‘Rầm rầm rầm…’
Tiếng bước chân chạy chồm của đàn quái vật ồ ạt xông tới như bôn lôi tập trận, ngay cả Đình Tấn đang đứng ở trên tường thành cũng cảm thấy một trận dồn dập ép thẳng tới trái tim, nói chi là đến đám đội viên xung quanh, gương mặt đã không còn chút máu.
Khoảng cách hơn mấy cây số nhanh chóng được rút ngắn lại, Đình Tấn híp mắt nhìn lấy đàn quái vật này, khoảng cách có chút xa nên cũng không nhận dạng ra được đây là chủng loại quái vật gì.
2.000 mét…
1.500 mét…
800 mét…
Khi đàn quái vật vừa bước vào tầm nhìn của Đình Tấn, lập tức hắn đã nhận ra, đây là một bầy đàn Trâu Mộc Độc, số lượng ước chừng có không dưới con số hàng nghìn.
Lít nha lít nhít một đám Trâu Mộc Độc chạy chồm san sát nhau, cảnh tượng chẳng khác gì với một trận đại hồng thủy đang ào ào đổ ập đến phía cứ điểm.
Trâu Mộc Độc
Đẳng Cấp: 34
HP: 11.250/11.250
Trâu Mộc Độc (Tinh Anh)
Đẳng Cấp: 36
HP: 27.000/27.000
Trâu Mộc Độc (Boss)
Đẳng Cấp: 37
HP: 61.800/ 61.800
‘Hít khà…’
Lại nói, Đình Tấn trông thấy thì dĩ nhiên những người xung quanh cũng đồng dạng là như vậy. Khi phát hiện ra đây là đàn Trâu Mộc Độc điên cuồng mà bọn họ đã từng đối chiến qua trước đó, nội tâm từng người bất chợt dâng lên một trận sợ hãi, âm thanh hít sâu thở dốc không ngừng vang lên.
Dẫn đầu chỉ là đám tiểu tốt Trâu Mộc Độc bình thường, nhưng càng lui về phía sau thì không ngừng xuất hiện những con Tinh Anh. Đến tận ở cuối bầy đàn còn loáng thoáng thấy được một thân ảnh cực kì khổng lồ của con Boss Trâu Mộc Độc, với thông số thuộc tính đủ để bạo tạc vô số ánh mắt người.
Không chỉ là riêng Đình Tấn và đoàn đội của hắn ở nơi này bị kinh ngạc, mà ngay cả ở những cứ điểm của mấy thế lực lớn khác trên thế giới, một khi trông thấy tình cảnh này đều bị làm cho đứng tim, tay chân lạnh run không dám ứng chiến.
Thử hỏi bọn họ mới đầu chém giết 100 – 200 con quái vật phòng thủ ở xung quanh lối ra cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ cũng đã phải chết mất không dưới vài trăm người.
Thế mà ngay lúc này đây, bọn họ phải trực diện đối chiến với hàng nghìn con quái vật giống như vậy thì làm sao có thể không sợ hãi cho được. Nhưng vì nhiệm vụ, vì mệnh lệnh của chỉ huy cấp trên, bọn họ không thể không cắn răng, hạ quyết tâm liều mạng ứng đối.
Dù vậy, đối với Đình Tấn mọi chuyện vẫn không quá đáng sợ, từ đầu đến cuối hắn đều giữ một gương mặt vô biểu tình, còn ánh mắt thì bình tĩnh đến lạ.
Trong khi chờ đợi đàn Trâu Mộc Độc chạy đến, hắn cũng đã hoàn thành xong chuỗi kỹ năng hỗ trợ và triệu hồi vong linh.
‘Tinh Thần Áp Súc’ (25% Hiệu quả kỹ năng)
Triệu hồi Bộ Xương Chiến Sĩ (x332)
Triệu hồi Tang Thi (x249)
Triệu hồi Bộ Xương Cung Thủ (x166)
“Vận Phong Thuật” + “Bộc Lôi Thuật”
…
Trải qua một thời gian dài tôi luyện, thực lực của hắn đã không còn tương đồng với thời điểm dẫn đội đi đánh Boss Reek nữa. Một hơi toàn lực của hắn đã góp nhặt được đến hơn 700 tên vong linh có thừa, đấy vẫn còn là chưa kể đến số Tu La Huyết Chiến Sĩ mà hắn vẫn còn đang ẩn giấu ở phía sau.
