tức nhớ ra Z cũng là bạn của mình, cơ thể thoáng cứng ngắc, sau lại quay đầu cười khúc khích với Hình Chiến, “Cái kia, tôi không phải là nhằm vào cậu…”
Hình Chiến đương nhiên sẽ không để ý, ngược lại còn tiếp lời nói, “Trước khi quân chủ lực của Cố Khâm tới nơi, tôi mở hệ thống lực hút, dùng tiểu hành tinh xung quanh bao bọc chủ hạm lại. Cậu ta muốn công kích chủ hạm thì trước tiên nhất định phải cạy ra lớp tiểu hành tinh ở ngoài cùng.”
“Đây không phải trọng điểm.” Cố Khâm thật muốn trợn trắng mắt với y, “Trọng điểm là cuối cùng tôi rõ ràng đã cho nổ tan chủ hạm của cậu, kết quả hệ thống lại không phán định tôi thắng cuộc, bởi vì cậu thân là tổng chỉ huy lại không ở trên chủ hạm của mình! Trái lại lại còn tự mình lái cơ giáp ra tiền tuyến đến tấn công chủ hạm của tôi.” Mấy lần đối chiến sau đó, hắn đã được kiến thức Hình Chiến rốt cuộc yêu thích xông ra tiền tuyến tới cỡ nào, có lúc là cơ giáp, có lúc là chiến hạm. Đương nhiên có lúc y cũng ở trên chủ hạm của y, có điều người này lại cái gì cũng đều am hiểu, hoàn toàn không làm theo lẽ thường, khiến cho Cố Khâm gặp rất nhiều khó khăn.
“Ồ? Còn có thể như vậy? Lần đối chiến kia sau đó thì sao?” Alvin mở to hai mắt.
“Sau đó cậu ta leo lên chủ hạm của tôi. Với thực lực của những NPC kia thì căn bản không ngăn cậu ta lại được, tôi không còn cách nào khác đành chọn tự bạo chủ hạm, cùng cậu ta đồng quy vu tận.” Cố Khâm nhún vai một cái, “Cậu ta vẫn thắng, bởi vì tuy là tổn thất hai bên gần như nhau, thế nhưng cậu ta thân là tổng chỉ huy mà lại tự mình leo lên chủ hạm quân địch cho nên hẳn là được thêm rất nhiều điểm.”
Thêm rất nhiều điểm? Cố Khâm giống như mở cánh cửa tới một thế giới mới cho mọi người, khiến mọi người đều lâm vào suy tư.
“Đề nghị mọi người nếu không có đủ thực lực và tự tin thì không nên học cậu ta.” Cố Khâm phát hiện những người khác đều không tự chủ mà vểnh tai lên nghe liền theo bản năng mà coi họ thành người mới gia nhập quân đội, “Trên chiến trường, bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất hiện biến số. Tác dụng lớn nhất của tổng chỉ huy chính là khống chế toàn cục và ứng biến khi có tình hình đột biến phát sinh, chứ không phải cứ phải xông ra tiền tuyến tự mình phá hủy thật nhiều chiến hạm mới có thể thể hiện được thực lực của mọi người. Thân là một tổng chỉ huy, toàn bộ quân đội đều bị nắm giữ trong tay, mỗi câu nói mỗi hành động của cậu đều có thể gây ra biến hóa đối với tình thế trên chiến trường, ảnh hưởng tới tồn vong của binh lính, cấp dưới của cậu. Cậu nhất định phải thời thời khắc khắc phán đoán số lượng quân địch, hành động kế tiếp, bất cứ lúc nào cũng phải có thể điều chỉnh phương án tác chiến thì mới có thể giảm thương vong xuống thấp nhất. Vì thế nên ở trên chiến trường chân chính, Tổng tư lệnh không thể rời khỏi vị trí của mình.”
“Trên chiến trường chân chính, cũng không phải cậu muốn tự bạo thì có thể tự bạo. Cậu chỉ có một cái mạng thôi.” Hình Chiến bất thình lình ngắt lời. Chiến tranh không phải là internet giả lập, tự bạo chẳng khác nào vĩnh biệt. Không rõ vì sao, chỉ cần vừa nghĩ tới Cố Khâm ngoài đời thực cũng sẽ vừa cười vừa khởi động trình tự tự hủy, trong lòng y lại không nhịn được sinh ra cảm giác nóng nảy.
Ánh mắt Cố Khâm thâm trầm đối lại tầm mắt của Hình Chiến, “Nếu như bị quân địch vây quanh, không có tiếp viện, quân lính, cấp dưới thương vong nặng nề, không cách nào liên lạc với bên ngoài được, đồng thời nguồn năng lượng có thể dùng cũng gần như cạn kiệt, trong tình huống đó, lẽ nào cậu giơ tay chịu trói?” Giọng của hắn không giống như đang đưa ra giả thiết mà ngược lại lại như đang trần thuật một sự thực khách quan.
