Đã bàn giao toàn bộ nhiệm vụ triển khai Ba Đậu Đậu cho Lý Uyên và Tim xong, Đình Tấn cũng không chậm trễ thời gian nữa.
Hắn nhanh chân rời khỏi [The Alliance Khách Sạn], đi đến Tòa Thị Chính gặp Thành Chủ Albert để thực hiện kế hoạch mà hắn đã định ra trong ngày hôm nay.
Mất 15 phút mới đến được phòng của Thành Chủ Albert, Đình Tấn nhanh chóng giải trình mục đích của chuyến viếng thăm lần này.
- “Chào thành chủ, hôm nay ta đến đây là muốn trao đổi với ngài một ít thông tin quan trọng.”
Thành Chủ Albert có chút ngờ vực ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó cất tiếng.
- “Chuyện gì? Thông tin ta cũng không thể cung cấp quá nhiều, luật lệ có quy định rằng một số chuyện người chơi các ngươi phải tự mình đi tìm hiểu. Nếu ngươi cần những thông tin đó thì thật xin lỗi, ta không giúp được đâu.”
Nghe trong lời của của Thành Chủ Albert có ẩn ý từ chối thấy rõ, Đình Tấn cũng không hề e ngại gì. Hắn mỉm cười nhanh chóng đáp lại.
- “Ta cần biết một số thông tin về viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp mà trước đó ngài đã nói cho sơ qua với ta về truyền thuyết của...”
Không chờ cho Đình Tấn nói hết câu, Thành Chủ Albert đã cắt ngang lời hắn, quả quyết nói.
- “Xin lỗi! Chuyện đó là không thể nào! Ngươi nên từ bỏ ý định đó đi thôi.”
Giọng nói tuyệt nhiên, không hề chừa lại bất cứ đường lui nào cho Đình Tấn. Bất quá, tuy là bị từ chối thế nhưng Đình Tấn cũng không hề lo lắng gì. Hắn đưa tay vào ba lô lấy ra quyển Sách Thông Tin rồi từ tốn đáp lại.
- “Nếu như ta dùng vật phẩm này để trao đổi với Thành Chủ thì sao?”
Vừa nói hắn vừa tiến tới bên cạnh bàn làm việc của đối phương rồi giơ ra quyển sách. Điều này không khỏi làm cho Thành Chủ Albert có chút ngờ vực, hơi nghiêng đầu nhìn kỹ lại đồ vật trong tay đối phương là cái gì.
Ngay khi trông thấy vật thể trên tay của Đình Tấn, Thành Chủ Albert không khỏi giật mình kinh ngạc nhìn lại hắn một cái.
Trông thấy gương mặt thản nhiên của đối phương, Thành Chủ Albert cũng liền hiểu được thì ra Đình Tấn đã có sự chuẩn bị từ trước rồi.
- “Được rồi, ngươi là muốn biết thông tin về viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp phải không?”
Thành Chủ Albert thản nhiên lên tiếng hỏi lại để xác nhận ý kiến của Đình Tấn.
- “Phải!”
Đình Tấn khẳng định, gật mạnh đầu dứt khoát trả lời.
- “Chắc chắn chứ? Sau khi ta nói ra thì quyển sách thông tin đó không thể lại sử dụng tiếp được đâu. Ngươi nên suy nghĩ kỹ, vẫn có thể còn có nhiều thông tin khác ví dụ như một vài bí quyết hoặc vị trí để tìm kiếm những nguyên liệu dùng cho việc chế tạo những trang bị mà ngươi đang mặc trên người, ở thế giới hiện thực kia.”
Thành Chủ Albert vẫn tiếp tục nhắc nhở Đình Tấn thêm, đồng thời còn đưa ra vài gợi ý cho hắn.
Thế nhưng, trả lời lại đối phương vẫn là cái lắc đầu từ chối thẳng thừng của Đình Tấn. Hắn lên giọng khẳng định lại thêm một lần nữa.
- “Ta lựa chọn đổi thông tin món đồ vật “Viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp“. Đây là quyết định cuối cùng của ta, xin ngài mau nói đi.”
Trông thấy thái độ quả quyết của Đình Tấn như vậy, Thành Chủ Albert cũng không muốn tiếp tục nói thêm gì nữa. Hắn giơ tay gọi.
- “Được rồi, giao quyển sách cho ta đi, rồi ta sẽ nói cho ngươi biết vấn đề mà ngươi muốn.”
