Tiếng hò hét của đoàn đội Terrell dẫn đầu rất nhanh thì đã vang vọng đến tai bọn người [The Throne].
Trong khi bọn chúng còn đang thẫn thờ, ngơ ngác, chưa kịp hoàn hồn sau thảm họa vừa qua, thì đã bị những âm thanh như quỷ thần đòi mạng đó giáng một đòn nặng nề vào tâm lý yếu ớt của mình.
Cùng lúc ấy, một vài tên đội trưởng cũng chỉ vừa mới nhận được mệnh lệnh của Henry. Đúng lúc bọn chúng muốn ra lệnh tiến công, tàn sát hết nhóm người còn lại của Ameerah, thì đã bị biến cố này làm cho khựng lại, phải thay đổi phương án kế hoạch.
-“Địch đột kích! Cận chiến mau ổn định lại đội hình, đội viễn trình mở hết hỏa lực, ngăn cản chúng lại.”
Từng tên đội trưởng bên phe [The Throne] thất kinh vì nhận ra có kẻ địch đột tập ở phía sau, gấp giọng hô hào, ra lệnh cho toàn đội tiến vào trạng thái phòng bị.
Ngược lại với thái độ vội vàng của đám người [The Throne], khi nghe được tiếng hô hào này thì Ameerah đã không thể nào kìm được vẻ kinh ngạc trên gương mặt.
Mắt trừng to, nàng lập tức xoay người nhìn về phía sau như muốn xác nhận lại, liệu đây có phải là quân cứu viện ở phe liên minh [The Alliance] của mình hay không.
Đến khi trông thấy thân ảnh khổng lồ đang dẫn đầu đoàn người xông tới, không ai khác hơn chính là Terrell, thì thần sắc của nàng chỉ trong nháy mắt đã chuyển biến thành mừng như điên.
Vội vàng hướng về phía đám đội viên của mình, Ameerah hưng phấn quát lên.
-“Quân viện trợ đến rồi mọi người, mau nhanh phối hợp với bọn họ rút quân thôi.”
Ba chữ ‘Quân Viện Trợ’ thốt ra từ trong miệng Ameerah, khi truyền đến tai đám đội viên thuộc liên minh [The Alliance] do nàng dẫn dắt, cũng đã đủ để làm cho tinh thần đang hốt hoảng, suy sụp của bọn họ khởi sắc, phấn chấn lên rất nhiều.
-“KHÔNG ĐƯỢC!”
Bất quá, chưa kịp để bọn họ làm ra hành động gì thì một giọng nói khác đã truyền đến, đồng thời còn cắt ngang những lời tiếp theo mà Ameerah muốn nói.
Mang theo bộ dạng thất tha thất thiểu, thân ảnh quen thuộc của David bước chậm từng bước đi tới, xuất hiện trong tầm mắt của hơn 300 người thuộc phe liên minh [The Alliance] còn sót lại tại nơi đây.
Sau một hồi lâu chạy trốn, vừa không ngừng né tránh cột lửa ‘Hỏa Ngục’, lại vừa phải tìm cách tránh thoát khỏi sự truy đuổi sát sao của gã Bò Cạp, David cuối cùng cũng đã dẫn theo một nhóm 9 người đội viên còn sót lại tới tập kết với đội của Ameerah.
Chẳng những vậy, trong tay hắn còn đang bế theo một người khác nữa, không ai khác chính là Long đã bị bất tỉnh nhân sự.
Bắt đầu kể từ thời điểm Long bay trên không trung và đáp xuống giữa chiến trường trước đó, David dù vẫn phải đang điên cuồng chạy trốn nhưng ánh mắt luôn đặt trên người Long và cả chiến trường xung quanh.
Thậm chí ngay khi Long đã ngã gục vì kiệt sức, David còn không tiếc thân mình, liều mạng vượt qua một vòng lốc xoáy cột lửa ‘Hỏa Ngục’, để tiếp cận Long và mang theo đối phương đi ra khỏi khu vực chiến trường nguy hiểm này.
Phải biết, mặc dù những cột lửa ấy đang bị hút vào bên trong cánh cổng ‘Địa Ngục Môn’, nhưng khả năng gây ra sát thương của nó thì vẫn còn tại đó. Nếu như bất cứ ai động chạm vào nó thì chẳng cần phân biệt là phe địch hay phe ta, tất cả chỉ có một kết cục bị thuấn sát mà thôi.
Bấy nhiêu đó thôi cũng đủ biết, David cực kì quan tâm tới tình trạng của Long rồi. Không có hắn thì phỏng chừng, với một kẻ nằm bất tỉnh tại một chỗ, không sức phản kháng như Long thì sớm muộn cũng sẽ bị bọn người [The Throne] phát hiện ra và tiếp cận ám sát.
