Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 143: Chương 143: Kiểm tra sức khỏe




Rạng Đông cũng không giống như mấy game mà mấy người chơi game ở rất nhiều năm trước kia, một cái né tránh không đúng là có thể đụng vào nhau.

Giống như thao tác của Lục Ly lúc này, ngoại trừ tốc độ di chuyển của bản thân yêu cầu cực cao, còn đặc biệt khảo nghiệm nhãn lực cùng ý thức thao tác của hắn.

Bị một đạo tặc ở khoảng cách gần chém giết, hơn nữa đối phương độ hoàn thành cao đáng sợ, “Tổ ong vò vẽ” không chút hồi hộp ngã xuống.

Ác Ma chi nhãn không phát ra chút tác dụng gì, khiến hắn thuận lợi kích sát Mị ma hi hữu trước tiên, “Tổ ong vò vẽ” thua cực kỳ nghẹn khuất.

Hắn luôn cảm thấy, nếu không phải hôm nay tâm trạng không tốt, súng thật đạn thật chém giết, thắng thua khó mà nói trước được.

Bất quá, tố chất tâm lý hướng đến đều là một PK lớn đặc sắc, Rạng Đông càng đem này cái đặc sắc này phát huy đến cực hạn, trang bị trình độ ưu khuyết ngược lại không quan trọng như vậy.

Lục Ly có thể thắng cuộc đấu này cũng không thể chỉ nói nhờ vận khí, mà chính bằng bản lãnh thật sự.

“Trở lại đánh tiếp!” Ra khỏi đấu trường, “Tổ ong vò vẽ” không phục lắm lại đệ đơn trình xin tiến vào đấu trường.

“Xin lỗi, hôm nay ta quá mệt mỏi, lần sau đi” Lục Ly rất xin lỗi nói.

Vốn hắn cũng không thoải mái như vẻ bề ngoài, xem ra chính mình đối với hắn tạo thành áp lực cũng không nhỏ, trong lòng tổ ong vò vẽ cũng có chút dễ chịu hơn.

Thế nhưng đột nhiên trong lòng lại tức giận lớn hơn.

“Tổ ong vò vẽ” ơi là “Tổ ong vò vẽ”, từ lúc nào ngươi lại trở nên hạ lưu đến vậy chứ!

Xác nhận giao dịch tới được một trăm kim tệ, Lục Ly chào Nguyệt Quang cùng “Tổ ong vò vẽ” liền trực tiếp rời khỏi trò chơi, trước khi rời khỏi trò chơi hắn đem mấy trăm kim tệ trong ba lô toàn bộ treo lên kênh giao dịch, trong ba lô chỉ chừa lại mấy chục kim tệ dự bị.

Ngủ một giấc, sáng sớm ngày hôm sau Lục Ly kéo theo muội muội không tình nguyện đi ra ngoài.

“Anh, không cần đi không được sao, thân thể em rất tốt, anh xem em mạnh mẽ như một chú nghé con vậy” Tiểu nha đầu vỗ vỗ cơ ngực nhỏ bé đang thời kỳ dậy thì của mình, ý đồ chứng minh mình khỏe mạnh.

Anh em Lục Ly từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên làm kiểm tra sức khoẻ, trước kia bọn họ căn bản không có “Tiền nhàn rỗi” này.

Lục Hân vô cùng khẩn trương, loại cảm giác này giống như bị anh trai cô mang đi bán vậy.

Một khắc trùng sinh từ mấy tuần trước, Lục Ly vì ngày hôm nay mà cố gắng, sao có thể nói không đi thì không đi được, vì chăm sóc cho sức khỏe của em gái, hắn xa xỉ một phen, gọi một chiếc taxi, chứ không có đi cùng mấy người gọi là thành phần lao động tri thức cùng đám công nhân chen trên xe buýt.

Từ khi kinh tế phát triển cho tới hôm nay, xe buýt không chỉ không có biến mất ngược lại càng ngày càng phát triển, trong hai trăm năm qua, chính phủ khoá trước đều đả kích việc sử dụng xe riêng, đề xướng đi xe màu xanh (ít gây ô nhiễm đó). Chỉ cần không ô nhiễm nhưng xe điện từ trường hay xe con đều từ không thông dụng hóa, nhìn tình huống này chính sách sẽ vẫn tiếp tục duy trì.

Xe taxi tính phí rất cao, đến trung tâm thành phố khám bệnh tối thiểu cũng mất sáu bảy trăm đồng.

Dựa vào trong lòng anh trai, nghĩ đến chính mình đang ngồi trên một phương tiện giao thông sang quý, mặt Lục Hân nhăn thành một đống, ngay cả khẩn trương đi khám bệnh lúc nãy cũng không còn.

Lục Ly nhỏ giọng kể cho em gái hắn vài chuyện phát sinh bên trong trò chơi.

Trong lòng hắn càng khẩn trương hơn so với Lục Hân, ôm tiểu nha đầu trong lòng, lo sợ lại mất đi cô.

“Anh à, em nhớ lão Ốc, hôm trước em ngủ mơ chúng ta chuyển về lão Ốc, còn thấy Triệu bá Triệu thẩm, bọn họ trả lại kẹo cho em, đáng tiếc chưa ăn đã tỉnh rồi” Tiểu cô nương thì thầm nói.

Tuy rằng cũ nát, mặc dù có rất nhiều hồi ức không tốt, thế nhưng dù sao đó cũng là nơi cô lớn lên.