Không hề có bất cứ sự do dự nào, Đình Tấn nhanh chóng giao quyển sách trong tay mình cho Thành Chủ Albert.
Đưa tay tiếp nhận quyển sách thông tin từ Đình Tấn, Thành Chủ Albert lại lật ra dường như muốn kiểm tra thêm một lần nữa. Sau khi đã chắc chắn là hàng thật không phải hàng ‘rởm’, hắn mới cất đi quyển sách rồi cất tiếng.
- “Cái tên ‘Viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp’ là xuất phát từ đá cổ ngữ Rune, loại đá cổ xưa được cho là có ẩn chứa sức mạnh phép thuật do các vị tu sĩ và pháp sư quyền năng dựng lên ở châu Âu trong những năm 360 trước công nguyên.
Tuy nhiên thì không phải đá cổ ngữ Rune nào cũng có ẩn chứa sức mạnh phép thuật cả, một trong số bọn chúng chỉ là để tưởng niệm người đã mất mà thôi. Mà ‘Viên đá Bjorketorp’ chính là một trong số những viên đá có ẩn chứa sức mạnh phép thuật được phát hiện sớm nhất.
Nguồn gốc của nó không rõ xuất phát từ đâu, nhưng có một điều vẫn được đồn đãi trong nhiều thiên niên kỷ qua về viên đá này. Người ta vẫn truyền miệng nhau rằng, viên đá đó được một tu sĩ quyền năng dùng làm vật để giam cầm một con quỷ mạnh mẽ ở bên trong.”
Thành Chủ Albert nói đến đây thì chậm rãi đứng dậy, rời khỏi bàn làm việc của mình để đi tới bên cạnh một chiếc tủ chứa đầy sách vở trên đó. Hắn vừa lục lọi tìm kiếm món đồ vật gì đó trong đống sách trên tủ, cũng vừa tiếp tục giải thích cho Đình Tấn.
- “…Trên thế giới này vẫn còn tồn tại rất nhiều thế lực và đạo giáo ma quái, không tin hoặc muốn phản lại thánh thần. Bọn họ đã cố gắng tìm cách giải phóng con quỷ đó ra để khống chế và sử dụng sức mạnh của nó vì mục đích cá nhân. Bất quá, vẫn còn may mắn là chưa có ai từng thành công cả trong việc đó cả.
Rồi cho đến khi quái vật bắt đầu xâm nhập trái đất, chúng ta mới vô tình đã tìm ra cách để sử dụng nó trong một bí kíp giấu trong bụng quái vật. Cách sử dụng được ghi lại trong đây…”
Nói đoạn, hắn đưa ra một tờ giấy cũ kỹ màu vàng. Bên trên có ghi lại rất nhiều thứ, mà bắt mắt Đình Tấn nhất vẫn là hình ảnh minh họa của một vòng tròn ma pháp.
Đợi Đình Tấn đưa tay tiếp nhận tờ giấy xong, Thành Chủ Albert lại tiếp tục cất lời, đồng thời cũng chậm rãi đi trở lại bàn làm việc của hắn.
“…Viên đá Bjorketorp này nằm tại vị trí ven bờ biển Baltic của tỉnh Blekinge thuộc đất nước Thụy Điển. Vị trí và tọa độ chính xác thì ngươi chỉ có thể tự đi mà tìm, ta không thể cung cấp được vì không có bất cứ thông tin nào về khoản này cả.
Một điều nhắc nhở sau cùng, nếu ngươi muốn tìm kiếm viên đá này vì mục đích riêng thì tốt nhất là nên cẩn thận với sức mạnh ẩn chứa ở bên trong nó. Nếu quá tham lam thì ngươi có thể sẽ phải đánh đổi cả sinh mạng của mình đấy. Nhớ kỹ điều đó.”
Thành Chủ Albert nói xong câu cuối cùng này thì không tiếp tục nói thêm gì nữa, chỉ im lặng mà nhìn Đình Tấn cùng với tờ giấy trong tay hắn.
Đến đây thì Đình Tấn cũng đã biết là không còn thông tin nào nữa rồi. Bất quá, cái quan trọng nhất là công thức để sử dụng vật phẩm đặc biệt ‘Viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp’ này đã thuộc về hắn.
