- Thiên Thiên, quả nhiên là cậu rồi, mình còn tưởng mình nhìn nhầm nữa chứ.
Âu Dương Thiên Thiên bất ngờ trước hành động lẫn lời nói của cô gái kia, cô không thoải mái đẩy người đó ra, lên tiếng:
- Khoan đã, cô... cô là ai vậy?
Cô gái kia nghe xong liền cau mày, bĩu môi đáp:
- Gì thế? Cậu không nhận ra mình sao? Mình là Oa Oa đây.
Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, tựa như có chút suy nghĩ. Cố gắng lục lọi phần kí ức trong đầu, chợt... một cái tên xuất hiện lên tâm trí cô.
Oa Oa? Bạch Oa Oa, cô bạn lớn lên từ thuở nhỏ của Âu Dương Thiên Thiên sao?
Liếc mắt nhìn lại cô gái đứng trước mặt, Âu Dương Thiên Thiên bây giờ mới nhớ ra. Đúng là cô ấy rồi, Bạch Oa Oa, người bạn thân duy nhất mà Âu Dương Thiên Thiên thật có trong kiếp người này.
Cả hai chơi thân với nhau từ nhỏ đến lớn, nhưng đến năm 15 tuổi thì cả gia đình cô ấy di dân sang Mỹ. Tuy ở hai nơi cách xa nhau, nhưng Bạch Oa Oa và Âu Dương Thiên Thiên vẫn luôn liên lạc qua thư và email. Thậm chí, cô nhớ trong phòng mình cũng có một số bức thư tay do Bạch Oa Oa gửi về từ Mỹ.
Nhớ ra được điều này, Âu Dương Thiên Thiên lập tức thay đổi sắc mặt, cô giả vờ tỏ ra ngạc nhiên, lên tiếng:
- Cậu là Oa Oa sao? Trời ạ, trông cậu khác nhiều quá, mình nhận không ra đấy!
Bạch Oa Oa thở hắt ra một hơi, không nghi ngờ gì đáp:
- Dọa chết rồi, mình còn tưởng cậu không nhận ra mình nữa chứ.
Dừng một chút, cô nhíu mày nhìn một lượt thân thể Âu Dương Thiên Thiên rồi nói:
- Ngược lại, Thiên Thiên, nhiều năm không gặp, cậu xinh lên nhiều quá, nếu lúc nãy không phải nhìn thấy cậu đi chung với anh nuôi là Âu Dương Vô Thần, mình thực sự cũng không nhận ra cậu luôn. Gu ăn mặc cũng thay đổi rồi sao, trông sang chảnh quá vậy?
Nghe nhắc đến hai chữ “anh nuôi”, Âu Dương Thiên Thiên hơi chột dạ, ngập ngừng trả lời:
- À, phải phải, vì có công việc ở Mỹ nên mình cùng với... anh hai sang đây giải quyết.
Vừa dứt lời, Bạch Oa Oa liền trợn mắt ngạc nhiên, cô ấy đột nhiên tiến tới gần, nhỏ giọng hỏi:
- Ồ, hóa ra là cậu với Âu Dương Vô Thần có bước phát triển rồi sao? Đến mức đi chung rồi hả?
“...”
Âu Dương Thiên Thiên câm nín trong chốc lát, không ngờ đến là Bạch Oa Oa cũng biết chuyện tình cảm giữa cô và Âu Dương Vô Thần, nên nhất thời không biết phải nói gì.
Nở một nụ cười gượng, Âu Dương Thiên Thiên đáp:
- Vẫn, vẫn vậy thôi.
Nghe xong, Bạch Oa Oa đột nhiên lắc đầu, thở dài lên tiếng:
- Haizz, cậu cần phải chủ động lên, cứ im im như vậy thì làm sao có gì đó với Âu Dương Vô Thần được chứ? Giống như tớ này, mặt dày ở bên cạnh Trịnh Gia Dĩnh 7 năm, cuối cùng cũng có thể trở thành bạn gái của anh ấy rồi.
“...”
Âu Dương Thiên Thiên cười xem như đáp lại, cô đảo mắt, nhớ đến Bạch Oa Oa từng kể về chuyện tình này trong một bức thư nào đó rồi. Hình như là cô ấy âm thầm ở bên cạnh một người đàn ông tên Trịnh Gia Dĩnh - học trưởng lớp trên cô ấy ba khóa, vì anh ta mà chấp nhận trở thành một người bạn, một người tri kỉ, thậm chí là thư kí riêng, giúp anh ta chu toàn trong công việc.
