Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới

Chương 60: Chương 60: Dụ dỗ thiếu nữ




Thiếu nữ tóc vàng thấy được một người thanh niên tóc đen cực kỳ đẹp trai bá lấy bả vai thì khuôn mặt của nàng khẽ đỏ lên. Ánh mắt của nàng nhẹ nhàng chớp chớp nhìn về phía người thanh niên này. Người thanh niên nở nụ cười giống như ánh mặt trời nhìn về phía thiếu nữ mà hỏi: “Cô có phải tiểu tư Hotaru hay không?”

“Các ngươi là ai?” Người thanh niên Utakata ngay lập tức đề phòng nhìn về phía người thanh niên tóc đen mới tới này. Trong lòng Utakata tràn ngập khiếp sợ. Nguyên nhân bởi vì người thanh niên này tiếp cận Hotaru quá dễ dàng trong khi chính bản thân của hắn lại không có cảm nhận được gì. Điều này thực sự làm cho Utakata khiếp sợ. Bàn tay hắn nắm chặt cái ống thổi bong bóng.

Lời Utakata vừa dứt thì từ phía xa chạy tới một người khác nữa. Một thiếu niên mặc một bộ áo choàng màu trắng. Hắn đeo một cặp kính đen và mái tóc lởm chởm màu đen. Đôi mắt Utakata nheo lại nhìn về phía người thanh niên, hắn thấy được băng trán đeo đầu của họ. Hắn ngay lập tức hỏi: “Các ngươi là ninja làng Lá?”

“Họ là ninja của làng Lá?” Hotaru ngay lập tức cảm giác được giật mình. Nàng nhìn về phía Senju Uchiha, bộ mặt của nàng xen lẫn ngạc nhiên và vui mừng.

Từ trên cành cây, Aburame Shino nhảy xuống. Bàn chân hắn đáp nhẹ lên trên đất. Ngước nhìn về phía Utakata một chút sau đó Shino tiến về bên cạnh Senju Uchiha. Hắn nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng hỏi: “Cô ấy là người chúng ta phải bảo vệ?”

Senju Uchiha gật đầu, bàn tay hắn buông ra thiếu nữ. Hắn bình thản mở miệng nói: “Đúng vậy, theo thông tin nhận được thì có lẽ không sai vào đâu được!” Bàn tay nhẹ nhàng đưa lên, ánh mắt Uchiha liếc quét về phía hai người sau đó nói tiếp: “Chúng tôi là những ninja của làng Lá. Chúng tôi nhận được mệnh lệnh của Hokage đệ ngũ đến đây tiếp viện các vị. Ông Tobei đã nhờ chúng tôi tới nơi này để bảo vệ tiểu thư Hotaru...”

Nghe được Uchiha nhắc tới Tonbei thì Hotaru lập tức biến chuyển. Nàng lập tức cảm thấy lo lắng và quan tâm. Trong ánh mắt Hotaru mang theo nồng đậm sự lo lắng. Nàng trực tiếp đối mặt với Senju Uchiha mà hỏi: “Tonbei vẫn ổn chứ?”

Uchiha nhe nhàng gật đầu, hắn mỉm cười nhìn về phía Hotaru mà nói: “Thiểu thư Hotaru, cô yên tâm đi. Ông Tonbei vẫn ổn. Ông ấy chỉ bị thương nhẹ và đang được bạn của chúng tôi chữa trị. ”

“May mắn quá...” Từ miệng thiếu nữ Hotaru phát ra một âm thanh thở ra nhẹ nhõm, đầu nàng hơi cúi thấp xuống.

Senju Uchiha quay ra nhìn về phía Utakata sau đó hướng vê phía Hotaru mà nói: “Tiểu thư Hotaru, từ giờ hai chúng tôi sẽ bảo vệ cô. Tôi là Senju Uchiha, đây là bạn của tôi Aburame Shino. Xin chiếu cố nhiều.”

Vẻ mặt Utakata trở nên lười biến, hắn nhìn về phía hai người Senju Uchiha và Aburame Shino. Âm thanh Utakata trở nên đều đều và có vài phần lãnh đạm: “Giờ tôi có thể giao mọi thứ cho các người được chứ?”

Aburame Shino gật đầu, hai tay đút vào hai ống tay ảo. Từ trong chiếc áo choàng phát ra âm thanh nho nhỏ: “Chắc chắn rồi, chúng tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ bảo vệ này...”

