Học sinh toàn trường mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, tất cả đều tìm một chỗ, ngồi xuống thoải mái, cúi đầu, xem truyện tranh.
“Ha ha...Tôn Ngộ Không này thật khôi hài. Đáng tiếc ngắn như vậy, thật muốn xem tập sau a......”
“Doraemon, thiên a, sức tưởng tượng thật là lợi hại;”
“Naruto ninja, thật hay a!”
“Conan, thật là lợi hại!”
“Monkey D Luffy thật là ngốc làm người thích!”
“A... Inuyasha hảo soái a!”
“Hanamichi Sakuragi thật đáng yêu a!”
“Tử Thần, vị này truyện tranh gia hảo phong phú sức tưởng tượng.”
Cuối cùng học sinh đều chăm chú vào tên tác giả: “Vân Khởi Vân Lạc.”
“Thiên a, tác giả của mấy truyện tranh này tất cả đều là Vân Khởi Vân Lạc, thật là lợi hại!”
Hôm nay cao trung Lan Linh ít có cả ngày đều không có đánh nhau sự kiện phát sinh. Bởi vì học sinh đều đi xem truyện tranh rồi!
Trường học lão sư đều có chút không quen, hôm nay trong trường học an tĩnh quá mức.
Cuối cùng hiệu trưởng nhịn không được tò mò, đi ra ngoài dạo qua một vòng. Cuối cùng trong tay xuất hiện một quyển tạp chí truyện tranh.
Trần Giai Minh một lòng muốn báo đáp Vân La. Vân La gọi điện thoại cho Trần Giai Minh nhờ hắn cầm một ngàn bản tạp chí đi phát trên đường.
Vân La nhằm vào chủ yếu là học sinh. Kêu thủ hạ của Miyazaki ở cổng các trường học phát miễn phí.
Ngày hôm sau, kỳ số hai của tạp chí ra lò;
Vân La tính mỗi tuần một kỳ, nhưng trước mắt. Vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người đọc, Vân La quyết định tuần đầu tiên một ngày một kỳ, ba ngày đầu miễn phí
Ngày hôm sau, thủ hạ của Miyazaki đem tạp chí dọn đến cổng trường Lan Linh. Những học sinh đó thế nhưng sôi nổi vây lại đây. Mỗi người lấy một quyển, thậm chí có người lấy vài bản, đều là giúp bạn tốt lấy.
Hơn một ngàn bản tạp chí, chỉ một lát liền hết sạch.
Nam sinh nữ sinh đều không ngoại lệ.
“Ai nha, em trai tôi cũng thích xem, bắt tôi giúp nó lấy một quyển.”
“ Em gái tôi thích Inuyasha, tôi giúp nó lấy một quyển.”
Ngày đầu tiên, mọi người mang theo hoài nghi. Tuy rằng bởi vì miễn phí nên nhận, nhưng cũng không cho rằng đồ miễn phí có bao nhiêu tốt.
Chính là ngày hôm sau, lúc bọn Miyazaki, Trần Giai Minh lên phố phát truyện tranh. Thế nhưng có người chuyên môn ở trên phố chờ bọn họ, còn nói rằng hắn đem tạp chí cho bằng hữu cùng người nhà xem. Bọn họ cũng đều phi thường thích, hy vọng có thể lấy hai bản.
Miyazaki bọn họ tự nhiên phi thường vui sướng, không đến nửa ngày, mười vạn bản tạp chí đã bị lấy hết.
Ngày thứ ba, mặc kệ là học sinh hay người qua đường, thái độ càng thêm nhiệt tình. Anh lấy hai bản, tôi ba bản, tôi lấy mười bản. Đương nhiên đều là giúp bạn tốt lấy, rất là náo nhiệt.
Ngày thứ tư, tạp chí muốn lấy tiền, 600 yên Nhật một quyển, giá cả không tính quá cao. Vân La cùng Miyazaki có chút khẩn trương.
Trước đây tạp chí truyện tranh miễn phí, người xem tự nhiên rất nhiều. Nhưng hiện tại lấy tiền, Vân La không biết còn có bao nhiêu người xem?
