Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 226: Chương 226: Đối sách




Nói đoạn, Lý Uyên chuyển dời hướng ánh mắt của mình về phía lão Marc rồi bình tĩnh nói.

- “Chú Marc, nhờ chú đi liên hệ với nhóm người phát tán tin tức của chúng ta. Bảo bọn họ thay đổi mục tiêu, không tiếp tục truyền bá về đề tài [The Alliance] đối chọi với [The Throne] và Hồng Môn Hội nữa, mà chuyển sang vấn đề đẳng cấp của Đình Tấn.

Mục tiêu là dựa trên cơ sở thực lực của hắn, khả năng tìm ra phụ bản hoặc địa điểm luyện cấp gì đó… chỉ cần nghe hợp lý là được, cố gắng giải thích, bào chữa cho hắn. Được bao nhiêu hay bấy nhiêu, đừng để cho kẻ địch làm ra động tĩnh quá lố vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta.”

Không chờ cho lão Marc có phản ứng gì, Lý Uyên nhanh chóng hướng về những người còn lại tiếp tục phân công.

- “Các ngươi ngày mai hoặc một hồi nữa nên nhanh chóng tập hợp lại đoàn đội của mình. Cố gắng bình ổn lại tâm trạng của đội viên bằng cách giải thích cho họ tình hình đang xảy ra ngay lúc này.

Tránh để cho đội viên xuất hiện bất cứ ý nghĩ xấu nào là tốt nhất, đừng để công sức bỏ ra cho kế hoạch lần trước bị một chuyện nhỏ này đánh đổ hết tất cả. Nếu có thể thì nhờ vả bọn họ vào diễn đàn hoặc lan truyền tin tức ở trong game luôn.”

Terrell, Louis, Ameerah và ba anh em David, cùng với ba người thanh niên Tom, Jimmy, Alvin đều nghiêm túc gật mạnh đầu một cái.

Ngay sau đó, theo Terrell khởi đầu đứng dậy rời khỏi phòng ăn, những người còn lại không hề chần chừ chút nào, cũng nhanh chóng khởi hành đi theo.

Trong không gian phòng ăn lúc này cũng chỉ còn lại hai người, Lý Uyên và lão Marc.

Lão Marc có chút ngập ngừng, ấp úng không biết nên nói làm sao. Dù đã tham gia xử lý chuyện kinh doanh trong gần hai tháng thời gian trong game, thế nhưng lão ta cũng là có chút tự ti, mặc cảm về năng lực của mình.

Bây giờ mới có cơ hội lên tiếng, lão sau khi lấy hết can đảm mới cất lời hỏi lại.

- “Uyên… ừm… Có cần ta phải gọi thêm người để bình ổn lại dư luận trên diễn đàn Anh Hùng không?”

Đang trầm tư cúi đầu, giọng nói trầm trầm của lão Marc liền kéo Lý Uyên ra khỏi dòng suy nghĩ của nàng.

Đảo mắt vòng quanh suy tính đôi chút, nàng mới trả lời.

- “Ừ, gọi luôn đi chú Marc. Nhớ kêu luôn cả tên HappyLife413 kia, ở khu vực diễn đàn có thể hắn sẽ quen thuộc nhiều hơn chúng ta. Nhớ dặn dò phải cố gắng chèn ép đám người đang nói xấu Đình Tấn.

À, nếu chú rảnh thì ghi lại danh sách của mấy tên đó rồi cho vào danh sách đen của [The Alliance] luôn đi. Để ngày sau [The Alliance] thống trị cả EL thành thành này thì xem bọn chúng còn đường nào để sống… Hừ!”

Lý Uyên giọng nói càng lúc càng lạnh đi, đến cuối thì càng là nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra từng chữ. Tất cả cũng đều là bởi vì thời điểm hiện tại chính là lúc mà [The Alliance] đang phát triển nhảy vọt.