Nghe được Aburame Shino trả lời như vậy thì đôi mắt Utakata hơi nhắm lại. Hắn từ từ đi ngang qua Senju Uchiha và thiếu nữ Hotaru. Hai người liếc mắt nhìn thấy được vẻ lười biếng của Utakata. Ngón tay Senju Uchiha nhẹ nhàng điểm. Một hạt rất nhỏ ghim vào áo của Utakata. Ngay sau đó chiếc hạt biến chuyển màu và biến thành giống như màu áo của Utakata. Hotaru vẫn ngước nhìn về phía Utakata thấy được Utakata trả lời: “Cảm ơn... Bảo trọng...”

Thân hình Utakata bước đi, Hotaru biết rõ được Utakata đang muốn rời đi khỏi nơi này. Hotaru có vài phần hốt hoảng hô lên: “Ngài Utakata” Vẻ mặt Hotaru có vài phần hốt hoảng.

Miệng Uchiha nhẹ nhàng mấp máy, vẻ mặt hắn tỏ ra to mò nhìn về phía Utakata: “Này, anh đi đâu vậy? Chẳng lẽ anh không muốn cùng cô ấy tới làng Tsuchigumo?”

Dường như Utakata không để ý tới lời nói của Senju Uchiha, hắn vẫn tiếp tục bước đi. Khuôn mặt Hotaru đã biến thành hốt hoảng. Nàng vội vã chạy tới chắn trước mặt Utakata đem đường đi của Utakata ngăn lại. Hai bàn tay Hotaru vung vẩy, đầu hơi ngước lên nhìn về phía Utakata mà hỏi: “Ngài Utakata, ngài không đi cùng tôi đến khi chúng ta đến được ngôi làng sao?”

Đôi mắt Utakata từ từ nhắm lại, hắn bình thản mở miệng nói: “Mấy người đó mạnh lắm... Cô có thể tin tưởng ở họ.”

Nắm chặt lại nắm tay đặt trước ngực của mình, Hotaru cố gắng thuyết phục Utakata: “Tôi không cần bảo vệ! Tôi chỉ cần ai đó dạy cho tôi nhẫn thuật.” Utakata mặc dù nghe rõ nhưng hắn vẫn thờ ơ. Bàn tay nâng nhẹ chiếc ống thổi bong bóng lên miệng. Hắn nhẹ nhàng thổi hơi vào đó. Hotaru tiếp tục cố gắng nói với Utakata hy vọng hắn đổi ý: “Xin hãy đi cũng tôi...” Đôi mắt tràn đầy mong chờ nhìn về phía Utakata.

Vậy mà đáp lại Hotaru là sự thờ ơ của Utakata. Từ chiếc ống bắt đầu phun ra một quả bong bóng. Quả bong bóng trực tiếp lớn dần. Nó lớn dần đến mức có thể chứa được vài người ở bên trong. Utakata trực tiếp chui vào trong quả bong bóng. Quả bong bóng lơ lửng trong không trung nâng cơ thể Utakata bay vào trong không khí.

“Tôi sẽ nghiêm túc hơn trong việc luyện tập.” Thiếu nữ Hotaru cố gắng hô lớn để Utakata nghe được những lời này, ánh mắt nàng chăm chú quan sát biểu hiện Utakata trong quả bong bóng nhưng có vẻ như Utakata không có bất cứ phản ứng nào. Trái tim Hotaru như thắt lại, hai tay nắm chặt lại đặt trước ngực, nàng lớn tiếng nói: “Tôi sẽ cảm chịu tất và hứa sẽ không bao giờ khóc! Và... Và... tôi sẽ không bao giờ gọi anh là sư phụ nữa đâu.”

Khi mà thấy được Utakata thờ ơ với những gì mình nói, đôi mắt Hotaru trở nên dơm dớm nước mắt, nàng trực tiếp cúi đầu xuống hành lễ nói: “Sư phụ Utakata, ngu ngốc...”

