Ngày hôm sau Úc Ninh tới quán sớm, quán vẫn chưa mở cửa, cửa xếp kéo lên một nửa, chỉ có một hai khách quen đứng nói chuyện phiếm ở cửa quán, vừa chờ để mua những chiếc bánh bao đầu tiên.
thấy Úc Ninh, một dì hỏi:“ đây là nhân viên mới của quán à, thật xinh đẹp, có bạn trai chưa?”
dượng nói:“ không phải, đây là cháu gái của vợ tôi, vẫn đang đi học “
dì khách hàng lại nhìn Úc Ninh thêm mấy lần, Úc Ninh hướng bà ấy cười, cúi người chui vào trong tiệm.
dì cô đang làm sữa đậu nành, thấy Úc Ninh đến, liền nhường lại vị trí cho cô. Úc Ninh nhanh nhẹn rót sữa đậu nành vào cốc nhựa, dùng máy chuyên dụng dán miệng cốc.
Ngụy Tân hai tuần trước đã hẹn bạn hôm nay đi leo núi nên không đến, sáng sớm trong quán bận đến luống cuống tay chân. Úc Ninh định buổi sáng bận xong liền đến trường hỏi việc học lại, nhưng trong quán thực sự rất thiếu người, cô làm sữa đậu nành, dượng ra ngoài mua nguyên liệu làm bánh bao, bác nhân viên vẫn giống hôm qua về trước nấu cơm.
cô nhìn trái nhìn phải thấy không còn khách, liền từ trong túi mang theo bên người lấy ra một cuốn sổ ghi từ mới. Đây là cuốn sổ cô mới tìm được trên giá sách hôm qua, trừ hai ba trang đầu đã viết, hầu như còn như mới.
dì cô rửa tay thay quần áo từ trong nhà vệ sinh đi ra, thấy Úc Ninh đang chăm chỉ học từ mới. Bà ngày hôm qua nghe chị nói, đứa bé này không hiểu vì sao đột nhiên đổi ý muốn học lại. Bà lúc đầu còn không đồng ý thái độ chiều chuộng con gái quá mức của chị, nhưng dù sao cũng là con gái nhà người ta, mà Úc Ninh lại sống chết không chịu học lại, bà cũng không thể cưỡng cầu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mấy ngày nay cũng không biết như thế nào, Úc Ninh tựa hồ hiểu chuyện hơn rất nhiều, lại còn đột nhiên quyết định học lại............
bà nhìn tấm lưng thẳng tắp của cháu gái, chỉ cảm thấy con bé như một đêm liền trưởng thành, không còn là một đứa trẻ u mê kia nữa. Nhưng như vậy cũng tốt, gia đình xảy ra biến cố, chẳng nhẽ nó có thể sống cả đời trong hoàn cảnh sống giả tạo mà chị bà xây dựng nên sao?
dù sao chị bà thực chất là một người mềm yếu, sớm muộn gì cũng không chịu nổi.
bà đem tạp dề treo ở móc trên tường, nói với Úc Ninh:“ Ninh Ninh, dì đến siêu thị mua ít đồ, cháu trông quán một lát, được chứ?”
Úc Ninh quay đầu, thấy dì cô đã thay xong quần áo, gật gật đầu:“ dì yên tâm, giao cho cháu “, dứt lời, liền cất quyển sổ đi, một bên đứng chờ khách miệng vẫn lẩm bẩm học từ mới.
không lâu sau, một thanh niên tóc húi cua, tay xách một túi giấy đựng cốc cà phê đi đến. anh ta vừa cúi đầu xem điện thoại, vừa thuận miệng nói:“ ba bánh bao thịt, một sữa đậu nành” sau đó liền đặt năm đồng tiền xu lên trên bàn.
khi đang chờ Úc Ninh rót sữa đậu nành, anh ta gọi điện thoại:“ anh, ở đây không có sữa đậu, không bằng anh uống thứ khác đi, hay là sữa đậu nành được không?”
nick wechat lưu là “ Boss” trả lời anh ta hai từ đi kèm thêm dấu châm câu “ có thể.”
anh ta ngẩng đầu nói với cô gái đang gói đồ:“ lại thêm một ly sữa đậu nành, làm phiền....làm phiền nhanh một chút.”
anh ta không tự giác ngừng lại một chút, phát hiện cô gái này rất xinh đẹp___ mi thanh mục tú, khí chất cũng tốt, còn hơn rất nhiều tiểu hoa trong giới.
