(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chương 33: Cùng nhau chiến đấu
oOo
“Cậu đang làm gì thế? Cái này không giống với kế hoạch vây quét của chỉ huy.” Cố Khâm cau mày.
“Tuy rằng tôi không muốn quấy nhiễu hai người,” Tiếng Roger bỗng nhiên vang lên. Thân là tổng chỉ huy, hắn tất nhiên là đã nhìn thấy hết chuyện vừa mới xảy ra, “Nhưng tôi vẫn phải nói – không sao hết, mời các cậu tự do phát huy!”
Dường như chỉ chờ Roger nói ra câu nói này, Hình Chiến không chút khách khí, “Mạch Phiến Mạch Phấn, hai người bọc đánh từ phía sau chặn lại đường lui của họ. Các cơ giáp ở phía trước tách ra lui về hai bên, chú ý né tránh đạn lạc.” Hình Chiến không dựa vào hình thể to lớn của cơ giáp để mở đường nữa, y trực tiếp bắn ra kiếm laze bổ thẳng tới, thỉnh thoảng kết hợp thêm cả súng laze loại nhỏ trên vai, nhanh chân truy kích về phía trước. Khu rừng bị cơ giáp đánh phá cuối cùng cũng miễn cưỡng mở ra một con đường.
Cùng lúc đó, cặp sinh đôi dẫn dắt chiến đội cơ giáp thay đổi trận hình trông giống như một cái túi áo, siết chặt lại vòng vây của mình. Chỉ trong chốc lát, sau khi chặt đứt đường lui của quân địch, bọn họ liền đối diện với đối thủ.
“Đệch! Đây rốt cuộc là sao? Rõ ràng chúng ta đã từ bỏ căn cứ, tại sao hệ thống vẫn chưa phán đối chiến kết thúc?!” Lúc này, kênh truyền tin của phe địch đã loạn thành một đống, “Cơ giáp cỡ lớn ở đằng sau kia lại là làm sao? Không phải nói là không kiêng dè phá hoại môi trường sinh thái trên tinh cầu sẽ bị trừ rất nhiều điểm hay sao?!”
Đội trưởng bất đắc dĩ thở dài, “Hiển nhiên là họ không lo lắng rồi. Đừng quên rằng tiêu diệt đội viên chủ lực có thể thu được rất nhiều điểm. Huống hồ điểm đạt được ở vòng loại cũng không ảnh hưởng đến vòng đoạt điểm, chỉ cần họ có thể hoàn thành nhiệm vụ thì họ chính là người chiến thắng.”
“Vậy chúng ta sợ cái gì! Dù sao cũng thua, chuyển sang cơ giáp cỡ lớn liều mạng với bọn họ luôn đi!”
“Cơ giáp cỡ lớn của cậu còn có bao nhiêu đạn?” Đội trưởng dội lên một chậu nước lạnh khiến cho mọi người đều trở nên trầm mặc. Hắn bình tĩnh phân tích, “Chẳng bằng chúng ta dùng cơ giáp loại nhỏ vây lấy một người, có khi có thể kéo thêm một người chết, dù sao thì có thể chém giết tinh anh của trường quân sự Đệ Nhất cũng là một vinh dự cho chúng ta. Chỉ cần chúng ta áp sát bọn họ, chiếc cơ giáp cỡ lớn kia chắc chắn sẽ không dám manh động, bởi vì uy lực mạnh mẽ của vũ khí sẽ dễ dàng gây ngộ thương đến đồng đội của mình. Nhớ kỹ, tuyệt đối không được cho bọn họ cơ hội chuyển thành cơ giáp cỡ lớn!”
Rất nhanh, cặp sinh đôi đã phát hiện ra đối thủ của bọn họ không tiếp tục chạy trốn nữa, trái lại còn triền đấu với bọn họ. Hình Chiến cũng không thể không ngừng lại ý định công kích của mình.
“Bắn tỉa đi.” Cố Khâm đã khôi phục được một chút thể lực, nhìn trận hỗn chiến nói.
Thực lực của NPC quá yếu, chống đỡ đại cục vẫn là cặp sinh đôi, khiến cho cục diện gần như biến thành tình trạng hai đấu bảy. Cũng may còn có kỹ năng kết hợp mạnh mẽ của cặp sinh đôi, nếu không thì hiện tại họ đã sớm trở lại điểm hồi sinh rồi, làm sao còn có thể hình thành tình thế giằng co hiện tại nữa. Có điều phe địch khẳng định không thể tiếp tục chống đỡ trong một thời gian dài được, cơ giáp NPC của bọn họ đã sớm bị diệt gần hết, bọn họ thua chỉ còn là vấn đề thời gian, dù sao thì dù thực lực của NPC có yếu thì bọn họ cũng không thể chống đỡ được kiểu đánh lấy thịt đè người được.
