Lục trưởng lão hiện tại chỉ là Ngũ phẩm Luyện đan sư, việc luyện chế được Huyền Băng Đan Thất phẩm là không thể được, nhưng chẳng lẽ nàng không thể nhờ cao nhân trợ giúp sao?
Thu Sơn nghĩ đến đây thầm mắng mình ngu ngốc, nếu nàng nhờ được thì Hiểu Kỳ đâu còn như vậy nữa a.
Nếu Thu Sơn giúp nàng vậy thật sự rất khó giải thích, chẳng lẽ nói “lão nhân thần bí” luyện cho hắn? Điều này là không thể bởi luyện chế đan dược Thất phẩm đan dược không phải chuyện ngày 1 ngày 2 là được, mà Thu Sơn nhìn Hiểu Kỳ dường như sắp không chịu nổi rồi, nếu không nhanh chóng thì nàng sẽ...
- Chỉ còn cách này mà thôi.
Thu Sơn quyết định nhân lúc Lục trưởng lão không có mặt sẽ giả dạng tới chỗ Hiểu Kỳ đưa cho nàng Huyền Băng Đan, Huyền Băng Đan có giá 200 vạn điểm tích lũy nhưng Thu Sơn không quan tâm cho lắm, chỉ cần cứu được người thì toàn bộ điểm tích lũy hắn cũng có thể cho hệ thống được, hơn nữa nàng còn là người thân của Lục trưởng lão. Tuy Lục trưởng lão tính tình khó ưa nhưng thật ra nàng cũng rất tốt, đã rất nhiều lần nàng giúp Thu Sơn, nay Thu Sơn cũng không thể giơ mắt đứng nhìn được.
Sáng hôm sau Thu Sơn lập tức thực hiện kế hoạch của hắn.
Thu Sơn chùm chiếc áo choàng màu đen che kín người của hắn lại, nhìn toàn thân lại 1 lần Thu Sơn gật đầu 1 cái sau đó liền mở cửa bước vào phòng Hiểu Kỳ.
Hiểu Kỳ lúc này đang ngồi uống trà suy nghĩ gì đó chợt thấy Thu Sơn bước vào kiến nàng hoảng sợ rơi ly trà xuống đất.
- Ngươi không cần phải sợ, ta đến đây không phải có ý xấu.
Thu Sơn nói với Hiểu Kỳ.
Thu Sơn thay đổi giọng nói cộng thêm cái áo choàng này nữa, Hiểu Kỳ chắc chắn không thể nào nhận ra hắn được.
- Ngươi là ai???
Hiểu Kỳ đứng bật dậy hỏi.
- Ta là 1 người vô tình đi ngang qua Thiên Sơn Tông, cảm nhận được người mang Hàn Băng Chi Thể nên ghé vào xem 1 chút.
Thu Sơn đáp.
- Ngươi đừng có xảo biện, ta sẽ gọi tỷ tỷ ta tới bắt ngươi.
- Hừ, tỷ tỷ ngươi thì sao chứ? 1 trưởng lão nho nhỏ của Thiên Sơn Tông có thể bắt được ta sao?
Hiểu Kỳ còn đang định chạy ra ngoài Thu Sơn nhanh chóng cản nàng lại nói.
- Vậy... vậy ngươi muốn sao?
Hiểu Kỳ sợ hãi lùi lại nói.
- Giờ biết điều hơn rồi đấy, nếu ngươi chịu nhận ta làm sư phụ, vậy ta liền giúp ngươi thức tỉnh được Hàn Băng Chi Thể của ngươi, không thiệt chứ?
Thu Sơn bắt đầu nói rồi lấy ra Huyền Băng Đan.
- Huyền Băng Đan này có thể giúp ngươi thứ tỉnh được Hàn Băng Chi Thể nhưng mọi chuyện cũng không thể nói trước được, tất cả đều do ngươi mà thôi.
Huyền Băng Đan trong tay Thu Sơn có màu trắng buốt, thậm chí còn tỏa ra chút hàn khí khiến tay hắn có chút lạnh lẽo.
- Tại sao ngươi lại giúp ta?
Hiểu Kỳ nhíu mày hỏi.
- Không phải ta đã nói rồi sao, có 1 đồ đệ là Hàn Băng Chi Thể thật sự không tồi.
Thu Sơn đáp.
- Sư phụ xin nhận của đồ nhi 1 lạy.
Thu Sơn cứ nghĩ còn phải dụ dỗ nàng 1 chút nữa nhưng không ngờ nàng lập tức quỳ xuống bái lạy hắn.
- Tốt, đồ nhi của ta.
Thu Sơn hài lòng nói.
