Toàn thân nam nhân mặc áo màu xanh lá đeo mặt nạ đờ đẫn, thân thể hắn chết đứng. Nữ nhân thành thục đeo mặt nạ quay sang nhìn về phía thiếu niên áo sọc, nàng mở miệng với âm thanh cực kỳ ôn nhu và dịu dàng: “Chojuro, em hãy cố gắng lên. Ta biết khả năng của em. Chính vì vậy ta mới để em tham gia nhiệm vụ lần này. Nơi này nằm ở sâu trong Hỏa Quốc, nhiệm vụ của chúng ta sẽ trở nên khó khăn hơn trong khi chúng ta muốn đem Lục Vĩ trở lại Thủy Quốc.”
“À... Vâng!” Đầu của người thiếu niên đeo mặt nạ mặc áo xọc hơi cúi xuống, hắn lẳng lặng nói ra với giọng thiếu tự tin: “em nghĩ mình có thể sẽ làm được.”
“Phải tự tin nên chứ, em rất mạnh!” Lời nói ôn nhu từ chiếc mặt nạ phát ra. Nữ nhân mặc y phục màu xanh thành thục gợi cảm quay về phái thiếu niên đeo mặt nạ nói.
“À, vâng!” Ánh mắt của người thiếu niên nhìn về phía nữ nhân mặc y phục màu xanh nói: “Em nhất định sẽ cố gắng hết mình... nhất định như thế, ngài Mizukage.”
“Ở nơi này hãy gọi ta là ngài Terumi, được chứ!?” Nữ nhân thành thục mà gợi cảm mở miệng đáp lại.
“Vâng!” Thiếu niên đeo mặt nạ nắm chặt tay đặt ở trước ngực. Đôi mắt chăm chú nhìn về phía trước. Hắn thầm nghĩ trong lòng: “Ngài ấy tốt bụng quá. Mình sẽ cố hết sức để bảo vệ ngài Mizukage. Hi vọng mình có thể làm được.”
Thân mình uyển chuyển nhu nhược quay sang nhìn về phía một nam nhân đeo mặt nạ khác. Một nam nhân mặc áo bào đen ở bên trong, áo khoác màu xanh đậm ở bên ngoài. Hắn đeo mặt nạ màu trắng với những vệt màu đỏ dọc tréo từ trái sang phải từ trên trán. Mái tóc màu xanh tối dài tận ngang lưng. Hai cọng tóc được kéo dài sang hai bên. Thân hình to con. Hắn đeo găng tay màu trắng từ khủy tay đến tận bàn tay và để hở ngón. Hai chân từ phần gần đầu gối đến bàn chân đi một loại tất vải bảo vệ màu trắng.
Nữ nhân ôn nhu và thành thục mở miệng hỏi: “Tsurugi, chúng ta còn bao lâu mới tới nơi.”
“Ngài Terumi...” Từ trong chiếc mặt nạ của người được gọi là Tsurugi phát ra âm thanh trầm thấp. Hắn tiếp tục lên tiếng đáp lại lời của nữ nhân ôn nhu và thành thục, giọng nói của hắn đối với nữ nhân này thể hiện ra thái độ cực kỳ kính trọng: “Chúng ta nhận được thông tin Jinchuriki của Lục Vĩ tại gần núi Katsuragi. Nơi này cách núi Katsuragi khoảng nửa ngày lộ trình nữa.”
Làng Lá...
Bàn tay Tsunade đan xen vào nhau, những chiếc móng màu đỏ nhẹ nhàng nắm chặt qua những kẽ tay. Hai khủy tay chống lên bàn, đôi môi hồng của nàng khẽ chạm nhẹ vào hai ngón cái. Ánh mắt của nàng trở nên cực kỳ âm trầm và nghiêm tục.
Phía trước mặt Tsunade không ngờ lại bao gồm hai mười tinh anh Jounin. Họ mặc đồng phục của làng Lá và đều mang mặt nạ đặc trưng. Tsunade trong lúc này từ từ nói với họ những lời cực kỳ quan trọng. Đôi mắt nàng nheo lại, ánh mắt chăm chú quan sát hai mươi ninja tinh anh jounin: “Nhiệm vụ lần này của mọi người là tiếp viện cho ba người Senju Uchiha, Aburame Shino cùng Sakura đưa một người trở về làng Lá. Nhiệm vụ này vô cùng quan trọng. Chỉ có thành công không được thất bại. Đi đi!”
