Sáu ngày sau, đúng vào ngày đầu tiên của năm mới, Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần cùng nhau trở về nhà. Ngồi trên xe, cả hai không ai lên tiếng nói câu nào, mỗi người nhìn về một phía cửa sổ, mang theo những nỗi niềm riêng biệt.
Xe dừng trước cổng Âu Dương gia, người tài xế đi xuống trước, chủ động mở cửa xe cho Âu Dương Vô Thần. Âu Dương Thiên Thiên tự mình mở cửa bước xuống, cô đưa mắt nhìn ngôi nhà to lớn quen thuộc, bất giác thở hắt ra một hơi.
Lại quay về rồi..... nơi không muốn quay về nhất.
Âu Dương Vô Thần đi đến đứng bên cạnh, anh nâng tay đặt lên sau đầu Âu Dương Thiên Thiên, nói:
- Em cứ đi sau tôi.
Dứt lời, người đàn ông buông tay, nhấc chân bước về phía trước. Âu Dương Thiên Thiên nhìn bóng lưng anh cao lớn, cô mím môi, chậm rãi đi theo sau.
Người hầu trong Âu Dương gia thấy cả hai trở về liền chạy ra đón tiếp, Âu Dương Vô Thần không để tâm đến họ, anh đi thẳng vào đại sảnh, thế nhưng, ngoài dự đoán, anh không thấy Âu Dương Chấn Đông có mặt ở đây, thay vào đó là Âu Dương Na Na và Âu Dương Hạ Mạt đang ngồi trên ghế nói chuyện.
Hai người dường như rất bất ngờ trước sự xuất hiện của Âu Dương Vô Thần, cùng đứng lên gọi;
- Anh hai!
Vừa dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên liền đi vào. Thấy cô, Âu Dương Na Na và Âu Dương Hạ Mạt đều ngạc nhiên mở to mắt, cứ như không nghĩ đến cô cũng sẽ về đây.
Người đàn ông liếc ánh mắt sắc bén nhìn cả hai, lạnh nhạt nói:
- Không chào sao?
Âu Dương Na Na không hiểu, theo bản năng đáp:
- Dạ?
Nghe câu trả lời ngu ngốc của cô ta, Âu Dương Vô Thần nhướn mày lạnh lẽo, lên tiếng:
- Thấy tôi thì chào, còn thấy Nhị tiểu thư Âu Dương gia thì không chào sao?
Câu nói của anh khiến Âu Dương Na Na bất ngờ, cô ta há miệng trợn tròn mắt, cứ như không tin những điều mình vừa nghe thấy.
Ý... ý của Âu Dương Vô Thần là gì chứ? Anh ấy muốn cô chào Âu Dương Thiên Thiên sao? Vì cái gì?
Trước nay cô vẫn luôn không chào cô ta mà, anh hai thấy nhưng cũng đâu có nói gì, tại sao.... đột nhiên lần này lại muốn cô chào chứ?
Âu Dương Na Na ngạc nhiên đứng đơ người không lên tiếng. Lúc này, Âu Dương Hạ Mạt bên cạnh phản ứng nhanh hơn, cô ta nhìn sang Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:
- Chị về rồi!
Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn Âu Dương Na Na, lần này, cô ta giật mình trước ánh mắt lạnh lẽo của anh, cứ như rằng anh đang âm thầm nhắc nhở cô hãy làm giống như Âu Dương Hạ Mạt vậy.
Cứng nhắc quay sang phía Âu Dương Thiên Thiên, cô ta khó khăn gọi:
- Chị.
Âu Dương Thiên Thiên không để ý đến vấn đề đó, cô “Ừ” một tiếng đáp lại rồi thôi.
Đúng lúc này, một người hầu chạy vào, cúi đầu chào Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên, nói:
- Đại thiếu gia, Nhị tiểu thư, mời hai người lên thư phòng.
Âu Dương Vô Thần dời tầm mắt, hỏi:
- Ba tôi đâu?
Người hầu cúi đầu, nhanh chóng đáp:
- Dạ lão gia đang trên đường từ nhà thờ trở về đây, ngài nhắn Đại thiếu gia và Nhị tiểu thư hãy đợi ngài ở thư phòng tầng trên.
Âu Dương Vô Thần nghe xong, anh quay sang nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:
- Em lên trước đi.