Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 456: Chương 456: Thật Trong Giả, Giả Trong Thật




‘Ầm… xoẹt xoẹt xoẹt…’

-2980 [Lôi]

-15 [Lôi]

-2980 [Lôi]

-15 [Lôi]



Thanh âm vừa dứt, lôi điện đã đánh lên người gã Chiến Sĩ TrungChan, cắt ngang một phần năm dung lượng ống HP của hắn.

Chẳng những vậy, lôi điện không hề có dấu hiệu ngừng lại chút nào. Nó giống như một sinh vật sống có thể phát hiện được kẻ địch, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua lưng của gã Chiến Sĩ TrungChan, tự động phóng đến một tên thành viên [Hồng Môn Hội] gần đó.

Lôi điện tiếp tục đánh xuyên qua cơ thể tên đội viên xấu số này, sau đó lại phóng về phía một tên đồng bạn bên cạnh hắn.

Cứ như vậy, lôi điện như một đầu mãng xà cuồng bạo, liên tục lấp lóe đến 19 lần mới chịu ngừng lại. Nó cũng đồng nghĩa với việc, chỉ một đòn thuấn phát của Đình Tấn mà đả kích đến gần 20 người của đối phương.

Lôi Xích

Cấp bậc: Trung cấp

Giới thiệu: Liên kết với nguyên tố hệ [Lôi] có trong không gian xung quanh, tạo thành một tia lôi điện, trong nháy mắt phát động công kích đến nhiều mục tiêu mà không cần thông qua quá trình triệu hồi kỹ năng.

Hiệu quả: Gây ra [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] bằng [Điểm tinh thần * 1.5], Số mục tiêu bị công kích [Điểm tinh thần / 100]

Thời gian làm lạnh: 1 phút

Tiêu hao: [Điểm Tinh Thần / 10]

Kỹ năng ‘Lôi Xích’ này chính là một trong ba kỹ năng cơ bản của nghề nghiệp Tổng Giám mà Đình Tấn vừa chuyển chức xong không lâu.

[Sát Thương Thuộc Tính Lôi] đối với những tên người chơi ấy mà nói, lại là một loại sát thương không nhìn phòng thủ. So sánh với hiệu quả của nó, tiêu hao thì lại ít đến không cần kể tới.

Chưa đầy 5 giây, Đình Tấn đã gây ra một lượng tổn thương gần bằng 60.000 điểm, quả thật là một con số không tưởng đối với một tên người chơi, như vậy chẳng khác nào là một loại Boss hình người.

Lại có thêm hiệu ứng “Tê Liệt”, tên Chiến Sĩ đang vung kiếm muốn chém chết Long đã bị khống chế, dù hắn đang dồn sức lên hai tay đến đỏ cả mặt cũng không thể hạ kiếm xuống được.

Đang nằm trên mặt đất, hai mắt Long nhắm tịt lại chờ đợi, nhưng trải qua một hồi lâu không thấy gì, hắn vô thức nhấc lên hai mí mắt thì không kìm được kinh hô một tiếng.

-“A… chuyện gì?!”

Thân thể hắn đang lăng không bay lên trời, dưới ánh mắt trợn tròn đầy kinh ngạc của đám người [Hồng Môn Hội].

-“Khốn kiếp, còn đứng đực ra đó làm gì?! Mau công kích!”

Tên Chiến Sĩ dẫn đội vừa khôi phục lại được hành động thì lập tức gân cổ rống lên, hắn thuộc về loại hình cận chiến, không thể công kích được Long, thế nên chỉ có thể trông chờ vào đám đội viên nghề nghiệp viễn trình đứng xung quanh.

“Sinh Mệnh Cứu Rỗi”

+6100 HP

Dường như đã dự liệu trước được chuyện này sẽ xảy ra, chờ đợi Long tiến vào khu vực bán kính 7 mét xung quanh mình, Đình Tấn liền tung ra kỹ năng khôi phục, kéo lại ống HP 12.000 điểm, đã bị đánh hụt không ít của Long về trạng thái đầy ắp.

