Trọng Sinh Ngự Linh Sư

Chương 62: Chương 62




Thời Yến gật đầu, cùng Bát Hỉ ăn bữa sáng, thấy Thời Yến lại bắt đầu chuẩn bị hồi phục linh lực, Bát Hỉ do dự một chút, nói với Thời Yến: “Chủ nhân, mấy ngày cậu mất tích, phát sinh một vài chuyện.”

Thời Yến thấy Bát Hỉ như thế, chỉ sợ chuyện xảy ra toàn là đại sự, y lập tức nghĩ tới Thời Ân bất chấp mọi thứ giết mình.

Bát Hỉ thấy Thời Yến nhìn nó, nói: “Sau khi cậu mất tích không lâu, Thủy Liêm cũng mất tích, Thủy Liêm là thiếu chủ Thủy gia, Thủy gia lập tức phát động toàn bộ lực lượng bắt đầu tìm kiếm hắn, lực lượng của Thủy gia mấy năm nay không thể hiện ra, khi tìm Thủy Liêm, lực lượng thể hiện ra kinh động không ít người, kết quả điều tra là hoài nghi Thủy Liêm mất tích có liên quan với cậu. Nhưng cậu cũng mất tích, vì cậu trước kia từng có tiền lệ giết chết người Thổ gia, cho nên người Thủy gia căn bản không tin, suýt nữa đã đối đầu với người Thời gia, vẫn là gia chủ Thời Liên hiện thân, mới không đánh nhau. Bọn họ cho rằng cậu vì trời sinh linh hồn bất ổn, vì thuật thủy linh khống hồn mà tổn thương Thủy Liêm, gia chủ kiên trì cho rằng cậu vô tội, chuyện này cuối cùng đành gác lại, nhưng gia chủ đã bị thương, có người hoài nghi là Thủy gia âm thầm hạ thủ, nhưng tôi cảm thấy Thủy gia sẽ không làm chuyện ngu ngốc này.”

Thời Yến nghe thế, hỏi: “Thời Ân đâu? Hắn có ở Thời gia không?”

“Có…” Bát Hỉ nói, rũ tai hối hận: “Khi đó tôi không biết là hắn hại cậu, cho nên không đặc biệt chú ý hắn, thời gian đó hắn rất im tiếng, nhưng hiện tại nghĩ lại, tin tức Thủy Liêm mất tích có liên quan đến cậu nhất định là do hắn tản ra, chuyện gia chủ bị thương nhất định cũng có liên quan đến hắn…”

Thấy Thời Yến còn đang đợi mình nói tiếp, Bát Hỉ lại tiếp tục: “Chủ nhân, sinh nhật của cậu qua rồi… vốn gia chủ là muốn vào sinh nhật của cậu, trừ tổ chức tiệc sinh nhật, còn tuyên bố thiếu chủ. Lần này đến Hỏa gia, Thời gia cũng có lòng khảo nghiệm, vì cậu không về, hơn nữa còn xảy ra chuyện này, coi như tự động bỏ quyền, Thời gia chọn giữa Thời Ân và Thời Phong, cuối cùng chọn Thời Phong.”

Thời Yến sửng sốt, mấy hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, y không chú ý đến, bất tri bất giác sinh nhật mười sáu của y đã qua rồi, thân thể này coi như đã là người trưởng thành. Mà Thời Phong, cư nhiên trở thành thiếu chủ Thời gia, không biết Thời Ân sau khi biết tin tức này, sẽ có biểu cảm gì.

“Cũng vào lúc này, Thời gia loan tin, xác nhận cậu đã chết…” Bát Hỉ nói, “Sau khi tôi biết tin này, thì cảm ứng được cậu ở Lợi quốc, cho nên lập tức chạy qua, nơi này cách Vĩnh Hằng quốc độ quá xa, hơn nữa ở đây tôi không quen ai có thể nghe ngóng tin tức mới nhất, hiện tại đã qua ba ngày, có thể chuyện còn thay đổi nữa.”

Thời Yến gật đầu, nhíu chặt mày chìm vào trầm tư.

Mộc Lam và Hỏa Luyện vốn đã hẹn tối nay đến, nhưng hai ngày sau mới thong dong tới muộn, mà lúc này, Thời Yến đã thuận lợi đạt đến đỉnh lam cấp, hoàn toàn hồi phục thực lực trước kia.