Khi thủ hạ của Miyazaki đem một ngàn bản truyện tranh dọn đến cổng trường, bọn học sinh tất cả đều vây quanh đến, muốn bùng nổ.
“Ai, chờ một chút, hôm nay tạp chí không miễn phí, 600 yên Nhật một quyển.”
“A... Kẻ lừa đảo.”
“ Sao lại bắt đầu thu phí?.”
Rất nhiều học sinh oán giận, đàn em Miyazaki cũng đúng lý hợp tình phản bác: “ Tạp chí tinh xảo như vậy, nếu vẫn luôn miễn phí, tạp chí xã cùng tác giả truyện tranh đều đi uống gió Tây Bắc a?”
Lời này nói cũng đúng, nếu trả giá, nên có hồi báo.
Học sinh có tiền không thèm để ý, lấy tiền, trực tiếp mua một quyển, có cái thứ nhất, liền có cái thứ hai.
Lần này, tất cả mọi người trở nên rụt rè rất nhiều, rốt cuộc thu phí, ai cũng không dám mua năm bản, mười bản.
Nhưng học sinh mua cũng không ít, ước chừng bán đi 500 bản.
Bảy bản truyện tranh, quả nhiên không hổ là truyện tranh bán chạy nhất, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, liền có người hâm mộ.
Đến 6 giờ ngày hạn, bọn họ đã bán ra hơn tám vạn bản, quả thực chính là một cái kỳ tích.
Rốt cuộc tạp chí của bọn họ căn bản không thanh danh gì, quảng cáo cũng không làm. Vân La vốn dĩ muốn tuyên truyền một phen,chỉ là, tiền chi ra thật sự quá nhiều, nàng không đủ sức, chỉ có thể từ bỏ.
Chỉ ngày này, bọn họ kiếm được ít nhất hai ngàn vạn;
Lúc này mới một ngày a!
Hơn nữa, bọn họ cũng không có đem tạp chí tới hiệu sách, của hàng truyện tranh. Nếu để ở mấy nơi này, lượng tiêu thụ khẳng định càng cao.
Vân La trên mặt tươi cười như xuân hoa lãng mạn, diễm lệ vô song, tương lai tràn ngập hy vọng vô hạn.
Vào lúc ban đêm, Vân La phát cho mỗi người một bao lì xì. Trần Giai Minh thiếu chút trước nàng quỳ xuống. Bởi vì Vân La mỗi ngày còn cho bọn hắn tiền lương hai vạn yên Nhật. .
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||
Anh em của Miyazaki một ngày kiếm ba vạn, thật là cao hứng điên rồi, nhiệt tình lớn hơn nữa;
Vân La còn đưa ra, ngày hôm sau bán tạp chí, ở gần hiệu sách bán, để những hiệu sách đó nhận thức được giá trị tạp chí sẽ chủ động nhập hàng.
Mọi người sôi nổi tán đồng, đương nhiên, khách hàng lớn nhất vẫn là những học sinh kia.
Buổi tối, Miyazaki bồi Vân La đi quảng trường Man Bộ biểu diễn.
Thời điểm Vân La đến, quảng trường Man Bộ đã kín người hết chỗ. Cơ hồ đều là fans Vân La, nhìn thấy Vân La đã đến, kích động không thôi.
Fans Vân La đã tăng tới mười tám vạn, lập tức liền đột phá hai mươi vạn. Nàng cũng coi như là một người có tiếng, mỗi buổi tối đều có rất nhiều người mộ danh mà đến.
Tự nhiên cũng hấp dẫn một ít người chú ý.
“ Cô là Vân La tiểu thư đi?” Một nam nhân trung niên mặc tây trang, đôi mắt quay tròn trên người Vân La bắn phá, ánh mắt cực nóng, như là đang xem bảo bối.
Vân La nhíu mày, không thích ánh mắt người nam nhân này, ngữ khí chuyển lãnh: “Có việc sao?”
“Là chuyện tốt,” nam nhân biểu tình bố thí: “ Tôi là người đại diện công ty giải trí XT. Nếu cô ký hợp đồng công ty tôi, tôi bảo đảm Vân La tiểu thư nhất định sẽ trở thành đại minh tinh.”
