Trọng Sinh Em Gái Quốc Dân

Chương 26: Chương 26: Nhập học




Ngày thứ hai quay phim kết thúc sớm, Úc Ninh vội vàng quay về nội thành, một mình đến trường, muốn xin phép thầy giáo thuận tiện báo danh. Bởi vì sắp khai giảng mà các giáo viên dạy cao trung đã đi dạy rồi. Cô còn nhớ rõ quy định của trường học--- bài tập hè không làm xong thì không được vào lớp học, cho nên đặc biệt mang tất cả bài tập hè mà chủ nhiệm lớp giao cho đến để biểu đạt thành ý.

Không phải là ngày đi học nên học sinh trong trường không nhiều lắm,sân trường ngày xưa huyên náo nay thật lặng im, thỉnh thoảng có một vài âm thanh nhỏ truyền đến.

Phòng làm việc của chủ nhiệm Tống ở bộ môn hóa học tầng hai. Úc Ninh chỉ vừa đi đến cầu thang đã nghe thấy một tiếng quát xuyên tường truyền đến:“ Ai con mẹ nó lại đem bình thuốc thử không dùng hết trực tiếp vứt vào trong thùng rác? Trận nổ lần trước vẫn chưa đủ đi?”

Bước chân của cô dừng một chút, cả người lập tức khẩn trương lên. Sau đó liền thấy một người đàn ông cao lớn trên mặc áo T-shirt dưới mặc quần đùi xám vẻ mặt khó chịu tay xách thùng rác từ ngã rẽ đi tới, “keng” ném thùng rác ra góc sáng sủa để phơi khô.

Giống như nghênh đón lãnh đạo, Úc Ninh giữ vững tinh thần, nghỉ nghiêm, hô:“ thầy Tống “

Người đàn ông động tác ngừng lại một chút, xoay người, thấy cô, vẻ mặt dịu đi, gật gật đầu, đi về văn phòng.

Úc Ninh vội vàng đi theo. Thấy cái ba lô cô đeo trên vai, thầy Tống hỏi:“ tới tìm thầy có việc gì? tuần sau mới bắt đầu đi học “ nói xong liền vặn vòi nước ở cửa văn phòng để rửa tay. Úc Ninh khẩn trương nhìn dòng nước đang chảy ào ào, phát hiện lí do trước đó đã nghĩ tốt cũng trôi dần theo dòng nước, trong đầu là một mảnh trống rỗng.

Thành tích môn hóa học của cô trước giờ vốn rất kém, vài lần thi tháng đều không đạt, thầy Tống lại nghiêm khắc, bởi vì chuyện này mà mời phụ huynh lên hai lần, Úc Ninh luôn rất sợ ông ấy.

Cho dù đã gặp qua rất chuyện nhưng thời điểm đối mặt với thầy Tống, cô vẫn không khỏi giống đứa nhỏ khẩn trương khi làm sai điều gì đó.

Huống chi chuyện mà cô muốn nói cũng không coi là “đúng “

“ Cái kia..... em......”

Úc Ninh cố lấy dũng khí, nghĩ sớm hay muộn cũng chết, thôi thì liều mạng đi. Thầy Tống vặn vòi nước, vừa lau tay vừa quay sang cô hỏi:“ bài tập làm xong rồi sao?”

Úc Ninh ngẩn người gật đầu. Thầy Tống:“ lấy ra thầy xem “ rồi xoay người vào phòng.

Tùy tiện lật bài tập hóa của Úc Ninh, thấy cô chăm chỉ làm bài, vẻ mặt lạnh lùng cuối cùng cũng hòa hoãn. Ông ấy tùy ý xem đáp án của một đề, lại hỏi:“ bài tập môn khác đâu?”

Úc Ninh nhanh chóng mở túi ra:“ đều đã làm xong “ nói xong còn dự định lấy bài tập ra.

Thầy Tống tùy ý khoát tay, đem bài tập hóa mới thu được đặt lên bàn làm việc, gõ gõ hai cái rồi đưa cho Úc Ninh, sau đó lấy tập bài thi trong ngăn tủ, đặt trước mặt cô, nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường:“ Đây là bài thi bổ túc tháng 7, cho em 50 phút, làm bao nhiêu tính bấy nhiêu “ Nói xong liền cầm lấy hộp thuốc lá trên bàn xoay người đi ra văn phòng.

Gần mười năm không thi cử gì, Úc Ninh khẩn trương nhìn bài thi, thở dài nhẹ nhõm.