Đám người này nhảy xổ ra, phá rối rồi lại vu oan giá họa làm cho kế hoạch của nàng và Đình Tấn bị gián đoạn không biết phải mất bao nhiêu thời gian cùng tiền bạc mới bù đắp lại được.

Đó là chưa kể đến việc không phải lúc nào cũng có cơ hội và chọn đúng thời cơ tốt nhất để làm.

Nghe xong lời nói của Lý Uyên, lão Marc không còn ngại ngùng gì nữa, nhanh chóng đứng dậy, hăng hái rời khỏi phòng ăn để thực hiện nhiệm vụ của lão. Để lại Lý Uyên ngồi một mình tại nơi đó.

Chờ cho tất cả mọi người rời khỏi hết, Lý Uyên ngẩn ngơ, ngước đầu nhìn lên trần nhà, có chút thẫn thờ tự hỏi.

- “Ngươi là ai kia chứ… Làm sao ngươi lại có nhiều năng lực bí ẩn như vậy trong khi cuộc sống từ trước đến giờ luôn bình thường không có gì nổi bật? Làm sao ngươi lại biết về ta khi chưa từng gặp ta? Mà… làm sao ngươi lại có thể làm cho ta yêu thích ngươi đến như vậy chứ… Đây là cái mà người ta vẫn gọi là duyên phận sao?”

Nàng thì thào trong miệng, không phát ra tiếng nào tựa như chỉ nói cho một mình mình biết, chỉ hỏi ra những QMhRYjB nghi vấn trong lòng.

Đến sau cùng, khóe miệng nàng lại không tự chủ mà nhếch lên một chút, nở một nụ cười mỉm, đầy ngượng ngùng và hạnh phúc như một cô gái trẻ đang chìm đắm trong tình yêu đầu đời.

Đúng vậy! Lý Uyên đã cử người điều tra về thân thế và quá khứ của Đình Tấn trong khoảng thời gian trước đó, khi mà đôi bên vừa ký hợp đồng thỏa thuận với nhau không lâu.

Không phải Lý Uyên không tin tưởng Đình Tấn, thế nhưng sống trong hoàn cảnh tự lập và trải qua rất nhiều mặt tối của xã hội đã dạy cho nàng một bài học: ‘Không bao giờ được tin tưởng một ai’.

Điều đó đã khắc vào trong tim của nàng rồi nên đối với một người chỉ mới gặp mặt qua một lần như Đình Tấn, chưa hiểu rõ một tí gì về đối phương thì làm sao nàng có thể hoàn toàn tin tưởng hắn được chứ.

Hơn nữa ở bên cạnh một người đàn ông thần bí, tràn ngập những điều bí mật thì một chút tò mò xuất hiện trong lòng người phụ nữ là không thể tránh khỏi. Nàng cũng nhịn không được nên mới phải làm một cuộc điều tra sơ qua về thân thế và quá khứ của Đình Tấn mà thôi.

Với lại nàng cũng sợ rằng một khi yêu thích hắn quá nhiều, đến khi biết rõ mọi chuyện và kết quả có thể là hắn có dính dáng đến gia tộc Rothschild, những người mà nàng không muốn dính vào, thì có thể nàng sẽ không chịu đựng được đả kích đó.

Làm một người thông minh như Lý Uyên, làm sao có thể không có những nghi vấn, khi mà Đình Tấn quá khác lạ so với những gì mà hắn luôn biểu hiện trong quá khứ, từ nhỏ đến lớn chứ.

Nhưng rất may lý lịch của Đình Tấn hoàn toàn trong sạch không hề có gì biểu hiện bất thường. Lý Uyên tuy rằng an tâm nhưng nhất định là trong lòng càng sẽ trở nên khó hiểu và tò mò nhiều hơn.

Nàng đâu biết, thậm chí là chưa từng nghĩ đến chuyện Đình Tấn là người trọng sinh, bởi vì những điều chỉ diễn ra trong tưởng tượng của mọi người quả thật rất khó mà tin được với nàng.

