Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 44: Chương 44: Cô em gái nóng bỏng!




Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt, có chút thấy phản cảm. Ây da, dù sao ở đây cũng có người mà, có thể tôn trọng người đang ngồi đối diện là cô đây được không?

Theo trí nhớ của cô, Âu Dương Na Na là chị của Âu Dương Hạ Mạt, thua cô 2 tuổi, vẫn còn đang là sinh viên, hiện tại học ở học viện nghệ thuật Bắc Kinh. Cô gái này thân hình nảy nở rất nhanh, vòng nào ra vòng nấy, so với thân người Âu Dương Thiên Thiên cân đối thì lại có dáng vẻ nóng bỏng hơn rất nhiều.

Qua những kí ức cô thấy về cô ta, thì Âu Dương Na Na luôn tỏ ra đối chọi với Âu Dương Thiên Thiên rất rõ ràng, cô gái này tính tình thẳng thắn, ăn nói không khôn khéo như em mình, có phần hơi thô tục nhưng là kiểu người ghét ra ghét, thích ra thích.

Điều làm cô ngạc nhiên, là cô gái này thích Âu Dương Vô Thần! Đúng vậy, là thích! THÍCH đó!

Cô ta luôn tỏ bản thân mình trước mặt Âu Dương Vô Thần, không ngại những hành động thân mật. Theo cô nhớ, chuyện nhõng nhẽo đua đòi này, cô ta đã làm rất nhiều lần. Lần nào cũng là làm trước mặt Âu Dương Thiên Thiên, còn tỏ tõ ý đối địch với cô.

Còn cô ngốc đó, đương nhiên là đau lòng tới chết rồi. Nhìn thấy người mình thương yêu quan tâm kẻ khác như thế, lại cùng là em gái như nhau, mà bị đối xử phân biệt, không buồn mới lạ.

Khẩu vị của anh hai mặn thật a~

Âu Dương Na Na nhìn Âu Dương Vô Thần, như có như không tiếp tục cọ sát tay anh vào ngực mình, giọng càng thêm ngọt ngào:

- Anh hai, anh cho em đi chung với, có được không?

“...”

Ây da ây da, không nhìn được nữa, không nhìn được nữa nha.

Cô là bóng đèn cô biết, nhưng bóng đèn cũng là người mà, đừng phát đồ mặn lung tung như vậy chứ!

Nghĩ nghĩ, Âu Dương Thiên Thiên liền đứng dậy, cô không nhìn hai người nào đó, mà trực tiếp đi ra ngoài luôn. Bỏng mắt, bỏng mắt a~

Âu Dương Vô Thần liếc khóe mắt, nhìn thấy cô rời đi, anh trầm ngâm mấy giây. Sau đó, anh xoay người đẩy nhẹ Âu Dương Na Na ra, rút tay mình về, sẵn tiện lên tiếng:

- Na Na, ba không nói với em anh sẽ đi với Thiên Thiên à! Đừng đòi hỏi nữa.

Dứt lời, anh cũng đứng dậy, nhanh chân bước ra khỏi phòng khách.

Âu Dương Na Na ngẩn người, chưa kịp tiêu thụ thông tin, đã bị đẩy ra ngoài. Nhìn Âu Dương Vô Thần rời đi, cô đứng lên gọi:

- Khoan đã, anh hai.... anh hai...

Thế nhưng, dù cô có nói gì, Âu Dương Vô Thần cũng không quay đầu lại. Cắn môi, cô lẩm bẩm:

- Thiên Thiên? Là Âu Dương Thiên Thiên sao? Cô ta đi theo anh hai làm gì chứ?

Nghĩ nghĩ, Âu Dương Na Na nhìn về hướng dãy phòng ngủ, ánh mắt cô ta thay đổi, mím môi đi ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.