Trọng Sinh Để Yêu Anh

Chương 63: Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt




Đạo diễn Chu tuy vui vẻ kích động là thế nhưng thấy sắc mặt Mục Hy không tốt thì cũng ân cần hỏi han hai câu.

“Cô ổn chứ?”

Mục Hy cười cười nhẹ gật đầu với ông, đạo diễn Chu cũng không vòng vo nhiều liền nói thẳng.

“Vai nữ chính thuộc về cô, phim nửa tháng sau sẽ khai máy cô về nhà chuẩn bị đi. Hợp đồng rất nhanh sẽ được gửi đến quản lý của cô xem xét.”

Định là ký hợp đồng tại chỗ luôn nhưng với tình hình hiện tại của Mục Hy thì chắc không thể rồi.

Ánh mắt rời rạc của Mục Hy sau khi nghe tin vui này liền rất nhanh trở nên có thần thái hơn, cô vui vẻ cong môi cười.

“Cảm ơn đạo diễn!”

Đạo diễn Chu cười ha ha một cái phất tay bảo:

“Để Lạc Cẩn dìu cô ra ngoài đi, về nhà nghỉ ngơi cho tốt vào.”

“Vâng, cảm ơn ngài.”

Mục Hy lễ phép gật đầu cảm ơn thêm lần nữa mới chịu để Lạc Thần dìu ra ngoài.

Tiểu Đào ở bên ngoài chờ đến sốt ruột mắt thấy Mục Hy được Lạc Thần dìu ra mà không khỏi hoảng hồn, chạy nhanh đến giành lấy Mục Hy trong tay Lạc Thần.

“Chị Hy, chị sao thế ạ?”

Tuy cô không biết xảy ra chuyện gì nhưng vẫn nhớ kỹ lời ông chủ lớn âm thầm căn dặn trước khi đi, là cô phải đảm bảo để chị Hy không quá gần gũi với Lạc Thần.

Lạc Thần nhìn tay mình trống không thì hơi cau mày lại rất không vui liếc tiểu Đào một cái, chỉ thấy cô nhóc giả ngơ làm lơ ánh mắt anh.

Mục Hy cả người đều mệt rã rời không có tinh thần đâu mà quản hai người liếc mắt qua lại, cô vòng tay qua vai tiểu Đào nửa ôm nửa trấn an cô nhóc.

“Chị không sao, chúng ta về thôi.”

“Vâng, em đưa chị về.”

Tiểu Đào nghe thế cũng không quản Mục Hy thử vai có thành công hay không liền ôm lấy cô nhấc chân rời đi.

“Tưởng thế nào, chắc là bị mắng đến máu chó đầy đầu rồi xấu mặt trở về đi!”

Lý Vi và Liễu Tư Tình vẫn còn ở lại, thấy Mục Hy sắc mặt tái nhợt được người dìu ra thì không khỏi lên tiếng mỉa mai.

Lạc Thần chỉ hờ hững liếc hai cô ta, rồi đưa tay vỗ lên đầu tiểu Đào đang tức giận trừng trừng nhìn Lý Vi một cái.

“Còn không mau đưa chị Hy của cô về!”

Tiểu Đào bị đối xử như học tập tiểu học làm sai liền rất không vui mà nhìn nhìn Lạc Thần một cái, nhưng cô cũng không nói gì liền nhanh chóng dìu Mục Hy ra về.

Lạc Thần nhìn bóng lưng Mục Hy dần khuất xa lúc này mới âm thầm thở ra một hơi liếc mắt nhìn sang Lý Vi và Liễu Tư Tình vẫn mang vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác bên cạnh.

“Có câu, cười người hôm trước hôm sau người cười.”

Không mặn không có bỏ lại một câu, anh cũng không muốn ở lại thêm giây phút nào liền xoay người đi trở vào trong.

Đúng lúc này trợ lý của đạo diễn Chu trùng hợp chạy ra, anh ta còn chưa kịp nói gì thì đã bị Lý Vi cướp lời trước.

“Có cái hợp đồng thôi mà anh lâu lắt quá vậy, làm Tư Tình của tôi đợi từ nảy đến giờ!”

Anh trợ lý há hốc miệng nói:

“Chuyện là...”

Nhưng còn không đợi anh ta nói chuyện Lý Vi đã chen ngang vào, vênh váo ra lệnh.

“Nhưng cái gì, còn không mau đưa hợp đồng cho chúng tôi ký!”

Anh trợ lý bị chặn họng hai lần còn vô cớ bị Lý Vi ra lệnh như thế thì cũng không nhịn nữa, bực bội nói:

“Ký cái gì mà ký! Đạo diễn thông báo đã chọn được người thích hợp cho vai nữ chính hơn cô rồi, bảo cô mau về đi!”

