04. TÁI KIẾN.
Đem địa chỉ cửa hàng nói cho tài xế, xe liền rời đi. Tốc độ rất nhanh, không đến mười lăm phút đã dừng lại trước một cửa hàng xa hoa nhưng có chút quạnh quẽ.
Thông qua vòng tay cá nhân, Tiêu Chiến thanh toán tiền xe, mắt nhìn tài khoản bị trừ đi hai ngàn xong, cậu hướng tài xế nói cảm tạ, sau đó mang theo ba lô bước xuống xe.
Bảng hiệu bằng đèn nê-on có bốn chữ ' Vọng Nguyệt Chi Hạ ' lúc này không sáng, nhưng cửa hàng đã mở. Hai bên trái phải có hai cửa nhỏ, ở giữa có một cửa rất lớn bằng kính theo kiểu xoay tròn.
Bên trong có một nam nhân trung niên tóc nâu đang đứng dựa vào quầy hàng, Tiêu Chiến đánh giá đối phương một chút sau đó mới hướng ông vẫy vẫy tay.
Thật ra Tiêu Chiến có chút ngoài ý muốn, người này thoạt nhìn trẻ tuổi hơn so với cậu nghĩ rất nhiều. Cậu đứng ở ngoài cửa, chần chừ một lúc mới lên tiếng hỏi: “Ngài là quản lý Naru phải không ạ?”
Naru cười rộ lên: “Cứ gọi là Naru thúc đi,“ ông rất là cảm thán vỗ vỗ bả vai Tiêu Chiến rồi nói tiếp, “Mới chớp mắt mà con đã lớn như vậy. Đi, đi vào bên trong ngồi.”
Tiêu Chiến cười cười, theo ông đi vào trong cửa hàng.
Sàn đại sảnh được lót bằng đá cẩm thạch, trần nhà rất cao, treo một cái đèn chùm bằng thuỷ tinh xinh đẹp, bày trí một quầy bar hình cung ở giữa, hai bên có hai hàng ghế dài.
Tiêu Chiến ngửi được hương hoa nhàn nhạt, nghĩ thầm, nếu không phải biết trước địa điểm cụ thể, còn tưởng rằng mình đã tới nhầm quán bar rồi.
Trên thực tế, nơi này cùng quán bar xác thật có điểm giống, đều mở cửa vào buổi tối để mọi người giao lưu giải trí.
Điểm khác biệt chính là Vọng Nguyệt Chi Hạ sử dụng đồ uống pha chế từ hương hoa làm chủ đạo, rượu chỉ là trợ hứng.
Mà những loại hương hoa pha chế đồ uống này đa số đều là linh thực, nên chỉ có Omega sử dụng tinh thần lực mới có thể pha chế ra.
Tối hôm qua Tiêu Chiến đã tìm kiếm và xem qua rất nhiều tư liệu, đối với thứ gọi là 'linh thực' của thế giới này cũng có một chút hiểu biết.
Hai người ngồi trên ghế dài ở đại sảnh, tầm mắt Naru dừng lại trên cổ tay Tiêu Chiến một chút rồi nhẹ chớp mi, ánh mắt liền chuyển tới trên mặt cậu: “Về sau không được làm những chuyện ngu ngốc.”
Tiêu Chiến gật đầu khẳng định: “Tuyệt đối sẽ không.”
Nghe được một câu trả lời chắc chắn như vậy, Naru thực vui mừng nói: “Thoạt nhìn con bây giờ, so với bất luận thời điểm nào trước kia đều tốt hơn”
Có chút ngoài ý muốn, Tiêu Chiến liền hỏi: “Trước kia người biết con sao?”
Naru gật đầu xác nhận: “Ta vẫn luôn chú ý, nhưng dựa theo yêu cầu của của mẹ con nên ta không có tìm đến, sợ ba của con sẽ phát hiện. Mẹ của con vì con mà an bài tất cả những thứ này, ngay cả ba con cũng không biết.”
Sau đó, ông lại bổ sung: “Lúc ấy, quan hệ giữa người họ đã rạn nứt rồi.”
Chuyện này Tiêu Chiến cũng đoán được ít nhiều, tuổi của cậu cùng đứa em trai cùng cha khác mẹ Tiêu Ngạo kia có thể nói lên tất cả.
“Con chuẩn bị cùng Tiêu gia thoát ly quan hệ.” Tiêu Chiến nói thẳng, lại đem chuyện ở Tiêu gia kể lại một lần.
Trên gương mặt của Naru mang theo tức giận, môi giật giật muốn mắng người, nhưng ông vẫn sợ ảnh hưởng hình tượng trước mặt Tiêu Chiến nên mới không mở miệng.
