Trọng Sinh Chi Vườn Trường Nam Thần

Chương 30: Chương 30




Ngôn Thanh Nhiên đi theo mụ mụ của mình đến trung tâm mua sắm của gia đình, trung tâm này rất lớn, có 5 tầng, dưới tầng một là siêu thị, tầng thứ hai là đồ trang sức, mấy tầng còn lại đều là các cửa hàng thời trang nổi tiếng.

Có rất nhiều cửa hàng tên tuổi trong này, trong đó có một cửa hàng quần áo là của nhà Ngôn Thanh Nhiên, cũng rất nổi danh ở thành phố. May mà ba ba cô thông minh trong lĩnh vực kinh doanh, không ngừng đem chính sản nghiệp từng bước từng bước phát triển có danh tiếng, thế nhưng lại mất khi tuổi còn trẻ, nên danh tiếng cũng chỉ mới dừng lại ở mức nằm trong phạm vi thành phố.

Cái cửa hàng này cũng chính là lễ vật kết hôn mà Ngôn Thao dành tặng cho Dương Y, trên cơ bản tất cả tài sản đều đứng tên Dương Y. Cửa hàng tên “Ngôn Y” này cũng chính là nơi của những người thượng lưu hay lui tới, phong cách thiết kế đặc biệt và giá thành cũng không hề rẻ nhưng vẫn được rất nhiều người chào đón.

“Ngôn Y” bao quát cả thời trang nam nữ, chủ yếu là đánh vào hình tượng thục nữ và thân sĩ.

Dương Y tự nhiên nghĩ tới con gái của mình mặc quần áo của bản thân làm, cảm thấy thật thỏa mãn, nàng đối với con mắt thẩm mỹ của chính mình vẫn là tràn ngập lòng tin.

Dương Y mang theo Ngôn Thanh Nhiên bước vào cửa hàng của gia đình, trước cửa hàng đã có giám đốc đang đứng đó đợi, lão bản tới còn không tích cực chào đón? Chẳng phải là muốn mất việc hay sao!

Ngôn Thanh Nhiên nhìn cửa hàng lắp đặt thiết bị rất tao nhã, thoả mãn gật đầu, nào có đạo lý cha mẹ có mắt thẩm mỹ còn con thì lại khác như vậy...

Ngôn Thanh Nhiên đi vào trong tiệm liền nghe âm thanh của nhân viên nói “Hoan nghênh quang lâm!” Ngôn Thanh Nhiên bị làm cho hoảng sợ, thật sự quá nhiệt tình, không thể không nói phục vụ nơi này hướng dẫn mua đồ thái độ rất tốt.

Dương Y cẩn thận tỉ mỉ chọn giúp quần áo cho Ngôn Thanh Nhiên, tất nhiên là không thể chọn nữ trang, nàng đương nhiên cũng muốn giúp Ngôn Thanh Nhiên mua nữ trang, nhưng mà chỉ sợ bị phát hiện.

Ngôn Thanh Nhiên nếu như biết mụ mụ có suy nghĩ này khẳng định cô sẽ cự tuyệt ngay lập tức, quỷ mới biết cô không bao giờ thích mặc váy đầm gì đó, quá phiền phức. Đời trước vì thân phân là nữ nhân nên không có biện pháp liền phải chịu đựng mà mặc, đời này cảm thấy như vậy quả thực hoàn mỹ, cô căn bản không muốn lại mặc nữ trang a!

Dương Y ánh mắt tự nhiên phi thường tốt, tự suy nghĩ làm sao để phối hợp cái áo cái quần, nàng chọn ra vài bộ quần áo vừa mắt, đưa cho Ngôn Thanh Nhiên, tỏ ý kêu cô nhanh mang đi thử.

Ngôn Thanh Nhiên cầm quần áo bước vào phòng thay đồ, chậm rãi cởi quần áo chuẩn bị thay ra liền nghe phòng thay đồ kế bên phát ra âm thanh, Ngôn Thanh Nhiên tò mò gõ gõ cái vách, không có người đáp lại, mặc xong quần áo. Đi ra, nhẹ nhàng gõ cửa, lại phát hiện không trả lời, lần thứ hai gõ gõ, cửa lạch cạch mở ra...

Ngôn Thanh Nhiên thầm nghĩ ai mà khờ như vậy, không hề đem cửa đóng chặt, cũng may là ngày hôm nay không có nhiều người đến mua quần áo, bằng không người ở bên trong khẳng định sẽ rất xấu hổ...

Nhẹ nhàng mở cửa, phát hiện Cố Tư Huyền đang tựa vào vách phòng, sắc mặt ửng hồng, miệng đang mở ra thở phì phò, Ngôn Thanh Nhiên liền đem cửa khóa lại, bởi vì sợ Cố Tư Huyền bị người khác nhìn thấy!

