Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 246: Chương 246: Có bom!




Hứa Sơ Sơ và Âu Dương Thiên Thiên đều đồng loạt đứng hình, cảm thấy thắc mắc trước hành động của hai người đàn ông.

Có chuyện gì mà cả hai đều chạy vào đây vậy? Hơn nữa căng thẳng thế làm gì chứ, 2 cô vẫn đang nói chuyện bình thường mà.

Hứa Sơ Sơ kéo tay Thời Cảnh Thường lại, hỏi:

- Chồng à, rốt cuộc là có chuyện gì mà anh hốt hoảng như vậy? Bàn chuyện gì đó với cậu ta xong rồi sao? Nhanh vậy?

Thời Cảnh Thường nhíu mày, lôi Hứa Sơ Sơ đi, vừa đi vừa trả lời:

- Không thể ở lại trên này được, có bom!

Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần nghe được, đồng thời nhìn qua, ánh mắt ngạc nhiên.

Có bom? Trên du thuyền này sao? Thật hay đùa vậy?

Hứa Sơ Sơ chớp chớp mắt, nói:

- Bom hả? Ở đâu? Bang Lão Hổ chơi lớn tới mức dùng bom luôn, ghê chời, ghê chời, em muốn xem xem nó nổ cỡ nào na....ưm... ưm...

Thời Cảnh Thường đến mệt với cái miệng tía lia của Hứa Sơ Sơ, anh đưa tay lên bụm miệng cô lại, rồi kéo đi ra ngoài.

Âu Dương Vô Thần quay sang nhìn Âu Dương Thiên Thiên một lượt từ trên xuống dưới, sau khi chắc chắn cô không bị gì, mới nắm lấy tay cô, lên tiếng:

- Được rồi, chúng ta cũng đi thôi!

Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, cô không phản kháng, mặc cho Âu Dương Vô Thần dẫn mình đi.

Ra tới bên ngoài, Âu Dương Thiên Thiên mới phát hiện ra buổi đấu giá đã trở thành một cuộc chiến hỗn loạn. Khắp nơi đều là súng và súng, bắn tung loạn xạ hết mọi thứ.

Trời ạ, bên ngoài như chiến trường thế này mà bên trong đó cô không nghe gì hết, là cô điếc hay phòng đó cách âm quá tốt đây.

Âu Dương Vô Thần nắm chặt tay Âu Dương Thiên Thiên, luồn lách qua đám người, anh liếc mắt, chợt thấy Thời Cảnh Thường và Hứa Sơ Sơ đã lên một chiếc thuyền khác rời đi.

Chết tiệt, anh không có chuẩn bị những thứ này, làm sao đây?

Âu Dương Vô Thần nghĩ một lúc, liền dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên đi luồn xuống gần khoang thuyền cuối, vừa đi, anh vừa lấy điện thoại ra, nhấn 1 số duy nhất, thực hiện cuộc gọi với dòng số kì lạ.

Đúng lúc này, đột nhiên Âu Dương Thiên Thiên ở phía sau hét lên:

- Anh hai, cẩn thận!

Âu Dương Vô Thần ngước mắt lên, vì không kịp nhìn đường, mà thân thể anh bị xô đẩy, đụng trúng lan can của thuyền, người ngã nhào xuống phía dưới.

Điện thoại liền rơi khỏi tay, Âu Dương Vô Thần trực tiếp bị đẩy rớt khỏi boong thuyền, thế nhưng, khi anh tưởng mình sẽ bị ngã xuống nước, thì một cánh tay liền vươn ra, nắm chặt lấy tay anh, giữ lại thân thể.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.