Bài thi độ khó không lớn, rất nhiều phần cách làm giống như cái cô đã từng làm. Úc Ninh hít sâu một hơi, yên lặng cổ vũ chính mình---- nếu làm bài tốt, chuyện xin nghỉ phép cũng dễ hơn một chút..... đi?

Một tiếng sau.

Thầy Tống trực tiếp đem bài thi đến trước mặt Úc Ninh quát:“ Em xem! đây là lần thứ mấy làm sai chỗ này? Em rốt cuộc có nhớ bảng nguyên tố tuần hoàn không?”

Úc Ninh bị hoảng sợ, vẻ mặt mơ hồ nhìn ông ấy, dưới ánh mắt rèn sắt không thành thép của thầy giáo mặt bất ngờ đỏ lên. Tựa hồ phát hiện thái độ của bản thân hơi quá đáng, thầy Tống không nói thêm gì nữa, nặng nề thở dài một hơi.

Kết quả chỉ có 65 điểm.

Nguyên bản lúc đầu còn cảm thấy không tệ tâm Úc Ninh lập tức thấy nặng nề. Thầy Tống chỉ vào hai đề bài:“ Hai đề này lấy trong sách giáo khoa, 85% mọi người đều làm đúng” lật sang tờ khác “còn đề này, điện giải dung dịch đồng axit sunfuric, em vẫn là lần đầu tiên làm sai.”

“ Học sinh a! năm tư a! cố gắng a!” ông ấy cơ hồ dùng toàn lưc mà vỗ bàn, bao thuốc lá trong tay cũng bị nắm biến dạng. “ Ban đầu chính em nói với tôi đã tỉnh ngộ nỗ lực học tập, giờ khen ngược, lỗi cũ giải quyết chưa xong lỗi mới lại đến, có muốn thi đại học không? hả? muốn hay không? Không bằng thừa dịp cái học viện nghệ thuật gì đó của em chưa hết hạn thì đi học đi “

Cho dù bị đạo diễn mắng đến máu chó phun đầy đầu, Úc Ninh cũng không có nửa phần lùi bước nhưng nay cô chỉ muốn tìm cái lỗ nào để chui xuống, nước mắt nhịn không được đảo quanh hốc mắt, ngập ngừng nói:“ thật xin lỗi “

Cô thực sự đã rất nỗ lực học tập.

Thầy Tống lắc lắc đầu, đem bài thi trả lại cho Úc Ninh:“ TÌm lỗi sai và sửa đi, bao giờ đi học nộp cho tôi, bay giờ đi phòng giáo vụ báo danh “

Úc Ninh nguyên bản còn cho rằng mình không được nhận nay kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Thầy Tống lấy một điếu thuốc đã biến dạng từ trong bao thuốc cài lên vành tai, hỏi lại:“ Hay là em không muốn học lại rồi?”

Úc Ninh cuống quýt lắc đầu, từ trê ghế đứng lên, lưu loát thu thập đồ vật này nọ, cầm túi sách.

Tới phòng giáo vụ, chính là thời gian đóng cửa tan ca, thầy Tống nửa dọa nửa gạt khiến cho họ lại lần nữa mở cửa giúp Úc Ninh làm thủ tục nhập học.

Vừa nhìn Úc Ninh đang điền phiếu, thầy Tống lại nửa thật nửa giả đe dọa:“ Cái tình trạng này của em nếu không nỗ lực sợ là ngay cả cái đại học lúc trước báo danh cũng không thi được “

Úc Ninh vội vàng gật đầu không ngừng, tỏ vẻ mình sẽ nỗ lực gấp bội.

Nhân viên tài vụ ném cho thầy Tống ánh mắt không đồng tình. Thủ tục nhập học đã làm xong, Úc Ninh chính thức trở thành học sinh cao trung “ năm tư “. Thầy Tống đuổi cô về nhà làm bài tập, một bên vừa chờ nhân viên tài vụ khóa cửa, một bên thuận tay đem châm điếu thuốc.

Nhân viên tài vụ không nói gì nhìn thầy Tống bằng ánh mắt “sao thầy có thể vô lại thế chứ” nói:“ thầy đối với học sinh kia cũng quá hung dữ đi? cô gái nhỏ mềm mại yếu đuối, thầy nói như vậy có thể dọa đến người ta, cha mẹ cô bé sẽ đến trách thầy “

Thầy Tống phả một làn khói:“ Cô gái nhỏ thì như thể nào? Ông không biết tình cảnh của em ấy, cô bé này thông minh thì thông minh, thành tích dù không đều nhưng cũng không kém. Sau này gia đình lại xảy ra một vài chuyện, ở cuộc thi không phát huy tốt, kém hơn nhiều so với bình thường, lại còn muốn đi học trường nghệ thuật chó má gì đó, thật là khiến lão tử tức chết mà!”