Từ trên độ cao 15 mét nhìn xuống, đám người [Hồng Môn Hội] này trong mắt Đình Tấn không khác nhìn những con kiến nhỏ.

-“Một hồi tính sổ với các ngươi sau.”

Hắn lãnh đạm buông ra một câu nói như vậy, rồi sử dụng “Khống Vật Thuật” nâng đỡ bản thân mình và Long bay trở lại cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.

Đám người [Hồng Môn Hội] cũng là chỉ biết ngáo ngơ nhìn Đình Tấn lấy khí thế lôi đình giải cứu Long đi rời đi mà không làm được gì. Người ta là biết bay, bọn họ chỉ có thể đi bằng hai chân trần, cho dù có muốn đuổi theo cũng không kịp.

Bộ ngực phập phồng liên hồi, gã Chiến Sĩ TrungChan không kìm được cơn tức, quất kiếm một cái rõ mạnh xuống đất.

-“Hỗn đản, để xem một chút nữa trở lại hiện thực, ngươi có thể còn mạnh miệng như vậy được không… mau rút lui, tìm nơi an toàn đăng xuất trở về báo cáo với Đường Chủ.”

Nơi này đã thất bại nhiệm vụ, Long cũng đã bị cướp đi, bọn hắn có lưu lại cũng không góp nhặt được ý nghĩa gì. Hắn gằng giọng quát lớn, trên mặt như được phủ lên một tầng băng sương lạnh lẽo.



-“Hội… cái này, người làm sao phi hành được?!”

Trong khi đó, Long đã được nâng đỡ bay lơ lửng đến bên cạnh Đình Tấn, dù đã vài giây trôi qua nhưng khuôn mặt hắn vẫn còn tràn ngập vẻ khó tin, mắt trợn trừng ra hỏi dò.

-“Không có gì, cố gắng nghỉ ngơi, giải quyết xong đám này ta sẽ đến đón ngươi.”

Không trả lời ngay câu hỏi của Long, Đình Tấn không nhanh không chậm nói ra một câu như vậy, “Khống Vật Thuật” vẫn không giảm lại tốc độ, phóng nhanh trở về bên cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.

Trước đó, bởi vì Paal sử dụng ‘Hỏa Ngục’ có diện tích bao trùm quá lớn, dẫn đến cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ cũng không tránh khỏi bị vạ lây trúng đòn.

Thử nghĩ với một đám cột lửa bao trùm, cứ mỗi giây trôi qua lại có bốn năm con số tổn thương hơn 5.000 điểm nổi lên trên đầu cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’, thì ống HP của cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ còn lại không đến 300.000 điểm đã là một điều hết sức may mắn.

Nếu Long không chấm dứt triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’, phỏng chừng Paal đã hủy diệt luôn cả cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ mất rồi.

Đình Tấn trong lúc đang sử dụng “Khống Vật Thuật” phi hành đến, trên đầu cũng ứa ra mồ hôi lạnh. Coi như giết được gần hết đám người phản bội dẫn đầu bởi Lạc Hồng, thì cũng còn sót lại đến hơn 300 người, nội tâm hắn đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, kế hoạch này có thể bị đối phương lật ngược bất cứ lúc nào.

300.000 điểm tương đương với 30% của ống HP, nói nhiều cũng không nhiều, nhưng vì tình thế bên phía Long gấp gáp hơn, thế nên Đình Tấn chỉ có thể lựa chọn tới cứu viện Long trước.

Trên đường đi ngang qua cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’, vì để bảo đảm an toàn, Đình Tấn tiện tay triệu hồi ra một cái ‘Cốt Ngục’ bao vây, cách ly cánh cổng với đám người phản bội kia.

