1 tháng sau.
- Hôm nay là ngày ta rời khỏi đây a, Chu Tước, ngươi còn tính luyện đến bao giờ nữa, 1 tháng chưa đủ hay sao?
-
Thu Sơn vui mừng nói, hắn ở đây ngán rồi a.
- Dạ.
Chu Tước liền từ từ mở mắt ra nói.
Cũng không mất bao lâu liền có người tới đón hắn, không phải ai xa lạ mà chính là sư phụ hắn a.
- Xem ra con cũng chịu khổ không ít.
Hồ trưởng lão vỗ vỗ vai Thu Sơn nói.
- Sư phụ, đồ đệ tự làm tự chịu, nhưng đồ đệ không hối hận vì hành động của mình.
Thu Sơn kiên quyết nói, hắn là người có trách nhiệm nhưng lần này hắn cũng có chút khó chịu trong lòng a.
- Cũng không trách ngươi, đi thôi, đám Lệnh Hồ Xung đang đợi ở ngoài rồi.
Hồ trưởng lão lắc lắc đầu cười nói.
3 người liền đi ra khỏi Luyện Ngục, đám người Lệnh Hồ Xung quả nhiên vừa nhìn thấy Thu Sơn liền mừng rỡ chạy đến.
- Ui, sao ngươi hôi hám dữ vậy.
Yên Tử bịt mũi lại nói.
- Quả thật là hôi hám.
Mọi người đồng thanh nói.
- Cho hỏi mọi người đến chọc Thu Sơn ta chăng, nếu vậy thì...
Thu Sơn đang nói liền lao đến giang tay ôm lấy Lệnh Hồ Xung cùng Yên Tử.
- Chạy mau.
Tử Dạ Thiên hét lớn lên rồi cùng Hoàng Mạc Tà và Hàn Gia Lâm vắt chân lên cổ mà chạy.
- Ngươi.
Thảm nhất là 2 người Lệnh Hồ Xung cùng Yên Tử, họ bị Thu Sơn làm cho không dám hít thở.
- Được rồi, mau về tắm rửa đi, lão sư cũng thấy ngươi hôi hám lắm đấy.
Hồ trưởng lão cũng hùa theo đám Lệnh Hồ Xung bịt mũi nói.
- Sư phụ quả nhiên hiểu con nhất.
Thu Sơn liền đổi mục tiêu qua sư phụ hắn nhưng bị sư phụ hắn tránh được.
Thế là mọi người vừa đi vừa cười đùa vui vẻ cho đến khi hắn trở về biệt viện của Lục trưởng lão.
- Haiz, nên đi tắm rửa thôi a.
Thu Sơn vừa về liền nghĩ đây là việc đầu tiên hắn cần làm.
Nhưng rồi hắn bỗng quay lại đằng sau nói:
- Chu Tước, chi bằng cô đi trước đi, cô là nữ nhân ắt quan trọng việc này hơn ta.
- Chủ nhân thấy Chu Tước cần tắm rửa sao?
Chu Tước mỉm cười đáp.
Thu Sơn nhìn lại thì quả thật nàng vẫn giống bình thường, giống như tiên nữ không nhiễm bụi trần vậy.
- Được rồi, vậy ta cần tắm rửa 1 chút để lát nữa còn gặp đám Lệnh Hồ Xung, ngươi tự nhiên đi.
Thu Sơn nói xong liền chạy thẳng vào nhà tắm, hắn vừa đi vừa huýt sáo cực kỳ yêu đời.
- Đã lâu không có cảm giác thoải mái này.
Thu Sơn ngâm mình trong thùng nước ấm, hắn cảm thấy sức sống dường như đang từ từ trở lại với hắn vậy.Tắm rửa sạch sẽ Thu Sơn liền tung tăng bước đến bên Võ đạo, hắn có hẹn với đám Lệnh Hồ Xung a.
- Ta nói này Chu Tước, ngươi không thể không đi được hay sao?
Thu Sơn hắn vẫn bị “của nợ” này bám theo không dứt a.
- Chủ nhân khoan nói về chuyện này, còn có 1 chuyện Chu Tước muốn nói với ngài.
Chu Tước nghiêm túc nói.
Thu Sơn cũng thấy nàng có chút kì lạ, nếu là thường ngày thì nàng đã bấu chặt lấy hắn rồi, hơn nữa dường như sắc mặt nàng có chút không tốt.
