(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chương 63: Vật thí nghiệm số 2
—oOo—
Thấy bọn họ tới gần, tất cả Satan lập tức cố định chặt xúc tu trên mặt sàn, nằm rạp xuống, trong miệng phát ra âm thanh cổ quái.
Satan vương đi tới bên cạnh khoang chữa trị, một thuộc hạ nói vài tiếng với gã, đôi mắt đáng sợ của gã liền chăm chú nhìn vào Mendel, ngôn ngữ nói ra khỏi miệng lại là ngôn ngữ của con người, chỉ có điều khẩu âm hết sức kì quái, “Tuổi xương gần hai mốt tuổi, thể chất chỉ có B-, hắn không phải vật thí nghiệm thể chất cấp A mà ông đã nói. Tôi cần lời giải thích của ông.”
“A, thưa Satan vương vĩ đại, trên thực tế tôi lại cho rằng vật thí nghiệm này còn có giá trị nghiên cứu nhiều hơn!” Mendel hơi cong khóe môi, muốn nặn ra một nụ cười, kết quả cũng không làm được. Dưới ánh nhìn lạnh như băng của đối phương, tóc gáy toàn thân hắn đều dựng cả lên, cơ bắp trên người trở nên cứng ngắc. Khi hắn tiếp xúc với tộc Satan luôn cảm giác rất không thoải mái, cái loại cảm giác chán ghét phát ra từ nội tâm này dường như không bởi vì thời gian trôi qua mà giảm bớt đi chút nào.
Cũng may Satan vương đã đáp ứng bọn họ, chỉ cần Liên minh Nhân loại đầu hàng, Satan sẽ coi Liên minh Nhân loại như một thuộc địa tự trị, đến lúc đó những vị chính khách kia có thể thoát khỏi tình cảnh ngạt thở như hiện tại, thực sự trở thành người nắm quyền của loài người, mà Mendel cũng sẽ trở thành Thống soái tối cao của quân đội, đến lúc đó ngay cả Hình Duệ cũng phải nhìn sắc mặt của hắn. Một khi hắn nắm giữ quân quyền, cho hắn thêm một thời gian phát triển nhất định, sớm muộn gì hắn cũng có thể khiến cho chính giới mất đi thực quyền. Cho dù những chính khách kia có kiêng kỵ hắn như thế nào đi chăng nữa thì họ cũng không có kinh nghiệm mang binh đánh giặc, không thể nào khiến cho quân đội quy phục, vì thế cũng không thể nào đoạt được quân quyền trong tay hắn.
Những chính khách kia dường như cũng có suy nghĩ tới việc đào tạo một vị tướng quân, cũng chính là con trai Vương Thao – Vương Tử Minh. Chỉ tiếc trong Giải đấu liên trường lần này danh tiếng của đối phương đã hoàn toàn bị bôi đen. Các chính khách kia ban đầu nói rằng muốn thông qua việc thay đổi nội dung thi đấu trong trận cuối cùng để thăm dò Hình Duệ, nhưng cuối cùng quá thông minh lại thành bị thông minh hại. Nhìn vào cảnh ngộ của Vương Tử Minh, Mendel âm thầm cười trên sự đau khổ của người khác.
Dã tâm của Mendel rất lớn. Hắn không chỉ muốn thống lĩnh quân đội mà còn muốn trở thành người thống trị cao nhất. Hắn sẽ không ngu ngốc như Hình Duệ, mắt thấy chính quyền bị quân đội chèn ép lâu như vậy mà cũng không biết đi xưng vương xưng đế, khiến cho những tên chính khách kia luôn ảo tưởng mình có một ngày sẽ đoạt lại quyền lực thuộc về mình, bởi thế mà lựa chọn hợp tác với kẻ xâm lăng để chống lại đối phương. Nếu như hắn lên làm Nguyên soái, Mendel tuyệt sẽ không đi vào vết xe đổ của Hình Duệ, hắn sẽ kiểm soát chặt chẽ mọi thứ trong tay, để cho những người phía dưới hoàn toàn không thể có bất cứ ý nghĩ phản kháng nào.
Chỉ cần nghĩ tới tương lai Liên minh Nhân loại sẽ trở thành thiên hạ của mình, tâm của Mendel liền sục sôi. Chỉ tiếc thiên phú của người thừa kế của hắn, Antonio, cũng không phải là tốt nhất. Nếu như con trai hắn là Hình Chiến thì thật hoàn mỹ.