Bộ Xương Cung Thủ được hắn phân tán trải dài trên sườn núi và trên tường thành, còn lại đại đội Tang Thi cùng Bộ Xương Chiến Sĩ thì đều được hắn sắp đặt thủ vững cổng ra vào của tường thành với đường đi lên dốc núi.
Đến lúc đàn Trâu Mộc Độc tiến vào tầm nhìn của Đình Tấn, số lượng bầy vong linh cũng đã tụ tập đầy đủ quân số.
Bên cạnh đó, hắn cũng tranh thủ buff cho mình một vài kỹ năng hỗ trợ như “Cầu Phúc Trị Liệu”, “Cốt Giáp”, “Ngự Thuẫn Thuật”, “Lá Chắn Ma Pháp”… đảm bảo cho sinh mệnh của mình luôn được bảo vệ an toàn nhất có thể.
Đại quân vong linh cùng với một số lượng lớn kỹ năng phụ trợ, đồng loạt triệu hồi ra khiến Đình Tấn phải gánh chịu một lượng lớn năng lượng tổn hao, gần như đã rút đi hết 80% ống MP của hắn.
Cũng may, MP va HP thuốc loại cỡ (Lớn) vừa tăng thêm tốc độ khôi phục, lại vừa kéo dài thêm rất nhiều so với loại cỡ (Trung), thế nên Đình Tấn không hề do dự chút nào, tức tốc uống vào thuốc khôi phục.
Nhờ đó, chẳng những nó có thể làm giảm chậm lại tốc độ tiêu hao, mà còn kéo lên lại ống MP đang sắp cạn kiệt của hắn lại mức tràn đầy.
-“Viễn trình chuẩn bị, theo sau Bộ Xương Cung Thủ tập trung công kích từng con Trâu Mộc Độc!”
Hoàn thành xong hết những chuyện này, Đình Tấn siết chặt nắm đấm vung lên cao, khàn giọng hét lớn.
Hắn vừa nói dứt câu thì đàn Trâu Mộc Độc cũng đã lao tới khu vực đất trống, nơi được đào ra những cái hố lớn bẫy rập.
‘Rống… gào…’
Không ngoài dự tính của Đình Tấn cùng những người ở đây, đàn trâu chạy tới với tốc độ quá cao đã không kịp làm ra hành động tránh né hố sâu trên đường đi.
‘Ầm rầm rầm…’
Lập tức từng con Trâu Mộc Độc to xác bị lọt xuống hố hoặc té lộn nhào, dẫn đến cản trở đám đồng bạn của chúng ở phía sau. Đội hình như vũ bão của chúng, thoáng chốc đã bị phá tan một mảng lớn.
Thế nhưng coi như là vậy thì cũng không thể cản trở bọn chúng được bao lâu. Thoáng cái chớp mắt thì đàn Trâu Mộc Độc đã đuổi đến khu vực trong vòng 300 mét của cứ điểm.
-“CÔNG KÍCH!”
Đình Tấn trông thấy tình huống như vậy thì tức khắc ra hét lớn, hạ đạt mệnh lệnh, còn bản thân dẫn đầu sử dụng sóng tinh thần để điều động đám Bộ Xương Cung Thủ phát ra công kích.
Mặc dù có thể đánh trúng được đàn Trâu Mộc Độc, nhưng vì nằm ngoài tầm công kích của nghề nghiệp viễn trình nên rất có thể, sát thương sẽ bị giảm xuống trên dưới 80%.
Tuy biết là vậy nhưng Đình Tấn cũng không quan tâm lắm đến vấn đề này, chỉ cần có thể chém giết được càng nhiều càng tốt, như vậy mới có thể giảm bớt được áp lực lên hàng rào của đội Bộ Xương Chiến Sĩ.
