Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 1: Chương 1: Sống lại




“Anh muốn đi tìm việc làm, em ở nhà phải chăm chỉ làm bài tập, ở đây là mười đồng tiền, buổi trưa nhớ đi ra ngoài mua chút đồ ăn nhé.”

Tại trước cửa một gian nhà lụp xụp của khu dân nghèo, Lục Ly vỗ vỗ đầu em gái, yêu thương xoa nhẹ, có thể nhìn thấy em gái khỏe mạnh, hoạt bát như thế, thật là tốt!

“Anh, em biết rồi,” Cô em bĩu môi oán giận nói,“Đừng xoa tóc của em, đều bị anh xoa rối hết cả rồi.”

Cô em gái Lục Hân tỉ mỉ giúp Lục Ly chỉnh lại quần áo, hơn nữa còn giống như người lớn dặn dò:“Anh nhất định phải cố gắng nha, anh đi làm có thể phải chịu khổ, nhưng ta tin tưởng lần này anh nhất định sẽ tìm được công việc tốt.”

“Yên tâm đi, anh nhất định tìm được một công việc tốt, kiếm thật nhiều tiền, để cho Khả Khả mỗi ngày đều sống thoải mái,” Lục Ly ôm lấy em gái, trong lòng âm thầm nói thêm, ta sẽ không bởi vì không có tiền, mà trơ mắt nhìn em từng chút một vì bệnh tật mà chết đi như quá khứ.

“Khả Khả lớn lên, em cũng sẽ kiếm rất nhiều tiền,” Cô em gái nằm trong lòng Lục Ly dụi dụi một chút, trong lòng âm thầm quyết tâm.

Dù có chút không muốn, Lục Ly vẫn là tạm biệt em gái mà đi ra cửa.

Lên xe buýt công cộng, tay hắn sờ vào túi tìm một chút, nhịn không được nhức đầu.

Lúc nãy đưa tiền ăn trưa cho em gái, bây giờ tiền lại nằm trong túi quần của mình, đáng ra hắn nên đoán trước được tiểu quỷ này sẽ làm như vậy, thật sự là hiểu chuyện làm người ta xót xa.

Hiện tại là thế kỷ thứ 23, khoa học kỹ thuật cực kì phát triển, các loại trí năng thông minh được sử dụng khắp nơi trên thế giới, sự phát triển này làm cho cho cuộc sống của mọi người ngày càng thoải mái, tiến bộ, tuy nhiên cũng làm cho nhu cầu về sức lao động của con người giảm đến mức thấp nhất.

Thất nghiệp đã không coi là việc hiếm lạ, nhất là đối với những con người ở tầng thấp nhất của xã hội như Lục Ly, tìm được một công việc bình thường, ổn định chỉ có thể nói là xa xôi khó có thể với tới.

Nếu không có gì ngoài ý muốn mà nói, hắn sẽ vẫn tiếp tục thất nghiệp.

Cho tới khi có cơ hội được gia nhập một công hội của một trò chơi, thường xuyên cày tiền (chuyên đánh quái lượm tiền) mới được ổn định một chút, tuy nhiên bởi vì lúc hắn tiến vào trò chơi tên là [ rạng đông ], thì trò chơi đã mở ra gần một năm, đẳng cấp bị bỏ xa quá nhiều, cho nên hắn vẫn không thể chen chân vào hạng ngũ siêu cấp cao thủ được.

Lại qua hai năm, cô em gái Chu Hân tại trường học kiểm tra sức khoẻ định kỳ phát hiện ra bị bệnh nặng.

Không có tiền thanh toán hơn trăm vạn chi phí điều trị, lại thêm khi chơi trò chơi, trong thời gian đó hắn luôn bị vài cái công hội liên thủ đuổi giết, do vậy hắn chỉ có thể đau khổ nhìn người thân duy nhất từng ngày yếu dần đi.

Cái loại cảm giác này so với dùng dao cắt thịt còn muốn khó chịu hơn, Lục Ly không chỉ một lần ôm em gái mà khóc, bất lực mà nhìn em gái dần dần ra đi.

Tuy nhiên, vận mệnh đã thay đổi!

Ngày hôm ấy, nhận được thông tin bệnh tình nguy kịch của em gái, sau khi khóc, Lục Ly gục đầu vào trước giường bệnh em gái mà ngủ, sau khi tỉnh dậy lại phát hiện ra bản thân vậy mà sống lại, sống lại thời điểm ba năm về trước.

Thấy muội muội vẫn khỏe mạnh như trước, hắn thật vui vẻ đồng thời hắn biết bản thân bây giờ phải kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền.

