<!-- --> ừ chương này, tác giả dùng lại cái tên Tiêu Thu Phong thay cho Long.
Xung quanh dãy núi Para đều là các cồn cát hoang vu. Nhưng một điểm làm người ta không thể giải thích đó là nơi này không thiếu nước, nhưng lại không có một ngọn cỏ, kéo dài mấy trăm dặm.
Tiêu Thu Phong đeo một túi đồ ăn lớn trên lưng, đã ẩn nấp mấy ngày trong núi. Nếu không thể nào nhanh bằng cô gái kia, thầm muốn tìm một chỗ mà kính cảm ứng không tìm được mình, như vậy mọi chuyện sẽ trở nên tốt hơn rất nhiều.
Trò chơi này cứ liên tục như vậy đã làm hắn mất hết kiên nhẫn.
Cũng không biết là do may mắn hay thực sự đã tìm được nơi đó. Trốn trong sơn động này lại không cảm nhận được một tia khí tức giết chóc. Cô gái kia như đã biến mất vậy. Có lẽ là tìm sai hướng rồi, càng lúc càng xa hắn. Trong lòng Tiêu Thu Phong rất hưng phấn.
Thấy đồ ăn đã gần hết, Tiêu Thu Phong chuẩn bị nhân lúc đêm tối rời khỏi nhơi quỷ quái này. Nơi này mặc dù an toàn nhưng rất nhiều kiến, mấy ngày rồi hắn không được ngủ ngon.
Tiếng chém giết truyền vào óc Tiêu Thu Phong. Tiêu Thu Phong có chút khó hiểu, âm thanh này vừa vào liền cảm nhận được dục vọng giết chóc. Rất hiển nhiên đó là cô gái kia.
Khoảng cách gần như vậy, cô gái đó không thể nào không phát hiện ra hắn. Nhưng tiếng đánh nhau lại là thật, hơn nữa càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần chỗ hắn ẩn thân. Lén nhìn ra, Tiêu Thu Phong càng giật mình. Cô gái đó bị một đám người vây quanh, khí thế không còn sắc bén như trước nữa. Nàng lúc này như không còn chút sức lực, kiếm khí giảm đi. Động tác mặc dù nhanh nhưng lực bất tòng tâm, mấy lần suýt nữa thì bị thương.
Mà đám người bao vây nàng lại có lực lượng rất xa lạ, tiếng sấm, tiếng gió, động đất, gần như bao gồm tất cả lực lượng tự nhiên. Mặc dù không quá cường đại nhưng hỗn hợp lại một chỗ lại làm người ta khó có thể đề phòng. Đặc biệt khi lực lượng của cô gái này gảm mạnh, rất không khả quan.
Những người này chính là tổ dị năng, tổ chức cường đại nhất của nước M.
Kiếm đã chém ra, phát ra một vầng đỏ như máu. Tử Dao giết đến đỏ mắt. Trận chiến này nàng đã giết mười sáu cao thủ dị năng. Nhưng những người này như không hề sợ chết, nhân lúc nàng mệt mỏi, càng lúc càng giảm đi bắt đầu vây giết. Từ đêm qua đến bây giờ đã là mười sáu tiếng chưa cho nàng nghỉ ngơi một chút nào.
Vì đuổi theo Tinh Sát kia, nàng không hề chuẩn bị đã tiến vào hoang mạc đầy cát. Sau khi vào mới biết ở đây chẳng có gì cả, chứ đừng nói tìm được thức ăn. Sau ba ngày khổ cực, thể lực của nàng giảm mạnh. Mà đám dị năng ghê tởm kia lại lựa chọn công kích vào lúc này, thật sự làm nàng đen đủi đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cát bụi bay lên, Tiêu Thu Phong nghe thấy một người trong số đó hét lên:
“Mở Ssa Võng. Bộ trưởng có lệnh, dù như thế nào cũng phải bắt cô gái này. Sáu dị năng lập tức bay lên, năng lực trên người đã từ bàn tay cắm vào trong đất. Ngay lập tức ở vị trí của sáu người, cát bụi bay lên, tràn ngập bầu trời, bao vây Tử Dao vào giữa. Giết chóc kéo đến.
