Kéo dài đến trưa, Úc Ninh lại bảo đảm sẽ có câu trả lời thuyết phục, người đàn ông mới lưu luyến rời đi.
Úc Ninh và Hoàng Vi Vi đều không còn tâm trạng ăn trưa, dưới sự kiên trì của Hoàng Vi Vi, Úc Ninh ngồi xe của cô ấy về nhà------------ dùng lời nói của Hoàng Vi Vi nói, sau một tuần luyện tập, kỹ năng lái xe của cô ấy đã có tiến bộ “ suất thần nhập hóa “
Nhưng sự tiến bộ này rõ ràng có hạn, khi sắp đến dưới lầu nhà Úc Ninh, Hoàng Vi Vi đột nhiên quẹo xe, suýt chút nữa là đâm phải vài người đi bộ trên đường, may nắm cô ấy phanh lại kịp thời, mới không xảy ra việc gì.
người đàn ông thiếu chút nữa bị đâm vô cùng tức giận, vừa mắng vừa gõ cửa sổ xe Hoàng Vi Vi. Cô ấy sợ muốn chết, nhanh chóng thừa dịp mọi người chưa vây đến đạp chân ga phóng đi.
Úc Ninh:“............”
May mắn con đường này thuộc khu dân cư cũ nên rất chật hẹp, chỉ có thể cho một chiếc xe đi vào, Hoàng Vi Vi rất nhanh bỏ rơi những người đuổi theo.
Thấy vẻ mặt bạn không được tốt, Hoàng Vi Vi biện giải cho sự lỗ mãng của mình:“ đây là do những người kia đi không nhìn đường, nào có chuyện ba bốn người đi thành hàng a “
Trong lòng Úc Ninh vẫn sợ hãi ngó nhìn phía sau, cảm thấy bản thân trong một quãng thời gian nữa sẽ không dám ngồi xe Hoàng Vi Vi nữa.
Tạm biệt Vi Vi, Úc Ninh đeo túi lên lầu.
mới đi đến lầu hai, liền mơ hồ nghe thấy tiếng khóc lóc tranh cãi ầm ĩ của người phụ nữ.
“........ chị nói xem nhà họ luôn thế này, hàng xóm chúng ta cũng thấy phiền phức a”
“ đúng vậy, con tôi sợ muốn chết, căn bản không có cách nào yên tâm học bài”
“.......................người già trong nhà đang ngủ cũng bị dọa tỉnh lại.....”
mấy thanh âm khác nhau mỗi người một câu, Úc Ninh lập tức hiểu được sự việc đang xảy ra, nhanh chân sải bước lên lầu.
Ở cửa nhà, mẹ Úc chính là đang cúi đầu, hết sức nói lời xin lỗi:“ Thật sự xấu hổ đã làm ảnh hưởng đến mọi người, nhà tôi cũng không có biện pháp, thật sự là..........”
“ mẹ “ Úc Ninh đột nhiên hét lên, cắt đứt lời của mẹ cô.
Mẹ Úc hoảng sợ ngẩng đầu lên, hiện ra vành mắt đỏ ửng.
Úc Ninh tiến lên hai bước, phòng bị nhìn những người phụ nữ trung niên đang vây quanh, hỏi:“ các dì đều ở cửa nhà cháu có chuyện gì sao?”
Những người này đều xấp xỉ tuổi mẹ cô, đều là hàng xóm lâu năm, cơ hồ là nhìn Úc Ninh lớn lên, bị một tiểu bối hỏi như vậy đều có chút xấu hổ.
một người phụ nữ béo đi đầu khoát tay:“ không có việc gì, không có việc gì “ nói xong liền lên lầu trở về nhà mình. còn một vài người không biết nói gì chốc lát cũng tan.
“ Ninh Ninh...” Mẹ Úc có chút nghẹn ngào nhìn con gái, hít hít cái mũi, che dấu nói:“ như thế nào lại về sớm như vậy?”