Nhìn ra được Mộc Lam và Hỏa Luyện phong trần bụi bặm trên đường, ngay cả người thích sạch sẽ như Mộc Lam cũng đầy dơ bẩn, Thời Yến để họ tắm rửa ăn uống trước, ba người một thỏ cùng ngồi xuống.

Đã lâu không gặp Mộc Lam, Mộc Lam vẫn như trước, ôn nhuận thân thiện, khiến người ta dễ sinh lòng hảo cảm, hắn và Hỏa Luyện bất luận ngoại hình hay tính cách đều khác nhau, thậm chí một người thuộc mộc một người thuộc hỏa, không ngờ hai người thế này lại đi chung với nhau.

Tuy chỉ mới gặp Mộc Lam một lần, nhưng sau đó Mộc Lam đã gửi đến cho y cải lão hoàn đồng và một vài dược tề, đều giúp Thời Yến rất nhiều. Thời Yến tỉ mỉ quan sát Mộc Lam, phát hiện Mộc Lam cũng tiến bộ không nhỏ. Hiện tại hắn đã là ngự linh sư lam cấp, còn về Hỏa Luyện, mấy ngày không gặp, thực lực của hắn lại tăng lên một bước, gần như sắp không phân trên dưới với ngự linh sư tử cấp ở trại nô lệ kia.

Ba người gặp mặt xong, không có thời gian khách sáo, Mộc Lam và Hỏa Luyện nghiêm túc khiến bầu không khí trở nên ngưng trọng, ánh mắt họ đều tập trung trên người Thời Yến, Hỏa Luyện mở miệng trước, thấp giọng nói: “Thời gia sắp trở trời rồi, ngay mấy ngày trước, gia chủ Thời gia đột nhiên chìm vào hôn mê, lại một lần nữa ngủ say, không ai tra ra được vì nguyên nhân gì ông ta lại ngã xuống lần nữa, có người hoài nghi trong Thời gia có người động thủ. Sau đó thiếu chủ Thời gia là Thời Phong mất tích, Thời gia loan tin Thời Phong là hung thủ sợ tội chạy trốn, Thời Phong từ đó bị đuổi khỏi Thời gia, Thời gia truy nã nó trên toàn đại lục. Còn về lý do Thời Phong động thủ với gia chủ là Thời Phong lấy được một món thần khí ở Hỏa gia, có thể luyện hóa ngự linh sư tử cấp thậm chí hắc cấp thành con rối sử dụng cho mình, Thời gia lấy ra đủ chứng cứ, hơn nữa có trưởng lão Hỏa gia nguyện ý ra mặt chứng minh.”

Hỏa Luyện mặt không biểu cảm nói, Thời Yến trợn to mắt nhìn hắn.

“Sau khi Thời Phong mất tích, Thời Ân trở thành thiếu chủ Thời gia, hơn nữa trong nghi thức tuyên bố, còn mời thiếu chủ Thổ gia Đàn Thành tham gia, Đàn Thành trừ tự mình tham gia, còn dẫn theo mấy trưởng lão tử cấp của Thổ tộc đến, tuyên bố Thời Ân sắp cùng em gái Đàn Thành là Đàn Nghiên thành hôn, mà quyền gia chủ Thời gia Thời Huân, thì phụ trách chủ trì nghi thức này, hơn nữa triệu tập tất cả trưởng lão Thời gia, tuyên bố hắn muốn bế quan tu luyện, trong thời gian ngắn tất cả chuyện Thời gia sẽ do Thời Ân phụ trách…”

“Thời Ân điên rồi sao!” Thời Yến nghe tới đây, không nhịn được nữa gầm nhẹ.

Thời gia và Thổ gia sớm đã là kẻ đối đầu, hắn cư nhiên dám mời Đàn Thành đến Thời gia! Gia chủ căn bản chính là bị hắn hại chìm vào ngủ say, thần khí đó căn bản không phải Thời Phong dùng, mà là Thời Ân dùng để khống chế Thời Huân thì có!

Với hiểu biết của Thời Yến về Thời Huân, Thời Huân tuyệt đối sẽ không thể trao quyền lực Thời gia cho Thời Ân, cho dù không bàn chuyện Thời Phong và Thời Liên, Thời Huân chưởng quản Thời gia bao nhiêu năm, Thời Ân hiện tại mới mấy tuổi? Năng lực hai người căn bản không cùng một cấp bậc, huống chi cho dù Thời Ân có đủ năng lực, nhưng với tính cách thuận ta sống nghịch ta chết của hắn, chỉ sợ một khi hắn nắm quyền, Thời gia cuối cùng đừng mơ còn lại ai!