Có tiền, hắn mới có thể nhanh chóng đem bệnh tình của em gái chữa trị thật tốt, cũng chỉ có có tiền, mới có thể làm cho em gái giống như những đứa trẻ cùng lứa tuổi, được trải qua những ngày tháng sinh hoạt vui vẻ.

Có tiền, hắn sẽ không đến mức khi cùng bạn gái đi đến nhà ra mắt, gặp bố mẹ cô ấy, đều bị chất vấn: Trên không có mảnh vải che thân, dưới không có miếng đất ra hồn, không có xe, không có nhà thì ngươi dựa vào cái gì mà nói sẽ toàn tâm toàn ý đối với Mai Mai nhà ta sống thật tốt?

Chỉ có tiền, mới có thể hãnh diện, bất cứ lúc nào cũng đều không kém một ai!

Xổ số là cách dễ dàng kiếm tiền nhất, đáng tiếc Lục Ly không nghĩ tới sẽ sống lại đâu, tất nhiên cũng sẽ không biết bất cứ dãy số trúng thưởng của đợt xổ số nào; Cổ phiếu cũng có thể kiếm tiền, đáng tiếc hắn hắn một tên nhà nghèo căn bản là tiếp xúc không đến cái cách kiếm tiền này, hơn nữa thị trường chứng khoán lên xuống thất thường, căn bản không phải kẻ không có tiền, không có vốn như hắn có thể chơi......

Tính đi tính lại, Lục Ly thật bất đắc dĩ phát hiện rằng, cho dù là sống lại đi chăng nữa, mộng tưởng trở thành kẻ có tiền cũng không hề dễ dàng.

Chính mình có thể làm, giống như chỉ có chơi trò chơi mà hắn đã chơi hai năm [ rạng đông ]-- trước mắt thời gian trò chơi mở ra chỉ còn vài ngày thời gian.

Lục Ly đã thôi không nghĩ đến tìm một công việc ổn định nữa, hôm nay hắn trực tiếp đi đến chỗ quầy lễ tân tại tổng bộ của công hội Tinh Nguyệt kiếp trước.

Công hội Tinh Nguyệt không phải nằm trong top mười công hội lớn nhất thế giới, cũng không phải top 4 của Trung Quốc, nó chỉ là một công hội do một đám sinh viên thành lập ra công hội ở trong trò chơi, các cao tầng của công hội đều là kẻ đại gia rất có tiền, bởi vì đập vào rất nhiều tiền, cho nên công hội phát triển cũng rất là có sức ảnh hưởng.

Vị trí của tổng bộ công hôi nằm bên cạnh trường đại học thuộc khu phố thanh hồ, đây cũng được coi là một nơi phong cảnh hữu tình, một mặt tựa núi, một mặt hướng sông, bao quanh bởi những hàng cây tươi mát, mặt trước là văn phòng, mặt sau là khu biệt thự, chỉ có những người có đầy đủ tiền tài, quan chức mới có khả năng thành lập công ty ở đây.

Tại quầy, cô gái phục vụ nhìn thoáng qua cách ăn mặc của Lục Ly, trong mắt hiện lên sự chán ghét, sau đó bấm gọi cho một chuỗi dãy số rồi nói với Lục Ly là có thể đi vào phỏng vấn.

“Hiện tại chúng tôi chỉ tuyển nhận đội liều mạng, người đánh cày tiền không nhận,” Người phụ trách thông báo tuyển dụng là một cô gái, trang điểm rất là chú tâm, cô gái chỉ chăm chú sơn móng tay, cũng không hề ngẩng đầu lên đưa ra câu hỏi phỏng vấn.

Cái gọi là đội liều mạng, thực ra chính là pháo hôi (lao lên để chết), một ngày chết hơn mười lần cũng là việc quá bình thường.

Lục Ly muốn tìm phòng công tác để gia nhập, mục đích chính là được sử dụng miễn phí mũ trò chơi của phòng công tác, mặc dù đánh cày tiền không có nhiều lợi ích, nhưng ít nhất là có thể lên cấp, nếu mà làm pháo hôi, lên cấp cực kì khó khăn, đây là việc mà hắn không hề muốn, ở trong trò chơi, sau khi chết sẽ mất kinh nghiệm đấy.

“Ta có nhiều kinh nghiệm cày tiền,” Hắn muốn thể hiện bản thân, bằng không trở thành đội liều mạng, kế hoạch kiếm tiền của hắn sẽ gặp cản trở nghiêm trọng, mặt Lục Ly bình tĩnh, hơi thở đều đều, phun ra một câu làm ai nghe cũng phải khiếp vía:“Nếu các ngươi có thể thuê ta giúp các ngươi cày tiền, ít nhất một tuần ta sẽ nộp lên 20 kim tệ......”