Úc Ninh đối với thái độ bỏ đá xuống giếng của hàng xóm vẫn rất tức giận, lại bất đắc dĩ, chỉ có thể giả bộ bình tĩnh:“ Vi Vi đưa con về “
Mẹ Úc gật đầu cười, lau tay vào tạp dề, nói:“ về rồi thì nhanh đi ăn cơm đi, mẹ hôm nay nấu canh xương “
Hai người một đường về nhà, Úc Ninh luôn đi ở phía sau, xoay người đóng cửa, thấy trên cánh cửa xanh biếc có vài dấu chân chói mắt.
Cô dừng một chút, Mẹ Úc nhạy cảm chú ý tới, lôi kéo tay Úc Ninh:“ Ninh Ninh, đừng quản, để tí nữa mẹ lau.”
Nguyên lai họ lại tới nữa. Úc Ninh tránh tay bà, hít một hơi thật sâu, từ trong túi sách lấy chiếc khăn tay, hai ba cái đem dấu chân lau đi.
Nhiều ngày sống nhẹ nhõm thoải mái thiếu chút nữa làm cô quên mất nhà cô còn món nợ khổng lồ. Cô không nhịn được hỏi:
“ mẹ, nhà ta.... rốt cuộc còn nợ bao nhiêu tiền?”
Mẹ Úc tựa hồ bị dọa, nhìn con gái hồi lâu mới đắn đo nói:“ còn thiếu hơn hai mươi vạn “ nói xong còn nói thêm một câu:“ mẹ muốn tìm người thân vay một chút, lại thêm lương tháng, rất nhanh có thể trả hết “
Nếu không phải có kinh nghiệm đời trước, có chút nắm rõ tình hình trong nhà thì nói không chừng cô sẽ bị lừa như trước kia. Nếu cô đoán không sai, mẹ cô đã bớt đi một con số, số tiền còn nợ chắc chắn phải thêm một số không đằng sau.
có một loại cảm giác bất lực trước số phận đang bủa vây lấy Úc Ninh. Nếu sớm biết có ngày hôm nay, cô nhất định sẽ đem dãy số trúng thưởng của mỗi kỳ xổ số đều ghi lại, hay là học một chút kiến thức về cổ phiếu, chứng khoán, mà không phải giống như hiện tại chỉ có thể ở nhà làm sâu gạo.
Cẩn thận ngẫm lại, cô gần mười năm, trừ đóng phim, dường như không học được gì. đến lần thứ ba khi hỏi con gái có muốn uống thêm một bát canh mà không nghe thấy câu trả lời, Mẹ Úc cuối cùng cũng nhịn không được vỗ vỗ cánh tay của con gái đang vùi đầu ăn cơm.
Úc Ninh mơ hồ nhìn mẹ. Mẹ Úc lo lắng khuyên nhủ:“ Ninh Ninh, con thật sự không cần lo lắng việc tiền bạc, mẹ sẽ có cách giải quyết, tin mẹ, được không?”
Úc Ninh nhìn khuôn mặt tiều tụy của Mẹ Úc, lại nhìn vết bầm vẫn còn trên tay mẹ, mím mím môi cuối cùng cũng quyết định:“ Mẹ thật ra hôm nay con về trễ là có nguyên nhân”
Ánh mắt cô kiên định mà chân thành:“ hôm nay có một người đến quán của dì, nói là muốn con giúp họ chụp một vài tấm ảnh quảng cáo sữa”
Nghe xong Úc Ninh kể, Mẹ Úc có chút chưa tiêu hóa được việc này. con gái bà được mời đóng quảng cáo, thành người nổi tiếng, lại trở thành tiêu đề của nhiều trang web?
nếu không phải Úc Ninh đưa điện thoại cho bà xem, bà vẫn cho rằng đây là chuyện cười. Con gái bà chỉ là một học sinh cao trung bình thường thôi a.
bà xem một bài trong hàng vạn kết quả tìm kiếm có liên quan đến “ em gái bánh bao “, vẫn có chút không dám tin hỏi:“ Ninh Ninh, không phải con gặp kẻ lừa đảo đi?”
