Chỉ xem vài đoạn nội dung, Đình Tấn đã hiểu ra được lý do tại sao mà Lý Uyên lại trở nên lo lắng như vậy. Rõ ràng những bài đăng tin tức này, đa số đều mang tính chất công kích, khuyên người sử dụng không nên dùng Ba Đậu Đậu.
Lý do mà bọn họ nêu ra cũng rất hợp lý, quả thật Đình Tấn đã quên mất chuyện đưa ra thông tin và điều lệ ràng buộc về việc chịu trách nhiệm cho những vấn đề mà một phần mềm trí tuệ nhân tạo cần phải có.
Bất quá, điều này cũng không mang ý nghĩa gì với hắn cả, bởi Ba Đậu Đậu cũng không phải là một loại phần mềm trí tuệ nhân tạo bình thường.
Nó chính là kết tinh rất nhiều tri thức ở trong tương lai tận thế được hắn mang về đây, từ ngôn ngữ lập trình cho đến lý niệm thiết kế và thuật toán hoạt động đều khác nhau một trời một vực.
Đình Tấn tin tưởng, ở thời điểm hiện tại này, cũng chỉ có những người nắm bắt được trí tuệ đến từ tương lai như Tạ Quân giáo sư, thì mới có thể khám phá và phân tích ra toàn bộ bí mật của Ba Đậu Đậu.
Còn đối với những người khác thì chắc chắn cũng sẽ cần rất nhiều nguồn nhân lực cao cấp, trong khoảng thời gian gần một năm có hơn thì may ra mới có khả năng.
Thế nhưng mà Tạ Quân giáo sư lại có thời gian rãnh rỗi để đi nghiên cứu cái phần mềm trí tuệ nhân tạo này sao?
Bọn họ nếu quả thật có thể buông bỏ việc nghiên cứu phương pháp đóng lại đường hầm không gian, thì chắc Đình Tấn cũng không cần phải tiếp tục phát triển Ba Đậu Đậu đâu, vì cuối cùng thì loài người và cả thế giới này đều sẽ bị diệt vong mà thôi.
Chính vì biết chắc được điều này nên Đình Tấn mới có thể bình thản đến như vậy. Hắn mỉm cười, nhẹ giọng trấn an Lý Uyên.
- “Ngươi không cần phải lo lắng đâu. Ta có thể chắc chắn với ngươi một điều rằng, bọn họ không thể phát hiện ra bất cứ thứ gì bên trong phần mềm của Ba Đậu Đậu đâu.”
Nói đoạn, Đình Tấn giọng quả quyết, tiếp tục khẳng định với nàng.
- “Trước đó, ta không có gọi ngươi đi đăng ký độc quyền cũng như bằng sáng chế gì đó đều bởi vì muốn cho thông tin không bị tiết lộ ra bên ngoài. Cho nên chuyện này ngươi chỉ cần gọi Tim đi mở cuộc họp báo, nói vài câu khẳng định cho người dùng yên tâm là được.
Còn pháp lý sao? Ngươi cứ mặc kệ nó đi cho ta. Tạo ra điều khoản thì thế nào chúng ta cũng sẽ bị một chút ràng buộc không mong muốn, thậm chí là bị bắt ép để lộ sơ hở cho đối thủ. Cho nên ai sợ thì cứ xóa bỏ, ai tin tưởng thì tiếp tục dùng. Ta cũng không rảnh rỗi đâu mà bắt ép bọn họ.”
Nghe ra được ý tứ bá đạo trong lời nói của hắn, Lý Uyên cũng bị làm cho kinh ngạc không thôi. Trước giờ làm kinh doanh, nàng cũng mới nghe được có một ông chủ của công ty lớn lại không cần khách hàng như hắn.
Nhưng ngẫm nghĩ kỹ lại thì cũng phải mà thôi, bởi vì Đình Tấn làm ra bộ phần mềm trí tuệ nhân tạo này quá mức vượt trội hơn so với những sản phẩm tương tự khác ở thời điểm hiện tại rồi.
Người dùng dân dụng cũng không phải ai cũng lo sợ sẽ bị mất thông tin bởi đối với một số người như trẻ em vị thành niên thì thông tin của chúng cũng chẳng có tác dụng gì nhiều, còn việc thông tin giao dịch ngân hàng nếu sợ bị mất thì cứ việc không cấp phép cho Ba Đậu Đậu sử dụng là được.