Dưới sự ra hiệu của Satan vương, Mendel tiếp tục giải thích, “Thể chất của vật thí nghiệm này chỉ mới tới cấp E mấy tháng trước, hôm nay đã là cấp B, đủ để chứng minh hắn có thiên phú khác với người thường, trong lịch sử của Liên minh chưa từng xuất hiện ai có thể tăng cấp bậc lên nhanh như thế! Huống chi ngài cũng vừa mới thấy rồi, thực lực và kinh nghiệm hắn thể hiện ra hoàn toàn không giống với trình độ mà một quân giáo sinh hai mươi tuổi nên có, điểm này giống với Hình Chiến, cũng chính là vật thí nghiệm thể chất cấp A mà ngài muốn. Tôi hoài nghi cao tầng của quân bộ trong Liên minh đang tiến hành một loại thí nghiệm bí mật, có thể đưa tin tức vào não con người, khiến cho binh lính bình thường có được kinh nghiệm của một vị tướng quân.”
“Nếu như tôi nhớ không nhầm, ông cũng là một người trong đám cao tầng của quân đội.” Satan vương kéo dài giọng, trong giọng nói tràn đầy giễu cợt.
“Nguyên soái đã bắt đầu hoài nghi tôi, hắn sẽ không tiết lộ cho tôi biết về việc cơ mật như thế.” Hành động vạch trần khuyết điểm của đối phương khiến cho Mendel rất không thoải mái trong lòng, nhưng hắn cũng không thể biểu hiện ra được, chỉ đành nói sang chuyện khác, “Chỉ cần có Cố Khâm, cũng có thể coi là vật thí nghiệm số hai này ở trong tay chúng ta, ngài cũng không cần suy nghĩ về việc làm thế nào để vật thí nghiệm số một mắc câu, bởi vì tình cảm giữa hai người họ vô cùng sâu sắc, đối phương nhất định sẽ tới cứu hắn.”
“Tình cảm?” Satan vương cười lạnh một tiếng, hiển nhiên vô cùng coi thường với hai từ này.
Bộ tộc Satan không có tình cảm, nếu có thì cũng chỉ là quan hệ giữa thần phục kẻ khác và bị thần phục do cấp bậc huyết mạch bẩm sinh. Sinh sản cũng chỉ là bởi dục vọng *** điều khiển, không tồn tại bất kỳ yếu tố tình cảm nào.
Có thể nói tình cảm chính là ưu ái lớn nhất đối với con người của Thượng Đế, đồng thời cũng là nhược điểm dễ bị lợi dụng nhất. Nhưng Mendel từ đầu tới cuối luôn cho rằng con người sẽ trở thành chúa tể của vũ trụ, thất bại hiện tại chỉ là tạm thời, Satan đến cuối vẫn sẽ bị loài người loại bỏ.
“Trừ hai vật thí nghiệm này ra, còn có một vật thí nghiệm số ba cũng đáng chú ý khác. Hắn có năng lực dự báo nguy hiểm có thể vận dụng trên chiến hạm hoặc cơ giáp, đề cao tỷ lệ sống sót trên chiến trường. Cho dù là binh lính không có kinh nghiệm, hắn cũng có thể tự động mà tránh khỏi nguy hiểm.” Nếu Mendel ngồi tại vị trí của Hình Duệ, hắn đã sớm đưa Alvin Hudson vào viện nghiên cứu, làm sao có thể lãng phí thiên phú của đối phương như thế? Hy sinh một mạng để đổi lấy vô số sinh mạng của các binh lính khác không phải là có lợi nhất hay sao? Mendel cảm thấy, Hình Duệ có lúc thật không khác gì đàn bà!
“Chỉ cần nuốt quân đoàn này vào, muốn vật thí nghiệm dạng gì còn có khó khăn sao?” Satan vương hừ một tiếng, “Còn nữa, Thượng tướng Mendel, nếu ông không thể nào quản lý cấp dưới của mình, ông hoàn toàn có thể giao cho tôi xử lý.” Satan vương rất coi thường Mendel, mỗi một binh lính dưới tay của hắn đều không nghe theo chỉ huy của hắn, biểu hiện ra chống đối mạnh mẽ đối với việc hắn đầu hàng gã, cuối cùng còn náo loạn trong nội bộ. Có điều vở kịch này vẫn khiến cho gã xem đến vui vẻ.
