4 ngày sau.
Tại sân lớn của Thiên Sơn tông, phần lớn mọi người đều đang chú ý tới một thiếu niên, thiếu niên gương mặt không phải ngọc thụ lâm phong nhưng có một sức hút kỳ lạ, một phần cũng là vì mái tóc trắng buốt của hắn, dáng người tuy không quá vạm vỡ nhưng trông cực kì rắn rỏi, thiếu niên không ai khác chính là Thu Sơn.
Ban nãy khi Thu Sơn đến đây thì người đầu tiên bất ngờ chính là Tử Dạ Thiên, hắn đến mời Thu Sơn đi cùng nhưng khi thấy Thu Sơn thì hắn ban đầu còn không nhận ra, sau đó khi Thu Sơn giải thích là gần đây có một vài cơ duyên nên trở nên khác xưa nhiều như vậy.
Dọc đường Thu Sơn cũng bị chú ý nhưng hắn không khó chịu khi bị như vậy, hắn chỉ là bước đến sân lớn của Thiên Sơn tông nhanh hơn mà thôi. Đến nơi thậm chí đám Lệnh Hồ Xung cũng không nhận ra hắn, câu nói khiến hắn buồn cười nhất có lẽ là của sư phụ hắn, khi hắn đến bái kiến sư phụ thì lão liền khó hiểu nhìn hắn nói: “Ta nhớ đâu có thu đồ đệ nào giống ngươi?“.
Thu Sơn tự nhận thấy hắn không thay đổi gì nhiều nhưng mọi người thì lại khác, tiểu tử chỉ mấy ngày không gặp liền trở thành một thiếu niên tuấn tú cao ráo, nếu Thu Sơn nói hắn giả mạo đệ tử Thiên Sơn tông đến tông môn để moi thông tin thì không khéo hắn thật sự bị trói lại a.
- Haiz, đã nói là đừng nhìn ta như vậy mà, các ngươi không cảm thấy chán sao?
Thu Sơn thở dài nói, hắn bị đám người Lệnh Hồ Xung soi mói từ nãy tới giờ, hắn cũng có một chút gì đó khó chịu.
Mọi người nghe vậy cũng gãi đầu gãi tai quay đi, họ cũng chỉ muốn nhìn kĩ hơn một chút thôi mà, đâu có ác ý gì chứ?
- Phó tông chủ tới!
Âm thanh vang lên khiến tất cả mọi người đều tập trung về phía đài cao.
- Bái kiến Phó tông chủ.
Các trưởng lão cùng tất cả chúng đệ tử cúi người đồng thanh nói.
- Miễn lễ.
- Tạ Phó tông chủ.
Thu Sơn không thích mấy cái lễ nghi này tí nào, dù gì nơi hắn sống mọi người bình đẳng như nhau, đâu có gặp ai cũng phải cúi người hành lễ như này.
- Ngày hôm nay Tông chủ có chuyện cần làm nên ta thay mặt Tông chủ duy trì lần thí luyện năm nay, để cho những đệ tử chưa biết thì Thiên Sơn tông 1 năm 1 lần sẽ tổ chức thí luyện ở Trì Ma Cốc. Chúng đệ tử tiến vào Trì Ma Cốc có thể săn bắt yêu thu để lấy điểm, yêu thú Nhất biến nhất trọng tính 1 điểm, yêu thú Nhất biến nhị trọng tính 5 điểm, tam trọng tính 10 điểm, tứ trọng tính 20 điểm, ngũ trọng tính 40 mươi điểm, lục trọng tính 80 điểm, thất trọng tính 160 điểm, bát trọng tính 400 điểm, cửu trọng tính 1000 điểm. Trong Trì Ma Cốc cũng có một số yêu thú Nhị biến, ta khuyên các ngươi nếu không đủ thực lực thì nên nhanh chân chạy trốn, nếu trốn không được hãy bóp nát tấm Linh phù này, nó sẽ đưa các ngươi ra khỏi Trì Ma Cốc nhưng cũng đồng nghĩa lần thí luyện của các ngươi chấm dứt tại đây. Nếu 1 tháng không ra khỏi Trì Ma Cốc thì các ngươi cũng sẽ tự động được đưa ra khỏi Trì Ma Cốc
Phó trưởng môn nói xong liền có 1 tấm Linh phù xuất hiện trước mặt mọi người.