Vốn anh ta có thể uyển chuyển nói khéo để không làm mất mặt nhau nhưng Lý Vi đã không tôn trọng anh ta trước thì anh ta cũng không thèm lựa lời mà nói.

Dứt lời thoáng chốc sắc mặt Liễu Tư Tình vẫn ôn nhu điềm đạm làm lơ cho Lý Vi ra oai bên cạnh lập tức tái mét.

“Anh nói cái gì?”

Nhất thời bị tin tức động trời làm cho thất thố, Liễu Tư Tình cũng không màng mặt mũi hét vào mặt anh trợ lý.

“Cô hét cái gì? Chọn diễn viên thì phải chọn người có thực lực nhất, cô ở trong giới này mà còn không rõ sao? Mới được đạo diễn khen vài câu đã không xem ai ra gì...”

Anh trợ lý bật lại một tràng rồi lầm bầm rời đi.

“Còn không bằng cô diễn viên khi nảy, tuy sức khỏe không ổn còn biết chào hỏi mọi người ra về...”

Liễu Tư Tình nghe thấy được hết và cũng đoán ra người mà anh trợ lý nói là ai, cô ta oán độc cắn chặt môi đến bật máu tức giận đến cả người đều run lên.

Con tiện nhân Mục Hy đó, nó lại cướp đồ của cô một lần nữa. Cô thề tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!

“Tưởng gì? Cũng thử vai trượt như người ta mà nảy giờ đều sắp hất mặt lên tận trời rồi.”

“Có nghe gì không? Khi nảy cô ta còn ngầm thừa nhận mình được tuyển đấy! Đúng là làm trò hề nhảy nhót mà.”

Những tiếng xì xào bàn luận xung quanh, còn không ít người ghét ra mặt mà chỉ trỏ Liễu Tư Tình.

Lý Vi lúng túng nhìn tình huống trước mặt, có hơi dè dặt an ủi Liễu Tư Tình đang âm u đứng đó.

“Tư Tình, chắc chắn là có hiểu nhầm. Cậu đừng nghe bọn họ nói bậy.”

“Đủ rồi! Cô ngậm miệng lại cho tôi! Suốt ngày vênh váo như thế không sợ bị người ta vả vào mặt à!”

Nghe được lời an ủi vô dụng của Lý Vi, Liễu Tư Tình nổi điên hét vào mặt cô ta.

“Tớ... Sao cậu lại nói tớ như thế?”

Lý Vi nước mắt lưng tròng không dám tin nhìn Liễu Tư Tình ở trước mặt.

“Cút xa một chút đi! Tôi không muốn nhìn cái bản mặt của cô nữa!”

Liễu Tư Tình hôm nay chịu nhục như thế cô ta cho là một phần đều là tại Lý Vi ăn nói lỗ mãng, cho nên hiện tại bao nhiêu tức giận cô ta đều đổ lên đầu Lý Vi.

Ầm ĩ đủ rồi Liễu Tư Tình mạnh mẽ giẫm lên giày cao gót tức giận đùng đùng rời đi, cô ta mới không muốn ở lại nghe đám người kia chê cười.

Mục Hy bên này lên xe ngồi được tiểu Đào ân cần đưa nước thoa dầu đủ kiểu, qua một lúc tinh thần cô cũng dần trở nên ổn định hơn.

Liếc mắt nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ xe, Mục Hy nhẹ giọng nói với tài xế.

“Đưa tôi đến tập đoàn Triệu thị.”

Tài xế là do Triệu Thần Huân tuyển riêng để đưa đón Mục Hy, nghe cô nói thế anh ta không nói hai lời liền xoay tay lái rẽ lên đường cao tốc đi đến tập đoàn Triệu thị.

“Chị ổn không? Hay là về nhà nghỉ ngơi trước thì tốt hơn ạ?”

Tiểu Đào dùng khăn ướt giúp Mục Hy lau đi vệt nước mắt còn in trên má, lo lắng hỏi.

Mục Hy cười cười lắc đầu với cô nhóc.

“Chị ổn rồi, cảm ơn em. Một lát chị đến tập đoàn rồi sẽ để tài xế đưa em về nhà, tranh thủ nghỉ ngơi đi nửa tháng sau cùng chị vào đoàn phim.”

Tiểu Đào lập tức mở to hai mắt mừng rỡ nói:

“Chị đậu rồi hả chị?”

Mục Hy mỉm cười gật đầu, tiểu Đào phấn khởi đến mức hai má đều hồng lên.

“Thế thì tốt quá rồi!”

Cô sắp có việc để làm rồi, sang năm không cần lo tiền đóng tiền nhà nữa.

Mục Hy nhìn tiểu Đào phấn khích như thế cũng cong khoé môi bật cười theo cô nhóc.

“Ừ, mọi chuyện rồi sẽ đều tốt đẹp hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.