sữa đậu nành trong quán hầu như là ai mua thì làm, cốc trước chính là cốc cuối cùng, nếu thêm một cốc nữa thì phải làm thêm. Úc Ninh đoán người khách này vội, liền nói cho anh ta như vậy. Người thanh niên nhìn thời gian trên điện thoại, chỉ cảm thấy thật đen đủi:“ làm đi làm đi, làm phiền nhanh một chút, tôi đang vội “. Sớm biết như vậy ngay từ đầu đã đến cửa hàng tiện lợi rồi, hiện tại đi tìm cũng không kịp nữa.
Úc Ninh đành phải nhanh tay làm. Người thanh niên mở túi bữa sáng của mình, bánh bao vẫn nóng hôi hổi, hương thơm mê người, quả thực làm người ta thèm chảy nước miếng. Anh ta lập tức nhanh chóng ăn hết một cái.
chẳng qua sữa đậu nành không tuyệt vời như vậy. Mặc dù nhìn cũng coi là thực chất, nhưng cốc nhựa dẻo, màu sắc sặc sỡ, không rõ có đảm bảo an toàn thực phẩm hay không.
Không mua được bữa sáng yêu cầu, lại bị muộn, thật xui xẻo a.
Người thanh niên dường như có thể cảm nhận được áp suất lạnh lẽo của boss. Anh ta không tự giác run cả người, giơ sữa đậu nành trong tay nói:“ cô gái có cốc khác không?”
Úc Ninh khó hiểu nhìn về phía người thanh niên, đột nhiên cảm thấy người này nhìn có chút quen mắt.
Người thanh niên tiếp tục nói:“ chính là loại cốc giấy tiện lợi này, có không?”
Úc Ninh lắc đầu, một cốc sữa đậu nành hai đồng, làm thế nào có thể dùng được cốc đắt như vậy.
“ vậy có cốc thủy tinh không? cốc sứ? cốc sắt?” Người thanh niên hỏi liên tiếp.
Úc Ninh bị anh ta hỏi đến không có lời nào để nói, người thanh niên tựa hồ cũng phát hiện ra bản thân hỏi có chút không thực tế, nghĩ nghĩ:“ vậy không có cốc nào sạch sẽ một chút à, nhìn tốt một chút? “Thấy Úc Ninh chần chờ, anh ta bổ sung:“ tôi sẽ trả tiền cốc”
máy sữa đậu nành phát ra tiếng “ong ong”, Úc Ninh từ trong ba lô lấy cốc nước của chính mình, hỏi:“ này có thể chứ? tôi sẽ sửa sạch “
Người thanh niên cũng biết đang đòi hỏi ép buộc, nhưng trời đất bao la boss là lớn nhất, anh ta chỉ có thể mặt dày nhận cái cốc, trong ngoài kiểm tra một lần ------- đây là một cốc nhựa màu hồng phấn, nhưng mới mua không lâu, hoặc là được chủ nhân yêu thích mà trông còn mới, cũng không có dấu vết gì đã sử dụng, trên quai cốc còn treo một con mèo thần tài.
“ được, thật ngại quá, làm phiền cô”
Úc Ninh hướng anh ta cười “ không sao”
Cô không biết quán dì trước kia có từng gặp khách hàng như vậy không, nhưng dì đã bảo cô trông quán, cô phải tận lực làm tốt. Úc Ninh dùng nước nóng để rửa cốc, vừa chờ máy làm sữa đậu nành rót sữa ra, vừa tháo mèo thần tài ở quai cốc.
Người thanh niên nhìn động tác của cô, chỉ cảm thấy dáng vẻ đứng thẳng của cô gái này thật sự rất đẹp, lưng thẳng tắp như thân liễu, cần cổ trắng nõn hơi cúi xuống, trẻ trung mà lại mềm lại, hàm xúc, như các tiểu thư khuê các thời cổ đại.
một thời đại theo đuổi khí chất, có khí chất tốt như cô gái này thật sự quá ít.
Anh ta biết không ít ngôi sao nữ trẻ muốn có khí chất đều đã luyện tập hình thể rất nhiều, tăng dáng vẻ, tăng khí chất, nhưng có gái này làm thêm ở tiệm bán bánh bao cho thấy hoàn cảnh gia đình cũng không được tốt, tuyệt đối không đủ tiền để luyện tập những thứ đó.
có thể nói đây là khí chất trời sinh đi.