Điều cần lo lắng nhất chính là, nhỡ khi thể lực của đối thủ còn chưa tiêu hao hết cặp sinh đôi lại bị họ liên hợp lại đưa về điểm hồi sinh, như vậy cái kế hoạch truy kích kia sẽ thành lợi bất cập hại, còn thành trò cười cho thiên hạ nhìn. Rõ ràng đã có thể hoàn thành nhiệm vụ trước thời gian rồi mà lại còn cứ nhất định phải đuổi tận giết tuyệt, đây chính là hậu quả của lòng tham không đáy.
Đối với đề nghị của Cố Khâm, Hình Chiến trầm mặc một lúc lâu. Nếu như y muốn duy trì trạng thái cơ giáp cỡ lớn này thì quả thực bắn tỉa chính là phương thức công kích thích hợp nhất hiện này. Có điều… Hình Chiến nghiêng đầu, Cố Khâm đã có thể tự mình đứng thẳng, chỉ là y cũng không muốn buông ra cái tay đặt trên eo đối phương của mình, “Kết quả bắn tỉa của cậu thế nào?”
“Cũng không tệ lắm.” Cố Khâm trả lời. Sao thế này, lẽ nào đối phương muốn để tự hắn ra tay? Hắn vốn đã chắc rằng thể chất sẽ hạn chết khả năng phát huy của mình nên chỉ có thể làm người đứng xem trận đối chiến này, nhưng… Cố Khâm lại bổ sung, “Thực tế thì rất tốt. Tôi chắc chắn bắn trúng được họ.”
“Vậy thì cậu khống chế cơ giáp.” Hình Chiến cũng không phí lời nữa, trực tiếp ra lệnh với cơ giáp, “Chuyển đổi sang hình thái Liệp ưng.”
Cơ giáp bắt đầu nhanh chóng biến hình.
Cố Khâm không nghĩ tới Hình Chiến sẽ để mình ra tay, lẽ nào… “Cậu không nắm chắc?”
Hình Chiến gật đầu. Đây cũng không kỳ quái chút nào, không phải là kỹ thuật bắn tỉa của y không ra gì, mà là tại tình trạng không phân được địch ta như thế này, việc chuẩn xác bắn trúng địch đồng thời không tổn thương người của mình yêu cầu sự rèn luyện hàng ngày với cường độ phi thường cao. Chỉ có tay bắn tỉa chuyên nghiệp luyện tập xạ kích trong một thời gian dài rồi mới có thể làm tới mức này. Cho nên Cố Khâm vốn đã rất mạnh tại những phương diện khác rồi lại còn có thời gian nâng cao kỹ thuật đánh lén tới trình độ chuyên nghiệp như vậy, quả thực khiến cho người ta kinh ngạc.
Hóa ra Hình Chiến cũng có chỗ không bằng mình! Tâm tình của Cố Khâm thường bị đối phương vượt qua lúc này nhảy nhót vô cùng, thế nhưng nghĩ tới một Tướng quân như mình lại sinh ra ý nghĩ đi so sánh với một quân giáo sinh như vậy, quả thực rất đáng thương.
Kỹ năng bắn tỉa chuyên nghiệp tinh chuẩn như vậy tất nhiên không thể thao tác bằng tay, nhất định dùng thao tác mô phỏng mới được. Sau khi điều khiển cơ giáp bay tới điểm cao nhất để quan sát toàn trận chiến xong thì cơ giáp được điều hạ xuống mặt đất, hai người ở trong phòng điều khiển tất nhiên cũng phải nằm xuống theo cơ giáp.
Súng ngắm tới ngay chiến trường, Cố Khâm điều chỉnh góc độ bắn, thế nhưng cái tay của Hình Chiến vẫn thủy chung ôm lấy eo hắn, truyền tới nhiệt độ không cách nào coi thường được khiến cho hắn không thể tập trung tinh thần nổi. Cố Khâm không di chuyển đầu, nói, “Bỏ tay cậu ra khỏi eo tôi đi.”
