Thật sự Thẩm Dục kiếm về cho Sở Nhiên một thanh đao tốt có trọng lượng không quá nặng để hắn rèn luyện thể lực.
Mà Sở Nhiên hấp thu nhiều loại tinh hạch có thuộc tính khác nhau khiến bản thân trở thành một dị năng đa hệ, dưới ý kiến của y, hắn sử dụng dị năng tốc độ và lực lượng để giết tang thi.
Những người vây xem chứng kiến nào là lĩnh vực không gian hệ, mưa tinh thạch hỏa hệ, thủy đạn, vạn tiễn kim hệ, bảy bảy bốn chín đạo lôi điện, hay là trực tiếp chôn luôn.
Này cũng quá phong phú rồi a!
Sở Nhiên di chuyển qua lại trong đàn tang thi, nơi hắn đi qua chỉ để lại một vệt tàn đao cùng xác tang thi mất đầu.
Dù tạm thời không có ký ức đời trước nhưng bản năng vẫn mách bảo hắn nên cầm đao như thế nào, nên vung đao như nào cho chuẩn, từ góc độ nào sẽ tốn ít sức hơn.
Quan Bân sử dụng dị năng thổ hệ tạo ra vô vàn mũi tên đất phóng lên từ dưới mặt đất, chỉ cần tang thi tiến vào lập tức bị xuyên thủng, cậu ta nhìn một màn này thì nói với Lý Tinh đang ra sức dùng đao chém tang thi.
“Nhìn anh Sở không giống như chưa từng đánh cận chiến với tang thi, tôi thật không hiểu tại sao anh ấy có thể khiến năng lượng sói mòn cơ thể đến mức này?”
Chém rụng đầu một con tang thi cấp hai không có dị năng nhưng tốc độ lại nhanh đến hoa mắt, may mắn tinh thần lực tụ tại đôi mắt khiến cô nhìn được rõ ràng động tác của nó, nhưng vẫn là rất mệt.
Cô thở hồng hộc nói “Nếu tôi mà là anh Sở, tôi cũng không muốn nhọc nhằn cầm đao chém từng con làm gì cả, ném đại một cái hỏa cầu, tang thi chết hàng loạt. Vừa tiện lợi lại ít tốn sức, khỏe người.”
Phải chăng đây là suy nghĩ chung của tinh thần giả?
Quay qua nhìn Triệu Thái, Quan Bân thấy rõ ràng đây là một tinh thần giả hệ phụ trợ không có tí sát thương nào, tại sao người ta vẫn cầm đao xông pha lao vào chém tang thi?!
Sở Nhiên nhảy lên nóc xe, hai má vốn nhợt nhạt nay đỏ bừng bừng, mồ hôi nhễ nhại, hơi thở khó nhọc.
Công việc của đấu sĩ thật sự không hợp với pháp sư.
Thẩm Dục luôn theo sát yểm hộ hắn cũng nhảy lên, chỉ cần có tang thi cấp hai nhảy lên có ý đồ tấn công sẽ lập tức vị lôi điện đánh chết.
Dùng khăn cẩn thận lau mồ hôi cho hắn, y thật đau lòng nhưng vẫn là nhịn xuống, cưng chiều nói với hắn “Tối nay em muốn ăn gì? Anh làm cho em.”
Trừng mắt liếc nhìn y, hắn lúc này nói còn không ra hơi thì sẽ dư thừa năng lượng để suy nghĩ xem tối nay lên ăn gì sao?!
Bởi vì vận động nhiều khiến khí huyết lưu thông nhanh mà hai má Sở Nhiên đều đỏ bừng trông khỏe mạnh hơn bình thường, mất đi vẻ lạnh nhạt hờ hững trước đây, ở trong mắt Thẩm Dục lúc này hắn đặc biệt đáng yêu.
Không ngại cho đồng đội lĩnh cẩu lương, y nâng mặt hắn lên mà hôn chụt một cái trên đôi môi hồng nhuận, cười híp mắt nói “A Nhiên thật là đánh yêu.”
Sở Nhiên muốn mở miệng mắng y, nhưng đột nhiên thần sắc ngưng trọng, hắn hô lớn “Nhanh trở về!”
Thẩm Dục không rõ tại sao hắn lại kêu mọi người trở về, thế nhưng y vẫn để mọi người nhanh tróng rút về căn cứ.
