Oành!!
Sau một tiếng nổ vang trời bạo phát, Cách Lâm đang ở trên đài cao bỗng chốc hoá thành một bãi sương máu rơi vãi khắp nơi.
Ý Vân thất thần ngồi bệch trên đất, trơ mắt nhìn toàn bộ cảnh tượng kinh khủng vừa diễn ra, khắp khuôn mặt toàn là bàng hoàng và sợ hãi
Nếu không phải Lâm Minh ra tay tạo một kết giới bảo vệ Ý Vân thì cô có lẽ cũng rơi vào kết cục không khác Cách Lâm là mấy.
“ Thứ này Hồn tộc chúng ta lấy!! Các ngươi có ý kiến gì thì đó chính là tấm gương!!”
Trên không trung quảng trường phòng đấu giá, một thanh niên nhân mặc hắc bào màu đen đứng lơ lửng ở đó, trên tay cầm lấy hộp ngọc chứa Thánh Đan, khí thế cao cao tại thượng không xem ai ra gì, chỉ là ánh mắt vẫn thỉnh thoảng kiêng kỵ nhìn về phía phòng vip của Lâm Minh.
Bụp!
“ Là người của Hồn tộc “
“...”
Các quan khách ngồi yên trên ghế xì xào bàn tán, không có bất kỳ ai tỏ ra chút thương hại nào đối với Cách Lâm vừa chết đi, hay thậm chí còn mang theo biểu tình cười trên nỗi đau của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.
Dù gì thì viên Thánh đan kia cũng định sẵn không có liên quan đến bọn họ chút nào, cũng chẳng ai dại gì mà đi đem mạng mình ra lo chuyện bao đồng cho người khác.
“ Vị đại nhân này, nơi đây dù gì cũng là Gia Mã đế quốc, nếu Cổ tộc mà biết được...”
Thân là nhất quốc chi quân, Già Hình Thiên dù không muốn nhưng vẫn phải rời khỏi phòng đứng ra nói một câu, hơn nữa ông ta cũng tự tin vào Cổ tộc chống lưng cho mình, chút mặt mũi này đối phương chắc vẫn nên cho được.
Chỉ là, rất đáng tiếc, người của một trong Bát Đại Đế tộc không phải là dạng mà ông ta có đủ tư cách nói chuyện, nói khó nghe một chút thi ông ta chỉ là con chó của Cổ tộc, làm sao có địa vị đứng ra.
Ầm!
“ Hự “
Chỉ thấy thanh niên nhân hơi nhíu lấy chân mày, bên trong bắn ra những tia thiếu kiên nhẫn, sau đó như đánh một con ruồi mà cách không đánh cho Già Hình Thiên phải trọng thương rơi xuống dưới đất nằm bất động, toàn thân bạch bào bị nhiễm lấy máu tươi đỏ thẫm.
“ Gia gia “
Trên phòng vip, tận mắt thấy cảnh Già Hình Thiên trọng thương sắp chết, hai vị công chúa Tuyết Mị và Yêu Nguyệt đồng thời khóc ngất lên, nhưng bản thân bị kết giới của gia gia tạo ra giam lại mà không thể xông lên phía trước
“ Ồ, không ngờ ở nơi khỉ ho cò gáy này lại có hai mỹ nhân tuyệt sắc thế này. Để lại thì cũng phí, thôi thì cùng theo bản Thánh đi đi “
Ánh mắt thanh niên quét qua phòng của Già Hình Thiên, không khó để một Đấu Thánh như hắn nhìn thấy hai vị công chúa, lập tức trên mặt hiện ra nét dâm đãng cười hắc hắc nói.
Cách không một trảo, kết giới bảo vệ hai người lập tức vỡ vụn, cả hai cũng thân bất do kỷ bị một loại lực lượng vô hình kéo ra, nước mắt rơi đầy như mưa trên khuôn mặt đẹp chất chứa toàn là hoảng sợ.
“ K-hông “
La hét trong tuyệt vọng, nhưng bất ngờ thay, khi đi được nửa đường thì một loại lực lượng khác lại xuất hiện, kéo lấy cả hai về một căn phòng vip khác, chính là phòng của Lâm Minh.
“ Ngươi là ai??”
Thanh niên Hồn tộc ngưng trọng hỏi, dựa vào uy áp lúc trước cùng với việc đối phương có thể dễ dàng cướp người đi thì hắn nghĩ Lâm Minh tuyệt đối cũng là một cường giả Thánh Cấp, tuy hắn không sợ nhưng vẫn nên có chút đề phòng.
“ Ta là ai ngươi không cần biết, ta chỉ khuyên ngươi nên để lại đồ vật rồi rời đi đi, đó không phải thứ mà ngươi hay Hồn tộc có thể đủ sức cầm. “
Âm thanh hờ hững của Lâm Minh từ bên trong vang ra, tuy nhiên nói dung lại khiến cho thanh niên nhân Hồn tộc tức đến méo mặt.
“ Khẩu khí thật lớn, vậy hãy để ta xem xem ngươi có bản lĩnh gì mà ngông cuồng như vậy!”