Lúc trước người đàn ông mặc tây trang vì muốn chứng minh thân phận của mình mà cho Úc Ninh xem thẻ nhân viên, thẻ ăn trong căng tin ở công ty của mình, thậm chí còn đưa ra một bản ghi chép kế hoạch buôn bán sữa, sợ đối phương cho mình là kẻ lừa đảo mà không đáp ứng.
Còn nói, xí nghiệp sữa này ở ngay trong thành phố này, có việc gì có thể đến công ty họ hỏi cũng rất thuận tiện.
“ sẽ không mẹ, con trước đây không phải hay uống sữa của công ty này hay sao?” Úc Ninh nói
Mẹ Úc nghĩ đến công ty sữa Phóng Tâm này từ trước đến giờ danh tiếng cũng tốt nên thoáng yên tâm.
Nhưng bà vẫn có chút do dự, tuy rằng Úc Ninh đã trưởng thành, thời gian này cũng hiểu chuyện hơn, nhưng với bà nó vẫn là một đứa trẻ.
Vì muốn trả nợ mà bắt con gái phải đi kiếm tiền? Mẹ Úc luôn truyền thống thật sự là có một vài điểm nghĩ không thông.
NHưng trong nhà quả thật đang rất cần tiền.......
Bà trầm mặc mâu thuẫn.
Úc Ninh cũng trầm mặc, một cái quảng cáo thì có thể được bao nhiêu tiền chứ? ba nghìn, năm nghìn? người đó nói đồng ý trả giá cao, vậy sẽ là ba vạn? năm vạn?
Cô biết rõ tốc độ kiếm tiền nhanh chóng trong giới giải trí, cũng sợ hãi bản thân giống đời trước vì tiền mà trở thành nô lệ trong vòng luẩn quẩn này.
Nhưng cũng chỉ một cái quảng cáo nhỏ mà thôi, thậm chí còn không dính dáng gì đến giới giải trí, cũng không có gì đáng lo đi...
cô an ủi bản thân.
Mẹ con hai người cuối cùng cũng bị khuất phục bởi tiền nợ.
sự sợ hãi về bạo lực lúc nào cũng ở trong lòng, hai người thực sự đang rất cần số tiền này. Úc Ninh gọi điện theo số điện thoại có trên danh thiếp, đối phương vui mừng, liên tục nói cảm ơn, nói bây giờ có thể đến đón Úc Ninh đi kí hợp đồng.
Úc Ninh cự tuyệt ý tốt của ông ta, hỏi rõ địa chỉ, cùng mẹ bắt xe đi đến tòa nhà của công ty sữa Phóng Tâm. Công ty sữa này nằm ở ngoại ô thành phố, một đường đi đến, nhà xưởng màu trắng, những cánh đồng cỏ xanh biếc có đến mấy vạn mét vuông, dù cho đang là giữa hè nóng bức vẫn khiến người ta có cảm giác tươi mát.
mà tòa nhà làm việc được vây quanh bởi một rừng cây ăn quả, nhìn qua không giống một nhà xưởng, mà càng giống một nơi thế ngoại đào tiên hơn,
Nghe mục đích đến của hai người Úc Ninh, nhân viên lễ tân nhiệt tình tiếp đãi hai người, không đến nửa phút, người đàn ông mặc tây trang vội vàng chạy xuống, một bên sửa sang lại vạt áo, một bên kích động bắt tay với Úc Ninh, dáng vẻ kia tựa hồ như đang đối đãi với cha mẹ.
không có lập tức đưa Úc Ninh đi kí hợp đồng, người đàn ông đưa Úc Ninh đi đến một phòng trưng bày ở tầng hai, bên trong đặt rất nhiều những giải thưởng lớn nhỏ mà công ty sữa Phóng Tâm đã đạt được, trên tường đối diện cửa ra vào cũng treo đầy các màn hình giám sát, để cho những người đi tham quan có thể tận mắt nhìn thấy quy trình làm sữa thực chất của công ty.