“Cái gì, 20 kim tệ!” lọ nhũ sơn móng tay bị rớt xuống đất, cô gái kia la hoảng lên như mèo bị dẫm phải đuôi vậy.

Mặc dù [ rạng đông ] là kết quả của kỹ thuật giả lập tiên tiến nhất hiện nay, có những thiết kế về phong cảnh, nhân vật, chiêu thức tốt nhất thế giới, thế nhưng trò chơi này cũng sẽ không tự tin rằng không cần close beta liền dám đưa ra thị trường luôn, vì vậy cũng sẽ có thử nghiệm một số nội dung, hơn nữa là thử nghiệm phân tán nhiều hạng mục, như thế sẽ không làm ảnh hưởng đến trò chơi khi ra mắt toàn cầu.

Chỉ trong vài ngày thử nghiệm, làm cho người chơi lưu lại ấn tượng sâu sắc nhất, đó chính là tiền trong game cực khó đánh rớt.

Trò chơi vừa mở, người mới chơi trò chơi hầu hết là thu không đủ chi, những kẻ có kinh nghiệm cày tiền một ngày cũng tích cóp không được vài ngân tệ.

Những người chơi chuyên nghiệp phỏng đoán, muốn tích cóp đủ 100 kim tệ để thành lập công hội thì phải có một trăm người đánh cày tiền liên tục, không tính bất gì tiêu hao gì (thuốc, hao ổn trang bị), ít nhất cũng phải một tuần thậm chí càng mất nhiều thời gian.

Thế mà cậu nhóc trước mắt này lại dám hứa hẹn trong vòng một tuần liền có thể nộp lên 20 kim tệ!

20 kim tệ, chính là tận 200000 đồng tệ.

“Ngươi tham gia thử nghiệm trong game trước à, có phải tìm được cách bug (lỗi game) cày tiền?” Cô gái phụ trách tuyển dụng giật mình, hỏi một cách nghi ngờ.

Lục Ly cười cười không nói gì, tỏ ra cực kỳ bí hiểm.

“Ngạo Kiếm, nơi này của em có chuyện, anh lại đây một chút...... Ừ, có người đến nhận lời mời đánh cày tiền, hắn nói rằng trong vòng một tuần có thể nộp lên hai mươi kim tệ, em nghi ngờ hắn có cách bug tiền,” Cô gái phụ trách tuyển dụng không thể quyết định, đành phải gọi điện thoại cho cao tầng của cô.

Một lúc sau liền nghe được một hồi tiếng bước chân vang tới, vừa quay đầu nhìn lại, Lục Ly cũng có chút không nghĩ đến.

Ngoại trừ Ngạo Kiếm – người lãnh đạo Tinh Nguyệt, hắn còn đi cùng vài người nữa, kiếp trước Lục Ly làm việc tại công hội Tinh Nguyệt hai năm, do vậy phần lớn những người này hắn đều nhận biết, tất cả đều là cao tầng của công hội.

“Á đù, đừng nói là, người có thể kiếm ra hai mươi kim tệ một tuần chính là tên này chứ,” Một anh chàng nhỏ tuổi đi bên cạnh Ngạo Kiếm nhịn không được hú lên, tên này trong trò chơi là bán điếu thuốc, là đoàn trưởng đoàn đạo tặc của công hội Tinh Nguyệt, thật là cảm thấy xúc động.

“Cô ấy nói là thật sao? Cậu thật có biện pháp kiếm được hai mươi kim tệ trong một tuần và cũng là chơi trong trò chơi [ rạng đông ] này?” Biểu hiện của Ngạo Kiếm cũng không phải rất dễ nhìn, vốn là hắn mang chút hi vọng, nhưng là nhìn đến Lục Ly còn ít tuổi, hắn một tia hi vọng cũng không có.

Lục Ly hình dáng bình thường, sắc mặt vàng vọt, da thì ngăm đen, quần áo trên người thì nhăn nhúm, lại còn nhìn rõ các đường chỉ khâu lại nữa, nhìn cái là biết hắn là cái loại tầng lớp xã hội kém nhất.

“Nói miệng thì không thể chứng minh được, mà nếu như ta có lừa anh thì anh cũng không có thiệt hại gì nhiều lắm, phải không?” Đối mặt với áp lực khổng lồ đến từ đoàn người trước mặt, Lục Ly hồn nhiên không có biểu hiện ra một chút lo lắng, sợ hãi, cứ thế bình đạm mỉm cười, có thể nhìn thấy sự tự tin tràn ngập ở trong ánh mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.