Mendel cắn răng trả lời, “Tôi biết.” Đơn vị này thuộc về quân đoàn của hắn, tương lai chính là bộ đội nòng cốt của hắn. Trước đây hắn một mực chú trọng mua chuộc những sĩ quan kia, để cho bọn họ cống hiến bản thân, mà họ cũng đã biết trước được việc hắn sẽ phản bội. Lần này hắn cũng nhân cơ hội dọn dẹp một nhóm sĩ quan chỉ một mực trung thành với Nguyên soái, lòng yêu nước quá mạnh mẽ, bao gồm cả binh lính dưới tay họ hắn cũng không bỏ qua. Mà những binh lính dư lại thì vẫn chưa biết sự thật hắn đã phản bội, chỉ cho rằng hắn là bị tình thế cưỡng bức mà phải đầu hàng.
Đổi lại là trước kia, cho dù trong lòng binh lính có bất mãn thế nào thì từ thiên tính phục tùng mệnh lệnh họ vẫn sẽ không phản kháng lại cấp trên. Nhưng không biết lúc trước là ai chiếu lại video thu hình trận đấu đoàn đội cuối cùng trong Giải đấu liên trường vào đúng thời gian dùng cơm cao điểm tại phòng ăn của quân đội, các binh lính nhiệt liệt thảo luận về trận tranh đoạt vị trí quán quân này, cách làm của đội đại diện Trường quân sự Đệ Nhất khiến cho nhiệt huyết của họ sôi trào, hận không thể đánh nhau một trận thoải mái hả hê như thế. Mà khốn cảnh họ gặp phải hôm nay lại giống với lần đối chiến đó đến kì lạ, khiến cho không ít người rục rịch. Quân giáo sinh có thể làm được, những binh lính từng trải qua chiến trường từng giết địch như họ sao lại không thể? Rất nhiều người muốn làm theo lần đối chiến ấy tụ họp binh lực để phá vòng vây, vì thế mà mới xuất hiện hỗn loạn.
Mendel hoài nghi rằng ban đầu chính là Hình Duệ cố ý lan truyền video thu hình, nhưng hắn có thể nói gì? Chỉ là một đám binh lính dưới tầng chót, chờ tới khi hắn chân chính phản bội không biết họ sẽ còn bày ra trò thiêu thân gì, dứt khoát thanh trừ toàn bộ, cũng tránh khỏi lưu lại mối họa về sau. Mendel lạnh lùng mà nghĩ.
Satan vương nghe cấp dưới báo cáo xong lại hỏi Mendel, “Hỏa lực của quân liên minh rất mạnh, nhất là quân tiên phong, chúng thế nhưng lại có thể phá vỡ phòng tiến của chúng ta, ông cho là dưới tình huống này quân ta nên làm thế nào?”
Mendel biết đối phương đang thử thăm dò mình, hắn đơn giản mà thô bạo trả lời, “Rút lui, dụ địch đi sâu vào, sau đó cắt đứt đường lui của họ, rồi diệt sạch.”
Từ rất lâu trước kia Mendel đã sớm nghĩ tới việc làm thế nào để diệt trừ Cố Hoằng – uy hiếp lớn nhất của hắn. Ban đầu, ý tưởng của hắn là giả vờ bị bao vây trong một lần đi thực hiện nhiệm vụ, sau đó Cố Hoằng ở gần đó cũng sẽ bị Nguyên soái phái tới cứu viện cho hắn. Chờ đối phương xâm nhập vào đủ sâu, hắn sẽ dẫn tàn binh bất ngờ hội họp với Cố Hoằng. Đối phương chắc chắn sẽ không có quá nhiều phòng bị với hắn, hắn lập tức có thể giết chết đối phương, mà những tướng lĩnh cao cấp kia thì sẽ bất ngờ giết chết toàn bộ những sĩ quan có thực lực, đến lúc đó quân đoàn của Cố Hoằng nhất định sẽ loạn, dễ dàng mà diệt sạch toàn quân.