Hình Chiến không nói gì, bàn tay ấm áp dây dưa dán vào eo Cố Khâm rồi lại chầm chậm di chuyển một đường xuống tới mông hắn, sau đó mới thu lại. Cố Khâm rõ ràng cảm nhận được đối phương nhéo một cái trên đó, lập tức xù hết lông lên, “Cậu…!”
Đối phương thế nhưng lại vẫn duy trì cái mặt liệt của mình, ánh mắt cũng không có bất cứ rung động nào, tựa như khi nãy chỉ là ảo giác của hắn.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ trong chốc lát, Hình Chiến lúc này mới mở miệng, “Bọn họ sắp thua.”
Ý của y tất nhiên là chỉ cặp sinh đôi. Cố Khâm đè tâm trạng quỷ dị của mình xuống, quay đầu, tạm thời vứt bỏ tạp niệm mà chăm chú vào nhiệm vụ trong tay.
Bảy đối thủ của họ lúc này đã chiếm thế thượng phong, tựa hồ chỉ cần mạnh tay thêm chút nữa liền có thể giải quyết xong cặp sinh đôi khó chơi này. Thế nhưng đội trưởng đội đối thủ lại có một loại linh cảm không yên trong lòng. Loại dự cảm này càng thêm mãnh liệt sau khi chiếc cơ giáp cỡ lớn kia biến mất, nó đi đâu rồi? Tại sao lại không có chút động tĩnh nào? Không phải là nó nên chuyển thành cơ giáp cỡ nhỏ gia nhập hỗn chiến hay sao?
“Ầm!” Bỗng nhiên, một đội hữu ở bên cạnh hắn lại ngã xuống mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, trên ngực có một cái lỗ lớn do bị xuyên qua, đây là… Bắn tỉa?!
“Mọi người cẩn thần! Có xạ thủ bắn tỉa!” Đội trưởng lớn tiếng cảnh báo. Nhưng hắn còn chưa nói hết, “Ầm!”, lại một tiếng súng vang lên, một đồng đội khác cũng bị bắn trúng, vị trí không sai lệch chút nào so với chiếc vừa nãy, trúng vào phòng điều khiển của chiếc cơ giáp cỡ nhỏ, vào đúng vị trí trí mạng của cơ giáp sư, một đòn mất mạng!
“Ầm!” “Ầm!” Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ, tay bắn tỉa cũng vẫn không ngừng bắn, mỗi một phát súng vang lên liền cướp đi mạng của một người, chưa phát nào thất bại. Áp lực của cặp sinh đôi nhất thời giảm đi rất nhiều, nhân lúc tinh thần đối thủ còn đang chấn động, lòng rối như tơ vò thì nhanh chóng chế ngự từng kẻ địch một. Không tới một phút, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, đội ngũ bảy người chỉ còn có hai người! Đội trưởng quyết định thật nhanh, ôm lấy một người trong cặp sinh đôi, cùng lăn về phía khu rừng rậm rạp. Hắn không tin ở tình huống như vậy đối phương còn có thể nhắm trúng.
Mục tiêu kế tiếp của Cố Khâm vốn không phải là hắn mà là một người khác. Người này không đủ linh hoạt, trong lúc hoảng loạn đã không triền đấu cùng cặp sinh đôi nữa, định xoay người bỏ chạy. “Ầm!” Vì lẽ đó, Cố Khâm dễ như ăn kẹo mà bắn trúng đối phương.
Khi đội trưởng phát hiện không thể cứu vãn được nữa thì hắn cũng không thèm để ý gì nữa, một lần nữa biến thành cơ giáp cỡ lớn, trút về hướng tay bắn tỉa toàn bộ đạn dược còn lại không có bao nhiêu của mình.
“Oanh ——” Đỉnh núi cách đó không xa liền bỗng nổ tung, mặt đất cũng vì thế mà rung động. Rất nhanh, một chiếc cơ giáp đã thừa dịp khói bao phủ mà phóng lên trời, bay nhanh về phía hắn. Da đầu đội trưởng tê dại, hắn từ bỏ vũ khí nóng, trực tiếp bắn ra một trường đao làm bằng một loại kim loại đặc biệt.