Nói đến ‘Cốt Ngục’, theo như Đình Tấn trước đây thường nghĩ tới, kỹ năng này chắc có lẽ là chỉ dùng cho việc giam giữ. Hắn cũng chưa từng nghĩ đến, sẽ có ngày hắn sử dụng nó như một đòn kỹ năng phòng thủ.

Nhưng trong lúc bất chợt nảy ra ý tưởng ấy, không ngờ hiệu quả lại tốt đến mức hắn không thể nào ngờ tới.

Tính từ thời điểm hắn triệu hồi ra ‘Cốt Ngục’ rồi rời đi cứu viện Long, đến khi quay trở lại, bất quá cũng chỉ là sự tình trong vài phút. Xem như là có được hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ canh giữ thì với quân số hơn 300 người còn sót lại, khả năng cũng không thể nào kìm giữ được lâu.

Ấy vậy mà khi hắn mang Long quay trở lại, Lạc Hồng cùng với một nhóm hơn trăm tên người chơi sau cùng vẫn còn đang hì hục công kích vào một thanh xương cốt, ý đồ muốn phá vỡ nó để lọt vào bên trong, hủy đi cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.

Hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ được Đình Tấn triệu hồi canh giữ ở đây cũng đã không thấy đâu nữa, phỏng chừng đã bị đối phương lợi dụng quân số đông đảo áp chế, cho tiêu diệt mất rồi.

-“Rời khỏi trò chơi rồi tắm rửa thay đồ sạch sẽ đi, nghỉ ngơi chốc lát ta sẽ đến đón ngươi.”

Đình Tấn ngoảnh mặt nhìn sang Long, vỗ vỗ bờ vai hắn, nhẹ giọng nói ra.

-“Ngươi đến rồi?”

Long trợn mắt, không kìm được ngạc nhiên trong lòng, nhưng chỉ một giây sau, hắn liền nghĩ thông suốt, khôi phục bình tĩnh trở lại, cũng không hề có bất kì điểm nào lo lắng hay sợ hãi. Hắn chính là đang đặt sinh mạng của mình vào trong tay Đình Tấn.

-“Hừm… đã biết, vậy ta đi trước.”

Gật đầu đáp lại Đình Tấn, thân ảnh Long dần dần mờ nhạt đi, đã đăng xuất ra khỏi trò chơi.

Không còn vướng bận, Đình Tấn híp mắt nhìn xuống bên dưới, hàn mang không ngừng lấp lóe bên trong con ngươi.

Triệu hồi Tu La Huyết Chiến Sĩ (x2)

“Cốt Giáp”

“Ngự Thuẫn Thuật”

“Lá Chắn Ma Pháp”

Gọi về hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ đã bị diệt đi trước đó, Đình Tấn lại tiếp tục bồi đắp lên cơ thể đủ loại buff bảo hộ, sau đó phóng người thả xuống bên dưới mặt đất, đầu gối duỗi thẳng, nhắm ngay đầu một tên Đấu Sĩ đang điên cuồng công kích ‘Cốt Ngục’.

Tên Đấu Sĩ đang chăm chú công kích, nào có để ý đến bên trên đầu mình xuất hiện thứ gì. Đến lúc hắn nhận ra có vật thể đang hướng về phía mình lao tới thì đã chậm.

‘Ầm!’

-38 -15 [Lôi]

Không hề có bất cứ dấu hiệu báo trước nào, đòn công kích bằng đầu gối của Đình Tấn như trời giáng xuống thiên thạch, nện vào đầu tên Đấu Sĩ một cú rõ mạnh, khiến thần trí hắn trong nháy mắt trở thành một khoảng không, đại não ong ong một hồi mới khôi phục lại bình thường.

Với 260 điểm thuộc tính sức mạnh, coi như Đình Tấn không sử dụng vũ khí thì sát thương gây ra gần 40 điểm, sau khi trừ bỏ khả năng phòng thủ vật lý cao cường của nghề nghiệp Đấu Sĩ, cũng được xem là khá cao rồi.