Sau khi ổn định cảm xúc, ông mới nói: “Thúc rất tán thành quyết định này của con. Hiện tại cửa hành lợi nhuận tuy rằng rất thấp, nhưng cũng đủ chi phí cho con học lên đại học, con......”
Do dự một chút, sau đó ông mới hỏi cậu: “Hiện tại tin tức tố của con thế nào?”
Tiêu Chiến ghét bỏ khịt khịt mũi trả lời: “Thúi.”
Naru bị phản ứng của cậu chọc cười: “Con muốn thi vào y học chuyên nghiệp sao?”
Tiêu Chiến lắc đầu trả lời: “Là linh thực chuyên nghiệp.”
Ở thế giới này, thực vật chia làm hai loại, một loại là những loại thực vật bình thường giống như thế giới hiện thực, một loại khác gọi là linh thực.
Linh thực chia làm năm cấp, cao nhất là cấp S, sau đó là cấp A B C D. Cấp bậc càng cao, tác dụng của linh thực càng lớn, cũng càng trân quý.
Omega có thể sử dụng tin tức tố, cùng linh thực thành lập quan hệ bạn bè, làm linh thực tự nguyện cung cấp phấn hoa, cánh hoa và những nguyên vật liệu khác.
Nguyên vật liệu của linh thức là nguyên liệu quan trọng y học, đồng thời có thể làm thành các loại hương chế phẩm, đồ uống, nước hoa, trầm hương,....
Những loại hương chế phẩm này có công hiệu khác nhau, đối với Alpha và Omega rất có tác dụng, có thể ổn định cảm xúc, hương chế phẩm cao cấp, có thể giúp Alpha ở thời kỳ xao động giảm bớt đau đớn, bảo trì lý trí.
Hơn nữa đem nguyên vật liệu của linh thực làm thành hương chế phẩm, khi sử dụng đối với thân thể của con người đều có lợi.
Linh thực chuyên nghiệp bao gồm phương pháp gieo trồng linh thực, nguyên vật liệu và cách thu thập, chế tác hương chế phẩm.
Sở dĩ ở hiện thực Tiêu Chiến học khoa hoá học chính là muốn trở thành một nhà chế tác nước hoa.
Ở thế giới này khoa linh thực chuyên nghiệp quá phù hợp với yêu thích của cậu.
Naru nhìn Tiêu Chiến, sợ đả kích cậu, thanh âm phát ra rất nhỏ: “Ta biết, linh thực chuyên nghiệp vẫn luôn được Omega hoan nghênh nhất, con thích cũng là chuyện bình thường. Nhưng để thi vào linh thực chuyên nghiệp, yêu cầu cần tin tức tố đối linh thực độ hoà hợp nhất định, con có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?”
“Ta đã suy xét qua, thi viết tổng cộng 500 điểm, kiểm tra tin tức tố 100 điểm, tổng cộng là 600 điểm. Chỉ cần tổng điểm đạt đến mức quy định, nếu có một môn không đạt yêu cầu cũng có thể thông qua.”
“Con có thể thi viết được 480 điểm không?”
“Không chắc chắn, nhưng con sẽ cố gắng sẽ, nếu thi không đậu sang năm lại thi tiếp.”
Thi viết là năm môn trong chương trình học của trung học phổ thông, trừ bỏ phần linh thực trong sinh vật học ra, còn lại các môn khác đối với cậu mà nói cũng khá đơn giản.
Tối hôm qua Tiêu Chiến đã xem thử môn sinh vật học, không biết là do trí nhớ của thân thể này tốt hay là nguyên nhân khác, cậu có thể ghi nhớ rất nhanh chương trình học của môn sinh vật học này, cùng nội dung có liên quan đến linh thực.
Naru cười kêu: “Tiểu học bá.”
Tiêu Chiến được khen như vậy cảm thấy có chút ngượng: “Naru thúc nói cho con biết chút về tình huống hiện tại của cửa hàng đi.”
Nụ cười trên mặt Naru dần thu liễm, xoa xoa giữa mi tâm nói: “Sau khi mẹ của con qua đời, trong tiệm không có linh phấn cấp B trở lên cung ứng, khách hàng cao cấp dần tìm đến nơi khác, mấy năm nay lợi nhuận đều không tốt lắm.”
Sau đó ông mở vòng tay cá nhân, hiện ra biểu đồ báo cáo doanh số của cửa hàng và những khoản chi tiêu trong mấy năm qua.
“Cô chủ có ký gửi linh thực cấp A tại công ty bảo hiểm của đế quốc, dựa theo dặn dò mấy năm nay ta vẫn chọn lưu trữ bằng phương pháp xử lý lạnh, nên mỗi năm đều phải trả phí rất cao.”