Nhân viên tài vụ thầm phỉ nhổ thầy Tống không hiểu phong tình, truy vấn:“ Vậy tai sao lại quyết định học lại?”

“ Không biết “ Thầy Tống lắc đầu:“ Tôi vẫn cho là cô bé bị gia đình bắt ép, không tình nguyện học lại, như thế không bằng đừng đi, nên hù dọa vài cái “ ông ấy đột nhiên cười rộ lên:“ học sinh mà, không mắng không nên thân, nếu không hung dữ, thì bọn họ chính là không học, khiến cho giáo viên cũng giống như quyển sách họ đọc vậy, hiện tại xem ra, cô bé này trưởng thành hơn so với hai tháng trước, có thể là nghĩ thông rồi “

Úc Ninh về đến nhà, quyết định vẫn là trước cùng đạo diễn thương lượng một chút xem có thể điều chỉnh thời gian quay phim, rồi lại đến chỗ thầy Tống xin nghỉ sau.

Phải liên tục một tuần ở thành phố C quay phim, rất nhiều diễn viên có lịch trình riêng không thể lúc nào cũng ở đoàn phim, Úc Ninh thấy trong lịch quay chỉ có hai ngày có cảnh quay của cô, nếu có thể chuyển sang chủ nhật, cô hoàn toàn có thể không cần xin nghỉ.

Dù sao cô cũng là học sinh, sau khi đóng xong phim này thì sẽ toàn tâm toàn ý tập trung vào việc học. Chính như với thành tích buổi chiều ngày hôm nay, chỉ cần nghỉ một tiết thôi cũng là một vấn đề lớn.

Thời điểm Tiền Tụng Ca nhận được điện thoại là vẫn còn đang ở đoàn phim. Tối hôm nay phải quay cảnh đêm, ông ấy đang cùng Lý Bân đang ăn cơm hộp. Nghe Úc Ninh nói phải khai giảng, hi vọng có thể chuyển lịch sang chủ nhật, ông không nói hai lời liền đồng ý, tùy tiện mượn tờ lịch trình lấy xem.

Dù sao trước khi cùng Úc Ninh kí hợp đồng đã nói là sẽ không làm ảnh hưởng đến việc học tập của cô bé. Hiện tại tuy rằng thay đổi vai diễn, trình tự lịch trình quay sẽ thay đổi nhưng trong mắt của cha mẹ hay những thế hệ trước thì đối với học sinh việc học vẫn là quan trọng nhất.

Tiền Tụng Ca dùng đũa lật lật tờ lịch trình, thấy Úc Ninh có hai buổi quay vào thứ ba và thứ năm, trong đó có một cảnh với diễn viên trong đoàn phim nên có thể thay đổi được, cái khác ba cảnh khác đều là quay cùng Lý Bân. Ông nhìn về phía chàng thanh niên ngồi đối diện đang chậm rãi uống canh:“ Tiểu Quý, lịch trình tuần sau của cháu ở thành phố C có thể thay đổi hay không, chuyển đến thứ bảy, chủ nhật “

Lý Bân trực tiếp nói:“ Cháu chủ nhật đã có lịch, có vấn đề gì sao?”

Tiền Tụng Ca không nói trực tiếp nói là Úc Ninh, mà nói:“ có hai diễn viên trong nhà có việc “

Lý Bân trầm mặc, tiểu Trần ở bên cạnh giải thích:“ Thứ hai Lý ca phải ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn “

Tiền Tụng Ca lúc này mới nhớ Lý Bân không chỉ là diễn viên mà còn là thương nhân, bằng không sẽ không có nhiều tiền như vậy để đầu tư cho bộ phim này.

Nhưng thành phố C không có sân bay quốc tế, muốn đến đây thì phải đi mấy chuyến mới được.

Ông hai bên đều khó xử.

Lý Bân bình thản nói:“ là hai người nào không rảnh, nếu không thì tạm thời tìm người đóng thế, hoặc là trực tiếp thay người đi “

Tiền Tụng Ca không có biện pháp, đảnh phải nói:“ Không phải người khác, là Úc Ninh “ Cô bé dù thế nào cũng là diễn vai quan trọng, trình độ cao, muốn thay cũng không dễ.

Lý Bân không nói, sau một lúc lâu liền mở miệng:“ Cháu sẽ tận cố gắng sắp xếp, sáng mai sẽ trả lời đạo diễn “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.