Lực lượng va chạm mạnh mẽ, lại thêm gã Đấu Sĩ đã không có chuẩn bị trước, làm cho hắn mất thăng bằng, bạch bạch lùi lại mấy bước về phía sau.

Đám đồng bạn xung quanh hắn cũng bị bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của Đình Tấn.

Tuy nhiên, chưa kịp để bọn họ làm ra hành động ứng phó, thì Đình Tấn ngay khi vừa rơi xuống liền đã vung chưởng về phía một gã Võ Sư bên cạnh, thuấn phát ra kỹ năng.

‘Lôi Xích’

‘Xoẹt xoẹt xoẹt…’

-2980 [Lôi]

-15 [Lôi]

-2980 [Lôi]

-15 [Lôi]



Một sợi lôi điện to bằng hai, ba ngón tay như du long một dạng, đánh xuyên qua cơ thể gã Võ Sư đó xong, lại tiếp tục phóng đi tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Không đến 3 giây, 19 tên người chơi đang vây quanh ‘Cốt Ngục’ đã bị ‘Lôi Xích’ đánh trúng, ảnh hưởng “Tê Liệt” từ [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] làm bọn họ trì trệ trong thoáng chốc.

Phát hiện ra người đến là Đình Tấn, Lạc Hồng quyết định từ bỏ công kích ‘Cốt Ngục’ thật nhanh mà không hề do dự chút nào, chỉ cần giết được Đình Tấn thì đám vong linh đang chiến đấu với quái vật ngoài kia tức khắc sẽ bị thu hồi đi hết.

Phải biết, với hơn 1.000 người còn lại bao gồm thành viên [The Alliance] cùng với những người còn lưu lại trong liên minh, nếu như mất đi đại quân vong linh của Đình Tấn, bọn họ có thể sẽ không tài nào ngăn cản được thế tới của đàn Thực Thi Rết ngoài kia.

-“Mau giết hắn!”

Nộ quát một tiếng, Lạc Hồng dẫn đầu đoàn người, cầm vũ khí xông về phía Đình Tấn, gương mặt kiều diễm lúc này lại lạnh lẽo như đang phủ lên một tầng sát khí, trông cực kì dữ tợn.

“Lưu Thủy Gia Tốc”

“Khống Vật Thuật”

Sắc mặt Đình Tấn bình tĩnh đến lợi hại, vừa kích hoạt kỹ năng gia tốc, lại thêm “Khống Vật Thuật” điều khiển cơ thể, khiến hắn có thể làm ra được hành động nghiêng người sang một bên trong nháy mắt, nhẹ nhõm né tránh dao găm sắc lạnh của Lạc Hồng đang đâm tới.

Áo choàng đỏ trên vai không gió mà bay, khiến động tác của hắn trông càng thêm có vẻ trôi chảy tự nhiên.

Trong lúc nghiêng người, bàn chân Đình Tấn thuận tiện giơ lên cao, dồn lực đạp mạnh về phía trước, mục tiêu chính là phần bụng để lộ ra thật nhiều sơ hở của Lạc Hồng.

‘Phịch…’

-58 (Điểm Yếu) -15 [Lôi]

Quá nôn nóng không hề làm ra bất cứ đề phòng nào, Lạc Hồng cũng không tài nào ngờ tới, một tên Vong Linh Pháp Sư như Đình Tấn lại có thể làm ra hành động phản công trong nháy mắt như vậy.

Và hậu quả là nàng phải nhận lấy trái đắng, một cơn đau nhói truyền từ bụng lên đến đại não, khiến bước chân trở nên loạng choạng, mất thăng bằng.

‘Phốc phốc phốc…’

Miss Miss (Miễn Dịch) Miss…

Đình Tấn vừa đạp ra một cước, liền lợi dụng phản lực đó mà thuận lợi ngã người lộn nhào về phía sau, “Khống Vật Thuật” lại được kích hoạt, kéo thân thể hắn di động càng xa hơn, thuận lợi tránh thoát đi vô số công kích của mấy tên người chơi viên trình, vừa phát động ra sau khi nhận được mệnh lệnh của Lạc Hồng.