Chính vì thế mà một người có những biểu hiện khác thường và bí ẩn như Đình Tấn mới làm cho Lý Uyên càng bị cuốn hút, khó mà rời đi sự tò mò trong lòng được.

Một khi trong lòng người phụ nữ đã xuất hiện cảm giác tò mò, thì xem như trái tim của nàng cũng đã bị hắn hấp dẫn đi một nửa. Càng để ý tới nhiều, thì tình cảm của nàng càng dồn vào hắn nhiều hơn.

Bây giờ nghĩ đến những chuyện này, Lý Uyên lại không nhịn được mở ra bảng giao diện tin nhắn, gửi thêm một tin cho Đình Tấn. Bất quá trả lời lại nàng vẫn là âm thanh của hệ thống.



Cũng trong khoảng thời gian này, Henry cùng với ông lão quản gia Tim đang âm thầm cười trộm vui vẻ, ngồi cùng nhau bàn tính kế hoạch.

- “Làm tốt lắm chú Tim. Bây giờ chú vào trong game gọi tên Bò Cạp và Huyền Thoại tập hợp đội viên lại, dặn dò chúng tản ra khắp thành rồi tung tin đồn đi, làm càng nhanh càng tốt.”

Đang ngồi trên bàn làm việc, Henry mỉm cười vui vẻ mà tán thưởng ông lão Tim, làm cho lão ta cũng hưng phấn không ngớt, lập tức cúi đầu hô lớn một tiếng.

- “Vâng thiếu gia.”

Vừa dứt tiếng thì lão ta nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng, bất quá chỉ bước đi vài bước thì đột nhiên cả thân thể lão khựng lại giữa chừng.

Trông thấy tình huống này, Henry cũng có chút ngạc nhiên và khó hiểu. Hắn có chút thắc mắc nhỏ giọng hỏi.

- “Có chuyện gì hả chú Tim?”

Ông lão quản gia có chút hồi hộp, từ từ xoay người lại, cất lời giải thích.

- “Thưa thiếu gia, những tên truyền tin trên mạng diễn đàn Anh Hùng báo về. Bọn họ đột ngột nhận được khá nhiều phản ứng đối nghịch. Dường như đã có biến động gì đó làm cho người chơi bắt đầu lao ra bênh vực cho tên Đình Tấn kia.”

Henry hơi nhíu lại đôi chân mày, lạnh giọng hỏi lại cụt ngủn.

- “Biết được nguồn gốc là từ đâu không?”

Lão Tim đôi mắt đảo quanh một vòng như đang suy nghĩ gì đó trong đầu, sau đó mới lên tiếng.

- “Có thể là đám người [The Alliance] phản kích, bọn họ không thể nào ngồi im chịu trận dễ dàng như vậy được.”

Cũng đã đoán được một, hai nguyên do của sự việc này, nghe ông lão quản gia nói xong, Henry liền càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình.

- “Tìm thêm hacker và đám người truyền tin trên mạng cho ta, cố gắng đè ép không chế lại mấy người đang phản biện với chúng ta, tiếp tục giữ vững hướng đi của dư luận. Nếu có thể truyền tin ra nước ngoài thì càng tốt, chú nhớ dùng phần thưởng khích lệ tinh thần bọn họ. Không cần quá nhiều, thêm một ít tiền là được, như vậy đã đủ tăng hiệu suất làm việc của bọn chúng rồi.”

Không hề có bất kì sự chần chừ nào, Henry nhanh chóng làm ra phương án ứng đối. Điều này không khỏi làm cho lão quản gia Tim có chút giật mình, càng mừng rỡ không thôi vì Henry quả thật đã thay đổi rất nhiều, không còn nóng tính, trẻ trâu như trước nữa.

- “Vâng thưa thiếu gia. Ta sẽ lập tức điều động nhân thủ ngay.”

Lão ta hớn hở, vội vàng đáp lại rồi xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.