- Còn nữa, trong Trì Ma Cốc Linh khí cực kì mỏng, xung quanh hầu hết bao phủ bởi Yêu khí nên nếu không chịu nổi thì cũng không nên cố gắng quá sức, nên nhớ càng vào sâu Yêu khí càng dày dặc. Tuy nhiên trong Trì Ma Cốc có vô số kì trân dị bảo cùng thảo dược quý hiếm, ai lấy được là của người đó, chỉ có yêu thú để tích điểm thì các ngươi phải lấy một bộ phận trên cơ thể để làm bằng chứng. Còn bây giờ ta tuyên bố: Lần thí luyện Thiên Sơn tông 1 năm một lần chính thức bắt đầu.
Phó tông chủ dứt lời thì 1 ánh sáng xuất hiện bao trùm lấy toàn bộ chúng đệ tử.
- Phó tông chủ nghĩ lần này ai sẽ đoạt chức quán quân?
Hồ trưởng lão vuốt chòm râu cười hỏi.
Phó tông chủ lắc đầu đáp:
- Lần này có một số đệ tử khá xuất sắc nên ta không dám đoán bừa.
- Dù sao 1 tháng sau là biết thôi.
Hồ trưởng lão cười giống như có chút vấn đề về thần kinh vậy, biết là lão có 3 đệ tử thiên tài nhưng cũng không thể coi thường những đệ tử khác a, dù sao họ cũng nhập môn sớm hơn 3 người.
Bên ngoài đang cười nói như vậy còn Thu Sơn hiện tại đã được đưa tới Trì Ma Cốc, đây giống như một khu rừng chỉ có điều xung quanh hắn không một bóng người.
- Có lẽ phải đi một mình cho đến khi gặp được đám Yên Tử a.
Thu Sơn quan sát xung quanh, đúng như những gì Phó tông chủ nói, Linh khí ở đây cực kỳ mỏng, hầu hết đều được bao phủ bởi Yêu khí.
1 chút về Yêu khí: Yêu khí là tử khí đọng lại khi yêu thú chết đi, không phải yêu thú nào khi chết cũng có yêu khí, cảnh giới càng cao Yêu khí càng mạnh, điều này cho thấy ở Trì Ma Cốc này đã từng có rất nhiều yêu thú bị chém giết, không nhưng vậy ở sâu bên trong ắt hẳn phải có thứ gì kinh khủng hơn nhiều.
- Bắt đầu thôi.
Thu Sơn bắt đầu vào sâu bên trong, vào sâu 1 chút thì Thu Sơn liền cảm nhận được có yêu thú ở gần đây, con này ít nhất cũng phải là Nhất biến lục trọng trở lên.
- Con mồi đầu tiên.
Thu Sơn chậm rãi bước về phía con yêu thú, vén bụi cây trước mặt ra thì xuất hiện trước mắt hắn là một con Địa Long Nhất biến bát trọng.
- Ai da, có vẻ khó nhai a.
Thu Sơn ngáo ngán nhìn con Địa Long đang nằm dưới đất, Địa Long là yêu thú có hình dáng giống con thằn lằn cỡ lớn vậy, Địa Long sinh ra đã có một lớp vảy cứng hơn sắt, không những vậy cái đuôi của nó cũng không thể coi thường, nếu để nó đập trúng không chết cũng mất nửa cái mạng.
- Coi như ngươi xui xẻo.
Thu Sơn cười mỉm rồi lấy ra Hỏa Ma Đao.
- Trảm Long Quyết thức thứ nhất... Đồ Long!
- Phá!
Thu Sơn nhún người nhảy lên cao sau đó 1 đao chém xuống vẽ ra ánh đao sắc bén đâm thẳng xuống con Địa Long.
- Xuy...
- Uỳnh!!!
- Chúc mừng kí chủ chém giết Địa Long Nhất biến bát trọng nhận được 2000 điểm kinh nghiệm, 100 điểm tích lũy.
Vụ nổ xảy ra khiến mặt đất rung chuyển, Thu Sơn quơ đao 1 cái cát bụi liền bị cuốn đi để lại trên mặt đất con Địa Long đã bị chém thành hai mảnh.
- Thịt Địa Long không có tác dungh nhưng lớp vảy này lại là thứcó tác dụng lớn a.
Thu Sơn liền lột da của con Địa Long rồi tiếp tục đi vào sâu hơn, hắn không muốn ở lại đây lâu hơn bởi máu của con Địa Long sẽ dẫn dụ yêu thú tới, hắn không muốn đụng phải một con Nhị biến yêu thú một chút nào.