Tiêu Thu Phong vừa ăn vừa di chuyển một tảng đá, ngồi trước cửa động xem tấm kịch này. Hắn không việc gì phải sang giúp cả. Dù sao cô gái này cũng không tốt gì, làm hắn phải liều mạng chạy trốn, chạy đến nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này. Tốt nhất hai đám người này Lưỡng bại câu thương, hắn có thể ra ngoài chiếm tiện nghi.
Cho dù đã bày ra thiên la địa võng với Tử Dao, nhưng sự mạnh mẽ của nàng nằm ngoài suy nghĩ của tất cả tổ dị năng. Mấy năm nay tổ dị năng đã thảm bại hai lần. Hai lần đó đều do một người gây ra.
Đến hôm nay tổ dị năng đang tìm khắp thế giới, tìm kiếm người đàn ông này.
Vạn đạo kiếm quang lóe lên, ngọn lửa rực rỡ, Tử Dao nhảy lên cao ba thước, không để ý đến sấm sét xung quanh, yêu kiều hét lên: “Thiên quân huyết phá”
Kiếm đã hóa thành hàng vạn đạo kiếm quang, nhìn thân hình nhỏ bé và mệt mỏi của nàng không ngờ còn có thể phát ra kiếm khí sắc bén như vậy, đúng là hiếm thấy. Đám dị năng xung quanh đều sợ hãi. Nhưng nếu cấp trên không có lệnh, bọn chúng đã sớm bỏ chạy rồi.
Bốn dị năng xông lên trên cùng đã bị kiếm khí cắt trúng. Một người bị kiếm khí cắt nát vụn, xương cốt không còn, hai người mất cánh tay mà phải lui lại. Người cuối cùng trúng một kiếm vào bụng, mặc dù vẫn sống nhưng ngũ tạng trào ra, trông rất kinh khủng.
Tử Dao mặc dù đã sắp ngã, nhưng khí thế càng lạnh như băng, trừng mắt nhìn vòng vây không ngừng chuyển động quanh mình, càng nắm chặt kiếm trong tay hơn, không có một tia sợ hãi.
Khí thế này đã đủ làm cho người ta kính nể.
Người đàn ông thoạt nhìn giống thủ lĩnh đám này, nói rất sõi tiếng Trung Quốc, vẻ mặt đầy thiện lương nói: “Tiểu thư, chúng tôi chỉ muốn mời cô đi một chuyến, không có ác ý. Cô bỏ kiếm trong tay xuống, tất cả đều có thể thương lượng”
Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ đến chỉ cần cô ta bỏ kiếm xuống, hắn sẽ cắt đứt tay chân, sau đó đòi lại món nợ trên người cô ả.
Tử Dao mặc dù không hiểu gì nhiều, nhưng lạnh lùng liếc nhìn người kia: “Ngươi tin rằng ta sẽ tin sao?”
Đây là do tên Tinh Sát xấu xa, trên đường luôn bày mưu kế dồn nàng vào chỗ chết, vì thế nàng không tin lời tên tổ dị năng nói.
Vừa nói ra, khí kình tan đi, thân hình không nhịn được mà lảo đảo. Đầu óc nàng hơi thư giãn chút, cảm giác uể oải mệt mỏi lại dâng lên trong lòng. Cắn môi, nước mắt trào ra, nàng một lần nữa lấy lại tỉnh táo. Giờ phút này nàng không thể ngã xuống, nếu không đừng nói hoàn thành sứ mạng của đời mình, mà sống được hay không cũng là vấn đề.
Nhân lúc thủ lĩnh hấp dẫn sự chú ý của Tử Dao, đợt công kích toàn phương vị thứ hai đã được bắt đầu. Bọn chúng truy sát cô gái này trong thời gian dài như vậy, từng bước tiêu hao thể lực của nàng, lực bất tòng tâm. Nhưng giết chóc trên đường làm bọn họ không dám xem thường. Cô gái trông yếu ớt này lúc nào cũng có thể bộc phát ra sự cường đại, giết chết bất cứ ai.
