<!-- --> Phương Đông đã hỗn loạn. Nhưng hỗn loạn đó đều do ma chúng tạo thành. Các nước mặc dù phòng ngự nghiêm ngặt, nhưng bọn họ còn chưa đủ mạnh, nói về giết chóc thì sợ không có đội quân nào sánh bằng Ma Quỷ.
Hơn 20 ngàn người ở doanh trại là lực lượng tinh nhuệ nhất của Ma Quỷ. Cùng với tổ sử dụng vũ khí tối tân nhất của Lang Nha, không ngừng đổi mới trang bị, nên những người này dù độc lập tác chiến hay phối hợp tác chiến đều cường đại nhất.
Bởi vì bọn họ là bộ đội của Tiêu thiếu gia, không ai muốn làm phế vật. Cho nên trong binh lính lưu truyền một câu nói: “Tiêu thiếu gia không thích phế vật”
Khi Đinh lão nghe thấy ý này, không khỏi giật mình hỏi: “Thu Phong, cháu muốn làm gì?”
Tiêu Thu Phong cười tà nói: “Còn có thể làm gì, giết”
Mặc dù đám cua cá này hắn không có thời gian và tin lực tự mình ra tay. Nhưng Ma Quỷ cường đại của hắn còn có tập đoàn hơn quân đội của Đinh lão. Một khi ra tay, giết không còn manh giáp.
Dù phải hi sinh một chút, nhưng tình hình bây giờ, Tiêu Thu Phong đã không có con đường khác để đi. Dù như thế nào cũng phải khiến cho Thất Sát hiện thân. Chỉ cần giết sạch đám theo hắn, xem hắn còn có thể trốn được bao lâu.
Mệnh lệnh giết chóc này của Tiêu Thu Phong làm Ruth không dám chậm trễ. Trước đây Đồ Thần đã có một truyền thống đó là Tiêu Thu Phong ở đâu, bọn họ sẽ đi theo, tiến vào đó. Lúc này ở các quốc gia phương Đông có không ít cao thủ Đồ Thần ẩn núp. Ruth khẩn cấp triệu tập.
Tank ở Trung Đông sau khi nhận được lệnh cũng không có ý kiến gì, phát ra lệnh tối cao. 20 ngàn binh lính lên mấy chục máy bay chuyên dụng rất nhanh chạy đến Trung Đông. Lúc này Tiêu Thu Phong thật sự chuẩn bị chơi lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong doanh trại của Ma Quỷ ở Châu Á, mấy chục máy bay quân dụng đang vận chuyển vũ khí hạng nặng, cuộc chiến sắp diễn ra.
Lần này tất cả tài liệu về đám ma chúng đều đã vào trong tay Tiêu Thu Phong. Sau khi báo cáo với Số một, Đinh lão đã mệnh danh hành động lần này là “Diệt ma” Tổng bộ được thành lập ở Hoắc gia. Lão còn hỏi xin Hoắc Phi Trữ một căn nhà nhỏ, biến nơi này thành trung tâm chỉ huy, do lão và Tiêu Thu Phong toàn quyền chỉ huy hành động lần này.
Cả một đội quân đã vây xung quanh Hoắc gia. Ngoại trừ người của Tiêu gia, thành viên Lang Tổ, dù là Tư Mã Lạc và Triệu Nhược Minh vào cũng phải được thông báo. Bảo vệ rất nghiêm ngặt.
“Tiểu Phong, cháu nói Thất Sát và vũ khí hình người bây giờ đang làm gì?” Đinh lão đã phái đi tất cả mật thám trong tay để tìm hành tung của hai người này, nhưng mấy ngày liền vẫn không có tin tức. Mà mỗi ngày đều có thành viên mất tích, sống chết không rõ.
Tiêu Thu Phong đương nhiên biết với lực lượng của Thất Sát và vũ khí hình người, ngay cả hắn tìm kiếm cũng chưa chắc thành công, chứ đừng nói đám mật thám trong quân. Dù là tìm được manh mối gì, thì đây cũng chỉ là một ngõ cụt, hoặc cửa ngoài.
“Không cần biết bọn chúng đang làm gì, nhưng nhất định không phải chuyện tốt. Điều chúng ta bây giờ chính là ép hắn ra, quét sạch lực lượng của hắn. Đinh lão, người của cháu đã đến đông đủ. Người của ông đâu, có thể bắt đầu hành động chưa?