Nếu nói lúc trước Thời Yến còn chưa hiểu rõ trực quan về thực lực Thời Huân, từ sau khi giao tiếp với ngự linh sư tử cấp ở trại nô lệ, Thời Yến lập tức hiểu rõ, Thời Huân có thể đột phá tử cấp trong thời gian ngắn, lại dừng ở đỉnh tử cấp để lộ mũi nhọn lâu như thế, chỉ sợ lúc đó vì có thể ổn định Thời gia, mới phải ra hạ sách. Y khi đó mới trọng sinh tới Thời gia, ánh mắt quá hạn hẹp, chỉ tập trung chú ý lên người Thời Huân, quên hồng nhan tri kỷ sau lưng hắn, Mộc Ngân Tâm.

Mộc Ngân Tâm tuy chỉ là tử cấp, nhưng lại là người Mộc gia, vô hình trung đại biểu một loại thế lực, có lẽ khi đó Thời gia có thể yên ổn, không chỉ dựa vào thực lực cá nhân của Thời Huân, phần nhiều là dựa vào quan hệ phức tạp chồng chéo.

Cũng vì nguyên nhân này, Thời gia mới gấp rút chọn ra thiếu chủ Thời gia, Thời Liên tuy không dễ gì tỉnh lại, nhưng thực lực thì thụt lùi, Thời Huân tuy có năng lực và mánh ngoại giao nhất lưu, nhưng tựa hồ vĩnh viễn cũng không thể đột phá hắc cấp, Thời gia không có thêm một thiếu chủ ổn định cục diện, tương lai hậu quả không thể tưởng nổi. Nhưng trước mắt có gấp cũng vô dụng, muốn thành thiếu chủ, không chỉ cần đủ tài trí, càng cần thiên phú nhất định, cứ nhìn thiếu chủ sáu gia tộc lớn đi, trừ thiếu chủ Mộc gia thần bí nhất, đời thanh niên Kim gia quá nhiều tử cấp, chọn không được, thiếu chủ Thủy tộc Thủy Liêm tuy nhìn như thực lực bình thường, nhưng về mặt tu luyện kỹ năng thiên phú Thủy gia lại là kỳ tài, hơn nữa cha và mẹ Thủy Liêm đều có quan hệ thiên ti vạn lũ với sáu gia tộc lớn, Hỏa Luyện của Hỏa tộc không cần trình bày, yêu quái vạn năm khó gặp một lần, Đàn Thành của Thổ tộc, còn đã thành niên từ nhiều năm trước, sớm đã bước vào tử cấp nhiều năm, hơn nữa mỗi năm đều đang tiến bộ…

Đến hiện tại, y mới biết Thời gia nhìn bề ngoài thì hòa bình, kỳ thật sớm đã đầy rẫy nguy cơ, mà Thời Ân cũng chính là nhìn thấy điểm này, ở vào thời khắc mấu chốt cho Thời gia một kích chí mạng. Thà hủy đi Thời gia, cũng muốn đạt được một nửa quyền thế Thời gia, thà bỏ đi tôn nghiêm mời Thổ gia cùng chia sẻ lợi ích, cũng muốn trước lấy được thứ mình muốn rồi nói.

Đây chính là suy nghĩ của Thời Ân.

“Có Thời Huân nhượng vị, người Đàn Thành mang đến dùng vũ lực đe dọa, cùng với một phần trưởng lão Thời gia ủng hộ, Thời gia hiện nay coi như đã do Thời Ân nói là được, ngoài ra, Thời Ân lần này còn mang về một người. Nói với bên ngoài là huyết thống thất lạc nhiều năm tên là Thời Dực, cậu ta cũng là con nuôi của Đàn Thành, tin tức cô tôi truyền tới nói, lần này Thời Ân hợp tác với Đàn Thành, chính là do cậu ta thúc đẩy…” Mộc Lam nói, cô trong miệng hắn, chỉ sợ là Mộc Ngân Tâm.

Sau khi Thời Yến nghe được cái tên Thời Dực, cả người cứng lại, nhưng rất nhanh hồi phục bình thường, nếu không nhìn kỹ, căn bản không ai phát hiện dị thường, chỉ có Bát Hỉ có liên hệ tâm linh với Thời Yến, thoáng chốc đó, cảm giác được cảm xúc trong lòng Thời Yến, Bát Hỉ kinh ngạc nhìn Thời Yến.

