Lạc Chanh Manh ngồi ở một bên, đôi mắt nhìn Ngôn Thanh Nhiên, miệng ủy khuất chu chu giống như một cái bánh bao.
Ngôn Thanh Nhiên nhìn bộ dáng ủy khuất của Lạc Chanh Manh mà đau lòng cực kỳ, thật là muốn nhanh chóng dỗ dỗ nàng, nâng tay lên xoa xoa đầu Lạc Chanh Manh.
“Chanh Manh, làm sao vậy?” Ngôn Thanh Nhiên quan tâm hỏi, Lạc Chanh Manh nghe vậy trong lòng liền vui vẻ, Ngôn Thanh Nhiên vẫn rất quan tâm nàng a!
Ngôn Thanh Nhiên càng nhìn Lạc Chanh Manh, cảm thấy manh muội tử này càng ngày càng đáng yêu, tựa như một cái muội muội nhỏ nhắn khiến cho người ta muốn cưng chiều, bảo hộ. Ngôn Thanh Nhiên nhớ tới đời trước đã từng có một cái muội muội, bất quá cũng chỉ là con gái của hàng xóm, vô cùng đáng yêu.
Ngôn Thanh từ nhỏ đã có nét vô cùng đáng yêu, hành vi đối với các tiểu cô nương cũng rất ga lăng, do đó luôn luôn được các tiểu cô nương trong xóm yêu thích. Tiểu cô nương hàng xóm lớn lên cũng phi thường đáng yêu, Ngôn Thanh vẫn luôn coi nàng là muội muội của mình mà thương yêu. Đối với đệ đệ của cô thì không hề có cảm xúc gì đối với hắn, do cha mẹ trọng nam khinh nữ mà tạo cho hắn tính cách của một tiểu bá vương. Khi còn bé hắn luôn luôn khi dễ Ngôn Thanh, làm cho Ngôn Thanh không có cách nào có thể nào đối xử ôn hòa với đệ đệ kia, chỉ có khi đối xử với các tiểu muội muội thì mặt mới mềm xuống.
Nhớ lại ký ức trước đây mà cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh, ánh mắt nhu hòa nhìn Lạc Chanh Manh. Lạc Chanh Manh tim đập nhanh gia tốc, Thanh Nhiên nhìn chằm chằm nàng làm cái gì, chẳng lẽ hôm nay kiểu tóc của nàng rất khó coi sao?
Lạc Chanh Manh cũng như thế nhìn Ngôn Thanh Nhiên, Manh Manh nói “Không có việc gì, chính là không vui” âm thanh vang lên nhượng Ngôn Thanh Nhiên phục hồi lại tinh thần, tay tiếp tục xoa cái đầu nhỏ Lạc Chanh Manh.
“Không vui cái gì, có thể kể một chút cho ta nghe không?” Ngôn Thanh Nhiên cảm thấy mỗi ngày đều nhìn thấy manh muội tử này đều thực hài lòng a, nàng giống như một cái túi hạt dẻ cười, không hy vọng nàng sẽ không vui.
Lạc Chanh Manh lắc lắc cái đầu, tựa như đang gõ trống, nàng còn lâu mới nói là nàng ăn dấm chua a, nếu nói ra Thanh Nhiên khẳng định sẽ chán ghét nàng!
“Không có việc gì, ngươi yên tâm được rồi, lão sư tới kìa~” Lạc Chanh Manh thả lỏng tâm tình thoải mái nói với Ngôn Thanh Nhiên, nói xong chuông vào lớp liền vang lên, chủ nhiệm lớp Tần Tích chậm rãi đi đến.
Đứng ở trên bục giảng, Tần Tích hô hấp thật sâu nói “Các học sinh, cuối tuần này, chính là ngày kỷ niệm thành lập trường được tổ chức mỗi năm một lần, ai có tiết mục hay muốn biểu diễn gì có thể lên báo danh a” Tần Tích thật sự không ôm nhiều hy vọng, bởi vì hàng năm lớp nàng có rất ít học sinh đăng ký biểu diễn.
Lời này vừa nói ra khiến cho phòng học bắt đầu sôi nổi thảo luận, không ít bạn học bắt đầu gây rối, có trời mới biết bọn họ ghét nhất là bị bắt đi biểu diễn tiết mục trong ngày kỷ niệm thành lập trường, hàng năm đều chỉ có Mộ Dung Tử và một ít học sinh có chút nổi bật đứng ra biểu diễn.
Rất nhiều bạn học tỏ vẻ chán nản, dù sao trong lớp này cũng không có ai thật sự ưu tú, bối cảnh của các bạn học cũng chỉ ở cấp bậc nhà giàu mới nổi. Đều không được bồi dưỡng tài nghệ gì quá nổi bật, dù sao gia đình bối cảnh cũng chỉ đến đó.