Một quốc gia còn cần chú ý đến hình tượng, nhưng Tiêu Thu Phong không cần. Giống như tất cả kiêu hùng, vì mục đích, hắn có thể bất chấp thủ đoạn. Cho nên hành động lần này bề ngoài là hai bên liên hợp, nhưng trên thực tế lấy hắn là chính.
“Thu Phong, cháu đã nghĩ kỹ chưa. Sát ma không có vấn đề gì, nhưng cháu không nên khơi mào giết chóc như vậy. Sợ sẽ có nhiều người vô tội bị tổn thương. Ông lo lắng sẽ càng thêm hỗn loạn. Cháu biết đó, nếu như vậy sẽ rất khó khống chế”
Tiêu Thu Phong nhìn Đinh lão một chút, lạnh lùng nói: “Đinh lão, dù cháu không động, nhưng tình hình lúc này ông có thể khống chế sao. Đừng có cái tính ủy mị như đàn bà. Tình hình lúc này phải dùng đao sắc, nếu không người sống trong hỗn loạn càng lâu, càng khó khống chế. Lòng người là phức tạp nhất trên đời, cháu không muốn mất thời gian chờ đợi”
Đúng thế, dù lúc này Đinh lão nắm giữ quân đội trong tay, nếu nói giết ma thì không có vấn đề gì. Nhưng muốn giải quyết hỗn loạn đúng là lực bất tòng tâm.
“Được rồi, cháu có thể hành động. Ông sẽ cố gắng phối hợp với cháu. Lần này Đinh lão cũng muốn rơi xuống một lần”
Giết chóc không ngừng theo mấy câu nói này đã bắt đầu diễn ra ở phương Bắc. Tiêu Thu Phong lập tức gọi điện cho Tank, truyền đến mệnh lệnh “Diệt ma” 20 ngàn binh lính theo tín hiệu này mà chia binh ba đường, phát động những đợt công kích giết chóc tàn khốc nhất với đám ma đồ.
Theo lệnh của Tiêu Thu Phong, giết không tha.
Ma đồ với ma khí tận trời càng lúc càng gần Bắc Kinh. Nhưng binh lính Ma Quỷ lại ở sau lưng bọn chúng, phát ra từng đợt công kích, đúng giết cho bọn chúng không còn manh giáp.
Trong ma đồ có không ít cao thủ, nhưng đối với Ma Quỷ lại không có tác dụng gì mấy. Huấn luyện viên của Ma Quỷ, lúc trước là thần binh, bây giờ là Lang Tổ, có ai là không phải cao thủ cường đại. Bọn họ đã thấy quá nhiều, mấy người vây một cao thủ là đủ diệt.
Tiêu Thu Phong cần chính là kết quả, còn quá trình do Tank tự mình quyết định. Nghe giọng điệu nghiêm khắc của Tiêu Thu Phong, sát khí bốc lên, Tank dù dùng mông cũng biết hành trình phương Đông lần này sẽ khiến tay nhiễm đầy máu. Từ lúc làm đội trưởng đến giờ, đã rất lâu rồi hắn không được thoải mái giết chóc như vậy.
Ma Quỷ sử dụng vũ khí cường đại, tiến hành càn quét. Cao thủ Đồ Thần cũng tiến vào phương Bắc, ám sát các nhân vật thủ lĩnh của đám ma đồ. Những người này, rất nhiều kẻ là nhân vật hắc đạo tiếng xấu lan xa trên cả thế giới.
Ở Bắc Kinh, theo ma khí lan đến, Lang Tổ, Thần binh chiến đội, Quân thần, Long Tổ đã hợp thành một lực lượng phòng ngự cường đại nhất ở Bắc Kinh.
Trong Hoắc gia, có hai vị khách tới. Tử Dao và Ruth. Bắc Kinh có biến, Phượng Hề đã nhận được tin tức. Vì lo lắng tốc độ liền giao Đông Nam cho sư phụ Phá Quân, nàng nóng lòng chạy đến đây. Mà Ruth thân là người chỉ huy cao nhất của Ma Quỷ và Đồ thần cũng phải chạy đến bên Tiêu Thu Phong, giúp hắn một tay.
Thất Sát và vũ khí hình người lúc này đang ở phương bắc. Phía nam có Phá Quân bảo vệ, không có vấn đề gì mấy. Huống chi Phượng Hề đã tập trung tất cả lực lượng về Thượng Hải, kết hợp với lực lượng của Triệu Quang Bình, phòng ngự ở Đông Nam không thua gì Bắc Kinh.