“Rõ!” Hai mươi người đồng thời hành lễ cúi đầu. Ngay sau đó toàn bộ trực tiếp dùng thuấn thân thuật rời khỏi phòng.
Thấy được hai mươi tinh anh jounin biến mất khỏi căn phòng làm việc của mình thì Tsunade khe khẽ thở dài ra một hơi. Hai tay của Tsunade khoanh lại trước ngực, bộ ngực cao ngất mê người rung lên. Nàng cảm giác có chút buồn bực, lưng tựa vào ghế tử của mình. Ánh mắt mê người của nàng nhìn thẳng vào trần nhà. Vẻ mặt Tsunade có chút buồn bực, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng mấp máy: “Hắn thực sự là một kẻ phiền phức mà...”
“Cốc, cốc...”
Bất chợt tiếng gõ cửa vang lên. Âm thanh tiếng gõ cửa rơi vào tai Tsunade. Tsunade ngay lập tức lấy lại tác phong Hokage của mình. Bàn tay của nàng đặt lên bàn, miệng mở lớn hô lên: “Vào đi!”
Cạch!
Cánh cửa gỗ trực tiếp mở ra. Bất chợt một người tiến vào phía bên trong. Một người đàn ông gầy gò đi bộ với một cây gậy. Hắn có mái tóc đen xù xì. Băng trắng quấn trán và che đi con mắt phải. Ở giữa cằm có một vết sẹo hình chữ X khá là rõ ràng. Hắn mặc một chiếc áo kimono trắng ở bên trong và một chiếc áo khoác màu đen ở bên ngoài. Chiếc áo khoác màu đen che đi cánh tay phải của hắn. Khuôn mặt già nua và đầy nếp nhăn. Đi đằng sau hắn là một thiếu nữ mặc bộ kimono màu đen và chiếc áo lưới ở bên trong. Nàng khá là xinh đẹp.
Thiếu nữ cực kỳ cung kính mở miệng nói: “Cô Tsunade, ngài Danzou đã được mời đến!”
Đôi mắt Shimura Danzou nheo lại, hắn bước thẳng về phía trước đối mặt với Tsunade. Đôi môi tái nhợt già nua của hắn mở miệng hỏi: “Tsunade, nghe nói cô muốn gặp ta?”
Con người Tsunade nheo lại, nàng mở miệng hướng về phía Danzou: “Ngươi không phải lão già Danzou. Ta chắc chắn một điều như vậy. Rốt cuộc ngươi là ai?”
Trong thoáng chốc thì sâu trong đáy mắt Danzou xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc. Tuy nhiên nó chỉ thoáng qua mà thôi. Danzou bình bình đạm đạm nhìn thẳng về phía Tsunade. Giọng nói của hắn không có chút nào thay đổi thành sợ hãi, vẫn đều đều và bình tĩnh: “Tsunade, cô nói cái gì vậy?”
“Ngài Tsunade, ngài đang nói cái gì?” Vẻ mặt Shizune trong lúc này cũng tràn ngập kinh hãi. Ánh mắt của nàng chăm chú nhìn về phía Shimura Danzou. Trong lúc này ánh mắt Shizune biến thành có vài phần sợ hãi. Shizune tò mò hỏi: “Cô Tsunade, ông ta không phải Danzou sao?”
“Đúng vậy, hắn không phải là Danzou!” Tsunade nắm lại hai tay, hai khủy tay chống ở trên bàn, con mắt của nàng lạnh lùng nhìn về phía Shimura Danzou. Nàng mở miệng tiếp tục truy vấn nói: “Ngươi không phải là Danzou, ngươi rốt cuộc là ai?”
“Tsunade, nếu như cô gọi tôi tới nơi này chỉ để bày ra trò đùa này vậy thì xin lỗi... tôi sẽ không tham gia vào trò đùa ngu ngốc và ngớ ngẩn của cô...” Nói xong thì Shimura Danzou trực tiếp quay người đi. Bàn chân của hắn bước trầm ổn và nhẹ nhàng hướng về phía cánh cửa. Tuy nhiên không ngờ đi được vài bước thì bước chân của Shimura Danzou ngay lập tức ngừng lại.