Sau đó hắn sẽ giả vờ Cố Hoằng hy sinh trong lúc cứu viện mình, một lần nữa trở lại trong quân Liên minh tiếp tục nằm vùng. Quân khu Đệ Tứ thiếu mất Cố Hoằng, rất nhanh sẽ trở thành thiên hạ của riêng hắn. Đáng tiếc Hình Duệ lại hoài nghi thân phận của hắn quá sớm, Cố Hoằng nhất định sẽ có sự đề phòng, biện pháp này sợ rằng không thể thực hiện được. Hôm nay chỉ có lợi dụng Cố Khâm, bất luận là dụ Hình Chiến hay Cố Hoằng hẳn đều sẽ có hiệu quả không tệ. Chỉ là nếu sự thành, có lẽ sẽ không thể nào giấu Hình Duệ chuyện hắn phản bội nữa. Đã tới nước này, Mendel cũng không còn cơ hội để quay đầu.
“Tốt lắm, tôi tạm thời giao quyền chỉ huy quân đội cho ông, hy vọng ông không để tôi thất vọng.” Satan vương giống như có thâm ý mà để lại những lời này, sau đó quay người rời đi.
Quân đội của Satan bắt đầu rút lui. Hình Chiến không ngừng theo sát. Khi đuổi tới vị trí nơi tín hiệu của Cố Khâm biến mất, y chỉ còn tìm được xác của hai chiếc chiến hạm. Hình Chiến còn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng lại nhận được mệnh lệnh của Cố Hoằng, “Tất cả dừng việc truy kịch, đợi lệnh tại chỗ.”
Hình Chiến rất không cam lòng, nói không chừng y đã cách Cố Khâm rất gần. Có lẽ chỉ cần y cố gắng một chút, cố gắng thêm một chút nữa là có thể tìm được Cố Khâm. Thế nhưng lúc này y lại không phải là Tướng quân, y chẳng qua chỉ là một Thiếu úy nho nhỏ. Nếu không phải có quyền chỉ huy của Hứa Thiếu Phong, y còn có thể mang theo bao nhiêu binh? Hơn nữa một mình y căn bản không thể nào làm rung chuyển phòng tuyến của Satan được — Đã rất lâu y không cảm thấy cảm giác vô lực như thế này, hóa ra thực lực của y cũng chỉ nhỏ nhoi đến như vậy.
Thấy Hình Chiến vẫn không dừng công kích lại, một đám binh lính đã giết tới đỏ mắt cũng tiếp tục đi theo, tưởng rằng Cố Hoằng lại giao cho y nhiệm vụ khác. Cố Hoằng cau mày, “Hình Chiến, tôi ra lệnh cho cậu trở lại! Đi vào sâu hơn nữa rất có thể quân ta sẽ bị quân địch chặn mất đường lui! Cậu muốn kéo theo tất cả mọi người chôn cùng hay sao? Bây giờ cậu trở về, chúng ta cân nhắc lại phương án giải cứu! Hứa Thiếu Phong, mang theo lính của cậu ngăn lại cậu ta cho tôi!”
Thượng tướng Cố Hoằng đã trực tiếp điểm danh, thần kinh Hứa Thiếu Phong lập tức căng thẳng, dẫn theo một hạm đội chặn lại bên cạnh chiến hạm của Hình Chiến. Hình Chiến nôn nóng vô cùng. Cố Hoằng nói đúng, nhưng Cố Khâm không rõ sống chết, y không biết đối phương có thể đợi được bao lâu. Trong lúc bọn họ chậm chạp tìm phương án giải quyết, Cố Khâm có lẽ lại đang phải chịu đừng thống khổ mà y không cách nào tưởng tượng nổi…
“Chết tiệt!” Nắm đấm của Hình Chiến đập mạnh xuống bàn điều khiển, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào nơi quân Satan biến nhất trong vũ trụ sâu thẳm…
Hình Chiến leo lên chủ hạm theo chỉ thị của Cố Hoằng . Cả người y tản ra khí tràng người thường không ai dám tới gần, khiến cho binh lính vội tránh xa không dám lại gần. Y muốn làm cho mình tỉnh táo lại, nhưng lại không ngăn được suy nghĩ hung bạo trong nội tâm. Y căm thù bất kỳ ai xuất hiện trong tầm mắt mình, ai cũng có thể, là ai mất tích cũng được, tại sao lại là Cố Khâm? Thực lực của Cố Khâm cường đại như thế, một người có thể đối địch với trăm người bọn họ, tại sao bọn họ có thể sống trở về, lại chỉ có duy nhất Cố Khâm là không rõ tung tích?!
– Hết chương 63 –
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});