Đợi khi tất cả mọi người lên xe chạy nhanh về căn cứ thì y mới hỏi “A Nhiên, có chuyện gì sao?”
Thực lực Sở Nhiên hơn y, có một số việc xảy ra y có thể không cảm nhận được nhưng không có nghĩa hắn không nhận ra.
Hàng mày nhăn chặt lại, thần sắc lúc này của hắn như trở về dáng vẻ có ký ức đời trước, lạnh băng mà nghiêm túc “Cô ta đến rồi.”
Cô ta ở đây chính là ả tang thi kia.
Cô ta đến, đại biểu cho thi triều sắp diễn ra. Quan Bân không cần y nhắc nhở mà chủ động tăng tốc độ, Lý Tinh lấy bộ đàm thông báo cho các xe khác “Mọi người đẩy nhanh tốc độ trở về căn cứ. Trở về lập tức tập hợp tại tường vây ngoài!”
Trong thời gian ngắn cao tầng căn cứ Z đã cho xây dựng thêm một tường vây bao bọc bên ngoài căn cứ, đội dị năng có sát thương diện rộng và pháo kích sẽ từ đây đánh ra. Đợi khi tuyến phòng ngự này bị phá thì bọn họ coi như cũng tiêu bao được một phần quân địch, lúc này chỉ có thể cầu sinh trong tuyệt cảnh mà thôi.
Đoạn đường hai mươi kilomet chỉ tốn mười năm phút, đội cảnh vệ thấy đoàn đội Thiểm Thiên vội vàng trở về thì đoán hẳn là có việc gấp, gã đội trưởng nhân lúc kiểm tra mà hỏi “Đội trưởng Thẩm, có chuyện gì rồi sao?”
Thần sắc Thẩm Dục lúc này vô cùng nghiêm túc, y đáp “Tang thi triều sắp đến, nhanh mở ra phòng vệ.”
Gã đội trưởng này vừa nghe thu triều đến liền vội vàng chạy vào tháp canh kéo vang còi báo động, loa phát thanh nhanh chóng hoạt động “Tất cả người sống sót xin nhanh chóng sơ tán đến khu an toàn! Đội dị năng cùng đội quân phòng xin nhanh chóng tập hợp tại tường vây ngoài chuẩn bị phòng vệ!”
Vì đã được báo trước sẽ có đợt thi triều lớn, người sống sót trong căn cứ không hề rối loạn mà trật tự đi đến khu an toàn, những dị năng giả trong đội dị năng hay những người thường có năng lực cao trong đội quân phòng nhanh chóng mặc trang bị mà chạy nhanh đến tường vây bên ngoài.
Súng ống đạn pháo đều được các kỹ thuật viên nhanh chóng lấp đặt, từng người vào vị trí của mình, chờ tang thi vào tầm ngắm liền xả đạn.
Khung cảnh này trong mắt Sở Nhiên hết sức quen thuộc, giống như hắn đã trải qua rất nhiều lần rồi vậy.
Thẩm Dục nắm lấy ta hắn, y siết chặt tay mà kiên định nói “Dù cho có chuyện gì thì chúng ta vẫn sẽ sống sót đến cuối cùng.”
Ngước mắt nhìn chằm chằm sườn mặt anh tuấn của y, Sở Nhiên đột nhiên cười nói “Chúng ta sẽ sống sót.”
Tinh thần lực sau thời gian dài ngủ say lại một lần nữa bừng tỉnh, chúng hưng phấn lao ra khắp nơi, bao phủ bầu trời của tỉnh Z, chỉ là tinh thần lực vô hình, không ai có thể thấy, cũng không ai có đủ cấp bậc để nhận ra.
Trong hai mươi phút tiếp theo, từng đội dị năng ra ngoài làm nhiệm vụ thanh lý tang thi lần lượt nhanh chóng trở về, có lẽ bọn họ cũng đã nhận ra điều bất thường của tang thi.
Đến khi đội cuối cùng tiến vào, dị năng hệ thổ cùng hệ kim kết hợp với nhau lấp lại cửa vào. Ở phía xa xa bốc lên một làn tro bụi, một đàn đông đen dùng tốc độ nhanh chóng tiến quân từ bốn phương tám hướng mà đến.
Thi triều đã đến.