Từ trong chiếc bong bóng phát ra âm thanh nho nhỏ đủ để Hotaru nghe: “Tôi đã bảo đừng gọi tôi như thế... Tôi chưa đủ ngu ngốc để được gọi là sư phụ.” Hotaru cảm giác được trái tim vô cùng đau đớn, đôi mắt nàng chảy ra những hàng lệ. Đôi chân suy sụp mà sụp xuống, nàng quỳ ánh mắt nhìn gắt gao vào quả bong bóng khổng lồ càng ngày càng đi xa khỏi tầm mắt của nàng.

Làng Lá...

Senju Tsunade nằm trong phòng. Hai tay của nàng co quắp ôm lấy một chiếc chắn lớn. Hai má của nàng hơi đỏ lên. Bàn tay nhẹ nhàng đưa xuống phía dưới nơi tư mật nhất của nàng. *m đạo của Tsunade trong lúc này đã ướt đẫm.

Trong lòng Tsunade đang chửi một tên nam nhân nào đó bằng chữ khốn kiếp đến một ngàn lần. Tsunade không nghĩ đến mình khi thiếu Senju Uchiha bên cạnh lại khiến cho nàng khó ngủ như vậy. Tối ngày hôm qua nàng bị hắn tiến hành mãnh liệt và đập khiến cho nàng toàn thân bủn rủn. Đến sáng nay thì hắn lấy cớ sắp phải đi làm nhiệm vụ nên muốn cùng nàng làm thêm một lần nữa hại nàng dậy muộn tới phòng làm việc Hokage. Trong khi làm việc khiến cho nàng ngáp ngắn ngáp dài.

Tuy nhiên nàng không nghĩ rằng sau khi mình vừa nếm thử xong thịt cá thì nàng lại yêu thích cái dư vị này như vậy. Hiện giờ nàng không có Senju Uchiha ở bên cạnh thì nàng chỉ có thể tự tưởng tượng đến hắn sau đó dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp *m đạo của nàng mà tưởng tượng hắn dùng miệng liếm láp nàng nơi này đồng thời dùng những tư thế mạnh mẽ nhất đem cây d*ơng vật cắm vào *m đạo của nàng.

Tsunade dành tình yêu sâu sắc cho Dan nhưng bất kể thế nào thì Dan đã chết nhiều năm. Hiện giờ lại có một nam nhân khác đến với nàng. Mặc dù hai bên chỉ là giao dịch với nhau nhưng hắn đối với nàng rất tốt. Hắn lại là người cùng nàng làm tình lần đầu. Không những chỉ một lần mà vài lần. Nếu Tsunade không có tình cảm với hắn thì đó chẳng qua chỉ là giả dối. Bất kể thế nào thì hắn cũng là người làm tình đầu tiên với nàng, thân thể của nàng hoàn toàn mê luyến với những khoái cảm mà Uchiha mang lại.

Hình ảnh hắn tham lam dùng miệng yêu thương *m đạo của Tsunade rồi hình ảnh hắn dùng những tư thế mạnh mẽ đưa nàng lên đỉnh cao của sung sướng tràn ngập trong não Tsunade. Nàng không có cách nào tự xua đi nhưng hình ảnh này. Dưới *m đạo của Tsunade đã hoàn toàn trở nên ướt nhẹp.

Ánh sáng nhàn nhạt chiếu xuống phía dưới cánh rừng, âm thanh chim hót cùng với tiếng côn trùng phát ra khắp nơi. Ba người một thiếu nữ và hai nam nhân dạo bước dưới con đường rừng.

Đôi mắt đen nhánh Uchiha nhẹ nhàng chớp lên, hắn quay về phía Hotaru, vẻ mặt có chút tò mò hỏi: “Tiểu thư Hotaru, dường như cô không thích chúng tôi đi theo bảo vệ cô!”

Hai tay Hotaru nắm lại, nàng đặt ở phía sau lưng của mình. Ngay sau đó nàng lẳng lặng lên tiếng nói: “Không chỉ là... giờ tôi đang nghĩ nếu các anh không có xuất hiện, có lẽ ngài Utakata vẫn là vệ sĩ của tôi.”

“Utakata...” Senju Uchiha mở miệng tò mò hỏi: “Là anh chàng mặc áo xanh và sử dụng nhẫn thuật kỳ lạ đó sao?”

Vừa đi vừa cúi đầu xuống phía dưới, Hotaru lẳng lặng đáp lại: “Ngài ấy là sư phụ của tôi. Tôi muốn trở nên như ngài ấy.” Nói đến đây vẻ mặt Hotaru tràn đầy tự hào.

