Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

Chương 31: Chương 31: Tử Dạ Thiên




Thu Sơn ngồi xuống, hắn nhắm mắt và muốn bắt đầu với Hỏa thuộc tính, nhưng hắn chuẩn bị bắt đầu thì hắn đã thấy 5 vòng xoáy đen ngòm đang xoay chuyển trong đan diền của hắn.

- Lạ thật, tại sao lại như vậy chứ?

Thu Sơn bắt đầu suy nghĩ, hắn còn chưa kịp Tạo khí mà sao Tụ khí đã hoàn thành rồi, hắn gãi đầu gãi tai 1 hồi nhưng sau đó hắn chợt nhận ra 1 điều:

- Ngũ Hành Đan.

Lúc này điều khiến Thu Sơn nghĩ tới chỉ có Ngũ Hành Đan, trước kia hắn có sử dụng Ngũ Hành Đan để mở ra Ngũ Hành Chi Thể của hắn, nhưng hắn không ngờ bây giờ nó còn có tác dụng này nữa.

- Nếu quả thật như vậy thì 1 lần nữa phải cảm ơn hệ thống rồi.

Thu Sơn cười nói.

Nếu hệ thống đã sắp xếp làm cho hắn việc khó thì hắn cũng nên cảm tạ 1 câu, việc còn lại thì lại Thu Sơn chỉ mất 1 nén nhang là có thể hoàn thành. Cảm nhận được 5 loại thuộc tính chân khí trong cơ thể, Thu Sơn hài lòng đứng dậy, hắn nghĩ bây giờ nên đi tìm Lục trưởng lão 1 chuyến.

Nhưng hiện tại Thu Sơn không biết Lục trưởng lão ở đâu cả nên hắn chỉ còn cách chờ nàng xuất hiện mà thôi.

- Có lẽ nên đi qua chỗ sư phụ xem thử.

Thu Sơn xoa cằm nói.

Hắn đã ở chỗ của Lục trưởng lão mấy ngày nay rồi, cũng không biết chuyện bên đó ra sao. Nghĩ là làm, Thu Sơn lập tức bước đi nhưng lại 1 lần nữa hắn cảm thấy khá đau đầu... hắn không biết đường.

Thu Sơn đành phải đi tới Đan các tìm 1 vài người hỏi thăm, tới nơi thì hắn nhìn thấy 1 thiếu niên khoảng chừng 18 đang ngồi ở chiếc bàn ở góc sân đọc 1 cuốn sách gì đó rất chăm chú.

Thu Sơn bước lại nói:

- Không biết vị sư huynh đây có thể cho ta hỏi bên Võ đạo đi đường nào không?

Thu Sơn hắn gọi thiếu niên kia là sư huynh cũng bởi thấy chiếc áo thiếu niên đang mặc, màu lục chứng tỏ người này đã ở Thiên Sơn tông 1-2 năm rồi a.

Nghe tiếng Thu Sơn, người thiếu niên rời mắt khỏi cuốn sách, nhìn thiếu niên gương mặt cũng khá ưa nhìn nhưng Thu Sơn nhận ra có 1 điều gì đó trên gương mặt hắn.

- A, ra là ngươi, sao không ở chỗ Lục trưởng lão mà lại chạy tới bên Võ đạo làm gì?

Thiếu niên cười cười nói.

Thu Sơn nhận ra người này cũng không có ác cảm gì với hắn liền mỉm cười đáp:

- Chỉ là ở đây chán quá nên ta xin phép Lục trưởng lão qua chỗ sư phụ thăm lão nhân ngài, không biết sư huynh đây tên họ là gì?

- Ta tên Tử Dạ Thiên.

Tử Dạ Thiên đáp.

- Ra là Tử Dạ sư huynh, hạnh ngộ hạnh ngộ.

Thu Sơn ôm quyền nói.

Thấy Thu Sơn khách sáo như vậy, Tử Dạ Thiên xua tay:

- Không cần khách sao như vậy, cứ gọi Dạ Thiên sư huynh được rồi

Thu Sơn cũng vì 1 phần lễ nghĩa nên mới chỉ gọi họ của Tử Dạ Thiên, chứ không hắn đâu cần lằng nhằng như vậy.

- Ây, thì ra Tử Dạ Thiên ngươi ở đây, khổ sở chúng ta tìm ngươi mãi.

2 người Thu Sơn nói chuyện 1 lát bỗng thấy 4 người từ xa bước đến, 3 nam 1 nữ, họ đều giống Tử Dạ Thiên mặc y phục màu lục, Thu Sơn nhìn lướt qua gương mặt họ dường như không có thiện ý mà đến.

Gương mặt Tử Dạ Thiên cũng thay đổi nói:

- Đình Duy Vũ, ngươi tìm ta là có chuyện gì? Không phải lần trước ta đã giải thích rõ ràng với ngươi rồi sao?

- Ngươi giải thích với ta cũng vô dụng, Hiểu Tinh muội ấy vẫn thích ngươi, hôm nay ta đến để khiến cho ngươi không còn gì để muội ấy thích nữa.

Đình Duy Vũ cười dữ tợn đáp.

Thu Sơn thì nghe cũng hiểu đôi phần, 4 người này cao nhất là Đình Duy Vũ là Luyện khí tầng 9, đám còn lại thì Thu Sơn không đáng để tâm.

- Thu Sơn, chuyện này không liên quan tới ngươi, mau đi đi.

Tử Dạ Thiên quay qua nói với Thu Sơn.

Lúc này đám người Đình Duy Vũ cũng để ý Thu Sơn, nữ tử duy nhất trong đám người cười khẩy nói:

- Vũ ca, Tử Dạ Thiên này đúng là phận thấp kém nên chỉ giao du với hạng thấp kém như hắn thôi, thật buồn cười a.

Thu Sơn cũng nhíu mày, hắn không muốn bị lôi vào rắc rồi này.

- Mặc kệ hắn, Lưu Nhất, Lưu Nhị, đánh tên Tử Dạ Thiên này cho ta, đánh cho hắn không còn hình người nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.