Tất nhiên, với một công thần đã cứu vãn toàn bộ cục diện bế tắc này, David làm vậy thì cũng không gì phải lấy làm lạ.
Trở lại với tình hình hiện tại, sau khi hội họp được với cả đoàn đội của Ameerah, David cũng đã không còn quá nhiều nỗi lo lắng như trước nữa. Trái tim đang treo lên trên cuốn họng hắn cũng đã buông xuống, dần dần hạ thấp nhịp đập trở lại bình thường.
Cất bước đi nhanh từng đến trước mặt Ameerah và đám đội trưởng thuộc về những đội Lính Đánh Thuê trong liên minh đã tham gia đợt cứu viện lần này, David chẳng hề dài dòng nhiều lời, trực tiếp nói thẳng vào những vấn đề đang nằm trong đầu mình.
-“Chúng ta không nên chạy trốn ngay lúc này. Hiện giờ đám người [The Throne] kia đã bị đánh đến sứt đầu mẻ trán rồi. Hơn nữa, với tinh thần sa sút như vậy, chắc chắn chiến ý của bọn chúng cũng đã không còn.
Nếu có thể lợi dụng thời cơ này phối hợp với đội của Terrell, hốt gọn một đám còn sót lại này, xem như một trận chiến vừa qua, chúng ta không những không thua lỗ mà còn hốt lại được một món hời nữa.”
Ngắn gọn nhưng đầy đủ chi tiết quan trọng, David vừa nói vừa chậm rãi thả Long nằm lại trên mặt đất, lẽ dĩ nhiên là hắn không muốn mang theo Long như vậy để tham chiến.
Lý lẽ của David đặt ra cũng không phải là không đúng, bởi vì ngoài những người trong liên minh [The Alliance] ra thì hết thảy những tên thành viên [The Throne] kia, do phát hiện ra có địch tập kích nên nháy mắt đã quay trở lại trạng thái hỗn loạn, sau khi nó mới nguôi ngoai đi được chút ít.
Việc tiến công chém giết kẻ địch này có thể sẽ mang lại rất nhiều nguy hiểm. Nguyên nhân nằm ở chỗ, nơi chiến trường này đang nằm trên địa bàn hoạt động của bọn người [The Throne].
Chẳng thể nào nói trước được, liệu đang trong lúc vây giết, đối phương lại có thể tiếp tục điều động thêm quân ra bao vây hay không.
Nếu như suy tính đó trở thành hiện thực thì những gì mà Long đã hi sinh để triệu hồi ra ‘Địa Ngục Môn’ trước đó, ngay tức khắc sẽ bị tan thành bọt biển.
-“Nhưng Chỉ Huy David, chúng ta bây giờ thương vong cũng không kém, nếu như…”
Ameerah đang trầm tư suy nghĩ về những lời của David nói thì bất thình lình, đã có một gã đội trưởng của đội Lính Đánh Thuê trong liên minh lên tiếng phản bác.
Tất nhiên, có ý kiến này thì cũng sẽ có ý kiến khác. Việc David liều lĩnh, mạo hiểm gây ra rắc rối lớn, kéo theo một chuỗi những hệ lụy sau đó, mà đặc biệt quan trọng nhất vẫn là làm cho hơn 500 người tại nơi này rơi vào bẫy rập của đối phương, đã khiến cho rất nhiều người mất lòng tin vào hắn.
Chính vì thế cho nên bây giờ nếu có ai đó lên tiếng phản bác, không xem trọng ý kiến đầy liều lĩnh của mình một lần nữa, David cũng hiểu và không thể nào cãi lại được.
Hắn chỉ có thể chấp nhận ánh mắt nhòm ngó của mọi người, nhìn thẳng vào Ameerah như chờ đợi mệnh lệnh của nàng, bởi vì chỉ có nó mới là quan trọng nhất.
-“Không cần!”
Tuy nhiên, không để cho tên đội trưởng kia kịp nói ra hết lời thì Ameerah đã cất giọng chen ngang.
Nàng không phải là muốn bênh vực cho David, tất nhiên là một ý kiến liều lĩnh của hắn cũng đã khiến cho nàng phân vân, do dự rất nhiều.
Dù vậy, trong thâm tâm của Ameerah, nàng vẫn mong có được một chiến tích cho mình, để chứng minh rằng bản thân nàng thực sự không vô dụng.
Tựa như những lần ở Thụy Điển, nàng phải tận mắt chứng kiến đồng đội của mình rơi vào nguy hiểm, cận kề tử vong mà không thể làm được gì. Hay lần gần đây nhất chính là trận hiểm họa vừa rồi, vì vô tri vô thức nàng đã kéo theo toàn bộ đám đội viên của mình rơi vào vòng vây của kẻ địch.