Công ty giải trí XT chỉ có thể xem như một công ty hạng hai, thanh danh cũng không tốt lắm, bị phát hiện rất nhiều nghệ sĩ bị công ty ép đi bồi rượu, bồi ngủ.
“ Tôi tạm thời không muốn ký hợp đồng,” Vân La lạnh lùng cự tuyệt.
Nam nhân sửng sốt, không nghĩ tới nữ hài này thế nhưng sẽ cự tuyệt. Sắc mặt tức khắc âm trầm xuống: “ Cô chỉ là nghệ sĩ đường phố. Tôi có thể coi trọng cô, là vận khí của cô, cô thế nhưng còn dám cự tuyệt.”
“Ồn ào,” Vân La nhíu mày, lạnh lùng trừng mắt nhìn nam nhân trung niên kia liếc một cái, trong mắt tràn đầy chán ghét.
Nam nhân trung niên cả người run run.
Lấy diện mạo cùng dáng người của Vân La, tuyệt đối có thể mê hoặc bất luận người nam nhân nào. Có Vân La trong tay, giống như là có một núi vàng. Nam nhân trung niên nghĩ đến ngày lành tương lai, tim đều phải nhảy ra ngoài. Nhưng làm hắn phẫn nộ chính là tiện nữ này dám cự tuyệt?
Hắn chính là công ty giải trí XT a, thế nhưng bị một nữ nhân vô danh khinh thường, hắn há có thể không tức giận?
“ Cô... Tính cái thứ gì? Cô cho rằng cô là ai? Nữ nhân hạ tiện.” Ngón tay nam nhân trung niên thiếu chút nữa chọc vào mắt Vân La.
“Cút ngay,” Vân La một phen đẩy nam nhân trung niên ra, thiếu chút nữa đem hắn đẩy ngã, lảo đảo vài bước, mới đứng vững.
Chỉ vào nàng mà mắng, thật xem nàng dễ khi dễ?
“ Cô...” Nam nhân nhấc tay hướng Vân La đánh tới.
Vươn tay lại bị một thiếu niên ngăn trở.
Tay Miyazaki chặt chẽ bắt lấy trung niên nam nhân, sắc mặt tối tăm, không có dương quang trước “ Ông muốn làm gì?”
Miyazaki bắt lấy tay nam nhân, dùng sức hung hăng đẩy. Nam nhân kia bị Miyazaki nhẹ nhàng đẩy ngã trên mặt đất, “Ai da, ai u” kêu lên.
Nơi này tranh chấp, rất nhanh hấp dẫn fans chú ý, có người sợ Vân La xảy ra chuyện, đã đi tới bên này. Vân La không muốn gây chuyện. Kêu Miyazaki rời đi, bỏ mặc nam nhân kia ngồi dưới đất, hùng hùng hổ hổ.
“ Cô không sao chứ?” Miyazaki lo lắng nhìn Vân La.
“Không có việc gì,” Vân La cõng đàn ghi-ta, cười xinh đẹp, căn bản không đem nam nhân trung niên kia để vào mắt.
Ngày hôm sau, lượng tiêu thụ tạp chí càng cao, ước chừng bán hơn chín vạn bản. Chỉ còn lại mấy ngàn đã bán xong rồi, thậm chí còn có không ít người mua tạp chí hôm qua, đều là khách hàng quen.
Những hiệu sách, tiểu quán thấy tạp chí của Vân La bán chạy như thế, nhịn không được hạ đơn đặt hàng. Đương nhiên bọn họ cũng không dám một lần đặt quá nhiều, chỉ mấy trăm bản. Mấy trăm bản nhập hàng, nhưng bọn họ yêu cầu, muốn có từ kỳ thứ nhất đến kỳ thứ sáu của tạp chí.
Rốt cuộc nếu chỉ cần kỳ thứ sáu, không có mở đầu, người đọc cũng nhìn không ra nguồn gốc. Miyazaki tự nhiên đồng ý, lại thêm in mấy ngàn bản.
Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng đã xem như tiến b. Vân La cùng bọn Miyazaki ý chí chiến đấu sục sôi, tin tưởng tràn đầy.
Ngày thứ sáu qua đi, tạp chí của bọn họ đã có chút thanh danh. Đặc biệt là học sinh, có nhân khí rất cao.
“Vân La, Vân La,” Miyazaki đầy mặt hưng phấn, cơ hồ có chút thất thố “Những hiệu sách tạp chí kia toàn bộ bán hết, toàn bộ bán hết, bọn họ thậm chí còn bổ sung mấy ngàn bản. Còn có... Còn có rất nhiều tạp chí sôi nổi hướng chúng ta hạ đơn đặt hàng.”
“Thật sự là quá tốt,” Vân La cũng nhịn không được cao hứng lên, quả nhiên, vàng đến nơi nào đều sẽ sáng lên.
Kỳ tạp chí thứ bảy, chỉ một ngày, bọn họ liền bán ra mười lăm vạn bản.
Chậm rãi, cũng có hiệu sách ở thành phố lớn khác, hướng bọn họ hạ đơn đặt hàng.
Sau kỳ tạp chí thứ tám, một tuần kỳ. Các fans đều có chút thất vọng, rốt cuộc một ngày một kỳ thật là quá sung sướng;
Bất quá rất nhiều người mê truyện tranh đều biết, một tuần một kỳ mới xem như bình thường, rốt cuộc tác giả truyện tranh cũng yêu cầu linh cảm.
Huống hồ, tác giả bảy bản truyện tranh thế nhưng là một người, Vân Khởi Vân Lạc.
Vân Khởi Vân Lạc rốt cuộc là ai? Người mê truyện tranh đối với tác giả truyện tranh tài năng bắt đầu tò mò.
Mấy tờ tạp chí nổi tiếng Nhật Bản, một tháng mới ra ba kỳ tạp chí, mà Vân La bọn họ một tháng bốn kỳ, đã thực kinh người.
Vì mở rộng con đường kinh doanh, Miyazaki còn đem tạp chí đưa lên mạng. Kỳ thứ nhất cho đến kỳ thứ tám đều có, lượng tiêu thụ phi thường kinh người.
Một tháng sau, Vân La tra xét một chút tiền lời, 1 tỷ, ước chừng có 1 tỷ, tuy rằng chỉ là yên Nhật, nhưng tiền cảnh vô hạn.
Truyện tranh quả nhiên là vũ khí hút vàng sắc bén. Một tháng liền có 1 tỷ yên Nhật tiền lời, quả thực dọa người.
Bất quá, Vân La nghĩ đến tác giả Vua Hải Tặc, một năm liền có hơn trăm triệu yên Nhật tiền lời, tâm cũng dần dần bình tĩnh.
“La La, chúng ta thành công,” Miyazaki cũng có chút khó có thể tin “Không nghĩ tới thành công dễ dàng như thế.”
Mà Miyazaki cũng biết rõ, thành công này đều là nữ hài tử trước mắt mang đến. Không có nữ hài này, liền không thành công hôm nay.
Vân La cũng không phải người keo kiệt. Vân La cho mỗi người trong công ty đều phát lì xì năm vạn yên Nhật.
Tạp chí bọn họ có tiếng, rất nhiều người mộ danh hạ đơn đặt hàng. Trong đó một đơn đặt hàng, làm Vân La thấy quả thực dở khóc dở cười.
Thế nhưng là hiệu trưởng trường bọn họ.
Hoá ra, Thời điểm trước kia tạp chí miễn phí, mỗi một học sinh trong trường đều có một quyển tạp chí để xem, học sinh đều bỏ đánh nhau.
Hiện tại tạp chí thu phí, một nửa học sinh của trường không mua tạp chí, lại có tinh lực đánh nhau. Vì thế hiệu trưởng vì trường học yên ổn cùng hoà bình, thế nhưng cắn răng, giúp mỗi một học sinh trong trường đặt một quyển tạp chí, tiền là Yamaguchi Gumi tài trợ.
Làm Vân La quả thực dở khóc dở cười!