Người thanh niên xoa xoa cánh tay vì ý nghĩ của mình mà nổi da gà. Thấy máy sữa đậu nành dừng, anh ta cúi đầu hỏi:“ xong rồi sao?”
“ xong rồi, xong rồi “ Úc Ninh dùng lực nhưng mèo thần tài làm thế nào cũng không gỡ ra được. Cái móc treo này là đồ lưu niệm trong kì nghỉ hè trước khi cha xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Tuy rằng không có gái trị nghệ thuật gì, nhưng dù gì cũng là một phần kỷ niệm. Đời trước cô vẫn giữ hơn mười năm, thẳng đến khi màu sơn bị tróc ra mới cất đi giữ gìn cẩn thận.
Đã lấy cốc của người ta, không thể nào bắt cô ấy đưa cho mình cả đồ trang trí yêu thích. Người thanh niên tuy rằng biết như vậy, nhưng hôm nay anh ta thật sự rất gấp, chỉ có thể lại mặt dày nói:“ cô gái, hay là cô trước cho tôi mượn cái cốc, tôi khẳng định sẽ trả không hao tổn gì “
Úc Ninh bởi vì nín thở dùng lực mà mặt đỏ lên, chần chờ nhìn anh ta.
“ thật sự, mỗi ngày tôi đều đi ngang qua đây, tôi nhất định sẽ trả lại “
Người thanh niên vôi đem danh thiếp đặt trên bàn:“ đây là số điện thoại của tôi, vạn nhất tôi có quên, cô hãy gọi số điện thoại này, tôi họ Trần, cô gọi tôi là anh Trần là được.”
Anh Trần ngữ khí đặc biệt chân thành, Úc Ninh đánh giá anh ta vài giây, liền buông tay không cố tháo mèo thần tài ra nữa.
cô đem cốc đưa cho anh Trần, trịnh trọng nói:“ cái móc này rất quan trọng với tôi, xin anh đừng nuốt lời “
Anh Trần không ngừng gật đầu, nói:“ cảm ơn, cảm ơn, thật sự làm phiền cô” rồi sau đó rút hai trăm đồng tiền mặt đặt lên bàn, nói là “ tiền thế chấp “, không đợi Úc Ninh cự tuyệt liền chạy đi như một trận gió.
Úc Ninh đứng ngốc tại chỗ một lát, đột nhiên có chút hối hận đã cho mượn chiếc cốc.
Tuy rằng giờ này cửa hàng ăn sáng không còn mở nhiều, nhưng muốn mua một chiếc cốc đâu có khó.
nhưng đồ vật đều đã đưa, cô chỉ hy vọng “Anh Trần” này có chút lương tâm.
cô cầm hai tờ tiền cùng tấm danh thiếp, tùy ý nhìn qua---------------
1xxxxxxxxxxxxxxx
Trần Tiểu Phong, trợ lý hành chính.
Văn phòng đại diện Lý Bân.
Úc Ninh trong đầu ánh sáng chợt lóe, rốt cục cũng nhớ ra người này là ai.
Thì ra anh ta là người đại diện của ảnh đế Lý Bân!
tính theo thời gian Úc Ninh đời trước gặp anh ta lần đầu tiên cũng phải bảy tám năm sau, khi đó Lý Bân sớm đã rút khỏi giới giải trí nhiều năm, Trần Tiểu Phong cũng là một người đại diện nổi tiếng trong giới, ai thấy anh ta cũng gọi “ anh Phong“. Úc Ninh là ngôi sao không có tên tuổi, căn bản không có cơ hội nói chuyện với anh ta, Úc Ninh cũng chỉ là thấy anh ta trong mấy hoạt động, khó trách nhất thời không nhớ ra.
năm đó số điện thoại vạn kim cũng không thể cầu giờ lại có được dễ dàng như vậy.
Úc Ninh không thể không cảm thán sự kỳ diệu của vận mệnh.
Nhưng cho dù có được số điện thoại này thì sao chứ, Úc Ninh đã quyết tâm không dính dáng đến vòng luẩn quẩn kia nữa.
Úc Ninh đem danh thiếp cất vào ngăn kéo, tiếp tục giữ vững tinh thần, chuẩn bị chờ đón khách.