Hiểu rõ được điều này, trong lòng của Lý Uyên cũng trở nên yên tâm hơn một chút.
- “Còn chuyện gì nữa không?”
Thấy Lý Uyên đã hiểu ý của mình, Đình Tấn lên tiếng hỏi tiếp.
- “Ừm, có mấy công ty phần mềm nhỏ muốn liên hệ để bàn chuyện hợp tác trong dự án phần mềm trí tuệ nhân tạo Ba Đậu Đậu này. Ngươi muốn tham gia không?”
Lý Uyên bình tĩnh trả lời.
- “Ta chỉ phụ trách sáng tạo và phát triển ra nó mà thôi, những chuyện còn lại thì toàn quyền quyết định của ngươi, ta không hề có bất cứ ý kiến nào cả.”
Đình Tấn thản nhiên trả lời lại, giọng điệu quả thật không hề giống một ông chủ lớn gì cả, cứ như hắn chỉ là một tên nhân viên phát triển sản phẩm thôi vậy.
Điều này cũng làm cho Lý Uyên không biết nên vui hay nên buồn. Đôi lúc, nàng có cảm giác như tập đoàn [The Alliance] này là của nàng chứ không phải là của hắn nữa.
Nhưng cũng nhờ vậy mà nàng mới có thể thi triển được tài năng của mình, thế nên Lý Uyên cũng không có bất cứ than phiền nào.
- “Tốt rồi, cho ta ít tiền đi, trong người hết thuốc khôi phục rồi… sẵn tiện giao lại cho ta cái Lệnh Bài Thành Lập Công Hội luôn. Ta đang cần. À! Nhớ chuẩn bị sẵn p cho ta luôn, hết ngày hôm nay là ta phải trở lại hiện thực rồi.”
Thấy Lý Uyên không nói gì nữa, Đình Tấn liền mở miệng yêu cầu và dặn dò nàng vài chuyện.
Nghe thấy Đình Tấn nói đêm nay hắn phải đi, Lý Uyên mới sực nhớ ra, thời gian dường như cũng đã gần đến lúc đó rồi. Nàng nhanh chóng lấy từ trong ba lô của mình ra một túi tiền và một tấm thẻ đưa cho hắn rồi gật đầu hồi đáp.
- “Ta nhớ rồi. Khi nào đi nhớ nói cho ta biết trước một tiếng.”
- “Ừ gặp lại sau…”
Đình Tấn cầm lấy túi tiền và tấm lệnh bài, chào Lý Uyên một câu rồi cất bước rời đi [The Alliance Khách Sạn].
Được Lý Uyên giao cho 500 đồng tiền vàng, Đình Tấn liền nhanh chân đi đến hiệu thuốc của NPC để mua thuốc khôi phục cao cấp. Tuy rằng [Cửa Hàng Trading Hall] có bán thuốc do đội người chơi phụ trợ chế tạo ra, nhưng đa số đều chỉ mới dừng lại ở trung cấp.
Đối với thuốc khôi phục trung cấp chỉ mang lại 100 điểm HP hoặc 150 điểm MP mỗi giây, kéo F73gTlBp dài trong 15 giây thì quả thật không đủ để cho hắn duy trì trạng thái toàn lực triệu hồi quân đoàn vong linh. Vì vậy, hắn chỉ có thể bỏ tiền ra để thu mua thuốc khôi phục từ cửa hàng mà thôi.
Còn riêng về tấm lệnh bài thành lập công hội, Đình Tấn muốn nhân cơ hội này lấy lại, để tự mình cất giữ luôn. Lần sau muốn đi thành lập công hội cũng đỡ phải mất công chạy đi chạy lại làm phiền Lý Uyên.
Với 500 đồng tiền vàng, Đình Tấn sử dụng toàn bộ số tiền đó để thu mua được 500 bình thuốc MP và 500 bình HP cao cấp. Số tiền này đã tương đương với 6.5 triệu $, bằng cả một gia tài mà hai, ba đời người mới có thể tích trữ được.
Bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu, tiền trong game Anh Hùng tiêu hao cũng không kém so với khả năng kiếm tiền của nó.