Trong khi đang ra lệnh, Đàn Tang Thi thì cũng được hắn điều động, trực diện xông thẳng tới đội hình máy nghiền của đàn Trâu Mộc Độc. Cảnh tượng hơn 250 con Tang Thi điên cuồng dũng mãnh lao đi, có thể nói là cực kì chấn động với đám người chơi.
Theo sự điều khiển của Đình Tấn, 250 con Tang Thi ngay khi sắp va chạm với đàn Trâu Mộc Độc thì đột ngột tách ra thành 10 đội nhỏ hơn. Chọn lựa lấy một con Trâu Mộc Độc làm mục tiêu, bọn chúng liều mạng nhảy lên đeo bám trên cơ thể của con mồi, rồi không ngừng cắn xé.
Tuy rằng có một số con Tang Thi không may bị ủi chết bất đắc kì tử, nhưng số lượng cũng không ảnh hưởng lớn đến đại cục. Thoáng cái Đình Tấn đã triệu hồi lại đủ số lượng bù đắp vào lỗ hổng này.
‘Giết!!’
Không biết là từ ai khởi đầu, từ bên trong đám người đội viên đứng thủ trên thường thành bất chợt gào thét lên một tiếng, sĩ khí bao thiên.
Thanh âm chưa dứt, mênh mông kỹ năng đã được phóng thích ra bên ngoài, đánh vào bên trong đội hình của đàn Trâu Mộc Độc.
‘Ầm phốc rầm rầm rầm…’
-886 -754 -445
-80
-66
…
Đinh tai nhức óc những tiếng nổ lớn vang lên liên hồi, bất tận những con số tổn thương nổi lên hư không nơi đàn Trâu Mộc Độc đi qua, gần như có thể tạo thành một cái hồ lớn.
Exp +1100
Exp +1100
…
Nháy mắt chỉ trong một đợt công kích đầu tiên, đàn Trâu Mộc Độc ngã xuống có không dưới 10 con, điểm kinh nghiệm tràn về vô số. Coi như là ở trong cứ điểm có hơn 2.000 người tụ tập hưởng kinh nghiệm chia sẻ, thế nhưng lượng kinh nghiệm mà mỗi người nhận được lại không hề ít tí nào.
Ấy thế mà Đình Tấn lại không hề buông lỏng chút nào, trái ngược lại còn nội tâm càng trầm trọng thêm, đôi chân mày nhíu nhíu, ánh mắt dần dần lạnh xuống.
Trong đầu hắn âm thầm tính toán, số lượng đàn Trâu Mộc Độc không chỉ đơn thuần là có hơn 1.000 con như dự tính ban đầu của hắn, hiện tại nó đến gần, Đình Tấn mới có thể ước lượng ra quân số của chúng có không dưới 2.000 thậm chí là 3.000 con.
Với tốc độ chém giết như thế này thì chẳng mấy chốc nữa, đàn Trâu Mộc Độc sẽ va chạm vào tường thành. Để càng lâu thì càng có thể xuất hiện khả năng, đám vong linh thất thủ, không thể chống đỡ được nữa.
Mới bắt đầu liền đã không thể chống đỡ nổi, trở về sau khi quái vật công thành càng lúc càng cường đại hơn thì làm sao có thể kháng cự lại được sức ép của bọn chúng kia chứ.
Thời điểm hiện tại, đàn Trâu Mộc Độc đã sắp tiếp cận tường thành, chỉ còn lại không tới 100 mét đoạn đường, Đình Tấn lóe lên một tia quyết tâm trong đáy mắt.
“Tử Vong Màn Che”
Triệu hồi ra màn khói đen bao trùm khuôn viên gần 400 mét xung quanh tường thành, Đình Tấn không ngừng nghỉ, tiếp tục đặt tay lên sách niệm tụng chú ngữ, chuẩn bị triệu hồi ra kỹ năng.
Đàn Trâu Mộc Độc tiến vào bên trong vùng ảnh hưởng của màn khói đen, thuộc tính suy giảm, dẫn đến tốc độ có thoáng chút chậm đi. Lại thêm công kích viễn trình từ bên trong cứ điểm oanh tạc đi ra, tựa như mưa bom bão đạn, khiến cho mỗi giây liền có trên dưới 20 con Trâu Mộc Độc ngã xuống.