“Kaisen Agari!” Từ đôi môi đỏ mọng mê người của Tsunade lại phát ra âm thanh lớn tiếng. Nàng nói ra một cái tên khá là kỳ lạ. Tuy nhiên khi cái tên này phát ra từ miệng của Tsunade thì thân mình Danzou trực tiếp dừng lại. Tsunade nhìn về phía Shimura Danzou mà chất vấn nói: “Có thể qua mặt được tất cả ninja làng Lá trong thuật ngụy trang chỉ có người của gia tộc Kedoui. Ngay cả các jounin cũng không thể phân biệt được thật giả khi đó là người gia tộc Kedoui, đúng chứ Kaisen Agari.”
Thân thể của Shimura Danzou run lên. Hắn quay lại nhìn về phía Tsunade, hắn thấy được ánh mắt giống như giết người của Tsunade nhìn về phía mình. Shimura Danzou hay đúng hơn Kaisen Agari biết mình đã lộ. Hai tay Kaisen Agari trực tiếp sử dụng một loại ấn kết. Một tiếng nổ lớn vang lên, khói trắng bao trùm lấy cơ thể của Kaisen Agari.
Khói trắng tản đi đệ lộ ra hình dáng thực sự của Kaisen Agari. Đó là một nam nhân có chút lớn tuổi. Mái tóc màu tối khá mượt tới tận ngang vai, mái tóc hắn vuốt ngược ra phía sau và hình dáng bộ tóc vuốt ngược phía sau có vài phần giống hình hai cái bạnh của con rắn hổ mang. Bộ tóc có hình dáng khá là quái dị. Hàng lông mày mỏng, con mắt nhỏ và hai vết hắn ở trên và dưới mi mắt. Con ngươi có màu xám. Chiếc mũi nhỏ và sống mũi có vài phần vuông vức. Chiếc miệng rống như miệng cá trê cá trên miệng của hắn, hai vệt râu đen nhỏ cũng khá giống với râu cá trên. Người này ăn mặc theo kiểu truyền thống cổ của Trung Quốc. Mặt ngoài áo màu sáng, áo ở phía trong có màu gần với màu tím. Hai tay áo rộng thùng thình và hai tay của hắn đang đút vào ống tay áo.
Trong lúc này khuôn mặt Agari mỉm cười nhìn về phía Tsunade nói: “Không hổ là ngài Tsunade. Ngay cả thuật biến hình của gia tộc Kedoui cũng bị ngài khám phá!” Nụ cười mang theo vài phần khen ngợi và nịnh bợ đối với Senju Tsunade.
Rầm!
Bàn tay Tsunade nắm lại vỗ mạnh lên bàn. Nhất thời âm thanh lớn phát ra. Mấy món đồ lập tức rung mạnh dò bàn tay Tsunade đập mạnh lên bàn. Agari thấy được khuôn mặt Tsunade nhìn về phía mình với khuôn mặt tràn đầy tức giận, nàng quát lớn một tiếng: “Lão già này... ông lại đi biến thành Danzou để lữa ta!?”
Khuôn mặt Agari xuất hiện nụ cười khổ. Hắn mở miệng giải thích với Tsunade: “Ngài Tsunade, ngài biết gia tộc Kedoui chỉ là một gia tộc nhỏ mà thôi! Tôi đâu có thể từ chối yêu cầu của ngài Danzou chứ?”
“Hừ...” Đôi môi đỏ mọng mê ngươi rung lên, chúng để lộ ra hàm răng trắng đang cắn chặt vào nhau. Agari biết lần này chắc chắn mình không dễ dàng được Tsunade tha thứ. Hắn nhất định sẽ phải chịu ăn không ít đau khổ.
Gia tộc Kedoui là một gia tộc có khả năng sao chép hoàn toàn diện mạo của người khác, ngay cả tính chất chakra cũng có thể sao chép. Nói đúng hơn khả năng sao chép của gia tộc Kedoui quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức không có bất cứ nhẫn thuật nào cũng như biện pháp nào phân biệt được khi gia tộc này sao chép một người khác. Tất nhiên gia tộc Kedoui có nhược điểm rất lớn, thiên phú chiến đấu của họ quá kém cỏi. Kém đến mức cả đời họ không có khả năng đạt được sức mạnh một jounin. Cấp bậc chuunin là cấp bậc cao nhất họ có thể đạt được. Thế nên gia tộc này thường thường trong chiến đấu có tác dụng ngụy trang tiến vào các vùng nguy hiểm để điều tra địch tình. Tuy nhiên số lượng người trong gia tộc Kedoui cũng khá ít.