Từ khi nó ký khế ước với Thời Yến đến nay, chưa từng cảm nhận được cảm xúc này trên người Thời Yến, trong oán hận ngập tràn xen lẫn một chút tình cảm không cách nào nói rõ, cái tên ‘Thời Dực’ này, nó ở Thời gia bao nhiêu năm nay cũng chưa từng nghe qua, Thời Yến từ nhỏ trưởng thành ở Thời gia, theo lý mà nói không biết người này mới đúng.

Thời Yến vừa nghe thấy cái tên Thời Dực, đã chìm trong cảm xúc kỳ quái, cho dù y nỗ lực tập trung tinh thần, nhưng lời Mộc Lam và Hỏa Luyện nói tiếp sau đó, tuy y nghe, nhưng trong đầu lại tràn đầy các loại suy đoán về Thời Dực, khiến Thời Yến căn bản không cách nào suy nghĩ.

Mộc Lam và Hỏa Luyện nói hết những gì cần nói, thấy trạng thái Thời Yến không đúng lắm, cũng không tiếp tục quấy rầy, Thời gia phát sinh biến hóa to lớn như thế, Thời Yến thoáng chốc không cách nào tiếp nhận được cũng dễ hiểu, hai người biết điều ly khai, trước khi đi, Hỏa Luyện sờ đầu Bát Hỉ, mà Mộc Lam thì tỉ mỉ đặt ly nước trong phòng ngủ của Thời Yến, khí vị của dịch thể này có tác dụng thư giãn cảm xúc, khiến người ta bình tĩnh lại.

Sau khi nghe được hai chữ ‘Thời Dực’, Thời Yến trầm mặc cả buổi chiều, mãi đến khi Bát Hỉ đề nghị để Mộc Lam xem tình trạng Thần Quang, Thời Yến mới hoàn hồn, gõ cửa phòng Mộc Lam.

Nếu đã chọn để Mộc Lam kiểm tra tình huống Thần Quang, thì cần phải nói chuyện Thần Quang ra, Mộc Lam nghe Thời Yến đơn giản thuật lại, kinh ngạc nhìn viên đá không bắt mắt trước mặt, cùng đường trắng trên viên đá, đây là một hồn khí cường đại thậm chí đáng sợ, sống bên trong, lại là yêu thú đỉnh cấp đại lục!

Dù Mộc Lam kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi kinh ngạc thán phục, hắn nhìn đá luân hồi trầm tư rất lâu, trong lúc đó thậm chí còn nhắm mắt lại minh tưởng, tựa hồ đang dùng một phương thức cảm ứng đặc biệt, cuối cùng mới mở mắt nhìn Thời Yến nói: “Lần đầu tiên tôi gặp tình trạng này, cũng không cách nào nói chính xác nên trị liệu cho hắn thế nào. Nhưng theo như cậu nói, chủ yếu là hắn bị thương do linh lực tổn hao quá lớn, nếu đổi thành nhân loại, cũng chính là linh lực tổn hại thậm chí linh hồn tổn thương, khi đó cậu cho hắn uống phục cổ sinh linh thủy và hạt giống cây sinh mạng là đúng, nhưng có thể do số lượng hơi ít… nên mới dẫn đến hắn tới giờ vẫn không thể liên hệ với cậu.”

“Chỉ vì nguyên nhân này sao?” Thời Yến tràn đầy hy vọng nhìn Mộc Lam, từ đá luân hồi có thể nhìn thấy sự tồn tại của Thần Quang, nhưng mãi không cách nào liên hệ với Thần Quang, thậm chí Thời Liên còn lo lắng Thần Quang sẽ vĩnh viễn ngủ trong đó.

Mộc Lam nghe thế cười khổ: “Nguyên nhân tuy đơn giản, nhưng muốn tìm được thứ trị liệu lại cực khó. Đẳng cấp của hắn quá cao, muốn tìm được bảo vật có thể tác dụng được tới hắn, thế giới này chỉ sợ vô cùng vô cùng hiếm thấy.”

Mộc Lam nói, thấy cảm xúc của Thời Yến lập tức hạ thấp, hắn nghĩ, vẫn nói: “Tôi biết có một thứ có thể dùng được cho hắn, đấu linh đan và đại địa thủ hộ của Thổ gia… hai loại này đều là kỳ dược trị thương, đấu linh đan là lúc trước chúng tôi tốn giá cực cao đoạt đi từ tay Mộc gia, Thổ gia vẫn luôn xem hai thứ này thành bảo vật cất giữ, cậu muốn có chúng, chỉ sợ ít nhất phải có thực lực hắc cấp, mới có thể…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.