80 mét…
60 mét…
40 mét…
Thế nhưng mà coi như là vậy thì cũng không thể ngăn chặn lại được bước tiến của bọn chúng. Khoảnh khắc chỉ vài giây, còn có không dưới 2.000 con Trâu Mộc Độc đã đuổi tới.
‘Rầm rập rầm rập…’
Khoảng cách càng lúc càng rút ngắn lại, cường độ chấn động trên mặt đất càng lúc càng lớn, lại thêm tiếng nộ hống của đàn Trâu Mộc Độc giống như chùy lớn gõ lên trên trái tim của từng người có mặt ở đây, bao gồm cả Đình Tấn.
Ở phía sau bức tường phòng thủ, bầu không khí xung quanh đoàn đội của mấy đội Lính Đánh Thuê trong liên minh đều là một mảnh tĩnh lặng.
Bị bức tường che chắn hết tầm nhìn, bọn họ làm sao biết được ở bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, thế nên cơn địa chấn này càng làm gia tăng sức ép lên tâm thần của từng người, khiến bọn họ có chút không thở nổi.
‘RẦM! RỐNG RỐNG…’
Bất thình lình, một tiếng động va chạm như lôi minh vang lên từ bên trên bức tường thành. Mấy tấm hợp kim chắc chắn trên đó cũng không chịu đựng được sức mạnh va chạm mà run rẩy, gây ra từng vết nứt tua tủa như mạng nhện trên mặt đất. Vách núi đá hai bên cũng vì cơn chấn động ấy mà liên tục rơi xuống vô số tảng đá lớn.
Trái tim của từng người ở đây tựa như đã ngừng lại mất một nhịp, có người còn chưa kịp chuẩn bị đã bị giật bắn người, vô thức bước lùi ra phía sau.
Đình Tấn cùng với đám đội viên cũng là bị một trận âm thanh chấn động làm cho đầu óc ong ong trực hưởng, rơi vào khoảng không một hồi. Tường thành rung động khiến cho mấy tên đội viên không giữ được thăng bằng, tức khắc đã bị ngã xuống bên dưới mặt đất trong cứ điểm.
Coi như là vậy thì đàn Trâu Mộc Độc cũng không khá hơn được bao nhiêu, mấy cây chông hợp kim trên tường thành cũng không phải là để làm vật trưng bày.
‘Phốc phốc phốc…’
-2.000
-4.000 (Điểm Yếu)
-6.000 (Chí Mạng)
-2230
-1140
…
Từng con số tổn thương khổng lồ nổi lên trên đầu những con Trâu Mộc Độc đâm đầu tới mà không kịp ngừng lại, để cho mũi chông hợp kim nhọn hoắt dễ dàng xuyên thủng cơ thể chúng. Có một số không may cùng lúc ăn trúng ba, bốn mũi chông vào vị trí hiểm yếu trên cơ thể, nháy mắt bị thuấn sát không kịp kêu gào tiếng nào.
Nhưng đánh đổi lại cũng là một lượng lớn sát thương đánh lên bức tường thành, khiến ống HP 1 tỷ điểm đầy ắp của nó dần dần suy giảm xuống một cách chậm chạp.
‘Ầm ầm… rống rống…’
Tại phía bên ngoài cổng tường thành, một nhóm Bộ Xương Chiến Sĩ được Đình Tấn sắp đặt làm một bức tường chống đỡ đàn Trâu Mộc Độc
-“Cái gì vậy?!”
-“Đến rồi… bọn chúng đến nơi rồi…”
-“Nhanh, mau lập hàng phòng thủ, chuẩn bị nghênh chiến!”
…
Hoảng loạn bao trùm lấy toàn bộ tâm trí của những người ở phía sau tường thành, từng tiếng gào thét ra lệnh của những tên chỉ huy, hay âm thanh rên rỉ sợ hãi của đám đội viên trộn lẫn vào nhau.