Lần này Danzou lợi dụng người trong gia tộc Kedoui để sao chép biến hình thành hắn. Nhờ vậy Danzou có thể thoát khỏi làng Lá và tiến tới khu vực bên ngoài. Mặc dù biết được rằng Senju Uchiha đối với làng Lá cực kỳ quan trọng nhưng Danzou làm người vốn âm u. Hắn không thể để một đối tượng bất ổn định đối với làng Lá tồn tại. Đặc biệt con mắt Mangekyou Sharingan mà Uchiha đang có quá hấp dẫn đối với hắn.
...
Mặt trời chiếu xuống mặt hồ trên núi Katsuragi khiến cho khung cảnh trở nên thơ mộng hơn. Hai người một thanh niên, một thiếu niên bước trên chiếc cầu gỗ tiến vào một tòa nhà. Trong lúc này thì người thanh niên cảm nhận được ở bên cạnh mình bốc ra khí âm trầm.
Senju Uchiha bất đắc dĩ nở nụ cười có vài phần gượng gạo. Hắn mở miệng nói: “Shino, thế nào? Em có vẻ còn rất cay cú vì việc của anh!”
Shino mở miệng nói: “Không đâu! Em không tức giận khi anh để một phân thân mộc độn thay thế anh đi cùng em!” Nói xong thì từ cơ thể Shino bốc ra cái loại khí chất cực kỳ âm trầm.
Senju Uchiha tránh nói chuyện với Shino. Hắn trực tiếp hướng về phía trong căn nhà đi tới. Bàn tay đem cánh cửa trực tiếp mở ra. Trong lúc này thì trời đã sáng. Senju Uchiha mở ra cánh cửa thì thấy được Sakura trong lúc này đang quỳ gối ở trên sàn. Ánh mắt thiếu nữ chăm chú nhìn về phía lão già nằm trong chăn.
Sakura thấy được hai người bước vào phía bên trong thì nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Shino, anh Uchiha!?”
Đôi mắt Uchiha chớp nhẹ một cái. Hắn nhìn về phía lão già đang năm ở phía dưới. Bàn chân nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện với Sakura. Trong lúc này thì Shino cũng ngồi về bên đối diện của hắn. Senju Uchiha nhìn về phía lão già hỏi: “Ông Tonbei, ông đã tỉnh!?”
Tonbei từ từ mở mắt ra, hắn quay đầu nhìn về phía Senju Uchiha một chút, sau đó hắn cố gắng gượng dậy. Hắn mở miệng nói: “Các bạn làng Lá...” Sakura đưa bàn tay nhẹ nhàng tựa vào sau lưng của Tonbei, thiếu nữ đem lão vựng dậy.
Lão già đảo ánh mắt qua mấy người thì thấy được chỉ có hai người Shino và Senju Uchiha. Lão ngay lập tức hỏi Senju Uchiha: “Chỉ có các cậu trở lại... Vậy là các cậu đã đưa tiểu thư Hotaru tới làng Tsuchigumo!?”
“Không...” Senju Uchiha bình thản đáp, hắn mở miệng nói: “Chúng tôi không đưa tiểu thư Hotaru tới làng Tsuchigumo!”
“Cái gì!?” Nghe được lời này thì lão già kinh hãi. Vẻ mặt hắn tràn đầy ngạc nhiên nhìn về phía Senju Uchiha hỏi: “Các cậu chẳng lẽ không gặp được tiểu thư Hotaru?”
Nãy giờ giữ im lặng, từ chiếc áo bào trắng của Shino phát ra âm thành bình bình: “Chúng tôi đã gặp được tiểu thư Hotaru. Hiện giờ tiểu thư được năm người hộ tống trở về làng Lá.”
“Cái gì? Tiểu thư Hotaru tới làng Lá!?” Vẻ mặt Tonbei từ kinh bạc biến thành vài phần khiếp sợ nhìn về phía hai người.
Sakura chớp chớp đôi mắt màu xanh xinh đẹp. Nàng nhìn về phía hai người hỏi: “Chuyện gì xảy ra, Shino, anh Uchiha?” Nàng chỉ thấy được Aburame Shino nâng lên mắt kính sau đó nhìn về phía Senju Uchiha.