“Vậy bây giờ chúng ta đem linh thực thu hồi trở về sẽ tiếp kiệm được một khoản chi phí rồi.”
“Bất quá phải mời linh thực sư chăm sóc, chuyện này cũng không dễ dàng, linh thực cấp A quá trân quý, ta lại không có quen biết nhiều, mời một người lạ chăm sóc thì không yên tâm.”
“Để ta thử xem sao?”
Sau khi linh thực trưởng thành, hằng ngày chăm sóc đều rất đơn giản, chỉ cần có Omega phóng thích tin tức tố cùng bọn chúng giao lưu, bón dinh dưỡng thích hợp là được.
Tiêu Chiến rất tò mò cảm giác giao lưu cùng linh thực là như thế nào.
Naru chần chờ một chút rồi chớp mắt, ông cũng nghe nói qua tin tức tố của Tiêu Chiến rất khó ngửi, nhưng chưa ngửi thấy bao giờ, thấy cậu chủ động đề nghị, cho rằng cậu rất có tin tưởng, ông liền đầu: “Có thể.”
Sau khi thương lượng tốt, hai người trực tiếp đi công ty bảo hiểm của đế quốc.
Trải qua kiểm tra thân phận thật kỹ, công ty bảo hiểm xác định không có nhầm lẫn gì về thân phận của Tiêu Chiến mới cho hai Alpha cường tráng đem một chiếc hộp phòng hộ đựng ba cây linh thực cấp A từ két sắt mang đến phòng tiếp khách.
Giám đốc công ty bảo hiểm thần sắc thực thận trọng: “Mời ngài kiểm nghiệm, nếu không có sai sót gì thì có thể mang đi, về sau có vấn đề gì công ty của chúng tôi sẽ không phụ trách.”
Tiêu Chiến lại một lần nữa rà quét đồng tử, nghiệm chứng vân tay, truyền máu. Sau khi trải qua ba bước trình tự, hộp phòng hộ phát ra tiếng vang tích tích mở khoá.
Cậu âm thầm ghen tị công nghệ cao của thế giới này một chút rồi lại duỗi tay ra xốc xốc hộp phòng hộ.
Giám đốc công ty bảo hiểm cùng Naru đồng thời khẩn trương mở miệng: “Cẩn thận.”
Đưa mắt nhìn về phía bọn họ, Tiêu Chiến phát hiện không chỉ có hai người này, mà ngay cả hai người bảo an phía sau đều mang theo biểu tình vừa kích động lại vừa khẩn trương mà nhìn tay cậu.
Vì thế cậu cũng nhịn không được mà cẩn thận hơn, dùng hai tay nhẹ nhàng mở nắp hộp, nhưng mà không có mở được.
Cậu mím môi, trên tay dùng thêm sức, nắp hộp liền mở ra.
Thoáng chốc, mùi hương nồng đậm mê người liền toả ra khắp gian phòng, Tiêu Chiến cảm giác cả người đều thần thanh khí sảng.
“Ui, không hổ là linh thực cấp A.” Một người an bảo nhỏ giọng cảm thán.
Hiện tại Tiêu Chiễn vẫn đang say mê chìm trong hương thơm dễ chịu, trên tay truyền đến xúc cảm lạnh lẽo, sảng khoái.
Cúi đầu, Tiêu Chiến nhìn thấy có một cánh hoa màu trắng thon dài quấn quanh cổ tay trái đang đỡ nắp hộp phòng hộ của mình, thông qua băng gạc hướng vào bên trong thăm dò.
Cậu kinh ngạc, nhanh chóng buông tay khỏi nắp hộp phòng hộ.
Cánh hoa tựa như cũng bị động tác này của cậu doạ sợ, nó dựng thẳng, duy trì bộ dáng hướng ra ngoài, cùng những cánh hoa còn lại không phù hợp.
“Này......?” Naru kinh ngạc.
Lời ông nói chưa kịp dứt thì vòng tay cá nhân của giám đốc công ty bảo hiểm vang lên, ông kết nối cuộc trò chuyện rồi cũng thật nhanh chóng cắt đứt, thần sắc trở nên cung kính mà đi tới mở cửa ra.
Ngoài cửa có một nam nhân cao lớn mặc tây trang phẳng phiu đứng đợi sẵn, phía sau hắn còn có bốn người bảo tiêu mặc đồ đen, phi thường có khí thế.
Nam nhân nhìn Tiêu Chiến, trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn: “Xin lỗi, đã quấy rầy.”
Tiêu Chiến cũng nhận ra, cười rộ lên: “Là anh nha, có việc sao?”
Hết chap 04.