Sau một tiếng hừ lạnh lùng, thanh niên nhân lấy ra một thanh trường kiếm màu hổ phách cầm trong tay, chém ra một đường kiếm khí đen kịt dài ngàn mét.
[ Thiên cấp hạ phẩm đấu kỹ - Hắc Sát Trảm ]
Ầm!
Một bức tường băng cực dày vô cùng đột nhiên xuất hiện chặn ngay trước phòng vip của Lâm Minh, kiếm khí chém lên trên nó tạo ra một tiếng vang lớn nhưng cũng chỉ có thể để lại một vết cắt sâu chưa đến 5cm.
Độ cứng của nó so với kim cương có lẽ cũng không xê xích bao nhiêu.
“ Kẻ nào”
Nét mặt thanh niên Hồn tộc tái xanh, quay sang phòng vip của Bulue mà quát hỏi, bởi vì hắn vừa cảm ứng được giao động ma pháp hùng mạnh từ bên trong.
“ Hồn tộc các ngươi quả nhiên là ngày càng không coi ai ra gì, xem ra có thời gian ta đây phải hảo hảo nói chuyện với Hồn Chấn Thiên rồi!!
Crack!
Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ bên trong phòng vip truyền ra, sau đó lấy căn phòng làm trung tâm, một lớp băng sương nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ quảng trường, biến nơi đây thành một thế giới của băng và khí lạnh.
Ngoại trừ Ý Vân vẫn được kết giới của Lâm Minh bảo vệ thì tất cả những người còn lại đều bị đông thành một bức băng điêu, trên khuôn mặt họ vẫn in hằng nét sợ hãi và bất ngờ của 1s trước.
Từ trong phòng vip, cánh cửa thủy tinh một chiều như mặt nước dao động, từ bên trong đi ra một thân ảnh tuyệt sắc.
Mái tóc đen dài mượt mà đến eo không gió nhẹ lay động, khuôn mặt đẹp hoàn mỹ không chút tì vết, thân hình lòi lõm ngạo nhân được bảo bọc bởi một bộ cung trang trắng tinh, đặc biệt là kiều đồn càng là lớn đến không tưởng, vừa tròn trịa vừa vểnh cao.
Đó không phải ai khác chính là Âu Tinh Nguyệt, một trong hai vị tộc trưởng Âu Lạc Thần tộc, thân phận cao quý vô cùng.
Và hiển nhiên, thân là thành viên hạch tâm của một Đế tộc, thanh niên không thể nào không nhận ra đối phương.
Mà cũng chính vì vậy, khuôn mặt hắn càng trở nên khó xem hơn rất nhiều.
Ai mà ngờ được, chỉ một lần ra ngoài “ lấy “ đồ rất bình thường thôi mà lại gặp phải đại nhân vật dạng này.
Nói thật ra hắn không sợ đối phương, hai người đều là Thánh cấp một kẻ tu Đấu khí một kẻ tu ma pháp, cho dù hắn có đánh không lại nhưng muốn chạy trốn thì đối phương cũng không thể làm gì.
Điều làm hắn kiêng kỵ thật sự là Âu Lạc thần tộc đứng phía sau, đó chính là một trong những con quái vật thực sự chi phối lấy Đấu Ma đại lục này.
Dù sao thì hoà thượng có thể chạy còn miếu thì không, nếu hôm nay không giải quyết ổn thỏa thì Hồn tộc sẽ gặp vô số rắc rối sau này, ảnh hưởng đến đại kế.
[ So ra, một viên Thánh đan này cũng không đáng giá như vậy rồi!]
Vô số suy nghĩ thoáng qua trong đầu thanh niên nhân trong tích tắc, sau khi có quyết định hắn lập tức đổi lấy khuôn mặt tươi cười đối với Âu Tinh Nguyệt.
“ Âu tộc trưởng, hạnh ngộ hạnh ngộ. Nghe danh ngài đã lâu nay mới được gặp mặt, quả nhiên là bậc quốc sắc thiên hương “
“ Bớt nói nhảm, viên đan dược đó ta mua rồi. Bỏ nó lại rồi cút đi!”
Âu Tinh Nguyệt lạnh nhạt nói, tuy nhiên lời ngợi khen của hắn lại làm cô nhớ về một người thanh niên đeo Huyền Trọng thước mà mình mới gặp trong Ma Thú sâm lâm vài ngày trước, nội tâm không chút gợn sóng cũng nói lên chút điềm mật, khoé môi nhếch lên một chút nhưng cũng khiến thiên địa rực rỡ hơn.
“ Ngươi... Hừ “
Thanh niên Hồn tộc tức giận hừ một tiếng, sau đó cũng không nguyện dùng mặt nóng tiếp người mông lạnh nữa, ném hộp ngọc sang rồi dự định rời đi.
Chỉ là, hắn bất chợt hoảng sợ phát hiện cơ thể mình đã bị định trụ, không gian xung quanh cũng như một khối thép vô pháp đánh vỡ
“ Đã đến rồi thì nằm lại luôn đi....”
Ps: ta ngủ quên T.T