“Sư phụ sao?” Bị Hotaru nói đến những lời này thì Senju Uchiha hơi ngẩn người ra. Senju Uchiha mỉm cười nhìn về phía Hotaru mà nói: “Thầy giáo a, không phải ai cũng sẽ trở một người thầy tốt. Thí dụ như thầy của tôi... Ông ấy là một người rất trẻ con và ham chơi. Ngoài ra ông ấy rất thích đánh bạc và uống rượu. Ông ấy thường lấy tiền làm nhiệm vụ của tôi chi trả cho việc ấy. Ngoài ra ông ấy còn để cháu gái của ông ấy hay đi bắt nạt tôi. Nhưng ông ấy là một ninja vô cùng mạnh mẽ và đáng tin cậy. Trên hết ông ấy rất tốt bụng. Chúng ta không thể nhìn bề ngoài của người khác mà phán định họ. Bởi vì với tôi, ông ấy thực sự là một người thầy tốt nhất. Một ngày kia tôi cũng sẽ trở thành một ninja mạnh mẽ như ông ấy và mang thế giới này dẫn tới hòa bình. Đây cũng chính là nguyện vọng mà tôi kế thừa được từ ông ấy.”

Hotaru nhìn ra được khuôn mặt Senju Uchiha tràn ngập sự tự hào. Trên khuôn mặt Hotaru xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng. Thiếu nữ mở miệng nói: “Xem ra anh rất yêu quý thầy giáo của mình.”

Senju Uchiha mỉm cười gật đầu nói: “Tất nhiên rồi!” Bất chợt Uchiha cảm giác được có khí lành lạnh. Hắn quay ra nhìn thấy được Aburame Shino đang phát ra khí âm trầm nhìn về phía hắn. Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp, hắn mở miệng nói: “Aburame Shino, xem ra em rất khó chịu khi bị lờ đi a. Anh nghe nói cô giáo của em là Yuuhi Shinku. Cô ấy là một người tốt bụng và rất yêu thương học sinh. Ngoài ra anh nghe nói cô ấy còn rất đẹp nữa.”

Từ trên người Aburame Shino giảm bớt đi khí âm trầm. Aburame Shino đi song hành bên cạnh Hotaru. Ngón tay nâng lên mắt kính của mình, Aburame Shino lên tiếng nói: “Cô Kurenai là một người rất đẹp đồng thời cô ấy cũng rất tốt bụng. Cô ấy là một đặc biệt Jounin, cô ấy có kỹ năng ảo thuật rất mạnh. Ảo thuật của cô ấy đứng số một của làng Lá. Cha của cô Kurenai là Yuuhi Shinku, một trong bát sắc của làng Lá. Ảo thuật của ông ấy cực kỳ mạnh mẽ...” Aburame Shino bắt đầu nói tường tận chi tiết của Yuuhi Kurenai. Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp lại.

Hotaru nhìn về phía Shino mà cười nói: “Shino, xem ra cậu rất quý cô giáo của mình?” Aburame Shino chỉ nhẹ nhàng gật đầu nâng len mắt kính màu đen của mình. Hotaru mở miệng nói tiếp, đầu nàng hơi cúi xuống, vẻ mặt trở nên buồn bã: “Tôi cũng vậy, muốn trở nên mạnh mẽ như ngài Utakata. Nếu tôi trở nên mạnh mẽ, tôi có thể lĩnh ngộ được nhẫn thuật mà ông tôi truyền lại. Nếu được như vậy... Tôi sẽ có thể khôi phục gia tộc Tsuchigumo.”

Senju Uchiha mở miệng đáp lại: “Một người còn trẻ như cô lại có thể mang theo gánh nặng như vậy khiến tôi thực sự rất khâm phục. Vậy sư phụ của cô ở đâu, tại sao cậu ta lại rời đi vậy?”

Hai tay đặt sau lưng, Hotaru mở miệng nhàn nhạt đáp lại: “Tôi không biết. Vì lý do nào đó, ngài ấy rất giận dữ khi tôi gọi ngài ấy là sư phụ.”

Đầu Uchiha nhẹ nhàng gật xuống, hắn hướng về phía thiếu nữ mà mở miệng hỏi: “Tiểu thư Hotaru, vậy cô sẽ làm gì sau khi trở về làng Tsuchigumo đây. Cô không muốn đi ra ngoài tìm sư phụ của mình hoặc muốn học tập nhẫn thuật hay sao?”