Trong mắt Hình Chiến chợt lóe lên. Cũng là bởi vì rơi vào cảnh ngộ như thế mà y mới sống lại. Nói như vậy, Cố Khâm cũng giống như y… Lúc trước cả hai bọn họ đều lựa chọn đồng quy vu tận sao?
“Anh, em cảm giác như đã nghe nội dung trận đối chiến vừa nãy ở đâu đó rồi.” Mạch Phiến nhẹ nhàng chọc chọc Mạch Phấn đứng bên cạnh.
Mạch Phấn suy nghĩ một lát, nhỏ giọng đáp, “Có phải là trận điển hình mà huấn luyện viên giảng cho chúng ta ở trên lớp chiến thuật không?”
“A! Tôi đang nghĩ sao lại quen tai như thế! Cậu là đang dùng trận điển hình trên sách giáo khoa giáo huấn chúng tôi sao?!” Người trào phúng bọn họ khi nãy lại bắt đầu nhảy nhót, “Tiểu học đệ, cậu cho rằng chúng tôi không đọc sách à!”
“Không phải!” Roger khiếp sợ trừng mắt nhìn Cố Khâm, lớn tiếng phản bác, “Đây không phải là trận điển hình trên sách! Nó là trận đối chiến đầu tiên giữa Thương Lang và Z!” Tiếng nói của hắn lớn tới mức khiến người ở xa hơn cũng đều nghe rõ. Đám người vốn vẫn đang đặc biệt chú ý tới bên này lập tức rối loạn tưng bừng, chậm rãi ùa về nơi này. Ngoài Z ra Thương lang cũng tới? Ở chỗ nào? Ở chỗ nào??
“U, các cậu đang thảo luận cái gì thế?” Vào lúc này, Angus cùng một người đàn ông cao lớn đi tới. Hắn giới thiệu với các học viên mới gia nhập, “Vị này chính là Tạ Hoan, là huấn luyện viên chính phụ trách dẫn dắt đội ngũ dự thi hiện tại.”
Tóc Tạ Hoan được chải đặc biệt tỉ mỉ, nhưng hắn lại để râu quai nón có chút lôi thôi, nhìn qua trông giống như một vị quan quân trung niên nghiêm túc mà giàu kinh nghiệm. Hắn vừa xuất hiện, đám học viên năm trên lập tức ngậm miệng, lưng người nào người nấy cũng đều thẳng tắp, vẻ mặt căng thẳng như đang bị tiến hành kiểm duyệt binh lính. Ánh mắt nghiêm khắc của Tạ Hoan đảo qua trên người bốn tân sinh. Alvin cùng Phương Vi Hùng nhất thời toàn thân cứng ngắc, theo bản năng mà đứng thẳng người đúng tiêu chuẩn quân đội như các học trưởng học tỷ, mà Hình Chiến cùng Cố Khâm lại không có bất kỳ nhượng bộ nào mà nhìn lại hắn, ánh mắt lạnh lùng.
Tạ Hoan híp lại hai mắt, hai người này chính là đối tượng hiệu trưởng yêu cầu quan tâm trọng điểm? “Bốn người các cậu trước tiên lại đây xét duyệt.” Hắn không nói thêm gì, đưa mọi người tới một chỗ giống như cửa tiếp tân, nhân viên bên trong là một NPC.
Hình Chiến đi lên trước, đặt bàn tay lên trên phần đang sáng lên ở giữa mặt bàn. Sau đó NPC đọc ra tin tức, [Mạng chiến đấu ID số , tên Z, thời gian đăng ký ngày 5 tháng 5 năm 3004. Cấp bậc thể chất B-, quân hàm Trung tá tại khu sức chiến đấu, quân hàm Tướng quân tại khu chiến thuật. Họ tên thật Hình chiến, học viên năm nhất trường quân sự Đệ Nhất, thông qua xét duyệt, cho phép tiến vào.] Bóng dáng Hình Chiến lóe lên rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Sau đó Cố Khâm cũng đi tới làm tương tự như Hình Chiến, [Mạng chiến đấu ID số , tên Thương Lang, thời gian đăng ký ngày 11 tháng 7 năm 3014. Cấp bậc thể chất D, quân hàm Binh nhì tại khu sức chiến đấu, quân hàm Tướng quân tại khu chiến thuật. Họ tên thật Cố Khâm, học viên năm nhất trường quân sự Đệ Nhất, thông qua xét duyệt, cho phép tiếng vào.]
Toàn khu vực trong nháy mắt yên tĩnh, tựa như đang cố gắng tiêu hóa tin tức vừa nghe được. Qua thật lâu sau, Niên Lăng Húc mới móc móc lỗ tai, “Nếu như tôi không nghe lầm… Cậu ta là Thương Lang?”
“Sao có thể có chuyện đó?! Lại là một tên mạo danh đi!”