“Lão sư, ta năm nay cũng giống năm ngoái phải đi biểu diễn sao?” Mộ Dung Tử trong lòng thật sự uất ức, mẹ nó, hàng năm đều là nàng đi! Nếu như bình thường thì cũng không có gì đáng nói, nhưng khi biểu diễn thì mấy tên vương bát đản lúc nào cũng tìm cách trêu chọc nàng!
“Đúng vậy đó, Mộ Dung bạn học, lần này lại phiền ngươi đi giúp cho lớp chúng ta đi thôi” Tần Tích bất đắc dĩ đưa ra quyết định này, không có biện pháp khác a, chỉ có Mộ Dung Tử là biết biểu diễn.
Các học sinh sôi nổi vỗ tay, chỉ cần không phải là bọn họ thì ai đi cũng được, dù sao hàng năm cũng đều là Mộ Dung Tử, năm nay cũng không có khác biệt~
Chuyện này vì vậy liền vui sướng quyết định, tiếng vỗ tay dừng lại sau khi Tần Tích mở miệng nói ra, nhượng các học sinh càng thêm kích động, “Lần này ngày kỷ niệm thành lập trường sẽ có một tiết mục khác với bình thường, trường học sẽ phát cho mỗi học sinh một phiếu bầu, đợi đến khi các tiết mục biểu diễn xong chúng ta sẽ bầu ra tiết mục mà bản thân yêu thích nhất, người nào nhiều phiếu nhất sẽ nhận được một món quà đến từ hiệu trưởng, có nhiều lão sư nói phần thưởng rất phong phú a~” Tần Tích tất nhiên là có mong muốn Mộ Dung Tử có thể đạt được giải thưởng này để làm vẻ vang lớp các nàng.
Các học sinh đều tò mò hiệu trưởng đại nhân sẽ chuẩn bị phần thưởng gì, sự tò mò khiến cho các học sinh đứng ngồi không yên. Nhưng nghĩ lại có điểm kỳ quái, mấy năm nay hiệu trưởng đại nhân ít khi quan tâm đến ngày kỷ niệm thành lập trường, nhiều lắm thì chỉ là đi ngang qua sân khấu nhìn một chút, vì sao năm nay hiệu trưởng lại quan tâm như vậy? Còn chuẩn bị một phần quà rất lớn, thật sự khiến cho người ta không thể hiểu nổi suy nghĩ của nàng...
Nhưng mà điều này cũng không thể nào ngăn cản được sự nhiệt tình của các bạn học, ai ai cũng đều chuẩn bị tiết mục biểu diễn cho thật tốt với mong muốn sẽ nhận được quà từ hiệu trưởng, đương nhiên việc trọng yếu nhất là có thể được gặp mặt hiệu trưởng, việc này đối với gia tộc là vô cùng tốt!
Ngôn Thanh Nhiên thì tỏ vẻ thờ ơ, cũng không phải là cô đi biểu diễn, quà gì đó từ hiệu trưởng cô cũng không có hứng thú. Đến lúc đó chỉ cần im lặng mà quan sát là được, bất quá vẫn là tò mò Mộ Dung Tử sẽ biểu diễn cái gì, theo lời Lạc Chanh Manh nói thì Mộ Dung Tử năm vừa rồi biểu diễn tiết mục đều là hát.
Đừng có thấy bình thường Mộ Dung Tử hay gào thét mà tưởng bở, bởi vì khi hát thì lại phi thường êm tai, giọng hát của nàng thật sự rất đặc biệt, điều này làm cho sự chờ mong Ngôn Thanh Nhiên tăng lên.
Thật muốn nghe nữ nhân bạo lực Mộ Dung Tử hát a, ân, phải bình tĩnh, bình tĩnh chờ đợi đến lúc đó.
Lần này, danh sách các tiết mục biểu diễn vào ngày kỷ niệm ngày thành lập trường rất nhanh đã được dán trên bảng thông báo, vị trí thứ nhất hiển nhiên chính là Dung Tích Triều hoa hậu giảng đường. Thứ hai chính là Cố hội trưởng, thứ ba chính là Mộ Dung Tử, còn có thật nhiều tên những mỹ nữ khác. Có người nói năm nay tiết mục biểu diễn tốt nhất sẽ nhận được một món quà thần bí từ hiệu trưởng, tin tức này thực sự quá là đáng để người ta kích động!
Mọi học sinh trong lòng đều chờ mong đến ngày kỷ niệm ngày thành lập trường a.
- --
Vài lời tui nói: lại sắp có chuyện hay để xem rồi đây, mọi người cứ bình tình chờ đợi hen~