- Ngươi cứ nói, việc ta có thể giúp nhất định sẽ giúp.
Thu Sơn đáp.
- Ngài cũng biết Chu Tước vừa Niết bàn trùng sinh nên cần có thời gian để khôi phục cảnh giới, nhưng hiện tại Chu Tước gặp 1 chút khó khăn trong việc khôi phục cảnh giới, như ngài thấy Chu Tước tùy có cảnh giới Nguyên Anh nhưng chỉ là con hổ giấy thôi, thậm chí hiện tại Kim đan cảnh giới ta cũng đánh không lại.
Chu Tước từ từ nói.
Thu Sơn hơi ngạc nhiên nhìn nàng, hắn cũng hiểu được vài phần trong lời nói của nàng a.
- Ý ngươi là ngươi cần phụ liệu để khôi phục cảnh giới?
- Đúng vậy, Chu Tước cần Tịnh Hỏa Liên phụ trợ việc khôi phục cảnh giới, nhưng Tịnh Hỏa Liên là thảo dược cực kỳ hiếm, nó chỉ xuất hiện ở những nơi có nhiệt độ cực nóng hơn nữa cần ngàn năm mới trưởng thành, ở cái động nơi Chu Tước Niết bàn trước kia cũng có 1 đóa nhưng bị Yêu thú ăn mất rồi, bây giờ ta...
Chu Tước có chút bối rối nói, chuyện này đối với nàng có chút khó xử, bình thường Tịnh Hỏa Liên tất nhiên cũng sẽ có yêu thú thủ hộ hơn nữa cảnh giới cũng không thể coi thường. Đóa Tịnh Hỏa Liên ở cái động kia vì có khí tức của nàng cùng 2 con yêu thú dưới lòng hồ nên không có yêu thú nào dám bén mảng đến nhưng lại có 1 gia hỏa không biết sợ liền dám tiến sâu vào động ăn mất nó.
- Ta không để ngươi đi được.
Thu Sơn hiểu ý nàng, nàng muốn đi tìm Tịnh Hỏa Liên a.
- Nhưng...
- Không có nhưng nhị gì cả, ngươi bao giờ đánh thắng ta rồi hẵng nói.
Thu Sơn 1 mực không cho nàng đi, hắn không thể để nàng mạo hiểm 1 mình như vậy được.
- Nhưng thật sự không còn lựa chọn nào khác.
Chu Tước cũng gấp gáp, việc ấy Thu Sơn hiểu nhưng hắn vẫn không thể để nàng đi như vậy được, nàng đã nói bây giờ chỉ là con Hổ giấy nên đây là tìm chết a.
- Đừng lo, Tịnh Hỏa Liên hiếm có nhưng không có nghĩa là Lục trưởng lão không có, ta sẽ đi hỏi nàng thử, nếu có ta nhất định bằng mọi cách giúp ngươi lấy về.
Thu Sơn nói đặt tay vào vai nàng nói.
- Nhưng nếu Lục trưởng lão không có hoặc yêu cầu của nàng ngài không thể đáp ứng...
- Thì ta nhất định đi tìm cùng ngươi, đừng nói là Tịnh Hỏa Liên, chủ nhân khác ta cũng tìm được cho ngươi, yên tâm đi theo chủ nhân khác đi nhé.
Thu Sơn đùa cợt nói.
- Ngài có chạy cũng không thoát đâu.
Chu Tước bây giờ liền vui vẻ lại như thường ngày, thậm chí còn có chút tươi tắn hơn trước a.
- Haiz, có trách cũng trách ta mệnh khổ, đi thôi a.
Thu Sơn lắc đầu bước đi, hắn đã than vãn cả ngàn lần rồi nhưng sự thật đâu thay đổi được a.
Thế là Thu Sơn đến gặp đám Lệnh Hồ Xung, hắn cùng mọi người ăn uống cười đùa vui vẻ, nhưng Thu Sơn vừa uống được 2 chén liền say khiến mọi người được 1 trận cười đến cứng bụng.
- Ta muốn uống nữa.
Thu Sơn lúc này được Chu Tước dìu về phòng hắn, nàng cũng âm thầm cười khi biết mình có 1 chủ nhân yếu đuối như vậy a.
Thu Sơn vừa nằm xuống giường liền ngủ ngay lập tức, vẫn ngồi cạnh bên hắn, ánh mắt nàng chăm chú nhìn Thu Sơn không biết đang nghĩ gì nữa.