Ý tưởng của David đặt ra rất liều lĩnh, hay thậm chí phải nói là khả năng thất bại cũng rất cao.
-“Tin tưởng ta!”
Tuy vậy nhưng giữa chừng, David lại bất chợt bật thốt ra một câu nói với ngữ khí chắc chắn như đinh đóng cột.
Ameerah nghe đến đó thôi đã không còn gì để do dự nữa, lập tức gật mạnh đầu đáp lại.
Liếc cặp mắt hình viên đạn nhìn về phía gã đội trưởng đội Lính Đánh Thuê này, Ameerah nói với ngữ khí cực kì nghiêm túc.
-“Mặc dù ta có thể là một người Chỉ Huy tồi, hay thậm chí là chẳng còn biết tí gì về việc Chỉ Huy, nhưng ít nhất là ta đã được Hội Trưởng bổ nhiệm làm chỉ huy cho các ngươi. Và ở nơi đây, ngay lúc này, ta vẫn còn nắm giữ vị trí Chỉ Huy đó.
Nếu như kết quả của chiến dịch này là một sự thất bại thảm hại, ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm trước tập thể [The Alliance], thậm chí nếu Hội Trưởng yêu cầu ta rời khỏi [The Alliance], ta cũng sẽ cúi đầu chấp nhận.
Thế nhưng bây giờ, các ngươi chỉ có nhiệm vụ thực thi mệnh lệnh được đề ra mà thôi. Nên nhớ, đây cũng là thiết luật đầu tiên được Hội Trưởng nhấn mạnh cần phải tuân thủ trong bất cứ tình huống nào.”
Từng câu từng chữ đanh thép thốt ra từng trong miệng Ameerah, một cô gái trẻ còn chưa đủ 18 tuổi.
Nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để khiến cho mấy tên đội trưởng của đội Lính Đánh Thuê khác, cùng với đám đội viên cảm thấy rụt rè trở lại, chẳng dám có ý đồ muốn phân bua nữa.
Yên tĩnh một hồi lâu, thấy không ai dám lên tiếng nữa, Ameerah lúc này mới tiếp tục cất cao giọng, đưa ra quyết định sau cùng.
-“Ta tin tưởng David, tất cả mọi người chuẩn bị, lập tức tiến công, phối hợp với nhóm cứu viện bao vây, diệt gọn kẻ địch.”
‘Rõ!’
Nàng vừa dứt lời thì đám đội viên ở phía sau, đồng thanh như một, hô lên một tiếng rõ to. Có vẻ như, sau một lúc được thông não, bọn họ rốt cuộc cũng đã hiểu ra được một số chuyện, nhất là những luật lệ sắt thép như quân đội mà Đình Tấn đã đặt ra cho [The Alliance].
-“Trần Hoàn, giúp ta mang theo Chỉ Huy Long, ngươi không cần phải tham chiến. Cứ nhanh chóng tìm cơ hội rút đi khỏi nơi này, trở về khu vực an toàn ngoài thành là được.”
David trông thấy mọi người đã cầm lên vũ khí, đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, thì lập tức quay mặt về phía Trần Hoàn, giao nhiệm vụ cho đối phương.
-“Nhưng…”
-“Đây là mệnh lệnh!”
Trần Hoàn còn muốn lên tiếng ý kiến gì đó, nhưng tức khắc đã bị David quát lớn một cái, đẩy ngược những lời sắp nói trở lại vào miệng hắn.
Làm như vậy nguyên do cũng là vì David đã có suy tính cho một kế hoạch mới vừa xuất hiện trong đầu. Hắn cần phải để cho Long sống sót, tới khi đó, kế hoạch mới có thể phát huy ra tối đa hiệu quả của nó.
Nhìn gương mặt nghiêm trọng của David, Trần Hoàn nghẹn họng trăn trối, không biết nói gì hơn là gật đầu đồng ý với nhiệm vụ ấy.
-“[THE ALLIANCE] TIẾN CÔNG!”
Ameerah quát to một tiếng, thanh âm chưa chứt thì thân ảnh đỏ rực của nàng đã cấp tốc lao vào chiến trường giữa đoàn đội của Terrell cùng với đám người [The Throne] còn sót lại sau vòng chiến.
‘For The Alliance’
Theo sau tiếng gọi của Ameerah, đám đội viên đã hoàn toàn khôi phục chiến ý, nắm chặt vũ khí trong tay đuổi bước theo nàng.
Trong số đó, phải nói phản ứng nhanh nhất vẫn là đoàn đội Thích Khách và Đạo Tặc chỉ có 10 người của David. Ameerah chỉ vừa mới chuyển động thì bọn hắn cũng đã làm ra phản ứng, đuổi sát theo phía sau nàng.