‘Giếttttt…’

Ngay lúc này, đám người chơi cận chiến đã kịp thời làm ra phản ứng, cầm vũ khí xông tới bên cạnh Đình Tấn, một tên Đạo Tặc nhanh nhẹn cao vút thậm chí đã đuổi kịp đến bên cạnh Đình Tấn, dao găm không chút do dứt hướng về phía đỉnh đầu của hắn cắm xuống.

Thế nhưng, Đình Tấn lại thờ ơ đến kì lạ, hai tay chắp sau lưng, đứng im tại một chỗ không nói không rành, duy chỉ có ánh mắt là hơi động đậy một chút, hờ hững nhìn qua Lạc Hồng.

‘Phốc…’

Bất thình lình, tại thời điểm mũi dao găm chỉ còn vài chục centimet là đụng vào người Đình Tấn thì một bóng ảnh đỏ rực lướt tới chặn đường, lấy thân đón đỡ mũi dao găm.

-3478 (Chí Mạng)

Đồng thời một thanh kiếm trong tay cũng bị vung lên, cắt ngang cổ của tên Đạo Tặc này.

Chính là hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ đã được Đình Tấn triệu hồi xong, vài giây Đình Tấn xuất đầu lộ diện, thu hút lấy toàn bộ sự chú ý của đám người này cũng đã đủ để cho hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ hoàn thành xong quá trình triệu hồi.

Vừa được triệu hồi ra, hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ giống như sát thần, nhảy vào giữa đội hình của đám người này, song kiếm vung vẫy tạo thành từng đạo tàn ảnh, quét ngang thế không thể đỡ.

Dưới sự bảo hộ của hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ, cùng với một đống kỹ năng bảo hộ, Đình Tấn lơ lửng cách mặt đất hơn nửa mét, đạp bộ hư không đi tới trước mặt Lạc Hồng, từ trên cao nhìn xuống nàng, chậm rãi nói ra.

-“Về nói cho Henry, từ nay về sau, ‘Chiến Trường Thế Giới’ tại Entire Land sẽ không có nơi trú ngụ cho [The Throne] đâu.”

-“Các ngươi và [Hồng Môn Hội] thông đồng nhau lúc nào?!”

Lạc Hồng giống như không hề để ý đến lời nói của Đình Tấn cho lắm, sắc mặt âm trầm đặt câu hỏi ngược lại hắn.

-“Cái này ngươi không cần phải biết, chỉ cần hiểu rõ, từ nay về sau, [The Throne] nếu dám bước chân vào vùng đất ‘Chiến Trường Thế Giới’ này, tới một tên ta giết một tên.”

Lạnh giọng trả lời nàng, ngoài mặt không hề xuất hiện ra biểu lộ gì, thế nhưng trong nội tâm Đình Tấn lại là đang cười lạnh không ngớt. Bước thứ ba trong kế hoạch xem như đã hoàn thành, chỉ còn chờ đợi hoàn thành xong một bước cuối cùng nữa thì xem như vẹn toàn hết thảy.

Đúng lúc này, trong cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ chợt lao ra một vài bóng ảnh, Đình Tấn ngoảnh mặt nhìn lại thì càng bất ngờ hơn.

-“Hội Trưởng?”

Ameerah cùng Terrell vừa bước ra khỏi cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ thì không kìm được kinh hô một tiếng. Sau đó hớt ha hớt hải, vội vàng chạy đến bên cạnh hắn, gấp rút nói.

-“Hội Trưởng, mau quay lại hỗ trợ, các anh em sắp chịu đựng hết nổi rồi.”

Nàng vừa nói xong thì bên trong cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ lại ùn ùn lao ra ngoài từng tốp thành viên của [The Alliance] khác nữa. Ắt hẳn, bọn họ đều là bị đàn Thực Thi Rết đánh giết, xong rồi phục sinh quay trở lại.