Nhìn tờ giấy trong tay đồng thời cẩn thận nhớ kỹ lại những lời Thành Chủ Albert vừa nói, Đình Tấn cũng không kìm được vui vẻ trong lòng.
Nhếch mép mỉm cười một cái, hắn hướng về Thành Chủ Albert cúi người, nói lời cảm tạ.
- “Cảm tạ Thành Chủ đã giúp đỡ.”
- “Còn chuyện gì nữa không?”
Thành Chủ Albert chỉ gật nhẹ đầu một cái rồi hỏi lại ngay tức khắc, dường như đang rất bận và có ý định tiễn khách rồi.
Đình Tấn suy nghĩ một chút sau đó mới sực nhớ đến việc thành lập công hội. Tuy rằng trong lệnh bài thành lập công hội đã có ghi rõ về điều kiện, thế nhưng hắn vẫn muốn hỏi lại người có hiểu biết cho chắc chắn.
- “Ta còn có một vấn đề nhỏ xin thành chủ giải đáp thắc mắc. Chuyện là ta muốn thành lập công hội. Về điều kiện thì ta nghĩ mình đã đầy đủ rồi, không biết thành chủ có lời khuyên gì dành cho ta hay không?”
Nghe câu hỏi này của Đình Tấn, Thành Chủ Albert không khỏi giật mình kinh ngạc một hồi. Hắn có chút khó tin, nhíu nhíu mày quan sát kỹ lại Đình Tấn từ đầu đến chân, dường như muốn kiểm chứng lại điều kiện của hắn xem đã đủ như lời hắn nói hay không.
- “Ngươi còn thiếu vật phẩm ‘Lệnh Bài Thành Lập Công Hội’ đấy, tốt nhất là nên tìm ra nó trước tiên đi rồi hẳn quay trở lại đây hỏi chuyện với ta.”
- “Ta đã có lệnh bài rồi, chỉ là không mang theo trên người. Xin ngài cứ cho ta lời khuyên để ta có thể sớm đưa ra dự trù.”
Đình Tấn vội vàng trả lời lại.
Phân vân một chút, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Sau đó Thành Chủ Albert mới gật đầu đáp.
- “Ừm… chuyện này cũng không ảnh hưởng nguyên tắc nói một chút cho ngươi cũng không sao.
Thành lập công hội điều kiện cần thiết là có ít nhất một đội Lính Đánh Thuê đạt được cấp độ 5, đồng thời sở hữu hai cửa hàng hoặc hai căn nhà ở để làm kho và trụ sở cho công hội. Đội trưởng đẳng cấp trên 30 và phải đạt cấp độ Lính đánh thuê từ A trở lên.
Đủ hết điều kiện đó thì đến nơi này của ta để đăng ký FHIT8U4B để thành lập khu vực đóng quân doanh trại của công hội các ngươi ở dã ngoại. Sau đó trải qua thử thách và hoàn thành xong thì công hội cùng với khu doanh trại của ngươi sẽ được công nhận.”
Tập trung nghe kỹ từng câu từng chữ của Thành Chủ Albert, đến khi nghe đối phương nhắc đến ‘thử thách’ Đình Tấn không khỏi có chút kinh ngạc. Chờ đợi cho thành chủ nói xong, hắn mới vội vàng hỏi thêm.
- “Thử thách là gì vậy thành chủ?”
- “Cái đó thì tới lúc ngươi tới đây đăng ký ta sẽ nói. Bây giờ ta có việc phải làm, không còn chuyện gì nữa thì ngươi nhanh về đi.”
Bất quá trả lời lại cho Đình Tấn là câu nói cụt ngủn và lệnh trục khách của Thành Chủ Albert.
Thấy vậy Đình Tấn không khỏi thở dài một hơi chán nản, chào thành chủ một cái rồi xoay người rời đi. Hắn cũng không thắc mắc nhiều vì đối phương có thể là trí tuệ nhân tạo cao cấp, nói nhiều có khi lại làm mất thiện cảm thì hại nhiều hơn lợi.
Nhanh chóng trở về [The Alliance Khách Sạn] để tu luyện, dù sao thời gian cũng đã là khá trễ, có hơn 2 giờ rồi. Buổi tối hôm nay hắn phải túc trực để kiểm tra xem tình hình buổi đấu giá diễn ra thế nào.
Cho nên cũng phải tranh thủ tu luyện sớm, không phí phạm mấy lượt giới hạn tu luyện trong ngày.