Cố Tư Huyền áo đã cởi đến vai, lộ ra bờ vai quyến rũ, trước ngực cảnh xuân như ẩn như hiện, khe ngực thực mê người, nhượng Ngôn Thanh Nhiên phải nuốt nước bọt mấy lần. Quần đã bị cởi ra, khiến cho đôi chân thon dài không còn gì che lấp. Thần trí mơ hồ còn mang theo một chút khả ái...

Ngôn Thanh Nhiên nhẹ nhàng lắc lắc Cố Tư Huyền, Cố Tư Huyền mở hai mắt, trong mắt mê ly nhượng Ngôn Thanh Nhiên xuất thần.

Cố Tư Huyền chỉ cảm thấy người bên cạnh giống như một khối băng, lành lạnh thực thoải mái, nghĩ tới liền muốn ôm chặt một phen.

Cố Tư Huyền cũng không biết vì sao mình bị như vậy, nàng đơn giản chỉ muốn vào thử cái váy mới, đang cởi quần áo liền cảm giác toàn thân khô nóng, miệng khô lưỡi khô đến khó chịu. Nhịn một hồi mới phát hiện nàng không thể kiên trì được nữa, trong óc nỗ lực suy nghĩ vì sao lại phát sinh tình huống này.

Thời điểm các nàng vừa mới tới trung tâm mua sắm, chính mình kêu đói bụng, mang theo Dung Tích Triều đi đến một nhà hàng. Một nhà nhà hàng Pháp, có một nam phục vụ tướng mạo thanh tú đã phục vụ bưng món cho các nàng, toàn bộ quá trình ánh mắt hắn đều nhìn chằm chằm Cố Tư Huyền, Cố Tư Huyền bị nhìn như vậy đương nhiên phi thường khó chịu.

Nàng không thèm để ý tới tên phục vụ này, đột nhiên kia nam phục vụ mở miệng “Tiểu thư, có muốn dùng chút nước không?” Dung Tích Triều gọi một chén nước chanh, còn Cố Tư Huyền không hề một chút suy nghĩ liền gọi chén nước dâu tây.

Thời điểm nam phục vụ bưng đồ ăn lên, ánh mắt kia càng trơ trẽn nhìn Cố Tư Huyền, Cố Tư Huyền thầm nghĩ muốn ăn nhanh cho xong rồi rời khỏi đây.

Bây giờ nàng lại có cảm giác hình như đã từng gặp qua nam phục vụ kia ở đâu rồi, chính là nhớ không ra. Gạt suy nghĩ qua một bên liền như thế ăn cơm, ăn xong rồi uống một ngụm nước dâu tây, phát hiện vị nước dâu tây này khác với vị trước đây nàng uống. Nhưng mà nghĩ thầm chắc là do dâu đợt này đặc biệt hơn lần trước đi, như thế uống hơn phân nửa ly.

Sau đó liền đến thử quần áo, rồi xảy ra sự việc như bây giờ.

Hiện tại Cố hội trưởng thực sự cảm thấy trời cao là muốn mạng của nàng a... Thời điểm toàn thân như lửa nóng, Cố hội trưởng liền cảm thấy sự tình không đúng, nàng đây là trêu chọc ai chứ! Khẳng định chính là nam phục vụ kia!

Cố Tư Huyền lúc này toàn thân nóng như lửa, liền nghe thấy bên vách phát ra âm thanh, thế nhưng chính mình không dám phát ra tiếng, nàng cứ tưởng như thế là xong!

Không nghĩ tới Ngôn Thanh Nhiên cái người này cư nhiên còn đến đây gõ cửa, Cố Tư Huyền hoàn toàn nghe không được, đáp lại cũng không xong, đột nhiên Ngôn Thanh Nhiên đẩy cửa ra liền thấy được cảnh xuân này.

Ngôn Thanh Nhiên vươn tay chạm mặt Cố Tư Huyền, nóng quá! Đôi mắt mê ly nhìn Ngôn Thanh Nhiên, cái chạm của Ngôn Thanh Nhiên dừng trên mặt Cố Tư Huyền trong nháy mắt khiến cho nàng mất đi lý trí.

Tay cố sức cầm tay Ngôn Thanh Nhiên, nàng đơn giản cảm thấy bàn tay này, thật lạnh lẽo lập tức muốn tới gần.

Gục trong lòng Ngôn Thanh Nhiên, cảm thụ được cái cổ lạnh lẽo, thực thoải mái, thực thỏa mãn, Ngôn Thanh Nhiên bị hù đến sợ rồi. Cảm giác được thân thể người trong lòng nóng như lửa, da thịt non mềm, đôi mắt nhu tình, cố sức dùng tay đẩy Cố Tư Huyền ra, Cố Tư Huyền lúc này sức lực giống như là nữ King Kong. Bám lấy ôm chặt Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên giãy không ra!

Cố Tư Huyền tay dọc theo mặt Ngôn Thanh Nhiên mà chậm rãi chạm đến môi mỏng lạnh lẽo kia, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn, khoảng cách mặt ngày càng gần...

- --

Tác giả có lời muốn nói: đổi mới đổi mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.