Bước đi bên cạnh Uchiha thì Hotaru có vài phần kinh ngạc. Nàng lên tiếng nói: “Trở về nơi đó cũng không có ai mạnh như ngài Utakata, không có ai có thể dạy tôi nhẫn thuật.” Nói đến đây khuôn mặt Hotaru trở nên buồn bã.

Khóe miệng Senju Uchiha xuất hiện một nụ cười. Hắn nhìn về phía Hotaru đồng thời nhìn nàng với một nụ cười rạng rỡ nhất. Hắn mở miệng nói: “Tiểu thư Hotaru, nếu như cô không ngại có thể đến làng Lá. Tôi vốn là chỗ quen biết với Hokage. Tôi có thể xin để cho cô ở lại làng Lá học tập. Học tập tại nơi đó, cô có thể trở thành một ninja. Trở thành ninja thì cô có thể có cơ hội khôi phục lại gia tộc Tsuchigumo của mình.”

“A” Hotaru hoàn toàn ngây người kinh ngạc vì lời nói của Senju Uchiha. Nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Ngài Uchiha, vì sao ngài lại đối tốt với tôi như vậy?”

Hai vai Senju Uchiha nhún nhún vai, hắn mở miệng cười nói: “Bởi vì tôi nhận ra được sự cố chấp của cô khi đeo đuổi nhẫn thuật. Chỉ có những người như vậy mới có khả năng đi xa hơn trên con đường nhẫn thuật. Tiểu thư Hotaru, nếu cô muốn có thể đến làng Lá học tập. Chúng tôi rất hoan nghênh cô gia nhập làng Lá.”

“Thật sự!?” Khuôn mặt Hotaru xuất hiện vẻ vui mừng. Senju Uchiha mỉm cười gật đầu. Tuy nhiên ngay sau đó khuôn mặt Hotaru hơi buồn, nàng ngập ngừng: “Nhưng...”

“Có phải hay không vì sư phụ của cô...” Senju Uchiha mỉm cười nhìn về phía Hotaru. Hotaru ngay lập tức xuất hiện một bộ mặt có vài phần kinh ngạc nhìn về phía hắn. Senju Uchiha tiếp tục hướng về phía thiếu nữ mà khuyên nhủ: “Tiểu thư Hotaru, cô yên tâm đi! Chỉ cần cô đến làng Lá, tôi đảm bảo sư phụ Utakata của cô sẽ tới làng Lá cùng với cô. Tiểu thư Hotaru, cô không cần lo lắng về điều này.”

Vẻ mặt Hotaru biến thành mừng rỡ khi nhìn về phía Senju Uchiha, nàng nắm lại bàn tay đặt ở trước ngực nói: “Anh thực sự có cách để ngài Utakata trở lại...”

Bàn tay Senju Uchiha nắm lại, bàn tay vỗ vỗ nhẹ lên ngực, vẻ mặt của hắn cực kỳ tự tin đáp lại lời của Hotaru: “Tôi đảm bảo 100% thành công đưa sư phụ Utakata của cô trở lại gặp cô. Từ giờ hai người có thể gặp nhau hàng ngày.” Khóe miệng Senju Uchiha mỉm cười nhìn về phía Hotaru mà hỏi: “Tiểu thư Hotaru, sắp đến làng Tsuchigumo rồi! Tôi hy vọng cô sớm làm ra quyết định.”

Aburame Shino có vài phần tò mò nhìn về phía hai người. Hắn nhẹ nhàng nâng lên đôi kính đen nhìn về phía Senju Uchiha. Hắn hoàn toàn không hiểu được tại sao Senju Uchiha lại muốn Hotaru gia nhập làng Lá. Chẳng lẽ Uchiha muốn cái thứ gọi là bí thuật ấy.

Hotaru không ngần ngại mà đáp lại thẳng lời của Senju Uchiha: “Tôi muốn cùng ngài Uchiha đi tới làng Lá...” nói xong nàng còn quay ra nhìn về phía Aburame Shino nói: “cả với Shino nữa!” Trên khuôn mặt của nàng xuất hiện nụ cười tràn ngập hy vọng và hạnh phúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.