Rose chỉ huy đoàn đội của quân đặc nhiệm, đứng ở phía hàng đầu tiên trong đội ngũ sau cổng thành. Điều đó cũng đồng nghĩa là chỉ cần công thành mở ra thì đội của nàng sẽ là người đầu tiên đón nhận lấy công kích của đám Trâu Mộc Độc.
Đôi chân mày liễu nhíu lại, Rose giương mắt hạnh trừng trừng nhìn lấy thân ảnh Đình Tấn ở phía bên trên tường thành, miệng vô thức lẩm bẩm.
-“Ngươi là lại muốn làm gì đây?”
Nội tâm nàng hiện tại đang xoắn xuýt muốn chết, đáng lẽ ra nàng là muốn cho đội của mình đứng ở phía sau cùng trong hàng ngũ này. Một phần là để trốn tránh trực diện đối kháng với đàn quái vật mạnh mẽ, một phần nguyên do khác nữa là muốn bảo vệ an toàn cho cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
Lẽ dĩ nhiên, nàng ít nhiều cũng đã đoán ra được, trong đám liên minh này có nội gián của [The Throne] hoặc [Hồng Môn Hội]. Nếu như theo sự sắp đặt của Đình Tấn, rất có khả năng trong lúc chiến đấu bận bịu, bọn người nội gián này đột ngột tách rời đội hình ra, lao đến công kích cổng ‘Thủy Tinh Thể’ thì thật sự là nguy.
Phải biết, cổng ‘Thủy Tinh Thể’ chính là sinh mạng của tòa trụ sở cứ điểm này. Nếu nó bị người khác đánh bể thì xem như có phòng thủ cứ điểm thành công cũng sẽ bị hệ thống xác nhận là phòng thủ thất bại.
Dù biết là như vậy nhưng vì Đình Tấn đã sắp xếp rõ ràng, cũng ra hiệu cho nàng yên tâm làm theo, cho nên Rose cũng không biết làm gì khác hơn là thuận theo ý hắn.
Cũng trong lúc Rose đang suy nghĩ, hàng rào Bộ Xương Chiến Sĩ của Đình Tấn tại phía bên ngoài cổng thành và xung quanh hai vách núi đá, đã bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Những con Bộ Xương Chiến Sĩ đón đầu bên ngoài hàng ngũ lần lượt thay phiên nhau ngã xuống, để cho đồng bạn ở phía sau bọn chúng tiến lên thế chỗ, tiếp tục khổ sở chống đỡ.
Coi như có đến hơn 300 con Bộ Xương Chiến Sĩ thì so với diện tích bao trùm hơn hai cây số mà nói, hàng phòng thủ này cũng không dày được bao nhiêu, thậm chí còn có thể khá là thưa thớt.
Đình Tấn chậm chạp không tiếp tục triệu hồi bổ sung cho đám Bộ Xương Chiến Sĩ, dẫn đến David, Terrell, Ameerah và Louis, bốn người dẫn đội ẩn núp phía sau đám Bộ Xương Chiến Sĩ cũng từ từ cảm nhận được áp lực đang tăng dần đều.
-“Cmn, mau tiến lên lấp lại lỗ hổng, không được để cho bọn chúng xông ra phía sau.”
Vừa phát hiện ra một con Bộ Xương Chiến Sĩ ngã xuống để lộ ra một lỗ trống, Terrell kinh hãi hét lớn, vội vàng xô một tên đội viên Đấu Sĩ cầm khiên, tiến lên lấp lại chỗ đó.
Ameerah, Louis và David cũng đồng dạng là như vậy, tình cảnh khổ sở có thể thấy được rõ ràng. Làm sao có thể vượt qua hiểm cảnh lúc này là tất cả những gì mà bọn họ đang nghĩ đến trong đầu.
Ánh mắt bọn họ đồng dạng vô thức ngoảnh nhìn lại thân ảnh của Đình Tấn đang sừng sững đứng trên tường thành.
-“TRIỆU HỒI BỘ XƯƠNG PHÁP SƯ!”
Dường như cảm ứng được ánh mắt chờ mong của mọi người đối với mình, Đình Tấn một hơi đọc hết câu chú ngữ cuối cùng, sau đó cuồng quát một tiếng rõ to, chấn động đến cả một đám đội viên xung quanh hắn.