“Tất cả lùi về sau.” Hình Chiến một lần nữa tiếp nhận quyền khống chế cơ giáp. Y lên tiếng nhắc nhở một câu, sau đó trong chớp mắt khi cơ giáp đáp xuống đất liền chuyển đổi thành cơ giáp Bá vương. Bởi vì Cố Khâm vẫn đang ở trong này, cho nên khi Hình Chiến đưa tay trái vốn vẫn không sử dụng được vòng ra từ đằng sau Cố Khâm, nhìn qua giống như ôm cả người đối phương vào trong lòng. Như vậy khi thực hiện động tác có phạm vi lớn thì sẽ không bó tay bó chân, thế nhưng dù nói vậy thì tay trái của y cũng chỉ có thể khống chế ấn phím ở phía dưới.
Có điều, Hình Chiến đã nghĩ xong đối sách từ lâu.
Sau lưng của Cố Khâm kề sát ***g ngực của Hình Chiến, thậm chí có thể cảm giác được hơi thở của Hình Chiến ở bên tai mình. Lúc hắn còn đang mải bất mãn thì giọng Hình Chiến lại vang lên, “Cố Khâm, phối hợp cùng tôi, cậu khống chế khu vực phím phía trên bên trái, còn lại để tôi. Chú ý tới mã tôi nói.”
Cố Khâm biết rõ lúc này không phải thời điểm để đi so đo, cho nên hắn nhanh chóng tập trung lại tinh thần. Hắn không nghĩ tới Hình Chiến sẽ lại lớn mật đến mức ấy, muốn cùng mình đồng thời thao túng một chiếc cơ giáp, vạn nhất mình phối hợp không tốt sẽ hủy diệt đi tên tuổi lẫy lừng một đời của đối phương.
Nếu như thực sự không được thì chen ra để đổi phương thao tác một mình vậy, chỗ đứng của hắn dù sao cũng gần khu khống chế hơn.
Hình Chiến không sử dụng vũ khí nóng có tính sát thương cao mà lại rút một thanh trường đao giống đối phương như đúc. Đối thủ của hắn nhảy lên một cái, mượn tác dụng của trọng lực bổ về phía y.
“L755” Gần như cùng lúc với khi Hình Chiến ra lệnh, tay Cố Khâm liền theo phản xạ mà ấn phím, động tác của hai người gần như đồng bộ – Cơ giáp quỳ một chân trên đất, cánh tay trái biến thành khiên chặn trên đỉnh đầu, đồng thời trường đao trên tay phải hướng lên trên đâm thẳng vào ***g ngực đối phương.
Đối thủ của bọn họ cũng không phải đèn hết dầu, trường đao chặn lại trường đao, cả một chiếc cơ giáp nặng nề giẫm lên trên tấm khiên. Hình Chiến đột nhiên mở ra máy đẩy khí dưới lòng bàn chân, lực nâng của cơ giáp bên dưới lập tức cân bằng với sức nặng đè xuống của đối phương.
“34.” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cánh tay trái của cơ giáp giơ đẩy lên trên, phối hợp với lực đẩy dưới chân đẩy bay đối thủ ra ngoài.
“F75L14.” Tấm khiên bị thu hồi trong nháy mắt, tại cánh tay trái lập tức xuất hiện nòng pháo đen ngòm, “Ầm!” Một chiếc tên lửa bắn về phía đối thủ. Đối thủ nghiêng người chật vật lăn tránh được tên lửa, tên lửa lại bay vòng lại hướng về phía hắn. Đối phương nhanh chân chạy về phía Hình Chiến, tựa hồ định dẫn tên lửa bay về phía bọn họ.
Hình Chiến đương nhiên sẽ không để cho đối phương thực hiện được, “L751.” Cơ giáp không lùi mà lại tiến lên, đột nhiên đâm về phía trước, tấm khiên lần thứ hai triển khai vững vàng chặn lại lưỡi đao sắc bén đang đâm tới, đồng thời lại thu lại trường đao trở tay nắm lấy cán trường đao. Trong lúc này đã không thể thoát ra ngoài, đối phương không còn có thể né tránh tên lửa đang bay tới từ phía sau nữa.
“Ầm!” Một tiếng vang thật lớn vang lên, tên lửa va chạm với ***g ngực mà nổ tung. Cơ giáp của Hình Chiến và Cố Khâm tuy rằng ở quá gần nên bị ảnh hưởng, thế nhưng tấm khiên đã chặn lại phần lớn sóng xung kích. Chiếc cơ giáp bị đẩy lùi về phía sau, hai chân lưu lại hai đường vừa dài vừa sâu trên mặt đất.
– Hết chương 33 –
Anh Chiến, làm tốt lắm! Đã sờ được mông người ta rồi! y(▿)y
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});