Bạch Oa Oa nổi danh là học bá từ thời còn đi học với Âu Dương Thiên Thiên ở Trung Quốc, vậy nên, khi sang Mỹ, cô ấy đã học nâng cấp và tốt nghiệp ra trường sớm hơn so với những người cùng tuổi. Lấy thêm nhiều bằng cấp khác và đạt được danh vị xuất sắc trong ngành học thuật kinh doanh, Bạch Oa Oa đã trở thành một trong những nhân tài được săn đón nhiều nhất. Tuy nhiên, cô ấy lại không màng đến bao lời mời, cám dỗ hoa lệ của các công ty, nhân vật nổi tiếng mà chấp nhận lời thỉnh cầu của Trịnh Gia Dĩnh, khi ấy chỉ là một phó giám đốc của công ty nhỏ.
Trở thành thư ký của anh ta ở độ tuổi 20, Bạch Oa Oa dùng toàn bộ thanh xuân của mình để giúp Trịnh Gia Dĩnh bước lên cao hơn, trở thành một tổng giám đốc quyền lực như hiện tại.
Về phương diện tình cảm, Bạch Oa Oa đã biết Trịnh Gia Dĩnh có bạn gái từ thời trung học rồi, nhưng cô không ra tay đập chậu cướp hoa, chỉ là âm thầm ở bên cạnh giúp đỡ anh ta, khiến bản thân tự thấy mãn nguyện là đủ.
Cho đến 1 năm trước, khi Trịnh Gia Dĩnh chia tay với bạn gái, Bạch Oa Oa mới dám thổ lộ lòng mình, cuối cùng không quá 2 tháng sau thì hai người đến với nhau.
Âu Dương Thiên Thiên thì chưa từng gặp mặt người đàn ông này, mọi chuyện đều chỉ là nghe kể từ những bức thư Bạch Oa Oa gửi về.
...
Âu Dương Thiên Thiên nhìn cô gái trước mặt mình, làn da của cô ấy trông không được bảo dưỡng tốt, dường như trong một khoảng thời gian dài đã chịu nhiều cực khổ vậy. Quần áo trên người lại có chút đơn giản, sơ sài, tóc khá thô và mắt cũng có quần thâm đen, trên tay cầm những cuốn tập nhỏ, nhìn liếc qua cũng biết là tài liệu dành cho ai rồi.
Cô gái này... mới chỉ 22 tuổi thôi mà, tại sao lại có vẻ ngoài như vậy chứ? Không biết chăm sóc bản thân mình, hay là do... dành quá nhiều thời gian chăm sóc cho người khác đây?
Trong lòng đột nhiên dâng lên sự thông cảm khó hiểu, Âu Dương Thiên Thiên lên tiếng đề nghị:
- Khó có dịp gặp nhau ở nơi này như vậy, hay là chúng ta kiếm một quán cafe nào đó, cùng ngồi nói chuyện một chút đi?
Bạch Oa Oa nghe thấy, có chút lưỡng lự nhìn đồng hồ, sau vài giây thì lắc đầu đáp:
- Xin lỗi nha Thiên Thiên, mình còn có việc cần phải về công ty giải quyết. Hôm nay Gia Dĩnh đi gặp khách hàng rồi, nên mình phải thay anh ấy quản việc, để lần sau mình mời cậu đi ăn nha.
Dứt lời, Bạch Oa Oa rút trong người ra một tấm danh thiếp đưa cho Âu Dương Thiên Thiên, rồi quay đầu luyến tiếc bước đi, trước khi hoàn toàn rời khỏi cô, Bạch Oa Oa còn quay lại hô lớn:
- Cho cậu chọn địa điểm đấy, chọn được rồi thì nhắn cho mình, mình nhất định đãi cậu một bữa thật ngon.
Âu Dương Thiên Thiên nhìn theo bóng hình cô gái nhỏ, thấy dáng vẻ vội vàng của Bạch Oa Oa, cô như thấy chính mình của lúc trước. Lúc còn là một Đàm Gia Hi, cũng vì một người nào đó mà cố gắng...
Cười hắt ra một hơi, cô lắc đầu quên đi chuyện mình đang nghĩ, nhìn tấm danh thiếp trong tay, cô mím môi, cất nó vào trong túi xách. Lúc này, có tiếng điện thoại vang lên, Âu Dương Thiên Thiên liền lấy đưa lên tai, đầu dây bên kia ngay lập tức vang giọng của người đàn ông:
- Thiên Thiên, em đang ở đâu vậy?
Âu Dương Thiên Thiên nhướn mày, chậm rãi đáp:
- Em đi dạo bên ngoài một lát, anh đã đặt phòng xong chưa?