Chính vì vậy mà người chơi mới phải thật tiết kiệm khi sử dụng thuốc khôi phục, điều đó cũng đồng thời làm giảm hiệu suất giết quái thăng cấp của bọn họ. Chỉ có một số người có tài lực hùng hậu thì may ra mới có khả năng sử dụng thuốc khôi phục số lượng lớn như Đình Tấn.
Mua thuốc khôi phục xong, Đình Tấn lại chuẩn bị lên đường ra ngoài thành luyện cấp. Nhưng vừa cất bước ra khỏi hiệu thuốc thì đập vào mắt Đình Tấn chính là Đại Sảnh Chức Nghiệp của quảng trường trung tâm EL thành.
Điều này làm hắn đột nhiên nhớ lại, trong người mình còn có một phần thưởng nhận được từ phụ bản đặc biệt vẫn chưa sử dụng.
Đúng vậy! Ở đợt quái vật xâm lấn lần thứ ba và thứ tư, Đình Tấn có hai lần nhận được điểm kỹ năng.
Hiện tại, nhân vật của Đình Tấn đã kích hoạt được có đến hơn 20 kỹ năng khác nhau.
Trong đó có bốn bản kỹ năng tu luyện thuật, bao gồm: “Cường Hóa Triệu Hồi Thuật” ; “Dẻo Dai Cường Hóa” ; “Cơ Bắp Cường Hóa” ; “Minh Tưởng Thuật“.
Cùng với chín kỹ năng nghề nghiệp gồm: “Nguyền Rủa Suy Yếu” ; “Cốt Giáp” ; “Cốt Thứ” ; ‘Tái Tạo’ ; “Sinh Mệnh Cứu Rỗi” ; “Ngự Thuẫn Thuật” và ba kỹ năng triệu hồi vong linh sinh vật.
Đa phần, những kỹ năng quan trọng thì đều đã được Đình Tấn nâng cấp từ lúc vừa chuyển chức. Chỉ riêng có mấy kỹ năng tu luyện thì hắn vẫn chưa nâng cấp cái nào ngoại trừ “Minh Tưởng Thuật“.
Nguyên nhân cũng bởi vì có thể vẫn sẽ còn có những kỹ năng tu luyện cao cấp hơn ở thế giới ngoài kia. Hắn không muốn phí phạm điểm kỹ năng của mình vào những loại bí kíp tu luyện mà chỉ được có một, hai điểm thuộc tính này.
Chỉ riêng có “Minh Tưởng Thuật” thì là điều ngoại lệ vì hắn cũng cần nhanh chóng tăng lên thực lực nên mới phải chịu khó đầu tư một chút trước tiên.
Ngoài những kỹ năng kể trên ra thì vẫn còn có bốn phần kỹ năng được kèm theo trang bị. Trong đó ba bản kỹ năng chủ động, bao gồm: “Cầu Phúc Trị Liệu”, “Lá Chắn Ma Pháp”, “Năng Lượng Chúc Phúc”, là không thể nào thăng cấp được.
Thậm chí trong đầu Đình Tấn cũng không hề có bất cứ khái niệm hay thông tin nào về việc sử dụng kỹ năng này. Mỗi lần hắn muốn kích hoạt thì chỉ cần nghĩ thầm một tiếng kỹ năng cần sử dụng, hệ thống lập tức sẽ tự động làm thay cho hắn tất cả.
Mặc dù đã cố hết sức quan sát và ghi nhớ thế nhưng hắn không tài nào bắt chước hệ thống để tự chủ sử dụng mấy kỹ năng này được. Cõ lẽ, những nhà lập trình game cũng không để cho Đình Tấn kiếm được món hời như vậy.
Riêng về năm cái kỹ năng thu thập được từ sách bí kíp như: “Lưu Thủy Gia Tốc” ; “Tử Vong Màn Che” ; “Khống Vật Thuật” ; “Bộc Lôi Thuật” ; “Vận Phong Thuật”, thì Đình Tấn vẫn chưa có cơ hội thử nâng cấp bọn chúng lần nào. Theo như hắn suy đoán rất có thể là những kỹ năng này còn có thể tăng lên được cấp cao hơn nữa.
Nghĩ đến điều này, Đình Tấn liền cất bước thay đổi hướng đi, tiến về phía Đại Sảnh Chức Nghiệp.