Âu Dương Thiên Thiên kinh ngạc khi nghe thấy giọng nói quen thuộc của Đường Nhược Vũ, cô nhìn sang Hứa Sơ Sơ, theo bản năng hỏi:
- Đây là... cái gì?
Người phụ nữ chớp ánh mắt bình tĩnh, chậm rãi đáp:
- Em cứ nghe hết đi đã.
Dứt lời, cả hai cùng hướng mắt về chiếc bút ghi âm trên bàn, giọng nói trong đó tiếp tục truyền đến:
“Rè…rè… đề nghị các hành khách thắt dây an toàn.”
“ Rè… Không phải đã biết được rồi sao? Vẫn phải làm đến mức này ư?”
“I just followed orders!”
(Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh)
“Ha, mệnh lệnh sao? Thật nưc cười, cô ta đến cuối cùng cũng chỉ là muốn tôi chết thôi, dù có biết được sự thật thì vẫn vậy.”
“....Right, that”s what the lady wanted, so she died. Aurora was one step ahead of her.”
(Phải, đó là những điều người phụ nữ đó muốn, vì vậy cô chết đi. Aurora đã đi trước cô một bước rồi.”
“ Rè…AB2018 đây, bộ chỉ huy có nghe thấy không? Tình hình khẩn cấp…. Yêu…cầu…”
“Aurora chết rồi sao? Cũng phải... cô ấy sao có thể cùng lúc bảo vệ cả mình và đứa con của mình chứ. Con của cô ấy sống rồi, vậy nên... cô ấy phải chết thôi.”
“....”
“Nói lại với Mary FirstFlo một câu giúp tôi, cô ta.... sẽ không động được vào Âu Dương Thiên Thiên đâu. Không bao giờ!”
“Rè...rè...”
“Ngày hôm nay, tôi dùng tính mạng của mình và 173 hành khách trên máy bay này để trả cái giá phải bảo vệ đứa bé của tôi, nhưng rồi sau này... con của tôi... nhất định sẽ khiến cô ta phải trả giá cho những tội lỗi cô ta đã gây ra. Nhớ lấy!”
“Pằng”
“Vù....vù.... Uỳnh...”
...
Đoạn ghi âm kết thúc với phát súng đoạt lấy sinh mạng của Đường Nhược Vũ, tiếp sau đó là hàng loạt những tiếng xé gió và cuối cùng... là một âm thanh va chạm cực lớn.
Thật không khó để phán đoán được kết cục... rằng chiếc máy bay đã lao xuống biển Thái Bình Dương, tạo thành vụ tai nạn thảm khốc nhất, thương tâm nhất mười lăm năm về trước.
Hứa Sơ Sơ vươn tay tắt đoạn ghi âm, cô liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên bên cạnh, thấy thân thể cô ấy đã cứng đờ, trên mặt là một mảng kinh ngạc đến sợ hãi.
Mín môi, người phụ nữ nhẹ giọng gọi:
- Thiên Thiên?
Cô gái không phản ứng trước tiếng gọi của Hứa Sơ Sơ, đôi đồng tử vẫn mở lớn đầy thảng thốt, tựa như sự việc mà cô vừa biết nhất thời khiến cô không thể chấp nhận được.
Hơi há miệng, Âu Dương Thiên Thiên thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng đã có chút hoạt động, cô chậm rãi quay sang nhìn Hứa Sơ Sơ, run rẩy hỏi:
- Mẹ em.... đã.... dùng tính mạng của bà ấy... và hơn một trăm người... để bảo vệ em sao? Vì cái gì?
- Tại sao bà ấy phải dùng biện pháp cực đoan đó? Tại sao lại....?
Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu của Âu Dương Thiên Thiên, thế nhưng tất cả đều thật khó để thốt ra thành lời. Chuyện này khiến cô quá sốc, thật sự quá sốc!
Nhíu mày, Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên đứng bật dậy, lẩm bẩm nói:
- Rốt cuộc Mary FirtFlo là ai? Cái tên đó sao lại xuất hiện nhiều như vậy? Có phải... chính người đó đã hại chết mẹ em không?..... Không được, em nhất định phải điều tra chuyện này.
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên quay người muốn chạy đi, đúng lúc đó, một bàn tay phía sau vươn ra nắm lấy tay cô, dùng lực kéo về lại. Hứa Sơ Sơ ngăn cản hành động của cô gái lại, lên giọng trấn an:
- Thiên Thiên, em bình tĩnh lại một chút đi.
Âu Dương Thiên Thiên bị người phụ nữ kéo ngược, cô quay đầu nhìn Hứa Sơ Sơ, vồn vã đáp:
- Bình tĩnh ư? Sao em có thể bình tĩnh được. Chị... cái chết của mẹ em không phải tai nạn...
Hứa Sơ Sơ gật đầu, nói:
- Đúng, đó không phải là tai nạn, chị biết mà Thiên Thiên. Nhưng em muốn điều tra chuyện này sao? Em... thực sự không biết Mary FirstFlo là ai ư?
Âu Dương Thiên Thiên nghi hoặc nhìn người phụ nữ, cô nheo mắt, hỏi:
- Ý chị là gì? Không lẽ…chị biết cái tên ấy?
Hứa Sơ Sơ mím môi, hơi cúi nhẹ đầu, âm giọng có chút thay đổi:
- Đương nhiên là chị biết. Mary FirtsFlo rất nổi tiếng mà, đó là con gái của cựu Tổng thống Mỹ Adrian FirstFlo mười lăm năm trước, quyền lực của gia tộc này tồn tại và lớn mạnh đến tận bây giờ là vì hai đời làm Tổng thống của ông ấy được người dân vô cùng yêu mến. Và hiện tại thì, con trai út của ông ấy cũng đang là Tổng thống Mỹ - Adrio FirstFlo.
- Điều đặc biệt là, Mary FirstFlo đã được gả vào một gia tộc rất nổi tiếng và đầy quyền lực bậc nhất nước Mỹ, gia tộc Bush. Chồng của cô ta, chính là gia chủ hiện tại của gia tộc đó - Alex Bush....
- Khoan đã! - Lời Hứa Sơ Sơ đang nói đột nhiên bị ngăn lại bởi Âu Dương Thiên Thiên, cô nhíu mày kinh ngạc, thốt lên một câu khó tin:
- Chị đang nói gì vậy? Gia tộc Bush? Đó không phải là....
Hứa Sơ Sơ biết Âu Dương Thiên Thiên đã nhận ra điều này, cô gật đầu, đáp:
- Đây chính là điều chị đang cố nói với em, Thiên Thiên. Alex Bush... là cha ruột của Elias Bush, cũng tức là... Âu Dương Vô Thần - anh hai của em. À không... bây giờ phải gọi là... người đàn ông bên cạnh em, chứ nhỉ?
*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*