Âu Dương Vô Thần nghe xong, bình thản nói tiếp:
- Đã xong rồi, nhưng anh đang có chút việc cần xử lý, em đến quầy tiếp tân lấy chìa khóa rồi lên phòng trước đi, mã số VIP là ngày sinh nhật của em.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày thắc mắc, liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Anh bây giờ đang ở đâu?
Người đàn ông chớp mắt lạnh nhạt, hạ giọng trả lời:
- Trên tầng 40 của khách sạn, trong nhà hàng chính. Bên công ty PJH có chút việc cần nhờ anh làm, đợi anh giúp họ kí hợp đồng xong sẽ về phòng sau. Em mệt thì lên nghỉ ngơi chút đi.
Âu Dương Thiên Thiên đã hiểu ra vấn đề, cô lắc đầu, nói:
- Không cần đâu, em bây giờ lên cùng với anh. Dù sao cũng chỉ là một bản hợp đồng, đợi anh làm xong việc, chúng ta cùng về phòng luôn.
Nói rồi, cô ngắt máy, quay người lại rời đi.
==========================================
Trên tầng 40 của khách sạn PJH ngay lúc này,
Âu Dương Vô Thần đang ngồi ở một bàn ăn sang trọng, trước mặt anh là hai người một nam một nữ. So với họ nói chuyện luyên thuyên không dứt, thì anh ngược lại không mở miệng, chỉ nhìn với đôi mắt lạnh nhạt.
Bấy giờ, Âu Dương Thiên Thiên vừa vặn đi tới, Âu Dương Vô Thần thấy cô, ngay lập tức đứng dậy, kéo ghế bên cạnh ra, nói:
- Em đến rồi sao? Ngồi đợi anh một lát, sắp xong rồi!
Âu Dương Thiên Thiên mỉm cười gật đầu, thuận thế đặt người ngồi xuống ghế.
Người đàn ông đối diện thấy một màn này, không cần đoán cũng biết địa vị Âu Dương Thiên Thiên trong lòng Âu Dương Vô Thần có tầm ảnh hưởng như thế nào, liền đứng dậy, chủ động chào hỏi trước:
- Âu Dương phu nhân, xin chào, tôi là đối tác của Âu tổng ở dự án lần này - Trịnh Gia Dĩnh, rất vui được gặp cô!
Âu Dương Thiên Thiên ban đầu không nhìn, nhưng nghe đến cái tên của anh ta, cô bất giác ngước mặt lên, vừa vặn chạm trúng ánh mắt của người đàn ông kia.
Trịnh Gia Dĩnh.... cái tên này sao quen quá? Không phải chính là bạn trai hiện tại của Bạch Oa Oa sao?
Não bộ Âu Dương Thiên Thiên vận hành có chút chậm lại, cô chớp mắt nhìn người đàn ông kia, không nói gì.
Không lẽ trùng hợp như vậy? Vừa gặp mặt Bạch Oa Oa xong lại gặp liền bạn trai của cô ấy ư? Có phải trùng tên không đây?
Sự ngượng ngùng chợt dâng lên, anh ta rút trong người ra một tấm danh thiếp. Lần này, Âu Dương Thiên Thiên có thể xác định được rồi. Anh ta.... chính là Trịnh Gia Dĩnh, bởi vì... tấm danh thiếp này.... giống hệt tấm danh thiếp mà Bạch Oa Oa vừa đưa cho cô cách đây vài phút!
Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi cầm lấy tấm danh thiếp, cô theo bản năng liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh Trịnh Gia Dĩnh, ánh mắt mang theo sự nghi hoặc.
Cô ta là ai? Tại sao lại đi chung với Trịnh Gia Dĩnh? Đến hợp tác.. nếu không mang theo thư ký... thì có phải là...
Người đàn ông kia thấy vậy, đưa tay sang giới thiệu:
- Đây là thư ký của tôi, Tuyết Lệ!
Người phụ nữ tên Tuyết Lệ nghe nói xong, cũng gật đầu chào Âu Dương Thiên Thiên một cái, rồi nói:
- Xin chào Âu phu nhân.
“....”
Âu Dương Thiên Thiên vẫn như cũ không đáp lại, cô chỉ gật đầu nhẹ xem như có chào hỏi. Thu tấm danh thiếp về, Âu Dương Thiên Thiện có chút dùng sức, miết nhẹ nó.
Hóa ra Bạch Oa Oa nói Trịnh Gia Dĩnh hôm nay đi gặp khách hàng, chính là gặp Âu Dương Vô Thần. Đúng là oan gia ngõ hẹp! Nhưng mà...
Với cách nói chuyện, ánh mắt nhìn nhau, hành động khoác tay thế này, cô thật chắc.... người phụ nữ tên Tuyết Lệ này... không đơn giản chỉ là một “thư ký” trong lời anh ta nói.
*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*