Âu Dương Thiên Thiên ngạc nhiên ra mặt, mắt cô mở lớn, dường như không tin vào những gì mới diễn ra.
Cô ta... mới làm động tác gì vậy? Đánh cô sao?
Bên má truyền đến xúc giác đau rát, khiến Âu Dương Thiên Thiên cảm thấy chân thực hơn, cô liếm khóe môi, đôi con ngươi hơi tối lại.
Âu Dương Na Na trợn mắt, sau cái tát đó, cô ta tức giận, lớn tiếng la hét:
- Mày, sao mày dám hôn anh Vô Thần hả? Mày nghĩ mày là ai mà dám động vào anh ấy? Hả? Đồ phụ nữ lẳng lơ, mày không có lòng tự trọng sao? Trước mặt bao nhiêu người mà mày dám....
“Chát” - Giữa một tràng lời chửi mắng, Âu Dương Thiên Thiên ngước mặt lên, cô thẳng tay tát một phát vào má phải của Âu Dương Na Na, khiến cô ta nghiêng mặt về phía bên trái.
Cái tát bất ngờ làm Âu Dương Na Na ngạc nhiên, cô ta ngay lập tức quay mặt lại, nói:
- Mày dám đánh tao....
Thế nhưng... “Chát“...
Tiếp tục là một cái tát nữa đến từ Âu Dương Thiên Thiên, cô mím môi, ánh mắt lạnh tanh nhìn cô gái trước mặt mình, sức lực ở tay không chút kiềm chế, cứ thế đánh cô ta tới tấp.
Âu Dương Na Na bị đánh thêm một cái nữa, lúc này cô ta trở nên dữ dằn hơn, hét lớn tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên, mày dám...
“Chátttt”- Cái tát thứ 3 vang lên một cách mạnh mẽ, bịt kín mọi tiếng nói đang phát ra từ miệng của cô gái trước mặt, trực tiếp làm thân thể Âu Dương Na Na ngã xuống đất.
Đồng thời, vì tiếng động quá lớn mà làm đám người hầu của Âu Dương gia chú ý đến, bọn họ ngay lập tức chạy tới, đỡ lấy Âu Dương Na Na:
- Tam tiểu thư, cô không sao chứ?
Đám người hoảng hốt đỡ lấy Âu Dương Na Na đang nằm sóng soài trên mặt đất, cô ta bị đánh đến choáng váng đầu óc, tay chân phải bám víu vào những người xung quanh.
Không cần nói, có lẽ cũng hình dung ra được Âu Dương Thiên Thiên dùng bao nhiêu sức lực rồi!
Cô bị đánh có 1 cái thôi, nhưng mà.... Âu Dương Na Na lại bị đánh ngược tới tận 3 cái.
Cái này.... là trả gấp 3 lần đây sao?
Âu Dương Thiên Thiên vẫy vẫy tay mình, tựa như đau vì những cái tát lúc nãy, cô đứng nhìn từ trên cao, lên tiếng:
- Em gái... em đúng là... không sợ chết mà!