“Ngớ ngẩn! Không thấy thời gian cậu ta đăng nhập mạng chiến đấu lần đầu tiên sao? Có thể thăng lên quân hàm Tướng quân trong thời gian ngắn như thế ngoài Thương Lang ra thì còn ai vào đây nữa?”
“Nhưng… Nhưng cậu ta mới có năm nhất?!”
“Thế Z không phải cũng là năm nhất à?”
“Z là con trai Nguyên soái, còn Cố Khâm này là ai? Không được, tôi phải đi điều tra!”…
Mặc kệ bên ngoài đã nổi lên bao nhiêu sóng lớn vì thân phận của Thương Lang, Cố Khâm đã vào bên trong hiển nhiên là không biết. Trước khi sống lại Cố Khâm chỉ từng tiến vào đây một lần tại lúc sát hạch học kỳ đầu tiên. Khi đó hắn được trực tiếp truyền tống tới bên trong một sân huấn luyện lớn, mà lúc này vị trí của hắn đã đổi thành quảng trường trung tâm trường học, giống y chang với bên ngoài hiện thực, chỉ có điều số lượng người thì ít hơn.
Phát hiện Hình Chiến đã đứng ở cạnh mình, Cố Khâm nghĩ tới thông tin đã xem khi nãy, “Sau khi thăng lên cấp B rồi cậu không tiếp tục thăng quân hàm ở khu sức chiến đấu sao?” Dựa theo thực lực đối phương hiện tại hẳn cũng cách Tướng quân không xa.
“Không cần thiết.” Y lên mạng chiến đấu là bởi vì muốn tìm đối thủ trợ giúp mình củng cố thực lực, khi đã có một Angus huấn luyện cho y ở trên thực tế rồi thì y tất nhiên sẽ không cần dùng tới Internet giả lập nữa.
“Đúng nhỉ.” Chính Cô Khâm cũng giống như thế. Hiện tại việc cấp bách nhất là nâng cao thể chất của hắn, kinh nghiệm thực chiến của hắn đã có đủ, mà bên cạnh hắn đã có đối thủ tốt nhất là Hình Chiến rồi, bởi hai người đều dùng động tác võ thuật của quân đội.
Hai, ba phút sau, Cố Khâm nhìn đồng hồ, “Những người khác sao chưa thấy vào?”
Hình Chiến không nói gì, y có thể đoán đại khái ra đã có chuyện gì ở đó, hiển nhiên là những người kia cần phải tốn chút thời gian để chấp nhận được thân phận của Thương Lang.
Lại qua vài giây, không khí bên cạnh bỗng vặn xoắn lại, tiếp theo Alvin đã xuất hiện. Alvin ngay cả quan sát xung quanh một chút cũng không thèm đã nhào thẳng tới trước mặt Cố Khâm, “Cố Khâm! Cậu lại không nói cho tôi biết cậu chính là Thương Lang! Uổng công chúng ta là bạn bè tốt nhất! Cậu biết không? Vừa nãy mấy học trưởng học tỷ kia đều há hốc mồm, mà ngay cả huấn luyện viên cũng không phục hồi tinh thần lại ngay được, đều không để ý tới chúng ta.” Alvin vừa dứt lời, Phương Vi Hùng cũng tiến vào.
Cố Khâm cân nhắc cười hỏi, “Cậu làm sao mà có thể chắc chắn được tôi chính là Thương Lang kia?”
“Dựa vào thời gian cậu đăng nhập mạng chiến đấu lần đâu tiên! Nhanh như thế mà đã thăng tới quân hàm Tướng quân, khẳng định là Thương Lang chân chính!” Alvin như chặt đinh chém sắt nói, “Còn có, kỳ thật lúc cậu nói tới trận đối chiến với Hình Chiến tôi đã phản ứng rồi, mãi mới có người định đi ra vạch trần thân phận của cậu, kết quả lại bị huấn luyện viên đánh gãy. Cái tên như cậu cũng thật xảo trá! Lúc trước khi tôi nhận nhầm người cậu không nói thì chớ lại còn cười nhạo tôi! Mà chẳng trách lúc đó Hình Chiến lại tức giận như thế!”
“Thương… Thương Lang!” Cố Khâm chưa kịp nói gì, Roger cũng đã xuất hiện ở gần đó, dáng vẻ đặc biệt kích động. Hắn lập tức nắm chặt cổ tay Cố Khâm, khiến Cố Khâm thiếu chút nữa công kích hắn theo phản xạ, “Cậu… Chào cậu! Tôi là Roger Brown! Tôi… Tôi đã xem rất nhiều video đối chiến của cậu! Tôi đã nghiên cứu mỗi một lần đối chiến của cậu rất nhiều lần! Tôi… Tôi vẫn đang cố gắng! Xin hỏi cậu có thể làm thầy của tôi không? Tôi tuyệt đối sẽ không để cậu mất mặt!”
– Hết chương 14 –
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});