Nói đến sữa của công ty, người đàn ông không còn bộ dáng khúm núm, cả người tràn ngập tự hào cùng tự tin, ông ta lại làm một người giới thiệu, cơ hồ nước miếng bay tứ tung:“ đừng nhìn chúng tôi bây giờ còn là một nhà máy nhỏ, ông chủ tôi đã bắt đầu cùng mọi người bàn bạc mở rộng quy mô sản xuất, có lẽ không lâu sau, không chỉ thành phố A mà nhân dân cả nước đếu có thể uống được sữa của công ty Phóng Tâm. Cô gái, cô làm người đại diện phát ngôn của chúng tôi tuyệt đối không lỗ đâu a!”
Úc Ninh cùng mẹ đều bị bộ dáng của ông ta chọc cười.
nhưng người đàn ông cũng không phải đều nói khoác, Úc Ninh nhớ rõ, công ty này sau này làm một loạt đổi mới, trở thành công ty sữa đứng đầu cả nước, thậm chí so với những thương hiệu sữa nhập khẩu nước ngoài cũng không thua kém gì, tìm người phát ngôn cũng đều chọn những thiên vương, ngôi sao lớn.
Người đàn ông vẫn cho rằng hai người không tin, lập tức muốn thanh minh, Úc Ninh vội nói sang chuyện khác, chỉ vào một tủ kính hỏi:“ những bức ảnh này là cái gì?”
Người đàn ông nhìn theo hướng cô chỉ, cả người lập tức thay bằng bộ dạng sùng bái:“ đây là ảnh chụp các những lãnh đạo và ông chủ của chúng tôi “
Úc Ninh hiếu kỳ nhìn người đàn ông truyền kỳ, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng. Chỉ thấy ông ta dáng người cao, mặc áo sơ mi trắng, quần yếm có hai dây đai, cái bụng bia rất tròn, trên đầu đội mũ nỉ, trên mặt còn có bộ râu quai nón dày, vừa nhìn thấy nhận ra ngay đây là cách ăn mặc ở những nông trường Châu Âu, chỉ đến gần mấy tấm ảnh mới mơ hồ có thể nhìn ra con mắt hiền hậu, thân thiện của ông.
Người đàn ông tiếc nuối:“ đáng tiếc ông chủ vừa mới xuất phát đi thành phố N rồi, buổi sáng nếu hai người đến, nói không chừng có thể gặp mặt ông ấy, ông ấy nhất định sẽ rất vui mừng.” dứt lời, đưa hai mẹ con Úc Ninh đến phòng họp ký hợp đồng.
Nếu là nói lúc trước Úc Ninh trong lòng còn lo lắng không yên, sau khi đi tham quan một vòng phòng trưng bày, trái tim cô đã bình tĩnh trở lại.
lúc chờ người đàn ông đi lấy hợp đồng, cô nhìn về phía mẹ, hỏi ý kiến của bà:“ mẹ, mẹ cảm thấy thế nào, con cảm thấy rất được “
Mẹ Úc lại dường như có chút chần chờ, suy nghĩ, nói:“ Ninh Ninh, hay là.............”
“ ai, thật ngại quá để mọi người đợi lâu! “
Đột nhiên, người đàn ông mang theo mấy bản hợp đồng đi vào, trong tay không quên cầm hai chai sữa cho hai vị khách.
ông ta đem hai bản hợp đồng đặt trước mặt Úc Ninh và mẹ cô, cười:“ Nếu em gái nhỏ làm người đại diện phát ngôn của công ty tôi thì về sau sữa của gia đình đều do chúng tôi phụ trách “, dứt lời liền tự mình mở một chai sữa vị dâu tây, một hơi uống hết hơn nửa.
Úc Ninh nghe vậy tâm trạng không khỏi tốt lên, nhẹ nhàng mở hợp đồng...
tươi cười đọng lại trên mặt, cô cẩn thận kiểm tra số tiền ghi trong hợp đồng, lại tỉ mỉ đối chiếu một lần ở dạng chữ, sửng sốt.