…
Gã Bò Cạp, bởi vì trước đó bị ngọn lửa ‘Hỏa Ngục’ ngăn trở đã không thể nào đuổi theo David được nữa. Đoàn đội hơn 300 người của hắn cũng vì thế mà bị phân tách ra, đến sau cùng, theo như mệnh lệnh của Henry, hắn đã phải hội họp lại với đại quân đã bao vây Ameerah trước đó thành một nhóm lớn. Mục đích chỉ có một, chính là chống đỡ sức tàn phá kinh khủng của Paal.
Mặc dù rất tức giận vì chuyện của David, nhưng hắn cũng không thể làm được gì hơn, vì sự xuất hiện của một tồn tại kinh khủng như Paal đã khiến hắn không thể nào kịp suy nghĩ gì nhiều, ngoài việc tẩu vi thượng sách được nữa.
Do hắn là nghề nghiệp Thích Khách nên không thể nào đứng ở vòng ngoài để trực diện chống đỡ công kích của Paal được, nhưng cũng nhờ vậy mà gã mới có thể sống sót đến tận thời điểm mà Paal đã bị ‘Địa Ngục Môn’ thu hồi trở lại.
Hiện tại, sau khi đã phát hiện ra có kẻ địch đột kích, Bò Cạp cũng chẳng thể làm ra được phản ứng gì, do hắn đã bị bao vây đến chật cứng bởi một đám thuộc hạ trong đội cận chiến, không thể di chuyển được dù chỉ là một bước.
-“Mau cút ra!”
Phẫn nộ rống lớn một tiếng, hắn muốn ra lệnh cho đám thuộc hạ không thuộc quyền chỉ huy của mình này tránh đường để hắn có thể thoát ra bên ngoài, trở về chỉ huy với đoàn đội của mình.
Nhưng mà đúng lúc này, dị biến chợt phát sinh…
-“ĐỊA CHẤN”
Một tiếng quát to không khác gì tiếng bò rống, đột ngột truyền vào trong tai gã Bò Cạp, ngay tại thời khắc mà hắn chỉ vừa mới tỉnh hồn lại được đôi chút sau khi Paal rời đi.
Hoàn toàn không kịp làm ra bất kì phản ứng nào, chỉ trong vòng chưa đầy nửa giây, hắn đã cảm nhận được một nguồn cự lực truyền đến thân thể của mình.
‘Rầm… phốc phốc phốc…’
-1330 (Điểm Yếu)
-881
-949
…
Mặt đất rung động trong một vùng bán kính năm mét xung quanh một thân ảnh khổng lồ đã tiếp cận sát bên cạnh hàng phòng thủ bên ngoài. Một đám những con số tổn thương đỏ chót nhẹ nhàng nổi lên.
Đây chính là Terrell, với “Cuồng Nộ” đã được kích hoạt. Hơn 1000 điểm sức mạnh của hắn cũng không phải là đồ chơi.
Dẫn trước đám đội viên một đoạn dài, Terrell dũng mãnh như một con mãnh hổ, dùng kỹ năng ‘Xung Phong’ lao thẳng vào giữa trận địa của đối phương mà không hề có bất cứ điểm sợ hãi nào với những tên người chơi viễn trình đang không ngừng phát ra công kích ở phía sau.
Cú dẫm chân “Địa Chấn” tạo ra một trận gió lốc mạnh mẽ, tựa như những lưỡi dao sắc bén, lướt đi trên mặt đất, đánh vào đám thành viên [The Throne] ở bốn phương tám hướng xung quanh Terrell.
-“Đối nghịch [The Alliance], CHẾT!”
Hệt như một tên chiến thần, Terrell cất giọng ồm ồm rống lên, tràn ngập khí thế sát phạt và cuồng ngạo, búa lớn trong tay bị hắn vung một cú thật mạnh ra phía trước, tốc độ nhanh đến xé gió.
‘Vụt… rầm rầm rầm…’
-834 -1533 (Điểm Yếu) -1677 (Điểm Yếu)…
Một đòn đánh bay cả nhóm ba, bốn tên Chiến Sĩ đứng cản đường trước mặt hắn. Một đòn chấn kinh đám thành viên [The Throne] xung quanh.
Sát thương khủng bố, lực lượng mạnh mẽ, khí thế từ thân thể với kích cỡ khổng lồ đó, lập tức lại làm đám thành viên [The Throne] liên tưởng đến con ác quỷ vừa giết chết hơn ngàn người trước đó.
Trái tim bọn chúng bắt đầu gia tốc đập nhanh, dù chưa đối chiến những đã cảm thấy sợ hãi, không ngừng lui bước về phía sau, chẳng dám tiến lên đối chiến với Terrell.