Thu Sơn thầm nghĩ Hiểu Kỳ quả thật dễ bị lừa gạt hơn hắn tưởng, hắn cứ nghĩ còn phải dùng mồm mép 1 phen nhưng ai ngờ đâu nàng lập tức đồng ý, vậy là hắn đỡ cần phải tốn nước bọt a.
- Vậy là không sợ ngươi chạy nữa... Thu Sơn.
Thu Sơn còn đang tận hưởng cảm giác cao quý này thì hắn chợt khựng lại, hắn vừa nghe thấy ai đó gọi tên hắn thì phải.
- Thu Sơn, ngươi còn định đóng kịch đến bao giờ nữa?
Hiểu Kỳ lúc này đứng dậy nhoẻn miệng cười tươi nói.
- Thu Sơn? Thu Sơn nào? Kịch gì ở đây chứ???
Thu Sơn bình tĩnh đáp.
- Còn nói nữa ta liền gọi tỷ tỷ ta đến xem ngươi còn chạy đi đâu.
Hiểu Kỳ cười nói.
- Không thể như thế được, ngươi làm sao nhận ra ta... chẳng lẽ ngươi là thần thánh hay sao chứ?
Thu Sơn lúc này biết mình thật sự bị lộ rồi, hắn cởi chiếc mũ chùm đầu hắn xuống, chỉ là hắn không hiểu tại sao hắn bị lộ, trước khi vào hắn đã kiểm tra rồi, hắn hoàn toàn không có sơ hở nào cả.
- Tỷ tỷ nói quả không sai, ngươi thật sự là 1 kẻ ngốc.
Hiểu Kỳ ngồi xuống rót trà nói.
- Uống đi.
Hiểu Kỳ đưa chén trà cho Thu Sơn nói.
- Cảm ơn.
Thu Sơn nhận chén trà uống 1 hơi hết sạch, hắn thật mệt mỏi với cái trò đóng kịch này, rất áp lực a.
- Đầu tiên ngươi hãy nói cho ta biết tại sao ngươi biết ta là Hàn Băng Chi Thể, còn có tại sao ngươi còn có Huyền Băng Đan, phải biết đây là Thất phẩm đan được không phải người như ngươi có thể luyện chế được.
Hiểu Kỳ quay qua hỏi Thu Sơn.
- Chuyện này thật sự rất khó nói, ta cũng có bí mật của ta, ngươi có hỏi cũng vô ích, chỉ là chuyện ngươi có Hàn Băng Chi Thể ta vừa nhìn đã biết rồi, còn về Huyền Băng Đan... thứ lỗi ta không thể nói cho ngươi được.
Thu Sơn đáp.
- Còn chuyện tại sao ngươi lại nhận ra được là ta, ngươi có thể giải thích 1 chút không?
Thu Sơn sau đó liền hỏi Hiểu Kỳ, hắn thật sự không hiểu tại sao mình lại có thể bị lộ được a.
- Thật ra cũng không có gì, chỉ là ngươi nghĩ ta thiếu cẩn thận như vậy sao? Căn phòng này đã được tỷ tỷ ta bày trí cấm chế, lần trước ngươi có thể xông vào ta cứ nghĩ rằng chỉ đơn giản là thiếu xót ở đâu đó nhưng sau đó ta đã kiểm tra lại, cấm chế vẫn hoạt động bình thường. Lần này ngươi lại 1 lần nữa có thể xông vào, ngươi nghĩ người đầu tiên ta nghĩ tới sẽ là ai?
Hiểu Kỳ giải thích cho Thu Sơn.
Thu Sơn quên rằng hắn có Thanh Long ấn kí, cấm chế liền không ảnh hưởng đến hắn a.
- Thứ 2 là ngươi nói là người đi ngang qua Thiên Sơn Tông nhưng khi ta nhắc tới tỷ tỷ ngươi liền biết tỷ ấy là trưởng lão Thiên Sơn Tông, làm gì có chuyện trùng hợp thế chứ?
- Thứ 3 là ngươi cải trang quá tệ, tuy rằng cả người ngươi đều bị che kín, giọng nói cũng đã biến đổi, nhưng còn mùi hương trên người ngươi thì không, vậy nên ngươi mới dễ dàng bị ta phát hiện.
- ...
Thu Sơn nghe Hiểu Kỳ 1 mạch nói ra khiến Thu Sơn thật sự hoang mang, nàng thông minh hơn hắn tưởng tượng nhiều hơn nữa nàng có cái mũi thính như “xxx” vậy thì hắn làm sao không lộ được a.
- Thì ra ngay từ đầu đã bị ngươi tính kế.
Thu Sơn lúc này mới nhận ra, hắn mới chính là người bị lừa a.