“Chúng ta sẽ không chuyển về” Lục Ly sửng sốt một chút, cằm vuốt cạ trên đỉnh đầu em gái, trong giọng nói tràn đầy kiên quyết.

Trầm mặc một lát, Lục Hân rầu rĩ nói: “Vậy, anh phải kiếm thật nhiều tiền, chúng ta phải mua một phòng ở có được không? Không liên quan đến lão Ốc.”

“Vì sao muốn chuyển ra ngoài, các nàng Hoán Hoán đối với em không phải rất tốt sao?” Lục Ly hoang mang hỏi, chẳng lẽ có chuyện gì hắn không biết, ba nữ chủ nhà sau lưng khi dễ một cô bé yếu đuối sao.

“Dù có tốt cũng không phải nhà chúng ta” Lục Hân bĩu môi.

“Được, đợi anh kiếm đủ tiền, sẽ mua một căn phòng lớn cho Hân Hân, bên trong chất đầy kẹo mà Hân Hân thích ăn.” Lục Ly sủng nịch cười cười.

Đến bệnh viện, hai chân Lục Hân như nhũn ra, liền bị anh trai ôm đi.

Đăng ký, thử máu... Một loạt trình tự kiểm tra sức khoẻ, Lục Ly biết bệnh của em gái hắn khám sớm như vậy có kiểm tra ra hay không, chỉ có thể muốn nhờ bác sĩ làm một kiểm tra toàn diện. Bệnh viện chưa bao giờ cự tuyệt khách hàng tốn nhiều tiền, chỉ cần là có thể nghĩ đến kiểm tra, chỉ cần là xác định kiểm tra sẽ không nguy hại sức khỏe, tất cả đều làm một lần.

Kết quả khám bệnh ngày đó không lấy được, Lục Ly đưa em gái trở về đi học.

Hi vọng hôm nay kiểm tra sẽ hữu dụng, phát hiện sớm chừng nào có hy vọng chừng đó.

Lục Ly cười khổ, không ai như hắn lại hi vọng chính mình đến khám có thể phát hiện ra bệnh, có lẽ hắn là người duy nhất.

Về nhà đăng nhập trò chơi, Lục Ly lập tức liền nhận được Úy Lam Hải Phong gọi.

“Hôm nay là ngày trò chơi đổi mới, sao ngươi tới muộn như vậy!”

“Xin lỗi, trong nhà có chút việc” Lục Ly kiểm tra tài khoản một chút, nhìn thấy số dư tài khoản hơn một trăm vạn, phiền muộn trong lòng cũng vơi đi một ít. So với thời điểm kiếp trước biết được em gái bị bệnh, ít nhất hiện tại hắn không phải người không có tiền, hơn nữa sau này hắn càng sẽ cố gắng kiếm tiền nhiều hơn.

“Phát sinh chuyện gì sao, muội muội ngươi à?” Cảm thấy được trong giọng nói Lục Ly có chút ngưng trọng, Úy Lam Hải Phong cũng không dám oán trách, quan tâm hỏi.

“Không có gì, không cần lo lắng, tìm ta có chuyện gì?” Lục Ly theo thường lệ đi đến phòng đấu giá, xem xem có tài liệu hi hữu hắn muốn hay không, nhìn thấy người chơi trang bị càng ngày càng tốt, nhẫn Chí Tôn của hắn càng sớm thăng cấp sẽ càng có ưu thế. Đáng tiếc, tài liệu hi hữu giá trị vẫn cứ cao không thấp, hơn nữa có tiền cũng mua không được.

“Tên Phiêu Linh kia nhất định muốn gặp ngươi, bằng không sẽ không muốn nhập bọn” Úy Lam Hải Phong dừng một chút, nói:

“Thang thuốc bên người cũng đến đây, hắn cũng có ý mong được gặp ngươi, ngươi nói thật chuẩn, hắn đã rời khỏi Đệ Thất thiên đường.”

Người như thế này rời khỏi hành hội cũng không phải là một chuyện nhỏ, hôm nay trên diễn đàn có mấy bái thiếp (bài đăng) gây náo nhiệt nhất, ngoại trừ hệ thống đổi mới thì chính là Thang thuốc bên người cùng Hoa Vũ Mị Nhi.

Nhận được tin tức, Hoa Vũ Mị Nhi có hi vọng đạt được hiệp ước phát ngôn tại Hoa Hạ về xe hơi huyền phù, phí phát ngôn một năm có khả năng lên tới năm trăm vạn tiền hiện thực.

Diễn đàn thuỷ quân đối với tin tức này cười nhạt, Hoa Từ tuy rằng giàu nứt đố đổ vách, thế nhưng vẫn không muốn tiêu tiền mời ngôi sao phát ngôn, như thế nào lại dùng năm trăm vạn tiền hiện thực đi mời một tiểu nữ sinh chơi trò chơi.

Thuật sĩ Đệ Thất thiên đường nhiều như vậy nhưng Thang thuốc bên người vẫn có thể giữ vững danh đệ nhất thuật sĩ, tất có chỗ hơn người, đối với người chơi không ham thích PK mà nói, thanh danh của Thang thuốc bên người so với “Tổ ong vò vẽ” càng vang dội hơn.

Người này vì để rời khỏi Đệ Thất thiên đường, không tiếc vì thế mà trả giá ba mươi vạn tiền hiện thực đổi qua kim tệ.

Hơn nữa hắn còn có khả năng đối mặt sự ám sát đuổi giết của Đệ Thất thiên đường.

Một người chơi PVE, có thể làm đến loại tình trạng này, tất cả mọi người đều vô cùng hiếu kì, không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.