-“Đã biết, ở phía sau còn có một vài tên [Hồng Môn Hội] nữa, ngươi thay ta giải quyết mấy tên này, sau đó dẫn mọi người chi viện ngoài kia.”

Sắc mặt Đình Tấn lập tức trầm xuống, nghiêm giọng hướng về Ameerah cùng Terrell phân phối.

-“Nếu sau này thật sự có ý nghĩ muốn đến [The Alliance], có thể liên hệ với ta. Đương nhiên là không phải với tư cách của một tên gián điệp.”

Bỗng nhiên ngoảnh mặt nhìn lại Lạc Hồng, Đình Tấn bình thản nhấc ra một câu mời chào, giống như là không phỉa một chuyện to tát gì. Tại Lạc Hồng ngay khi nghe được cũng là ngẩn ngơ một hồi.

Nói đoạn, hắn cũng không cho Lạc Hồng có cơ hội nói thêm gì, lập tức vung tay kích hoạt khả năng dịch chuyển chỉ dành cho thành viên trong [The Alliance], nằm tại bảng giao diện hệ thống của cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’, ngăn không cho đám người phản bội này quay trở lại.

Tiếp đó, hắn mới sử dụng “Khống Vật Thuật” phi hành lên không trung, bay trở về phía cổng thành.

Bất chợt siết chặt nắm tay, Lạc Hồng nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm.

-“Lũ [Hồng Môn Hội] đáng chết…”

Nàng trong lúc phát hiện ra Long cũng là nhìn thấy mấy tên khác của [Hồng Môn Hội], nhất là tên Chiến Sĩ TrungChan có từng gặp qua vài lần. Hành động lần này của đối phương, không biết vô tình hay cố ý, nhưng kết quả sau cùng cũng là phá hoại hoàn toàn kế hoạch sắp thành công của của nàng.

Cục tức như vậy, nàng là nuốt không trôi, bởi vì công sức hơn một tháng vừa qua của nàng đã đổ sông đổ bể hết.

Dõi theo bóng lưng của Đình Tấn rời đi, trong lòng Lạc Hồng lại là ngũ vị tạp trần, nội tâm không biết vì sao lại cảm thấy có một loại cảm xúc lạ lẫm không tên.

Lắc lắc đầu vứt bỏ suy nghĩ ấy đi, nhìn xung quanh mình, hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ phối hợp với đám người [The Alliance] vừa phục sinh trở về, đang điên cuồng tàn sát gần trăm tên đội viên còn sót lại, nàng bỗng dưng có một loại cảm giác chán nản, miệng thở dài ra một hơi.

Đối với nàng bây giờ, phản kháng đã là không cần thiết nữa rồi. Với sức chiến đấu kinh khủng của hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ, trước đó còn hơn 300 người, nàng đã phải bỏ ra đại giới là gần một nửa quân số mới giết được chúng.

Còn hiện tại, đội hình chỉ còn lại không đến trăm người, lại thêm đối phương có viện trước, dù muốn phản kháng thì cũng là vô ích.

Rất nhanh, nàng bị một lưỡi kiếm xuyên qua người, sinh mạng của nàng cũng đến hồi kết thúc cùng với đám đội viên của mình.

Đình Tấn tuy rằng đã rời đi nhưng chỉ là dừng lại ở khoảng cách trăm mét bên ngoài, nhìn đám người đều đã chết hết, hắn mới vung tay thu hồi lại hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ ấy.

Trong khi đó, ở bên ngoài cổng thành cũng không an ổn như nơi này, Thực Thi Rết là một chuyện, nhưng đám vong linh lại là chuyện khác.

Khoảng cách từ cổng thành vào đến cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ ở trung tâm cứ điểm có đến hơn 15 km, nó đã vượt ra ngoài tầm khống chế vong linh của Đình Tấn.