Senju Uchiha bình tĩnh đáp lại lời của Sakura: “Đem tiểu thư đến làng Tsuchigumo quá không an toàn. Hiện giờ đám người theo đuổi cấm thuật là một đám người ninja. Tại làng Tsuchigumo không có một ninja nào đủ mạnh để chống lại họ. Chúng ta lấy gì đảm bảo chúng sẽ vì dân làng không có sức chống cự mà buông tha cho cấm thuật. Anh dám chắc rằng nếu chúng ta đem tiểu thư Hotaru tới làng Tsuchigumo, chúng sẽ không tiếc bất cứ giá nào cho dù giết chết dân làng Tsuchigumo cũng phải đem cấm thuật đoạt lại.”
Nhất thời vẻ mặt Sakura lập tức trở nên bàng hoàng. Nàng rất muốn hô lớn: “Không thể nào, họ là những người dân vô tội. Tại sao những người như vậy lại làm như vậy. Họ không sợ làng Lá truy sát sao?” Sau khi suy nghĩ đến điều này thì Sakura lắc lắc đầu, nàng đem suy nghĩ bỏ đi.
Nhìn thẳng về phía Tobei, Senju Uchiha đem hai tay đặt ở đùi của mình. Hắn lên tiếng nói: “Chính vì vậy mà tiểu thư Hotaru muốn tới làng Lá. Ở làng Lá, chúng tôi sẽ sắp xếp người dạy cho tiểu thư Hotaru nhẫn thuật. Ông Tonbei, ông yên tâm. Tiểu thư Hotaru hiện này hoàn toàn an toàn. Nếu ông muốn có thể cùng chúng tôi trở về làng Lá.”
“Trở về làng Lá?” Sakura hoàn toàn ngạc nhiên bởi vì câu nói của Uchiha. Ánh mắt nàng nhìn thẳng về phía Uchiha mà hỏi: “Uchiha, chúng ta không phải tiếp tục lên đường tìm kiếm Uchiha Itachi nữa hay sao?”
Senju Uchiha chớp nhẹ đôi mắt, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm tục. Hắn mở miệng nói: “Lần này có nhiệm vụ cực kỳ quan trọng. Nó hơn xa so với việc tìm kiếm Uchiha Itachi.” Thấy được vẻ mặt không phục của Sakura thì Senju Uchiha nói: “Nhiệm vụ lần này hết sức quan trọng. Anh biết tìm kiếm Sasuke đối với em có ý nghĩa thế nào nhưng nhiệm vụ này liên quan mật thiết với làng Lá chúng ta. Chúng ta tuyệt đối không thể từ bỏ.”
Trong lòng Tonbei ngẫm nghĩ: “Chẳng lẽ làng Lá, họ muốn bí thuật của gia tộc Tsuchigumo.” Ngay sau đó Tonbei lắc lắc đầu. Hắn làm người thân cận của En no Gyoja cũng biết được một số bí thuật cùng trao đổi giữa làng lá và Hokage. Lão già Tonbei lên tiếng yêu cầu Uchiha: “Hy vọng tiểu thư Hotaru sẽ có một cuộc sống tốt đẹp ở làng Lá.”
Senju Uchiha mỉm cười nói: “Yên tâm đi, tiểu thư Hotaru rất có tài năng. Chúng tôi sẽ giúp cô ấy khôi phục lại danh tiếng của gia tộc Tsuchigumo.”
“Cảm ơn!” Tonbei nhẹ nhàng gật đầu nói.
Nghiêng đầu nhìn sang Sakura, Senju Uchiha hơi hơi nhún vai ở trong lúc này. Hắn mỉm cười hướng về phía Sakura mà tiếp tục nói: “Sakura, sắp xếp đi chúng ta sẽ lên đường!” Nghe được lời Uchiha nói thì Sakura kinh ngạc. Senju Uchiha mở miệng tiếp tục nói: “Chúng ta hãy lập tức trở về làng Lá. Lần này nhiệm vụ khá là quan trọng.”
“Dường như anh chưa từng nói với em, chúng ta sẽ có nhiệm vụ khác, anh Uchiha!?” Từ cơ thể Shino bốc ra khí chất âm trầm và lạnh lẽo.
Bàn tay vẫy vẫy, Senju Uchiha cười khổ nói: “Được rồi, anh xin lỗi! Anh quên!”