“Ông xã, tình hình sao rồi?” Trên người Ruth tản ra sát khí lạnh lẽo, dẫn Tử Dao đi vào trung tâm chỉ huy. Bản đồ trên tường có các dấu hiệu đang từ từ di chuyển, đại biểu cho việc bố trí lực lượng. Mà mục tiêu của bọn họ đều giống nhau, tiến về Bắc Kinh.
Không có thời gian khách sáo, Tiêu Thu Phong ôm hai người một chút rồi nói tin tức cho bọn họ. Tử Dao trầm giọng nói: “Thật đáng hận, kính cảm ứng của sư phụ chẳng có tác dụng gì với Thất Sát”
Lực lượng của Thất Sát đã gần đạt đến thần cảnh tiến hóa, kính đó đương nhiên không cảm ứng được.
“Không vấn đề gì, bây giờ anh đang ép hắn phải xuất hiện. Chỉ cần bắt được cái đuôi của hắn, hắn sẽ không có cơ hội dùng quỷ kế. Chúng ta sẽ an toàn hơn nhiều”
Điểm lợi hại nhất của Thất Sát không phải là võ công, mà là mưu kế của hắn. Phá Quân đã dặn Tiêu Thu Phong như vậy.
“Chỉ đáng tiếc anh bây giờ vẫn không cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Thất Sát quá giảo hoạt” Tiêu Thu Phong có chút tiếc nuối, trong lòng đột nhiên chấn động, mắt lóe ra quang mang lạnh lùng. Vội vàng kêu lên: “Không ổn, vũ khí hình người lại xuất hiện”
Trong Bắc Kinh chỉ cần vũ khí hình người sử dụng lực lượng là không tránh khỏi ý thức của Tiêu Thu Phong. Hắn chưa kịp nói rõ với hai người, lập tức biến mất. Phía sau truyền đến câu hỏi của Đinh lão: “Thu Phong, ở đâu?”
“Ông lão, ông không cần lo lắng, đối phó vũ khí hình người, ông xã tôi là đủ rồi. Ông quản quân đội của mình đi” Trong những người phụ nữ của Tiêu Thu Phong, Ruth là đặc biệt nhất. Ngoại trừ đối với bố mẹ Tiêu Thu Phong, nàng không khách khí với ai. Mà lão già này thoạt nhìn cũng không ưa gì cho lắm.
Giống năm đó, khi nàng thấy Tiêu Hào Vân, cũng gọi là ông lão. Tiêu Thu Phong bảo nên nàng mới sửa.
Mắt Đinh lão đảo đảo, nhìn Ruth nói: “Con bé phương tây, cô cũng biết vũ khí hình người là bố của Tiêu Thu Phong, không thể làm bị thương...”
“Thì sao chứ, ông lão có thể giúp được gì sao?” Ruth không muốn nhiều lời với lão già, quay đầu lại nói với Tử Dao: “Tử Dao, chúng ta phải cẩn thận bảo vệ Hoắc gia, không có lệnh của ông xã, bất cứ ai cũng không được tiến vào. Đi, chúng ta đi xem Mỹ Đình và Thanh Linh, nói tình hình cho họ”
Nhìn Ruth không biết lễ phép như vậy, Đinh lão tức giận kêu lên, nhưng lão vẫn chú ý đến di động trên bản đồ. Điều này quan hệ đến sự thành bại của cả hành động “Diệt ma” Lần này Tiêu Thu Phong đã động chân hỏa, điều cả quân đội từ Trung Đông.
Chẳng qua thông qua các báo cáo, Đinh lão rất kinh hãi về năng lực tác chiến của đội quân Ma Quỷ này. Trong lòng thầm tính toán chờ xem hành động kết thúc có thể hợp đội quân này lại. Dù sao cháu rể có nhiều thứ tốt, lão lấy một chút cũng không sao.
Người ta nói vô sỉ sẽ vô địch. Đinh lão bây giờ càng lúc càng tiến gần đến vô địch.
Trước đây không biểu hiện ra là vì không có thứ gì khiến lão trở nên vô sỉ. Nhưng từ Thần binh chiến đội đến Lang Tổ, bây giờ lại đến Ma Quỷ, lão càng lúc càng thấy thích.