Nhưng bởi vì có đám Thực Thi Rết ở bên cạnh, cho nên đám vong linh cũng không nổi điên đi đánh giết người nhà mà chỉ lựa chọn công kích những con Thực Thi Rết ở gần nó nhất.

Chỉ có một số trường hợp không may là một vài tên vong linh quay lại công kích tới người chơi của [The Alliance], tuy vậy nhưng số lượng đó cũng không nhiều.

Đến khi Đình Tấn trở lại, 27 tên Tu La Huyết Chiến Sĩ được điều động vây giết con Thực Thi Rết Boss đã chết mất 20 tên, còn lại 6 tên thì vẫn đang khổ cực chống đỡ trong lồng giam ‘Cốt Ngục’.

Khung xương ‘Cốt Ngục’ bao vây con Thực Thi Rết cũng không khá hơn là bao nhiêu, phần trên của một số cây xương lớn đã bị đánh gãy.

Riêng phía bên ngoài tường thành, số lượng gần 1.000 tên đội viên đã tử vong gần hết, chỉ còn lại không đến 300 tên. Thậm chí Ameerah cùng với Terrell đều đã chết, chỉ còn lại Louis đang “Hóa Hình’ thành Lycan có năng lực khôi phục mạnh mẽ, với David dùng tốc độ cao né tránh mới sống sót được đến tận bây giờ.

Trong khi đó, đàn Thực Thi Rết số lượng dường như cũng đã giảm bớt rất nhiều, khắp nơi trên mặt đất đều có hố lớn hố nhỏ, số lượng không ít hơn một ngàn cái, nhưng đa phần là trống không.

Chỉ có khoảng vài trăm cái hố có xuất hiện Thực Thi Rết chiến đấu với đám vong linh của Đình Tấn đã bị mất đi khả năng khống chế. Những tên thành viên [The Alliance] thì đứng ở phía sau, đang cố gắng liều mạng ngăn chặn một vài con Thực Thi Rết, khả năng không thể chống đỡ được bao lâu nữa.

Triệu hồi Bộ Xương Chiến Sĩ (x332)

Triệu hồi Tang Thi (x249)

Triệu hồi Bộ Xương Cung Thủ (x166)

Triệu hồi Bộ Xương Pháp Sư (x66)

Triệu hồi Tu La Huyết Chiến Sĩ (x28)



Đang lúc đám đội viên chiến đấu trong tuyệt vọng, thì đột ngột từng cái hố đen xuất hiện trên mặt đất liên miên không dứt. Nội tâm bọn họ kinh hỉ, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên không trung, nơi đó đang có một thân ảnh lơ lửng quen thuộc.

Đối mặt với một đám quái vật Thực Thi Rết cường đại, lại xảo quyệt vô cùng, trong lòng bọn họ đã vô cùng bi quan khi Đình Tấn không hiểu tại sao lại rời đi khỏi nơi này.

Về sau lại bị đám vong linh tưởng chừng như đồng đội, bất ngờ nổi điên công kích, bọn họ đã không còn hi vọng gì nhiều nữa, chỉ có thể cố gắng chống đỡ, chờ đợi đồng bạn của mình quay trở lại viện trợ.

Nhưng ở thời điểm hiện tại, phát hiện ra mặt đất vậy mà xuất hiện từng cái hố đen chui ra vô số đám vong linh quen thuộc, bọn họ có thể làm sao không mừng rỡ cho được.

-“[THE ALLIANCE] TOÀN LỰC CÔNG KÍCH!”

Không để bọn họ thất vọng, Đình Tấn một thân phi phong đỏ rực phấp phới hạ xuống trên tường thành, miệng rống lớn một tiếng.

‘Xông!’

‘Giết!’

Đám đội viên như được khởi tử hồi sinh, chiến ý dào dạt không còn bất kì sợ hãi. Những tên cận chiến đang cực khổ chống đỡ với từng con Thực Thi Rết càng là không kìm được rống lên hô ứng, lấy lại khí thế thấy chết không sờn của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.