Từ khi gặp phải Tinh Sát đến tnaaj bây giờ, Tử Dao đã trải qua khổ cực và gian khó nhất cuộc đời, nàng đã có suy nghĩ của con người, không còn là tiên tử nữa.
Vận mệnh của nàng hình như gắn liền với Tinh Sát.
Mắt thủ lĩnh lóe ra một tia âm trầm, cũng lao tới, cánh tay thật dài phát ra sáu đạo đao khí, như từng cơn sóng đánh tới. Kiếm quang của Tử Dao đã động, bay lên không, chém ra. Mà cùng lúc đó ba hướng còn lại cũng bị những kẻ khác tấn công.
Thủ lĩnh phía trước chỉ là hư chiêu, ba người phía sau mới là sát thủ thực sự.
Kiếm nghịch chuyển, trong không khí truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết. Hai cao thủ dị năng chỉ trong nháy mắt đã bị giết. Nhưng Tử Dao cũng bị sét đánh trúng, bay ra ngoài sáu bảy trượng. Rơi vào vách động mà Tiêu Thu Phong trốn, phun một ngụm máu tươi.
Nhưng dù là như vậy, cũng không thấy nàng rên một tiếng nào.
Cao thủ dị năng lại đến gần, vây lấy nàng, nhưng không ai dám lao ra. Mặc dù cô gái này đã yếu ớt, mệt mỏi nhưng mỗi lần ra tay đều rất kinh người. Bây giờ đối với bọn chúng mà nói chỉ cần kéo dài thời gian là được. Dù là Thần cũng có lúc sức lực cạn kiệt.
Chỉ cần đợi ba Tiểu tỷ đến, tất cả sẽ xong hết.
Lần này là lần thứ ba tổ dị năng bị tổn thương nặng nề. Sáu tổ truy kích, bô tổ hợp vây công kích, nhưng lúc này chỉ còn lại mười mấy người bọn họ.
Người dựa vào vách động, nhưng chỉ có Tiêu Thu Phong mới thấy rõ tay nàng đang run lên. Một chiêu vừa rồi gần như đã dùng hết tất cả sức lực của nàng. Giờ phút này chỉ có thể để người chém giết. Nhân lúc đám cao thủ dị năng đang sợ hãi, nàng đang vận công điều tức, hy vọng có thể khôi phục chút lực lượng.
Thủ lĩnh như thấy được tình trạng của Tử Dao, vung tay lên nói: “Nó đã kiệt sức, mọi người không phải sợ, mọi người cùng xông lên là bắt được”
Mồ hôi lạnh chảy đầy mặt ngọc của nàng, bây giờ đã trở nên tái mét, giơ kiếm lên, đây có lẽ là một kiếm cuối cùng trong đời nàng. Chỉ là nàng không hoàn thành được sứ mệnh mà sư phụ giao phó.
Lại là mấy đạo sấm sét, thủ lĩnh mặc dù nói như vậy nhưng đợt công kích này hắn lại không tham ra, chỉ đứng trong khu vực an toàn cảnh giác nhìn mọi cử động của Tử Dao, đề phòng nàng đột nhiên phát cuồng.
Tử Dao lạnh nhạt nhìn tất cả, rất bình tĩnh, sinh tử luân hồi đối với nàng mà nói chỉ là một cuộc sống, nàng không e ngại.
Nhưng ngay lúc này, phía sau người nàng đã truyền ra một giọng nói: “Khụ, mỹ nữ, có muốn tôi giúp cô không?”
Mấy thành viên tổ dị năng vừa định công kích nghe thấy âm thanh này lập tức lui lại. Bọn chúng toàn tâm chú ý đến Tử Dao. Mà lực lượng Tử Dao đã giảm, căn bản không để ý tới ngay cạnh nàng còn có một người khác. Nếu như người này đánh lén thì nàng đâu còn mạng nữa.
Tiêu Thu Phong thực sự không muốn quản, nhưng hắn rất muốn từ cô gái này biết được mình là ai?
Nhìn bộ dạng của cô gái thì biết không có lực lượng gây tổn hại cho hắn. Hơn nữa bọn họ đều giống nhau, đều là người Trung Quốc.
Cho nên hắn vẫn động.